“Tối mai anh muốn ăn gì?” Lê Thấm dọn đĩa chồng lên, hỏi chồng mình.
Từ trước đến nay Hoắc Đông hiểu phải cho đáp án chính xác, một tay cầm điện thoại, ngón cái nhấn vào màn hình, anh nói: “Thịt bò.”
Đồng thời đầu ngón tay nhấn gửi tin nhắn đi.
[Đã về.]
Sau đó đem điện thoại chỉnh sang yên lặng.
“Được, vậy thêm canh nấm thì thế nào?” Lê Thấm sắp xếp thực đơn ngày mai.
“Có thể.” Hoắc Đông nói.
Trong tay, đối tượng nói chuyện phiếm lại gửi tới vấn đề.
[Ở nhà sao?]
Hướng Tình nấu ly trà hoa hồng, vừa mới gửi tin nhắn đi, điện thoại trong tay không tới hai giây đã nhận được tin trả lời của người đàn ông.
[Ừm]
Thiệt, cũng không thể nhiều hơn được mấy chữ.
Đem trà pha xong rót vào ly thuỷ tinh, Hướng Tình một tay cầm ly một tay gõ chữ. Đầu ngón tay là móng tay màu tím mắt mèo mới làm tối hôm qua.
Lê Thấm cầm chén đĩa đã dọn vào phòng bếp, sau đó cầm trái cây đã cắt xong từ phòng bếp đi ra.
Đồng thời, khung trò chuyện trêи điện thoại của Hoắc Đông có hai tin nhắn mới.
[Em mặt áo ngực mới mua, muốn cho anh xem.]
[Chúng ta video được không?]
Hoắc Đông tắt màn hình.
“Thử một chút đi, hôm nay khế rất ngọt.” Vợ hiểu ý đưa một cái nĩa bạc nhỏ qua.
“Được.” Chồng duỗi tay tiếp nhận.
Lại nhận được mấy văn kiện khẩn cấp yêu cầu tự mình xử lý, Hoắc Đông ăn xong liền vào thư phòng.
Lê Thấm sửa sang lại vali hành lý, áo sơ mi, cà vạt, vớ, qυầи ɭσ"ȶ, dao cạo râu, sờ sờ ngăn nhỏ bên hông, một hộp áo mưa không có mở ra. Cô đem quần áo phân loại xong thả vào máy giặt, sấy khô, sau đó đi tắm rửa.
Đèn thư phòng sáng tới 10 giờ, lúc Hoắc Đông từ thư phòng bước ra, vừa vặn Lê Thấm xách theo một rổ quần áo đã khô chuẩn bị đem về phòng gấp.
“Anh bận xong rồi à?” Lê Thấm thấy anh ra nên hỏi một tiếng, “Anh đi tắm rửa đi, hẳn là rất mệt.”
Hoắc Đông gật gật đầu, chia nhau từng người về phòng.
Mở cửa, vào cửa, khóa trái, mở đèn trêи bàn làm việc lên ngồi vào ghế sau bàn.
Đem đồ dùng cứng để trêи bàn để kê điện thoại, đeo một tai nghe lên, anh mở Facetime ra, gọi đi.
Hướng Tình ngồi ở trêи sôpha trong phòng khách nhận video. Ánh sáng trong màn hình không quá nhiều, chỉ có tia sáng mờ nhạt chiếu trêи người người đàn ông, bối cảnh phía sau sâu và tối u ám.
Đầu tóc người đàn ông nhìn ra được dấu vết ban ngày từng dùng keo xịt tóc xử lý qua. Chỉ là một ngày bôn ba, đã mất đi sự nghiêm túc không chút cẩu thả, tóc mái trêи trán có vài sợi tuỳ ý rơi xuống.
Hình dáng đôi mắt hẹp dài lại sắc nhọn, khuôn mặt sạch sẽ lưu loát, sắc mặt vẫn bình thường không dao động.
Áo sơmi màu đen bị mở ra hai viên cúc áo, cơ ngực mạnh mẽ ẩn hiện.
Biểu hiện chủ nhân nó đang ở trong thời khắc lơi lỏng khó có được trong ngày.
Hướng Tình cảm thấy ông trời bất công, sao lại có thể đã cho người đàn ông này thiên phú, lại còn cho anh ngoại hình.
Nhưng bất công như vậy cũng không là gì.
Người đàn ông như vậy cô đã từng ngủ qua.
Trong tay Hướng Tình cầm một quả đào mật vừa mới rửa qua, da hồng nhạt, nhỏ nước.
Cười ngọt ngào với người trong màn hình, nói một câu coi như chào hỏi: “Hoắc tiên sinh đi công tác mấy ngày nay có ɖu͙ƈ vọng không?”
Cô không cảm thấy anh sẽ trả lời.
“Có.” Người đàn ông đối diện màn hình lại thong thả tự nhiên đáp lại.
Hướng Tình ngẩn người, trong lòng thế nhưng liền tê dại một chút, theo bản năng mà trả lời: “Vậy làm sao bây giờ đây.”
“Làm việc.” Hoắc Đông nghiêng nghiêng đầu, giọng nói từ tính trả lời
“Ngoan như vậy sao…” Hướng Tình nhấp miệng cười cười, nhìn anh ngồi trêи ghế bàn làm việc, “Anh đang ở đâu? Thư phòng?“
Hoắc Đông không tỏ ý kiến mà “ừ” một tiếng.
Hướng Tình nghĩ, người phụ nữ ở quán trà ngày ấy, có phải giờ đang ở trêи giường bận rộn chờ chồng làm việc xong hay không?
Mới vừa tắm rửa xong gương mặt Hướng Tình có chút ửng hồng, lắc lắc quả đào trong tay nói với người đàn ông: “Có muốn ăn đào mật mọng nước không…“
Nói xong cô đem quả đào căng mọng trong tay dán vào sau tai, theo cổ trắng nõn lăn quả đào xuống, qua xương quai xanh, qua cổ chữ V sâu của áo ngủ, ngừng giữa khe rãnh của hai иɦũ ɦσα.
Cô gái trêи màn hình mặc áo ngủ tơ tằm hồng nhạt, ngắn chỉ che được mép đùi, một đoạn đùi trắng hồng lộ ra, chéo chân ngồi trêи sôpha. Tóc dài mềm mại xoã tung, hiển nhiên là vừa rồi gội xong đã sấy qua.
Ngón tay mảnh khảnh giơ quả đào mọng nước, cách một lớp áo ngủ hơi mỏng, nhẹ nhàng nghiền trêи nhũ thịt.
“Xoa lên đầu vú.” Thanh âm Hoắc Đông bình thản.
Hướng Tình biết phải nghe lời, hơi ưỡn ngực, cúi đầu tìm viên đậu nhỏ bên phải mơ hồ nhô lên trêи áo ngủ, đem quả đào hồng đè bên trêи cọ xát.
Cô gái trêи màn hình suy một ra ba, đầu ngón tay trái cũng đưa tới trêи đầu иɦũ ɦσα nhô lên bên trái, cách quần áo xoa nắn.
“Đầu иɦũ ɦσα cứng thật nhanh…” Môi đỏ Hướng Tình lẩm bẩm, nhìn người đàn ông, “Hoắc Đông, cởi một cúc áo…“
Cô nhìn trong màn hình tối tăm, Hoắc Đông chậm rãi giơ tay, động tác ưu nhã, tay đưa tới giữa áo sơmi, cởi ra một viên cúc áo
Ngực sâu thêm một tấc.
“Núm иɦũ ɦσα ngứa… Giúp em ɭϊếʍ một chút…” Lực độ nghiền áp của Hướng Tình nặng thêm.
Thanh âm ngọt ngào của cô gái thông qua tai nghe truyền vào tai.
“Cởi.” Ánh mắt Hoắc Đông trở nên sâu thẳm, trầm thấp nói.
“Vâng…” Hướng Tình duỗi tay mở dây lưng cột bên hông ra. Dưng lưng rơi xuống, giữa áo ngủ được mở ra, dáng người mê hoặc lộ ra.
Bên trong mặc một bộ nội y ren màu đỏ, áo ngực là loại mỏng, phần ren mỏng manh khó khăn nâng một đôi иɦũ ɦσα to lớn mượt mà, hơn phân nửa bầu ngực không bị bao lấy, rãnh ngực được áo ngực mới làm trở nên càng đẹp.
(Truyện được đăng duy nhất tại truyendkm.com Vivi_V1989. Những trang khác đều là ăn cắp. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.)
Đối lập với hình dáng bộ ngực lớn, có vẻ đi xuống phần eo càng tính tế đến quá phận, thon thon một tay có thể ôm hết. Bụng nhỏ bằng phẳng săn chắc, qυầи ɭσ"ȶ màu đỏ bao vây lấy nơi tư mật của cô gái, loáng thoáng thấy được lông tóc màu đen.
Cô gái vừa thanh thuần lại gợi ɖu͙ƈ, một quả đào mật mọng nước. Nghệ thuật gia có thể đem cảnh này hoạ thành tranh sơn dầu.
“Đẹp không,” Hướng Tình dùng ngón tay kéo một bên dây áo ngực, ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi, giọng nói mềm mại: “Chỉ cho anh xem…“
Áo ngủ hồng nhạt cùng nội y màu rượu đỏ làm nổi bật lên màu da cô gái trắng hơn tuyết.
Cảm giác của Hoắc Đông đến rất mãnh liệt. Lồng ngực như có một ngọn lửa, đốt cháy bụng, ƈôи ȶɦϊ.t bắt đầu cương cứng.
Bận rộn mấy ngày liền, quả thật tích góp không ít ɖu͙ƈ vọng không có cơ hội phóng thích.
Giữa hai chân người đàn ông không tự giác mà mở ra.
Tay Hướng Tình dọc theo bên cạnh áo ngực sờ đi vào, xoa thịt иɦũ ɦσα mềm mại, khiêu khích đầu иɦũ ɦσα. Tắm rửa xong không uống nước, môi rất khô ráo hơi giương lên, thở dài.
“Lấy иɦũ ɦσα ra.” Hầu kết người đàn ông khẽ nhúc nhích, lại trầm giọng yêu cầu.
“Ưm…” Hướng Tình khẽ kêu, càng không thuận theo, “Anh lại cởi thêm một cúc áo nữa…“
Hoắc Đông giơ tay cởi cúc áo sơ mi ra.
Hướng Tình trở tay cởi áo ngực. Theo động tác, áo ngủ tụt xuống bả vai, lộ ra mảng lớn cánh tay cùng vai cổ trắng nõn.
Người đàn ông vốn cảm thấy trước ngực oi bức, đơn giản cởi hết nút áo sơmi ra.
Hướng Tình nhìn cơ ngực săn chắc màu nâu của Hoắc Đông, bên dưới áo sơmi màu đen văn nhã cấm ɖu͙ƈ, cơ bắp rõ ràng. Cô miệng khô lưỡi khô oán trách: “Thật xấu nha, cũng chưa làm anh cở bỏ toàn bộ… muốn ɭϊếʍ ngực anh…”
Áo ngực bị cô trở tay cởi bỏ, buông lỏng, áo ngực bị kéo về phía trước, hai bầu ngực trắng nõn được thoát ra.
Hình ảnh, áo ngủ của cô gái nửa cởi nửa không mà treo ở cánh tay. Một cặp иɦũ ɦσα lớn nhảy ra, trắng không tì vết, hai viên đậu nhỏ sung huyết đỏ ửng, điểm xuyết trêи thịt иɦũ ɦσα.
Hướng Tình rõ ràng nhìn ánh mắt Hoắc Đông dần dần nhiễm ɖu͙ƈ vọng. Giống như biển sâu yên lặng nổi lên tầng tầng gợn sóng.
Cô biết qυầи ɭσ"ȶ cô đã thấm ướt.
Môi đỏ khẽ mở: “Hoắc Đông, để em giúp anh cởi dây lưng…“
Trêи màn hình người đàn ông đưa tay tới bên hông, tiếng kim loại thanh thuý vang lên, cởi ra.
“Em sờ vào qυầи ɭσ"ȶ của anh, côn thịt đã rất cứng…” Hướng Tình nhìn anh vừa tưởng tượng động tác, vừa đưa tay xuống giữa hai chân mình, cách qυầи ɭσ"ȶ ren tự sờ.
Hoắc Đông kéo khóa kéo quần tây ra, bàn tay tiến qυầи ɭσ"ȶ đem ƈôи ȶɦϊ.t cương cứng rút ra.
Đúng là rất cứng!
Từ trước đến nay Hoắc Đông hiểu phải cho đáp án chính xác, một tay cầm điện thoại, ngón cái nhấn vào màn hình, anh nói: “Thịt bò.”
Đồng thời đầu ngón tay nhấn gửi tin nhắn đi.
[Đã về.]
Sau đó đem điện thoại chỉnh sang yên lặng.
“Được, vậy thêm canh nấm thì thế nào?” Lê Thấm sắp xếp thực đơn ngày mai.
“Có thể.” Hoắc Đông nói.
Trong tay, đối tượng nói chuyện phiếm lại gửi tới vấn đề.
[Ở nhà sao?]
Hướng Tình nấu ly trà hoa hồng, vừa mới gửi tin nhắn đi, điện thoại trong tay không tới hai giây đã nhận được tin trả lời của người đàn ông.
[Ừm]
Thiệt, cũng không thể nhiều hơn được mấy chữ.
Đem trà pha xong rót vào ly thuỷ tinh, Hướng Tình một tay cầm ly một tay gõ chữ. Đầu ngón tay là móng tay màu tím mắt mèo mới làm tối hôm qua.
Lê Thấm cầm chén đĩa đã dọn vào phòng bếp, sau đó cầm trái cây đã cắt xong từ phòng bếp đi ra.
Đồng thời, khung trò chuyện trêи điện thoại của Hoắc Đông có hai tin nhắn mới.
[Em mặt áo ngực mới mua, muốn cho anh xem.]
[Chúng ta video được không?]
Hoắc Đông tắt màn hình.
“Thử một chút đi, hôm nay khế rất ngọt.” Vợ hiểu ý đưa một cái nĩa bạc nhỏ qua.
“Được.” Chồng duỗi tay tiếp nhận.
Lại nhận được mấy văn kiện khẩn cấp yêu cầu tự mình xử lý, Hoắc Đông ăn xong liền vào thư phòng.
Lê Thấm sửa sang lại vali hành lý, áo sơ mi, cà vạt, vớ, qυầи ɭσ"ȶ, dao cạo râu, sờ sờ ngăn nhỏ bên hông, một hộp áo mưa không có mở ra. Cô đem quần áo phân loại xong thả vào máy giặt, sấy khô, sau đó đi tắm rửa.
Đèn thư phòng sáng tới 10 giờ, lúc Hoắc Đông từ thư phòng bước ra, vừa vặn Lê Thấm xách theo một rổ quần áo đã khô chuẩn bị đem về phòng gấp.
“Anh bận xong rồi à?” Lê Thấm thấy anh ra nên hỏi một tiếng, “Anh đi tắm rửa đi, hẳn là rất mệt.”
Hoắc Đông gật gật đầu, chia nhau từng người về phòng.
Mở cửa, vào cửa, khóa trái, mở đèn trêи bàn làm việc lên ngồi vào ghế sau bàn.
Đem đồ dùng cứng để trêи bàn để kê điện thoại, đeo một tai nghe lên, anh mở Facetime ra, gọi đi.
Hướng Tình ngồi ở trêи sôpha trong phòng khách nhận video. Ánh sáng trong màn hình không quá nhiều, chỉ có tia sáng mờ nhạt chiếu trêи người người đàn ông, bối cảnh phía sau sâu và tối u ám.
Đầu tóc người đàn ông nhìn ra được dấu vết ban ngày từng dùng keo xịt tóc xử lý qua. Chỉ là một ngày bôn ba, đã mất đi sự nghiêm túc không chút cẩu thả, tóc mái trêи trán có vài sợi tuỳ ý rơi xuống.
Hình dáng đôi mắt hẹp dài lại sắc nhọn, khuôn mặt sạch sẽ lưu loát, sắc mặt vẫn bình thường không dao động.
Áo sơmi màu đen bị mở ra hai viên cúc áo, cơ ngực mạnh mẽ ẩn hiện.
Biểu hiện chủ nhân nó đang ở trong thời khắc lơi lỏng khó có được trong ngày.
Hướng Tình cảm thấy ông trời bất công, sao lại có thể đã cho người đàn ông này thiên phú, lại còn cho anh ngoại hình.
Nhưng bất công như vậy cũng không là gì.
Người đàn ông như vậy cô đã từng ngủ qua.
Trong tay Hướng Tình cầm một quả đào mật vừa mới rửa qua, da hồng nhạt, nhỏ nước.
Cười ngọt ngào với người trong màn hình, nói một câu coi như chào hỏi: “Hoắc tiên sinh đi công tác mấy ngày nay có ɖu͙ƈ vọng không?”
Cô không cảm thấy anh sẽ trả lời.
“Có.” Người đàn ông đối diện màn hình lại thong thả tự nhiên đáp lại.
Hướng Tình ngẩn người, trong lòng thế nhưng liền tê dại một chút, theo bản năng mà trả lời: “Vậy làm sao bây giờ đây.”
“Làm việc.” Hoắc Đông nghiêng nghiêng đầu, giọng nói từ tính trả lời
“Ngoan như vậy sao…” Hướng Tình nhấp miệng cười cười, nhìn anh ngồi trêи ghế bàn làm việc, “Anh đang ở đâu? Thư phòng?“
Hoắc Đông không tỏ ý kiến mà “ừ” một tiếng.
Hướng Tình nghĩ, người phụ nữ ở quán trà ngày ấy, có phải giờ đang ở trêи giường bận rộn chờ chồng làm việc xong hay không?
Mới vừa tắm rửa xong gương mặt Hướng Tình có chút ửng hồng, lắc lắc quả đào trong tay nói với người đàn ông: “Có muốn ăn đào mật mọng nước không…“
Nói xong cô đem quả đào căng mọng trong tay dán vào sau tai, theo cổ trắng nõn lăn quả đào xuống, qua xương quai xanh, qua cổ chữ V sâu của áo ngủ, ngừng giữa khe rãnh của hai иɦũ ɦσα.
Cô gái trêи màn hình mặc áo ngủ tơ tằm hồng nhạt, ngắn chỉ che được mép đùi, một đoạn đùi trắng hồng lộ ra, chéo chân ngồi trêи sôpha. Tóc dài mềm mại xoã tung, hiển nhiên là vừa rồi gội xong đã sấy qua.
Ngón tay mảnh khảnh giơ quả đào mọng nước, cách một lớp áo ngủ hơi mỏng, nhẹ nhàng nghiền trêи nhũ thịt.
“Xoa lên đầu vú.” Thanh âm Hoắc Đông bình thản.
Hướng Tình biết phải nghe lời, hơi ưỡn ngực, cúi đầu tìm viên đậu nhỏ bên phải mơ hồ nhô lên trêи áo ngủ, đem quả đào hồng đè bên trêи cọ xát.
Cô gái trêи màn hình suy một ra ba, đầu ngón tay trái cũng đưa tới trêи đầu иɦũ ɦσα nhô lên bên trái, cách quần áo xoa nắn.
“Đầu иɦũ ɦσα cứng thật nhanh…” Môi đỏ Hướng Tình lẩm bẩm, nhìn người đàn ông, “Hoắc Đông, cởi một cúc áo…“
Cô nhìn trong màn hình tối tăm, Hoắc Đông chậm rãi giơ tay, động tác ưu nhã, tay đưa tới giữa áo sơmi, cởi ra một viên cúc áo
Ngực sâu thêm một tấc.
“Núm иɦũ ɦσα ngứa… Giúp em ɭϊếʍ một chút…” Lực độ nghiền áp của Hướng Tình nặng thêm.
Thanh âm ngọt ngào của cô gái thông qua tai nghe truyền vào tai.
“Cởi.” Ánh mắt Hoắc Đông trở nên sâu thẳm, trầm thấp nói.
“Vâng…” Hướng Tình duỗi tay mở dây lưng cột bên hông ra. Dưng lưng rơi xuống, giữa áo ngủ được mở ra, dáng người mê hoặc lộ ra.
Bên trong mặc một bộ nội y ren màu đỏ, áo ngực là loại mỏng, phần ren mỏng manh khó khăn nâng một đôi иɦũ ɦσα to lớn mượt mà, hơn phân nửa bầu ngực không bị bao lấy, rãnh ngực được áo ngực mới làm trở nên càng đẹp.
(Truyện được đăng duy nhất tại truyendkm.com Vivi_V1989. Những trang khác đều là ăn cắp. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.)
Đối lập với hình dáng bộ ngực lớn, có vẻ đi xuống phần eo càng tính tế đến quá phận, thon thon một tay có thể ôm hết. Bụng nhỏ bằng phẳng săn chắc, qυầи ɭσ"ȶ màu đỏ bao vây lấy nơi tư mật của cô gái, loáng thoáng thấy được lông tóc màu đen.
Cô gái vừa thanh thuần lại gợi ɖu͙ƈ, một quả đào mật mọng nước. Nghệ thuật gia có thể đem cảnh này hoạ thành tranh sơn dầu.
“Đẹp không,” Hướng Tình dùng ngón tay kéo một bên dây áo ngực, ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi, giọng nói mềm mại: “Chỉ cho anh xem…“
Áo ngủ hồng nhạt cùng nội y màu rượu đỏ làm nổi bật lên màu da cô gái trắng hơn tuyết.
Cảm giác của Hoắc Đông đến rất mãnh liệt. Lồng ngực như có một ngọn lửa, đốt cháy bụng, ƈôи ȶɦϊ.t bắt đầu cương cứng.
Bận rộn mấy ngày liền, quả thật tích góp không ít ɖu͙ƈ vọng không có cơ hội phóng thích.
Giữa hai chân người đàn ông không tự giác mà mở ra.
Tay Hướng Tình dọc theo bên cạnh áo ngực sờ đi vào, xoa thịt иɦũ ɦσα mềm mại, khiêu khích đầu иɦũ ɦσα. Tắm rửa xong không uống nước, môi rất khô ráo hơi giương lên, thở dài.
“Lấy иɦũ ɦσα ra.” Hầu kết người đàn ông khẽ nhúc nhích, lại trầm giọng yêu cầu.
“Ưm…” Hướng Tình khẽ kêu, càng không thuận theo, “Anh lại cởi thêm một cúc áo nữa…“
Hoắc Đông giơ tay cởi cúc áo sơ mi ra.
Hướng Tình trở tay cởi áo ngực. Theo động tác, áo ngủ tụt xuống bả vai, lộ ra mảng lớn cánh tay cùng vai cổ trắng nõn.
Người đàn ông vốn cảm thấy trước ngực oi bức, đơn giản cởi hết nút áo sơmi ra.
Hướng Tình nhìn cơ ngực săn chắc màu nâu của Hoắc Đông, bên dưới áo sơmi màu đen văn nhã cấm ɖu͙ƈ, cơ bắp rõ ràng. Cô miệng khô lưỡi khô oán trách: “Thật xấu nha, cũng chưa làm anh cở bỏ toàn bộ… muốn ɭϊếʍ ngực anh…”
Áo ngực bị cô trở tay cởi bỏ, buông lỏng, áo ngực bị kéo về phía trước, hai bầu ngực trắng nõn được thoát ra.
Hình ảnh, áo ngủ của cô gái nửa cởi nửa không mà treo ở cánh tay. Một cặp иɦũ ɦσα lớn nhảy ra, trắng không tì vết, hai viên đậu nhỏ sung huyết đỏ ửng, điểm xuyết trêи thịt иɦũ ɦσα.
Hướng Tình rõ ràng nhìn ánh mắt Hoắc Đông dần dần nhiễm ɖu͙ƈ vọng. Giống như biển sâu yên lặng nổi lên tầng tầng gợn sóng.
Cô biết qυầи ɭσ"ȶ cô đã thấm ướt.
Môi đỏ khẽ mở: “Hoắc Đông, để em giúp anh cởi dây lưng…“
Trêи màn hình người đàn ông đưa tay tới bên hông, tiếng kim loại thanh thuý vang lên, cởi ra.
“Em sờ vào qυầи ɭσ"ȶ của anh, côn thịt đã rất cứng…” Hướng Tình nhìn anh vừa tưởng tượng động tác, vừa đưa tay xuống giữa hai chân mình, cách qυầи ɭσ"ȶ ren tự sờ.
Hoắc Đông kéo khóa kéo quần tây ra, bàn tay tiến qυầи ɭσ"ȶ đem ƈôи ȶɦϊ.t cương cứng rút ra.
Đúng là rất cứng!
/54
|