Theo Dương Lan Hinh, bọn họ muốn trở lại 49 Tiên Thành, biện pháp duy nhất chính là gặp được một chiếc tinh thuyền ở đây.
Đương nhiên, tốt nhất đối phương là thế lực khai thác khoáng thạch Tiên Thành, mà không phải cường đạo tinh hải!
Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, quỷ mới biết khi nào mới có tinh thuyền đi qua, nếu Chu Hằng cố ý muốn thăm dò khối đại lục này, tự nhiên nàng cũng không muốn làm mất hứng, dù sao Chu Hằng chính là đối tượng nàng muốn lung lạc.
Đáng tiếc là, khối này đại lục lơ lửng ở trong vũ trụ, chỉ sợ bọn họ phát hiện tài nguyên khoáng sản, kim loại cực kỳ trân quý, nhưng mà cũng không thể trở về Tiên Thành, nếu như từ Tiên Thành tới thì khối đại lục này không biết đã bay đi đâu rồi.
Dương Lan Hinh tuy rằng đi ra chỉ huy khai thác khoáng sản không nhiều lần, nhưng nàng đã nghe lão nhân nói qua bao nhiêu lần rồi, một khối đại lục trọng lực càng lớn, thì nó ẩn chứa càng nhiều kim loại, mà kim loại cũng càng quý báu.
Đúng là quá đáng tiếc, rõ ràng phát hiện một núi bảo vật như vậy, nhưng mà bọn họ lại chỉ làm khách viếng thăm qua mà thôi.
Chỉ bằng hai người bọn họ mang được về bao nhiêu kim loại chứ? Hơn nữa, khai thác kim loại cũng không phải tự mình lấy được, cần dùng lượng lớn công cụ, móc khoáng thạch rồi tinh luyện, bọn họ cũng chỉ có thể mang về khoáng thạch thô, giá trị cũng có hạn.
So với nàng, tâm tình Chu Hằng lại sung sướng hơn nhiều.
Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, hắn chính là Tinh Mị!
Hắn cũng không cần phải cắn nuốt kim loại tinh luyện ra trước, nào cần phiền toái như vậy, trực tiếp tiến vào kim khoáng, rút tinh kim ra là được, gọn gàng, sảng khoái!
Bởi vì có tinh huyết Phệ Kim tộc, Chu Hằng trời sinh cực kỳ mẫn cảm với kim loại, hắn cảm ứng được hướng tay có khí tức kim loại cực mạnh, giống như con ma men ngửi được mùi rượu nguyên chất. Khiến hắn đói khát mãnh liệt.
Chu Hằng đầu tàu gương mẫu, bây giờ không cần vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tuy rằng hắn có tu vi tiên nhân, nhưng vận chuyển tiên thuật vẫn là một chuyện rất hao tổn.
Hắn không vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, Dương Lan Hinh dù sao cũng là Nguyệt Minh Hoàng có được 4 vầng trăng. Tốc độ tự nhiên ở trên Chu Hằng, cùng hắn song vai mà không có chút áp lực nào.
Dương Lan Hinh cũng không biết Chu Hằng có phương hướng chính xác, chỉ cho rằng hắn đang đi lung tung, nhưng dù sao nàng cũng không biết nên đi đâu, vừa đi theo Chu Hằng, cũng vừa tiếc hận tổn thất to lớn cho gia tộc.
Đặc biệt Vương Nguyên Long. Mặc dù không tận mắt nhìn thấy hắn bỏ mình, nhưng... Gần như có thể khẳng định vận mệnh của hắn.
Nàng là Lãnh Huyết La Sát, nhưng mà Vương Nguyên Long trong lòng nàng cũng không khác gì thúc thúc, vừa nghĩ tới nàng lòng chua xót, miễn cưỡng cố nén không khóc.
Một kẻ hưng phấn tìm kiếm tài nguyên khoáng sản, một người thì đau lòng vì thân nhân ngã xuống. Hai người đều lòng không ổn, cho nên cũng không quá đề phòng cẩn thận môi trường xung quanh.
- Hả!
- Hả?
Ngay vào lúc này, hai người đồng thời thét lên kinh hãi, bọn họ đều bị lún vào trong đất.
Đây là một mảnh cát chảy!
Chu Hằng và Dương Lan Hinh nhao nhao vận chuyển linh lực, muốn phóng người lên, nhưng mà bọn họ đột nhiên phát hiện. Mảnh cát chảy này có tính kết dính rất lớn, cộng thêm trọng lực nơi này lại quá lớn, bọn họ không có cách thoát thân!
- Đừng nhúc nhích! Đừng nhúc nhích! Dương Lan Hinh liền vội vàng nói, gương mặt xinh đẹp đầy vẻ thận trọng: - Đây là Cực Nịch Lưu Sa, ngươi càng giãy dụa, nó càng lún nhanh.
Chu Hằng không khỏi nhíu mày, mảnh đại lục này trọng lực kinh khủng như vậy, hắn căn bản không bay lên được, chẳng phải là bị vây ở đây hay sao?
Tiên nhân không sợ bị đói chết. Nhưng ngâm mình ở trong mảnh cát bùn này không ra được thì hỏng bét.
Hắn ngừng giãy giụa, nhưng đầu óc lại điên cuồng vận chuyển, hiện tại khốn cục này làm sao phá đây?
Cực Nịch Lưu Sa rất dính sệt, chỉ cần một dính vào thì giống như mọc trên người mình, làm sao cũng không xuổi đi được. Hơn nữa nơi này trọng lực quá lớn, hắn toàn lực vận chuyển linh lực cũng không vượt qua hạn chế của phiến cát.
Phiền toái!
Nên làm gì bây giờ?
Hai người nhìn nhau, đều từ ánh mắt của đối phương thấy được vẻ bất đắc dĩ, đối mặt với địch nhân là thiên nhiên, bọn họ chỉ có một thân lực lượng nhưng lại không có cách để thi triển!
- Chúng ta có thể chìm vào trong cát chảy, rồi từ trong lòng đất phá ra không? Chu Hằng nói, dù sao tiên nhân buồn cũng không chết, cho dù ở dưới nghỉ ngơi mộtthời gian cũng không sao.
- Không thể! Dương Lan Hinh vội vàng lắc đầu, ý bảo Chu Hằng không nên loạn: - Càng chìm thì độ dính sệt càng cao, thậm chí ngươi ngay cả một ngón tay cũng không thể nhúc nhích được, làm sao phá được đây?
Chu Hằng cũng có loại cảm giác này, bị cát chảy này dính lên người giống như bị cố định vậy, Dương Lan Hinh căn bản không phải nói vô căn cứ.
Chỉ có thể sử xuất tuyệt chiêu!
Trong lòng hắn thở dài, thực ra hắn không nghĩ muốn lộ ra quá nhiều chon bài chưa lật ở trước mặt Dương Lan Hinh, nhưng mà hắn càng không thể bị hao tổn ở đây!
Ông, ánh sáng màu máu chớp động, trong tay Chu Hằng đã xuất hiện một thanh trường kiếm.
Đúng là Bách Quỷ Kiếm!
Xoạt, xoạt, xoạt, hắn toàn lực vũ động, lập tức từng đạo quỷ vật linh lực xuất hiện, bay múa trong cát chảy, mỗi một người đều lộ ra khí tức âm u lạnh lẽo như muốn cắn người khác.
Bách Quỷ Kiếm này là vật cực độ tà ác, quỷ vật do linh lực hình thành cũng giống như vậy, chúng nó vì giết chóc mà sinh!
Không có địch nhân, những quỷ vật này liền nhìn về phía Dương Lan Hinh, gương mặt tái nhợt kia chớp động sát ý kinh khủng.
- Đây, đây là cái gì? Cho dù Dương Lan Hinh cũng coi như là người kiến thức rộng rãi, nhưng thấy một màn này mà không nhịn được sống lưng lạnh lẽo.
Chu Hằng không muốn bại lộ bí mật của Bách Quỷ Kiếm, Tiên khí này rất khó có được, có thể hình thành trăm đạo linh lực quỷ vật giống như người sử dụng, nếu như đạt tới cấp bậc sáng thế, vậy không phải sẽ hình thành linh lực quỷ vật Sáng Thế Cảnh sao?
Đây chính là thần khí, cho dù Sáng Thế Đế ngạo nghễ thiên địa cũng sẽ động lòng tham!
Nếu không phải bị khốn cục này, Chu Hằng không thể để bảo vật như vậy hiện thế.
- Tiên khí! Hắn nói câu vô nghĩa, tiếp tục vận chuyển Bách Quỷ Kiếm, để số lượng linh lực quỷ vật tiếp tục gia tăng.
Những quỷ vật này từ nhỏ đã giết chóc, lúc này không có địch nhân để chiến, ánh mắt hung ác đều dồn về phía Dương Lan Hinh, hưu, cuối cùng có một quỷ vật bổ nhào tới.
Dương Lan Hinh vừa giận vừa sợ, Chu Hằng đây là đang giúp bọn họ thoát khốn, hay là muốn giết nàng a!
- Ông!
Chu Hằng khí thế vừa động, hắn triển khai Tử Diễm Thiên Long, đạo huyết mạch không rõ này, nhưng mà lại chuyên khắc tà vật, hơn nữa bản thân Chu Hằng là chủ nhân của những linh lực quỷ vật này, hai thứ hội tụ, có thể miễn cưỡng khống chế chúng!
- Kéo chúng ta ra ngoài! Hắn dùng thần ý kết nối với những linh lực quỷ vật này, hạ lệnh.
Những linh lực quỷ vật này hơi hơi do dự, chúng vì giết chóc mà sinh, muốn chúng giúp người thì rất khó. Nhưng Chu Hằng liên tục hạ lệnh, chúng nó không thể không nghe lệnh.
Hưu hưu hưu, từng đạo quỷ ảnh xuyên qua, chúng bắt đầu nghĩ cách cứu viện.
Những quỷ vật này cũng không phải thực thể, bởi vậy trọng lực nơi này, bao gồm Cực Nịch Lưu Sa cũng không có hiệu quả với chúng, nhưng mà chính vì chúng có tính đặc thù cho nên muốn chúng kéo hai người Chu Hằng và Dương Lan Hinh ra thì cũng rất khó khăn.
Bởi vì chúng cũng không phải tồn tại thật, mà chỉ được Bách Quỷ Kiếm tụ thành trong thời gian ngắn, căn bản là tồn tại vô ảnh vô hình.
Cũng may Bách Quỷ Kiếm có thể triệu tập ra tổng cộng 100 linh lực quỷ vật, hoàn toàn có thể dùng số lượng bù vào!
Những quỷ ảnh này nhao nhao đưa tay chúp lấy các bộ vị của Chu Hằng và Dương Lan Hinh, liều mạng bay lên phía trước.
Luận lực lượng tinh khiết, những linh lực quỷ vật này đều có được lực lượng Nguyệt Minh Vương 10 vầng trăng khuyết, để chúng đi chiến đấu tuyệt đối là một cỗ lực lượng không thể coi thường, nhưng mà để cứu người thì vô cùng khó khăn.
Chu Hằng và Dương Lan Hinh từng chút một bị kéo ra, thân thể của bọn họ đã nhô lên khỏi cát chảy, nhưng đám cát chảy này rất kết dính, dường như hóa thành mấy trăm sợi giây thừng, mạnh mẽ hút bọn họ trở về.
Kéo tiếp! Kéo tiếp! Kéo tiếp!
Khi thân hình bọn họ bay lên 50 trượng, chỉ nghe tiếng bộp bộp vang lên, những kia "dây thừng" kia nhao nhao đứt gãy.
Chu Hằng và Dương Lan Hinh được tự do!
Bọn họ vội vàng bay lên, cách xa Cực Nịch Lưu Sa ra, đồ chơi này khiến bọn họ vô cùng cố kỵ.
Sau khi ra thật xa, hai người ngừng lại.
- Cảm ơn! Sau khi Dương Lan Hinh trầm mặc một trận nói với Chu Hằng.
- Không cần cảm tạ ta, nếu không phải vì ta dẫn dường thì cũng không để chúng ta gặp nạn! Chu Hằng không kể công, đây cũng là tình hình thực tế.
- Chúng ta xem như huề nhau! Dương Lan Hinh mỉm cười, phong tình vạn chủng lưu chuyển. Xem như một kẻ bề trên, nàng cũng không muốn thiếu một nhân tình lớn như vậy, bởi vậy Chu Hằng nguyện ý không kể công, nàng cũng vui vẻ thoải mái chấp nhận.
Chu Hằng vẫn một lòng khai khoáng, tiếp tục đi tới.
Lúc này, hắn tình nguyện hao tổn một chút linh lực cũng phải bay lên trời, sợ lại bị như lúc trước.
Dương Lan Hinh rớt lại phía sau một đoạn, vạn nhất gặp lại tình huống như lúc trước, cũng không đến mức để cả hai rơi vào.
Hai ngày sau, Chu Hằng ngừng lại, khi phía trước hắn xuất hiện một tòa núi cao vượt mây, mà hắn cũng cảm ứng được khí tức kim loại bắt đầu phát ra từ đó.
Lúc trước cách xa như vậy cũng cảm ứng được, bây giờ cách gần như vậy thì càng thêm rõ ràng, để Chu Hằng hận không thể tiến thẳng vào trong lòng núi.
Hắn bây giờ có chút hối hận vì cứu Dương Lan Hinh ra, cho nên hắn muốn cắn nuốt kim loại thì làm sao giấu giếm người được đây?
Nhưng mà cho chọn lần nữa, Chu Hằng cũng vẫn cứu Dương Lan Hinh ra. Để một nữ nhân lọt vào tay cường đạo, kết quả có thể nghĩ mà biết, Chu Hằng tuyệt đối không thể làm như không thấy được.
Biết thì biết đi, đối phương muốn mời chào mình, như vậy mình càng biểu hiện ưu tú thì đối phương khẳng định càng vừa lòng, cũng sẽ không hại hắn! Ngược lại Bách Quỷ Kiếm... Loại thần vật này lại thật sự có khả năng khiến nảy sinh lòng tham.
Vậy phải xem Dương Lan Hinh nhìn xa bao nhiêu. Nếu như nàng chỉ chấp nhất trước mắt, như vậy mưu tài giết hại là lựa chọn tốt nhất, nhưng nếu nàng nhìn xa hơn, thì nên biết quan hệ tốt với Chu Hằng sẽ mang lại ưu đãi lớn hơn nữa.
Đương nhiên, tốt nhất đối phương là thế lực khai thác khoáng thạch Tiên Thành, mà không phải cường đạo tinh hải!
Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, quỷ mới biết khi nào mới có tinh thuyền đi qua, nếu Chu Hằng cố ý muốn thăm dò khối đại lục này, tự nhiên nàng cũng không muốn làm mất hứng, dù sao Chu Hằng chính là đối tượng nàng muốn lung lạc.
Đáng tiếc là, khối này đại lục lơ lửng ở trong vũ trụ, chỉ sợ bọn họ phát hiện tài nguyên khoáng sản, kim loại cực kỳ trân quý, nhưng mà cũng không thể trở về Tiên Thành, nếu như từ Tiên Thành tới thì khối đại lục này không biết đã bay đi đâu rồi.
Dương Lan Hinh tuy rằng đi ra chỉ huy khai thác khoáng sản không nhiều lần, nhưng nàng đã nghe lão nhân nói qua bao nhiêu lần rồi, một khối đại lục trọng lực càng lớn, thì nó ẩn chứa càng nhiều kim loại, mà kim loại cũng càng quý báu.
Đúng là quá đáng tiếc, rõ ràng phát hiện một núi bảo vật như vậy, nhưng mà bọn họ lại chỉ làm khách viếng thăm qua mà thôi.
Chỉ bằng hai người bọn họ mang được về bao nhiêu kim loại chứ? Hơn nữa, khai thác kim loại cũng không phải tự mình lấy được, cần dùng lượng lớn công cụ, móc khoáng thạch rồi tinh luyện, bọn họ cũng chỉ có thể mang về khoáng thạch thô, giá trị cũng có hạn.
So với nàng, tâm tình Chu Hằng lại sung sướng hơn nhiều.
Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, hắn chính là Tinh Mị!
Hắn cũng không cần phải cắn nuốt kim loại tinh luyện ra trước, nào cần phiền toái như vậy, trực tiếp tiến vào kim khoáng, rút tinh kim ra là được, gọn gàng, sảng khoái!
Bởi vì có tinh huyết Phệ Kim tộc, Chu Hằng trời sinh cực kỳ mẫn cảm với kim loại, hắn cảm ứng được hướng tay có khí tức kim loại cực mạnh, giống như con ma men ngửi được mùi rượu nguyên chất. Khiến hắn đói khát mãnh liệt.
Chu Hằng đầu tàu gương mẫu, bây giờ không cần vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tuy rằng hắn có tu vi tiên nhân, nhưng vận chuyển tiên thuật vẫn là một chuyện rất hao tổn.
Hắn không vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, Dương Lan Hinh dù sao cũng là Nguyệt Minh Hoàng có được 4 vầng trăng. Tốc độ tự nhiên ở trên Chu Hằng, cùng hắn song vai mà không có chút áp lực nào.
Dương Lan Hinh cũng không biết Chu Hằng có phương hướng chính xác, chỉ cho rằng hắn đang đi lung tung, nhưng dù sao nàng cũng không biết nên đi đâu, vừa đi theo Chu Hằng, cũng vừa tiếc hận tổn thất to lớn cho gia tộc.
Đặc biệt Vương Nguyên Long. Mặc dù không tận mắt nhìn thấy hắn bỏ mình, nhưng... Gần như có thể khẳng định vận mệnh của hắn.
Nàng là Lãnh Huyết La Sát, nhưng mà Vương Nguyên Long trong lòng nàng cũng không khác gì thúc thúc, vừa nghĩ tới nàng lòng chua xót, miễn cưỡng cố nén không khóc.
Một kẻ hưng phấn tìm kiếm tài nguyên khoáng sản, một người thì đau lòng vì thân nhân ngã xuống. Hai người đều lòng không ổn, cho nên cũng không quá đề phòng cẩn thận môi trường xung quanh.
- Hả!
- Hả?
Ngay vào lúc này, hai người đồng thời thét lên kinh hãi, bọn họ đều bị lún vào trong đất.
Đây là một mảnh cát chảy!
Chu Hằng và Dương Lan Hinh nhao nhao vận chuyển linh lực, muốn phóng người lên, nhưng mà bọn họ đột nhiên phát hiện. Mảnh cát chảy này có tính kết dính rất lớn, cộng thêm trọng lực nơi này lại quá lớn, bọn họ không có cách thoát thân!
- Đừng nhúc nhích! Đừng nhúc nhích! Dương Lan Hinh liền vội vàng nói, gương mặt xinh đẹp đầy vẻ thận trọng: - Đây là Cực Nịch Lưu Sa, ngươi càng giãy dụa, nó càng lún nhanh.
Chu Hằng không khỏi nhíu mày, mảnh đại lục này trọng lực kinh khủng như vậy, hắn căn bản không bay lên được, chẳng phải là bị vây ở đây hay sao?
Tiên nhân không sợ bị đói chết. Nhưng ngâm mình ở trong mảnh cát bùn này không ra được thì hỏng bét.
Hắn ngừng giãy giụa, nhưng đầu óc lại điên cuồng vận chuyển, hiện tại khốn cục này làm sao phá đây?
Cực Nịch Lưu Sa rất dính sệt, chỉ cần một dính vào thì giống như mọc trên người mình, làm sao cũng không xuổi đi được. Hơn nữa nơi này trọng lực quá lớn, hắn toàn lực vận chuyển linh lực cũng không vượt qua hạn chế của phiến cát.
Phiền toái!
Nên làm gì bây giờ?
Hai người nhìn nhau, đều từ ánh mắt của đối phương thấy được vẻ bất đắc dĩ, đối mặt với địch nhân là thiên nhiên, bọn họ chỉ có một thân lực lượng nhưng lại không có cách để thi triển!
- Chúng ta có thể chìm vào trong cát chảy, rồi từ trong lòng đất phá ra không? Chu Hằng nói, dù sao tiên nhân buồn cũng không chết, cho dù ở dưới nghỉ ngơi mộtthời gian cũng không sao.
- Không thể! Dương Lan Hinh vội vàng lắc đầu, ý bảo Chu Hằng không nên loạn: - Càng chìm thì độ dính sệt càng cao, thậm chí ngươi ngay cả một ngón tay cũng không thể nhúc nhích được, làm sao phá được đây?
Chu Hằng cũng có loại cảm giác này, bị cát chảy này dính lên người giống như bị cố định vậy, Dương Lan Hinh căn bản không phải nói vô căn cứ.
Chỉ có thể sử xuất tuyệt chiêu!
Trong lòng hắn thở dài, thực ra hắn không nghĩ muốn lộ ra quá nhiều chon bài chưa lật ở trước mặt Dương Lan Hinh, nhưng mà hắn càng không thể bị hao tổn ở đây!
Ông, ánh sáng màu máu chớp động, trong tay Chu Hằng đã xuất hiện một thanh trường kiếm.
Đúng là Bách Quỷ Kiếm!
Xoạt, xoạt, xoạt, hắn toàn lực vũ động, lập tức từng đạo quỷ vật linh lực xuất hiện, bay múa trong cát chảy, mỗi một người đều lộ ra khí tức âm u lạnh lẽo như muốn cắn người khác.
Bách Quỷ Kiếm này là vật cực độ tà ác, quỷ vật do linh lực hình thành cũng giống như vậy, chúng nó vì giết chóc mà sinh!
Không có địch nhân, những quỷ vật này liền nhìn về phía Dương Lan Hinh, gương mặt tái nhợt kia chớp động sát ý kinh khủng.
- Đây, đây là cái gì? Cho dù Dương Lan Hinh cũng coi như là người kiến thức rộng rãi, nhưng thấy một màn này mà không nhịn được sống lưng lạnh lẽo.
Chu Hằng không muốn bại lộ bí mật của Bách Quỷ Kiếm, Tiên khí này rất khó có được, có thể hình thành trăm đạo linh lực quỷ vật giống như người sử dụng, nếu như đạt tới cấp bậc sáng thế, vậy không phải sẽ hình thành linh lực quỷ vật Sáng Thế Cảnh sao?
Đây chính là thần khí, cho dù Sáng Thế Đế ngạo nghễ thiên địa cũng sẽ động lòng tham!
Nếu không phải bị khốn cục này, Chu Hằng không thể để bảo vật như vậy hiện thế.
- Tiên khí! Hắn nói câu vô nghĩa, tiếp tục vận chuyển Bách Quỷ Kiếm, để số lượng linh lực quỷ vật tiếp tục gia tăng.
Những quỷ vật này từ nhỏ đã giết chóc, lúc này không có địch nhân để chiến, ánh mắt hung ác đều dồn về phía Dương Lan Hinh, hưu, cuối cùng có một quỷ vật bổ nhào tới.
Dương Lan Hinh vừa giận vừa sợ, Chu Hằng đây là đang giúp bọn họ thoát khốn, hay là muốn giết nàng a!
- Ông!
Chu Hằng khí thế vừa động, hắn triển khai Tử Diễm Thiên Long, đạo huyết mạch không rõ này, nhưng mà lại chuyên khắc tà vật, hơn nữa bản thân Chu Hằng là chủ nhân của những linh lực quỷ vật này, hai thứ hội tụ, có thể miễn cưỡng khống chế chúng!
- Kéo chúng ta ra ngoài! Hắn dùng thần ý kết nối với những linh lực quỷ vật này, hạ lệnh.
Những linh lực quỷ vật này hơi hơi do dự, chúng vì giết chóc mà sinh, muốn chúng giúp người thì rất khó. Nhưng Chu Hằng liên tục hạ lệnh, chúng nó không thể không nghe lệnh.
Hưu hưu hưu, từng đạo quỷ ảnh xuyên qua, chúng bắt đầu nghĩ cách cứu viện.
Những quỷ vật này cũng không phải thực thể, bởi vậy trọng lực nơi này, bao gồm Cực Nịch Lưu Sa cũng không có hiệu quả với chúng, nhưng mà chính vì chúng có tính đặc thù cho nên muốn chúng kéo hai người Chu Hằng và Dương Lan Hinh ra thì cũng rất khó khăn.
Bởi vì chúng cũng không phải tồn tại thật, mà chỉ được Bách Quỷ Kiếm tụ thành trong thời gian ngắn, căn bản là tồn tại vô ảnh vô hình.
Cũng may Bách Quỷ Kiếm có thể triệu tập ra tổng cộng 100 linh lực quỷ vật, hoàn toàn có thể dùng số lượng bù vào!
Những quỷ ảnh này nhao nhao đưa tay chúp lấy các bộ vị của Chu Hằng và Dương Lan Hinh, liều mạng bay lên phía trước.
Luận lực lượng tinh khiết, những linh lực quỷ vật này đều có được lực lượng Nguyệt Minh Vương 10 vầng trăng khuyết, để chúng đi chiến đấu tuyệt đối là một cỗ lực lượng không thể coi thường, nhưng mà để cứu người thì vô cùng khó khăn.
Chu Hằng và Dương Lan Hinh từng chút một bị kéo ra, thân thể của bọn họ đã nhô lên khỏi cát chảy, nhưng đám cát chảy này rất kết dính, dường như hóa thành mấy trăm sợi giây thừng, mạnh mẽ hút bọn họ trở về.
Kéo tiếp! Kéo tiếp! Kéo tiếp!
Khi thân hình bọn họ bay lên 50 trượng, chỉ nghe tiếng bộp bộp vang lên, những kia "dây thừng" kia nhao nhao đứt gãy.
Chu Hằng và Dương Lan Hinh được tự do!
Bọn họ vội vàng bay lên, cách xa Cực Nịch Lưu Sa ra, đồ chơi này khiến bọn họ vô cùng cố kỵ.
Sau khi ra thật xa, hai người ngừng lại.
- Cảm ơn! Sau khi Dương Lan Hinh trầm mặc một trận nói với Chu Hằng.
- Không cần cảm tạ ta, nếu không phải vì ta dẫn dường thì cũng không để chúng ta gặp nạn! Chu Hằng không kể công, đây cũng là tình hình thực tế.
- Chúng ta xem như huề nhau! Dương Lan Hinh mỉm cười, phong tình vạn chủng lưu chuyển. Xem như một kẻ bề trên, nàng cũng không muốn thiếu một nhân tình lớn như vậy, bởi vậy Chu Hằng nguyện ý không kể công, nàng cũng vui vẻ thoải mái chấp nhận.
Chu Hằng vẫn một lòng khai khoáng, tiếp tục đi tới.
Lúc này, hắn tình nguyện hao tổn một chút linh lực cũng phải bay lên trời, sợ lại bị như lúc trước.
Dương Lan Hinh rớt lại phía sau một đoạn, vạn nhất gặp lại tình huống như lúc trước, cũng không đến mức để cả hai rơi vào.
Hai ngày sau, Chu Hằng ngừng lại, khi phía trước hắn xuất hiện một tòa núi cao vượt mây, mà hắn cũng cảm ứng được khí tức kim loại bắt đầu phát ra từ đó.
Lúc trước cách xa như vậy cũng cảm ứng được, bây giờ cách gần như vậy thì càng thêm rõ ràng, để Chu Hằng hận không thể tiến thẳng vào trong lòng núi.
Hắn bây giờ có chút hối hận vì cứu Dương Lan Hinh ra, cho nên hắn muốn cắn nuốt kim loại thì làm sao giấu giếm người được đây?
Nhưng mà cho chọn lần nữa, Chu Hằng cũng vẫn cứu Dương Lan Hinh ra. Để một nữ nhân lọt vào tay cường đạo, kết quả có thể nghĩ mà biết, Chu Hằng tuyệt đối không thể làm như không thấy được.
Biết thì biết đi, đối phương muốn mời chào mình, như vậy mình càng biểu hiện ưu tú thì đối phương khẳng định càng vừa lòng, cũng sẽ không hại hắn! Ngược lại Bách Quỷ Kiếm... Loại thần vật này lại thật sự có khả năng khiến nảy sinh lòng tham.
Vậy phải xem Dương Lan Hinh nhìn xa bao nhiêu. Nếu như nàng chỉ chấp nhất trước mắt, như vậy mưu tài giết hại là lựa chọn tốt nhất, nhưng nếu nàng nhìn xa hơn, thì nên biết quan hệ tốt với Chu Hằng sẽ mang lại ưu đãi lớn hơn nữa.
/1149
|