Lại nói Tần Vô Song nhanh chóng rời khỏi Đô thành Đan Hà Phủ, tìm một nơi hẻo lánh thay y phục, đeo mặt nạ, xong xuôi tất cả mới nhanh chóng đến Long Uyên Bình. Hắn rất muốn biết, cuối cùng có thật sự là người của Tần gia Thiên Đế Sơn đã xuất mã hay không.
Đối với hắn mà nói, tin tức này vô cùng quan trọng, nếu là người của Tần gia Thiên Đế Sơn, Tần Vô Song quyết không khoanh tay đứng nhìn người của Tần gia Thiên Đế Sơn vô duyên vô cớ vì chuyện này mà hy sinh.
Lúc sắp đến Long Uyên Bình, Tần Vô Song thả bộ từ từ, lấy cái ngọc bàn kia ra xem, nghiên cứu qua, tìm thấy cái khe kép mà Lỗ Tiên Lâu đã nói, nhẹ nhàng dùng tay rút ra một bản đồ mỏng như tơ.
Tuy tấm bản đồ này vô cùng đơn giản, chỉ có vài nét bút chỉ đường, nhưng vẽ địa hình vô cùng rõ ràng. Tần Vô Song nhìn trên bản đồ thấy có một nơi thuộc về Thần Chiếu Phủ.
Thần Chiếu Phủ kia chính là nơi Tổng bộ của La Thiên Đạo Trường, diện tích vô cùng rộng lớn, hơn nữa thế lực mạnh vô cùng nhiều, có thể nói là nơi nhân kiệt địa linh.
Hơn nữa, từ xưa đến nay, Thần Chiếu Phủ lan truyền rất nhiều truyền thuyết về thời đại Thái cổ, làm bao nhiêu người say mê. Do vậy, Thần Chiếu Phủ là một phủ rất sinh động của Hiên Viên Khâu.
Tần Vô Song nhìn tấm bản đồ này, nhất thời không biết bản đồ này là chỉ đường đến địa phương thần bí nào. Lúc này hắn cách Thần Chiếu Phủ rất xa nên cũng không nghĩ nhiều. Để bản đồ vào Không gian Giới chỉ, sau đó lại để ngọc bàn vào trong Không gian Giới chỉ luôn.
Đảo mắt một cái, đã đến gần Long Uyên Bình. Cái địa phương Long Uyên Bình này nằm giữa hai ngọn núi. Ở giữa hai ngọn núi này có một cái khe lớn, tên gọi là Long Uyên, một mảnh bình nguyên giáp với cái khi Long Uyên kia, cho nên được gọi là Long Uyên Bình.
Lúc này, đã có rất nhiều tu luyện giả tập hợp ở Long Uyên Bình, những người này hiển nhiên chính là muốn đến tận mắt chứng kiến một trận đại chiến này.
Phải biết rằng, tuy rằng tình cảnh hiện tại của Tần gia Thiên Đế Sơn không dễ chịu gì nhưng dù sao cũng là thế lực nhất lưu thuộc tám môn Thiên Đế Sơn.
Hôm nay, ngay cả một thế lực nhị lưu như La Thiên Đạo Trường cũng dám đụng chạm đến Tần gia Thiên Đế Sơn, rõ ràng chính là đã xúc phạm đến quyền uy của Tần gia Thiên Đế Sơn.
Tất cả mọi người đều muốn nhìn xem Tần gia Thiên Đế Sơn sẽ có biện pháp gì để đối phó với La Thiên Đạo Trường. Nếu như La Thiên Đạo Trường có thể trong quá trình đối kháng, tạo thành tổn thất nặng nề cho Tần gia Thiên Đế Sơn, vậy thì đối với La Thiên Đạo Trường mà nói, thì cũng là một cơ hội vô cùng tốt.
Cơ hội này có lẽ sẽ khiến cho La Thiên Đạo Trường một bước hóa rồng, trở thành thế lực nhất lưu. Thậm chí còn chiếm được vị trí của tám môn Thiên Đế Sơn chưa biết chừng.
Náo nhiệt thì náo nhiệt, nhưng Long Uyên Bình lúc này, đương sự hai bên đều không có mặt. Chỉ có điều nhìn từ vết tích còn sót lại ở hiện trường thì chắc chắn đã có một cuộc đại chiến vô cùng kịch liệt ở đây.
Tần Vô Song trà trộn vào đám đông, ánh mắt lạnh lùng quan sát những dấu vết ở hiện trường, không ngừng tìm kiếm, đã phát hiện, nhân mã của hai thế lực kia, tựa hồ đã đánh giết đến tận sâu bên trong núi.
Tần Vô Song hướng vào bên trong thâm sơn mà đuổi theo, càng đi vào trong, Tần Vô Song càng cảm thấy căng thẳng. Một đường đi vào, không ngừng nhìn thấy bao nhiêu xác chết dọc theo ven đường.
Nhìn trang phục của những người này, thì thấy đa số là người của La Thiên Đạo Trường, thế nhưng cũng có vài đệ tử của Tần gia Thiên Đế Sơn.
Trong lòng Tần Vô Song trầm xuống, nhìn thấy thi thể của các đệ tử Tần gia Thiên Đế Sơn ở đây lại bị phơi thây nơi hoang dã, trong lòng vô cùng khổ sở. Hắn nhìn thấy một cỗ thi thể, liền chôn một thi thể.
- Đệ tử Thiên Đế Sơn, cho dù mọi người có phải vì ta mà chết hay không, nhưng chung quy vẫn là chết trong tay của La Thiên Đạo Trường. Ta không thể trốn tránh trách nhiệm này. Tuy ta không có năng lực cải tử hoàn sinh, điều duy nhất có thể làm chính là tiễn bọn họ hồn về với tổ tiên mà thôi.
Một đoạn đường mà đã có gần mười thi thể. Về sau đó, dần dần mất đi manh mối, nhưng nhìn theo tình huống ven đường, có thể thấy cuộc chiến vô cùng thảm liệt.
Tần Vô Song trầm lặng, suy đi nghĩ lại, quyết định không do dự thêm nữa, tiếp tục đi lên phía trước. Dù tình hình có thế nào, sớm đến được Thiên Đế Sơn thì sẽ càng sớm giải quyết được tâm nguyện trước mắt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Về đến Uyên Long Bình, rất nhiều tán tu cũng đã dần dần giải tán. Tần Vô Song không chút lưu luyến, tiếp tục lên đường.
Sau khi Tần Vô Song rời khỏi Uyên Long Bình không lâu, cái tên La Nghị kia đã tức tốc chạy đến Uyên Long Bình. Đi cùng với hắn còn có một lão giả gày gò, chính là vị Tứ Trưởng lão, kẻ có địa vị cao nhất trong nhất mạch của hắn.
- Tứ Trưởng lão, nếu như người đó là Tần Vô Song, thì chắc chắn sẽ đến Uyên Long Bình này.
La Nghị vô cùng tin tưởng nói.
Tứ Trưởng lão kia lại nói:
- Nhận được tin tức của ngươi, ta vội vàng chạy đến ngay, đã phí mất bao thời gian, nếu hắn có đến thì bây giờ cũng đã đi rồi.
La Nghị lắc đầu:
- Tứ Trưởng lão, sao hắn có thể là Tần Vô Song? Nói đến rách miệng ta cũng không tin.
Tứ Trưởng lão có chút giận dữ nói:
- La Nghị, lần này ngươi thông minh quá bị thông minh hại rồi! Bảo ngươi đi theo dõi Lỗ Tiên Lâu, ngươi lại ngang nhiên đến quấy rầy Lỗ Tiên Lâu, nếu không phải có Đại Đạo tôn kịp thời đến chặn tay hắn lại, e rằng bây giờ ngươi đã chết rồi.
La Nghị vô cùng xấu hổ, nhưng vẫn như cũ ngang ngạnh nói:
- Tứ Trưởng lão, ta cũng là suy nghĩ cho Đại Đạo tôn, suy nghĩ cho La Thiên Đạo Trường mà thôi. Nếu để cho Lỗ Tiên Lâu truyền cái ngọc bàn kia ra ngoài, Đại Đạo tôn sẽ không thể nào vui vẻ được đâu.
Đang nói, trong núi sâu chợt lóe lên hai hình ảnh nhanh như chớp, chính là hai gã cường giả ăn mặc trang phục Chấp pháp Trưởng lão.
- Trưởng lão Toái Nguyệt, Trưởng lão Hàn Tinh, tình hình cuộc chiến thế nào rồi?
Tứ Trưởng lão đứng thứ tư trong tổng số tất cả các Trưởng lão, do vậy địa vị cũng coi là phi thường cao.
Tuy hai Chấp pháp Trưởng lão này mặc dù có rất nhiều đặc quyền, nhưng đối diện với Tứ Trưởng lão, cũng không dám làm càn, thành thật nói:
- Tần gia Thiên Đế Sơn có tất cả 15 người, đã bị chúng ta bao vây tiêu diệt, chỉ còn lại có năm sáu người. Năm người đã bị rơi vào vòng vây, những cường giả của chúng ta đã chia ra đuổi theo. Chẳng qua, một khi họ đã có thể thoát khỏi vòng vây, chứng tỏ thực lực vô cùng siêu việt. Tuy lần này có người đuổi theo giết, nhưng hy vọng thành công cũng không lớn.
Tứ Trưởng lão suy ngẫm, nói với hai gã Chấp pháp Trưởng lão kia:
- Nhận được mệnh lệnh của Đại Đạo tôn, sai hai ngươi các ngươi hiệp trợ truy sát Tần Vô Song, ở đây có chút manh mối, để La Nghị nói với các nguơi.
Hai vị Chấp pháp Trưởng lão trầm giọng nói:
- Tứ Trưởng lão, còn có chuyện cần phải nói với các ngài, trên đường có vài đệ tử Tần gia Thiên Đế Sơn chết đi, nhưng khi ta quay trở lại đây, liền phát hiện những thi thể ven đường đều đã mất tích cả rồi.
- Còn có chuyện kỳ quái như vậy sao?
Tứ Trưởng lão không nhịn được hít một ngụm lãnh khí, chuyện này nghe ra thật kỳ quái. Tử thi vô duyên vô cớ mất tích, hơn nữa người mất tích lại chỉ là đệ tử của Tần gia Thiên Đế Sơn.
- Chẳng lẽ, có phải là có người cố ý di chuyển thi thể của Tần gia Thiên Đế Sơn đi không? Hoặc là trong chúng ta có nội gián của Tần gia Thiên Đế Sơn?
La Nghị đột nhiên vỗ trán:
- Tứ Trưởng lão, có thể là Tần Vô Song đã đến đây.
Mặt Tứ Trưởng lão biến sắc:
- Dốc toàn lực đi tìm, nhân tiện tìm những người quanh đây mà hỏi.
Những tán tu bị gọi lại, mới đầu cũng không muốn hợp tác, về sau dưới sự uy áp của Tứ Trưởng lão, những người này ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo.
- Nghe đây, Tứ Trưởng lão chúng ta có việc muốn hỏi các ngươi, biết thì nói, không biết thì đừng nói lung tung, nếu không nói, hậu quả nhất định các ngươi không thể tưởng tượng nổi đâu.
La Nghị ra vẻ cáo mượn oai hùm.
- Cách đây không lâu, có thấy ai vào trong thâm sơn kia không?
Tứ Trưởng lão lập tức lên tiếng hỏi.
- Có, rất nhiều người vào, chẳng qua là chỉ đi vào một lúc rồi lại ra ngay.
- Vậy có thấy ba người cùng đi, hoặc là một người mang theo hai đầu linh thú khả nghi đi vào hay không?
Tứ Trưởng lão vô cùng kiên nhẫn, hỏi.
- Ba người?
Trong đám có mấy gã tán tu nhất thời gãi đầu:
- Tôi nhớ rồi, hình như có ba người như vậy, nhìn qua rất lạ mặt. Ba người này đi vào, rất lâu sau mới đi ra. Tôi nhớ rõ, hình như là họ đã đi rồi.
- Đã đi bao lâu rồi?
Tứ Trưởng lão nhất thời giật mình.
- Không lâu lắm, không quá nửa canh giờ.
Người kia chắc chắn nói.
Không quá nửa canh giờ? Tứ Trưởng lão vui mừng:
- Nửa canh giờ, e rằng chúng có bay thì cũng không thể nào bay xa được.
Lập tức lấy ra Ngọc bài Truyền thức, liên lạc với người của La Thiên Đạo Trường đến viện trợ, những yếu điểm quan trọng và cửa khẩu chính của Đan Hà Phủ được bố trí canh giữ vô cùng nghiêm ngặt.
Tuy rằng, nhân thủ của La Thiên Đạo Trường không đủ để bao vây toàn bộ cả Đan Hà Phủ, nhưng bất luận nói thế nào, ở các nơi hiểm yếu và quan khẩu bố trí nghiêm ngặt, khẳng định là sự lựa chọn tốt nhất.
- Tứ Trưởng lão, ba người đó, chắc chắn là bọn Tần Vô Song!
La Nghị có chút hưng phấn, nếu thật sự là Tần Vô Song, vậy thì không cần phải nói, La Nghị hắn ít nhiều cũng có chút công lao.
Lập tức hai Chấp pháp Trưởng lão Toái Nguyệt và Hàn Tinh liền phụng mệnh đuổi theo. Hai Chấp pháp Trưởng lão này đều là Động Hư Cảnh cường giả. Hai người đồng thời xuất mã mới nắm chặt được khả năng bắt giữ được Tần Vô Song, nếu không, chỉ để một trong hai người đi, bọn họ cũng cảm thấy có chút không ổn.
Tứ Trưởng lão ở giữa điều hành, còn hai gã Chấp pháp Trưởng lão phụ trách truy sát, còn những người khác phụ trách bố trí trận địa, có nghĩa chính là bí mật bố trí thiên là địa võng, chờ Tần Vô Song chui vào trong lưới.
Lại nói đến sau khi Tần Vô Song rời khỏi Long Uyên Bình, tâm tình trong lòng không hề lơi lỏng cảnh giác. Hắn biết, rất có thể hắn làm náo loạn ở chỗ Lỗ Tiên Lâu như vậy, chắc là đã kinh động đến La Thông Thiên.
Bây giờ hắn chỉ có thể chờ đợi, nếu người đến là La Thông Thiên thì chiến cuộc sẽ nghiêng về một phía, bọn họ không hề có bất cứ tâm lý sẽ gặp may khi đối mặt với một đại cao thủ, cường giả cấp bậc Kỳ Diệu Huyền Cảnh.
Vì vậy, muốn tránh việc La Thông Thiên đích thân đến hỏi thăm thì phải tiếp tục che dấu thân phận, chỉ có không để lộ thân phận mới là kế sách vẹn toàn nhất.
Chỉ cần không phải là đại cường giả cấp bậc Kỳ Diệu Huyền Cảnh tự mình xuất mã, Tần Vô Song ít nhiều còn có chút nắm chắc, cho dù là một vài cường giả cấp bậc Hư Võ Đại viên mãn đến đây, hắn vẫn còn có cơ hội bỏ chạy được.
Đối với hắn mà nói, tin tức này vô cùng quan trọng, nếu là người của Tần gia Thiên Đế Sơn, Tần Vô Song quyết không khoanh tay đứng nhìn người của Tần gia Thiên Đế Sơn vô duyên vô cớ vì chuyện này mà hy sinh.
Lúc sắp đến Long Uyên Bình, Tần Vô Song thả bộ từ từ, lấy cái ngọc bàn kia ra xem, nghiên cứu qua, tìm thấy cái khe kép mà Lỗ Tiên Lâu đã nói, nhẹ nhàng dùng tay rút ra một bản đồ mỏng như tơ.
Tuy tấm bản đồ này vô cùng đơn giản, chỉ có vài nét bút chỉ đường, nhưng vẽ địa hình vô cùng rõ ràng. Tần Vô Song nhìn trên bản đồ thấy có một nơi thuộc về Thần Chiếu Phủ.
Thần Chiếu Phủ kia chính là nơi Tổng bộ của La Thiên Đạo Trường, diện tích vô cùng rộng lớn, hơn nữa thế lực mạnh vô cùng nhiều, có thể nói là nơi nhân kiệt địa linh.
Hơn nữa, từ xưa đến nay, Thần Chiếu Phủ lan truyền rất nhiều truyền thuyết về thời đại Thái cổ, làm bao nhiêu người say mê. Do vậy, Thần Chiếu Phủ là một phủ rất sinh động của Hiên Viên Khâu.
Tần Vô Song nhìn tấm bản đồ này, nhất thời không biết bản đồ này là chỉ đường đến địa phương thần bí nào. Lúc này hắn cách Thần Chiếu Phủ rất xa nên cũng không nghĩ nhiều. Để bản đồ vào Không gian Giới chỉ, sau đó lại để ngọc bàn vào trong Không gian Giới chỉ luôn.
Đảo mắt một cái, đã đến gần Long Uyên Bình. Cái địa phương Long Uyên Bình này nằm giữa hai ngọn núi. Ở giữa hai ngọn núi này có một cái khe lớn, tên gọi là Long Uyên, một mảnh bình nguyên giáp với cái khi Long Uyên kia, cho nên được gọi là Long Uyên Bình.
Lúc này, đã có rất nhiều tu luyện giả tập hợp ở Long Uyên Bình, những người này hiển nhiên chính là muốn đến tận mắt chứng kiến một trận đại chiến này.
Phải biết rằng, tuy rằng tình cảnh hiện tại của Tần gia Thiên Đế Sơn không dễ chịu gì nhưng dù sao cũng là thế lực nhất lưu thuộc tám môn Thiên Đế Sơn.
Hôm nay, ngay cả một thế lực nhị lưu như La Thiên Đạo Trường cũng dám đụng chạm đến Tần gia Thiên Đế Sơn, rõ ràng chính là đã xúc phạm đến quyền uy của Tần gia Thiên Đế Sơn.
Tất cả mọi người đều muốn nhìn xem Tần gia Thiên Đế Sơn sẽ có biện pháp gì để đối phó với La Thiên Đạo Trường. Nếu như La Thiên Đạo Trường có thể trong quá trình đối kháng, tạo thành tổn thất nặng nề cho Tần gia Thiên Đế Sơn, vậy thì đối với La Thiên Đạo Trường mà nói, thì cũng là một cơ hội vô cùng tốt.
Cơ hội này có lẽ sẽ khiến cho La Thiên Đạo Trường một bước hóa rồng, trở thành thế lực nhất lưu. Thậm chí còn chiếm được vị trí của tám môn Thiên Đế Sơn chưa biết chừng.
Náo nhiệt thì náo nhiệt, nhưng Long Uyên Bình lúc này, đương sự hai bên đều không có mặt. Chỉ có điều nhìn từ vết tích còn sót lại ở hiện trường thì chắc chắn đã có một cuộc đại chiến vô cùng kịch liệt ở đây.
Tần Vô Song trà trộn vào đám đông, ánh mắt lạnh lùng quan sát những dấu vết ở hiện trường, không ngừng tìm kiếm, đã phát hiện, nhân mã của hai thế lực kia, tựa hồ đã đánh giết đến tận sâu bên trong núi.
Tần Vô Song hướng vào bên trong thâm sơn mà đuổi theo, càng đi vào trong, Tần Vô Song càng cảm thấy căng thẳng. Một đường đi vào, không ngừng nhìn thấy bao nhiêu xác chết dọc theo ven đường.
Nhìn trang phục của những người này, thì thấy đa số là người của La Thiên Đạo Trường, thế nhưng cũng có vài đệ tử của Tần gia Thiên Đế Sơn.
Trong lòng Tần Vô Song trầm xuống, nhìn thấy thi thể của các đệ tử Tần gia Thiên Đế Sơn ở đây lại bị phơi thây nơi hoang dã, trong lòng vô cùng khổ sở. Hắn nhìn thấy một cỗ thi thể, liền chôn một thi thể.
- Đệ tử Thiên Đế Sơn, cho dù mọi người có phải vì ta mà chết hay không, nhưng chung quy vẫn là chết trong tay của La Thiên Đạo Trường. Ta không thể trốn tránh trách nhiệm này. Tuy ta không có năng lực cải tử hoàn sinh, điều duy nhất có thể làm chính là tiễn bọn họ hồn về với tổ tiên mà thôi.
Một đoạn đường mà đã có gần mười thi thể. Về sau đó, dần dần mất đi manh mối, nhưng nhìn theo tình huống ven đường, có thể thấy cuộc chiến vô cùng thảm liệt.
Tần Vô Song trầm lặng, suy đi nghĩ lại, quyết định không do dự thêm nữa, tiếp tục đi lên phía trước. Dù tình hình có thế nào, sớm đến được Thiên Đế Sơn thì sẽ càng sớm giải quyết được tâm nguyện trước mắt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Về đến Uyên Long Bình, rất nhiều tán tu cũng đã dần dần giải tán. Tần Vô Song không chút lưu luyến, tiếp tục lên đường.
Sau khi Tần Vô Song rời khỏi Uyên Long Bình không lâu, cái tên La Nghị kia đã tức tốc chạy đến Uyên Long Bình. Đi cùng với hắn còn có một lão giả gày gò, chính là vị Tứ Trưởng lão, kẻ có địa vị cao nhất trong nhất mạch của hắn.
- Tứ Trưởng lão, nếu như người đó là Tần Vô Song, thì chắc chắn sẽ đến Uyên Long Bình này.
La Nghị vô cùng tin tưởng nói.
Tứ Trưởng lão kia lại nói:
- Nhận được tin tức của ngươi, ta vội vàng chạy đến ngay, đã phí mất bao thời gian, nếu hắn có đến thì bây giờ cũng đã đi rồi.
La Nghị lắc đầu:
- Tứ Trưởng lão, sao hắn có thể là Tần Vô Song? Nói đến rách miệng ta cũng không tin.
Tứ Trưởng lão có chút giận dữ nói:
- La Nghị, lần này ngươi thông minh quá bị thông minh hại rồi! Bảo ngươi đi theo dõi Lỗ Tiên Lâu, ngươi lại ngang nhiên đến quấy rầy Lỗ Tiên Lâu, nếu không phải có Đại Đạo tôn kịp thời đến chặn tay hắn lại, e rằng bây giờ ngươi đã chết rồi.
La Nghị vô cùng xấu hổ, nhưng vẫn như cũ ngang ngạnh nói:
- Tứ Trưởng lão, ta cũng là suy nghĩ cho Đại Đạo tôn, suy nghĩ cho La Thiên Đạo Trường mà thôi. Nếu để cho Lỗ Tiên Lâu truyền cái ngọc bàn kia ra ngoài, Đại Đạo tôn sẽ không thể nào vui vẻ được đâu.
Đang nói, trong núi sâu chợt lóe lên hai hình ảnh nhanh như chớp, chính là hai gã cường giả ăn mặc trang phục Chấp pháp Trưởng lão.
- Trưởng lão Toái Nguyệt, Trưởng lão Hàn Tinh, tình hình cuộc chiến thế nào rồi?
Tứ Trưởng lão đứng thứ tư trong tổng số tất cả các Trưởng lão, do vậy địa vị cũng coi là phi thường cao.
Tuy hai Chấp pháp Trưởng lão này mặc dù có rất nhiều đặc quyền, nhưng đối diện với Tứ Trưởng lão, cũng không dám làm càn, thành thật nói:
- Tần gia Thiên Đế Sơn có tất cả 15 người, đã bị chúng ta bao vây tiêu diệt, chỉ còn lại có năm sáu người. Năm người đã bị rơi vào vòng vây, những cường giả của chúng ta đã chia ra đuổi theo. Chẳng qua, một khi họ đã có thể thoát khỏi vòng vây, chứng tỏ thực lực vô cùng siêu việt. Tuy lần này có người đuổi theo giết, nhưng hy vọng thành công cũng không lớn.
Tứ Trưởng lão suy ngẫm, nói với hai gã Chấp pháp Trưởng lão kia:
- Nhận được mệnh lệnh của Đại Đạo tôn, sai hai ngươi các ngươi hiệp trợ truy sát Tần Vô Song, ở đây có chút manh mối, để La Nghị nói với các nguơi.
Hai vị Chấp pháp Trưởng lão trầm giọng nói:
- Tứ Trưởng lão, còn có chuyện cần phải nói với các ngài, trên đường có vài đệ tử Tần gia Thiên Đế Sơn chết đi, nhưng khi ta quay trở lại đây, liền phát hiện những thi thể ven đường đều đã mất tích cả rồi.
- Còn có chuyện kỳ quái như vậy sao?
Tứ Trưởng lão không nhịn được hít một ngụm lãnh khí, chuyện này nghe ra thật kỳ quái. Tử thi vô duyên vô cớ mất tích, hơn nữa người mất tích lại chỉ là đệ tử của Tần gia Thiên Đế Sơn.
- Chẳng lẽ, có phải là có người cố ý di chuyển thi thể của Tần gia Thiên Đế Sơn đi không? Hoặc là trong chúng ta có nội gián của Tần gia Thiên Đế Sơn?
La Nghị đột nhiên vỗ trán:
- Tứ Trưởng lão, có thể là Tần Vô Song đã đến đây.
Mặt Tứ Trưởng lão biến sắc:
- Dốc toàn lực đi tìm, nhân tiện tìm những người quanh đây mà hỏi.
Những tán tu bị gọi lại, mới đầu cũng không muốn hợp tác, về sau dưới sự uy áp của Tứ Trưởng lão, những người này ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo.
- Nghe đây, Tứ Trưởng lão chúng ta có việc muốn hỏi các ngươi, biết thì nói, không biết thì đừng nói lung tung, nếu không nói, hậu quả nhất định các ngươi không thể tưởng tượng nổi đâu.
La Nghị ra vẻ cáo mượn oai hùm.
- Cách đây không lâu, có thấy ai vào trong thâm sơn kia không?
Tứ Trưởng lão lập tức lên tiếng hỏi.
- Có, rất nhiều người vào, chẳng qua là chỉ đi vào một lúc rồi lại ra ngay.
- Vậy có thấy ba người cùng đi, hoặc là một người mang theo hai đầu linh thú khả nghi đi vào hay không?
Tứ Trưởng lão vô cùng kiên nhẫn, hỏi.
- Ba người?
Trong đám có mấy gã tán tu nhất thời gãi đầu:
- Tôi nhớ rồi, hình như có ba người như vậy, nhìn qua rất lạ mặt. Ba người này đi vào, rất lâu sau mới đi ra. Tôi nhớ rõ, hình như là họ đã đi rồi.
- Đã đi bao lâu rồi?
Tứ Trưởng lão nhất thời giật mình.
- Không lâu lắm, không quá nửa canh giờ.
Người kia chắc chắn nói.
Không quá nửa canh giờ? Tứ Trưởng lão vui mừng:
- Nửa canh giờ, e rằng chúng có bay thì cũng không thể nào bay xa được.
Lập tức lấy ra Ngọc bài Truyền thức, liên lạc với người của La Thiên Đạo Trường đến viện trợ, những yếu điểm quan trọng và cửa khẩu chính của Đan Hà Phủ được bố trí canh giữ vô cùng nghiêm ngặt.
Tuy rằng, nhân thủ của La Thiên Đạo Trường không đủ để bao vây toàn bộ cả Đan Hà Phủ, nhưng bất luận nói thế nào, ở các nơi hiểm yếu và quan khẩu bố trí nghiêm ngặt, khẳng định là sự lựa chọn tốt nhất.
- Tứ Trưởng lão, ba người đó, chắc chắn là bọn Tần Vô Song!
La Nghị có chút hưng phấn, nếu thật sự là Tần Vô Song, vậy thì không cần phải nói, La Nghị hắn ít nhiều cũng có chút công lao.
Lập tức hai Chấp pháp Trưởng lão Toái Nguyệt và Hàn Tinh liền phụng mệnh đuổi theo. Hai Chấp pháp Trưởng lão này đều là Động Hư Cảnh cường giả. Hai người đồng thời xuất mã mới nắm chặt được khả năng bắt giữ được Tần Vô Song, nếu không, chỉ để một trong hai người đi, bọn họ cũng cảm thấy có chút không ổn.
Tứ Trưởng lão ở giữa điều hành, còn hai gã Chấp pháp Trưởng lão phụ trách truy sát, còn những người khác phụ trách bố trí trận địa, có nghĩa chính là bí mật bố trí thiên là địa võng, chờ Tần Vô Song chui vào trong lưới.
Lại nói đến sau khi Tần Vô Song rời khỏi Long Uyên Bình, tâm tình trong lòng không hề lơi lỏng cảnh giác. Hắn biết, rất có thể hắn làm náo loạn ở chỗ Lỗ Tiên Lâu như vậy, chắc là đã kinh động đến La Thông Thiên.
Bây giờ hắn chỉ có thể chờ đợi, nếu người đến là La Thông Thiên thì chiến cuộc sẽ nghiêng về một phía, bọn họ không hề có bất cứ tâm lý sẽ gặp may khi đối mặt với một đại cao thủ, cường giả cấp bậc Kỳ Diệu Huyền Cảnh.
Vì vậy, muốn tránh việc La Thông Thiên đích thân đến hỏi thăm thì phải tiếp tục che dấu thân phận, chỉ có không để lộ thân phận mới là kế sách vẹn toàn nhất.
Chỉ cần không phải là đại cường giả cấp bậc Kỳ Diệu Huyền Cảnh tự mình xuất mã, Tần Vô Song ít nhiều còn có chút nắm chắc, cho dù là một vài cường giả cấp bậc Hư Võ Đại viên mãn đến đây, hắn vẫn còn có cơ hội bỏ chạy được.
/1046
|