Editor + Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt
Thiên Tình nhạo báng hắn đóng kịch như không có việc gì, “ Ta nói lệnh bài đã đánh mất Vương gia là người rõ ràng nhất không phải sao?”
“ Ngươi!” Âu Dương Thanh Minh gằn giọng cười lạnh, cười lên như là nghe được cái chuyện rất buồn cười: “ Ngươi có phải điên rời hay không? Ngươi nghĩ bổn vương nhàm chán đến nỗi phải đi làm cái việc này sao?”
“ Chẳng lẽ không phải sao không?” Thiên Tình ngước lên nhìn hắn. “ Ta như thế nào có thể cố ý đánh mất lệnh bài, ta lại không ngốc, đánh mất sau ta chỉ phải bị trách phạt mà thôi, có gì tốt sao?”
Âu Dương Thanh Minh nhíu mi cười lạnh: “ Ai biết ngươi có âm mưu gì? Ngươi là cái nữ nhân âm hiểm độc ác, nghĩ muốn đem phiền toái đến cho bổn vương cũng không chừng.”
Thiên Tình biết hắn tuyệt đối không tin tưởng nàng, trong lòng ẩn ẩn đau đớn, vô lực nhắm mắt lại, chậm rãi phun ra mấy từ: “ Vương gia, có thiên làm chứng”
Bạch Mai Nhân kinh ngạc, công chúa tựa hồ cũng không có kiêu ngạo vô lễ như trong tưởng tượng, so với vị ca ca tàn bạo kia của nàng tốt hơn gấp vạn lần. Chính là, ai biết đây có phải đóng kịch hay không? Hết thảy vẫn là tiếp tục quan sát rồi nói sau!
“ Thiên?” Âu Dương Thanh Minh cúi xuống túm lấy vạt áo của nàng, trực tiếp đem nàng nhấc lên, lời nói của hắn lạnh như đao, không chút nào lưu tình khắc sâu vào ngực nàng, “ Nếu ngươi đã là nữ nhân của ta, thì ta chính là thiên của ngươi, chính là ta nhìn đến là ngươi nói dối! Ngươi là có tâm tư khác !”
“ Ngươi cứ việc trách phạt ta! Cứ việc tùy tiện!” Thiên Tình chợt ngẩng đầu lên nhìn thẳng hắn, trong mắt y hi có chớp lên nước mắt, nhưng là trong nháy mắt, rồi lại giống như chính là ảo giác, trong mắt của nàng trừ bỏ kiên định, thản nhiên cũng không có bất cứ tình cảm nào, nàng cắn răng, khóe miệng nhẹ nhàng rung động: “ Vương gia, ngươi căn bản không có xem ta là thê tử của ngươi. Trong mắt của ngươi ta chính là kẻ thù của ngươi, ngươi nghĩ muốn tra tấn ta thế nào đều được, ta không có ý kiến!”
Nghe được cuối cùng một câu, biểu tình trên mặt Âu Dương Thanh Minh khó coi đến cực điểm, trong mắt như là muốn phun ra lửa, hận không thể ngay tức khắc đem nàng giết chết! Thê tử của hắn, không phải nàng! Nữ nhân mà hắn yêu, cũng không phải nàng! Nàng đoạt đi vị chính thê quan trọng nhất trong cược đời hắn, hại hắn mất đi nữ nhân mà hắn yêu nhất cùng đứa nhỏ!
Rốt cục, tất cả diễm hỏa trong mắt hắn lại biến mất, bên môi mang theo ý cười: “ Ngươi không phải thê tử của ta, ngươi chỉ là công cụ của cuộc hôn nhân chính trị này. Hiện tại, ngươi này công cụ còn có tác dụng, bằng không, ngươi nghĩ ngươi có thể còn sống đến bay giờ hay sao? Nhớ kỹ ngươi chỉ là thiếp nô, như thế mà thôi! Xuất thân thấp kém, vọng tưởng bay lên làm công chúa, lại muốn làm Vương phi của ta, ngươi thật là không biết tự lượng sức mình!”
Thiên tình xuy cười, không có nói cái gì, này là hôn nhân chính trị, nhưng cũng là ý nguyện của nàng, chính là nàng không có nghĩ tới sự tình sẽ phát triển đến mức này. Nàng chính là vừa thấy hắn liền động tâm nha! Xuất thân của nàng không tốt, nếu không phải lão thái quân hảo tâm thu nàng làm con nuôi, một cái nữ nhi bị bỏ rơi như nàng làm sao có thể làm công chúa?
Âu Dương Thanh Minh đột nhiên ác ý nhếch môi, quyết tâm hảo hảo trừng phạt vị công chúa kiêu ngạo này một phen: “ Ngươi cầu xin tha thứ đi. Ngươi cầu xin bổn vương có thể bổn vương hảo tâm mà suy nghĩ lại.!”
Thiên Tình biết hắn là cố ý muốn lăng nhục nàng, nàng chính là quật cường đứng thằng người, “ Ta cầu xin tha thứ!”
Nàng trong miệng cầu xin tha thứ, khả ngữ khí của nàng một chút cũng không như là cầu xin tha thứ, nàng thật như là đang dửng dưng nói một câu không quan hệ đến nàng, nàng căn bản không đem hắn để vào mắt.
Tất cả nha đầu, thị thiếp đều bị lời nói của nàng làm cho kinh ngạc, cư nhiên dám chọc giận Vương gia, nàng thật sự là không muốn sống!
Âu Dương Thanh Minh cười, trong mắt tràn đầy ác độc, vung tay lên, làm ra tuyên phán cuối cùng: “ Đem ra bên ngoài, quỳ một ngày một đêm. Không được ăn cái gì, sáng sớm ngày mai giam vào đại lao! Thông tri trướng phòng, khắc một cái lệnh bài mới, dùng cùng bổn vương!”
Tháng mười hai trời lạnh giá rét, hắn cư nhiên kêu nàng quỳ bên ngoài một ngày một đêm, nàng cảm thấy hoảng sợ, nụ cười tà ác, âm hiểm kia của hắn làm nàng mê muội, nàng biết hắn là muốn mạng của nàng!
Thiên Tình nhạo báng hắn đóng kịch như không có việc gì, “ Ta nói lệnh bài đã đánh mất Vương gia là người rõ ràng nhất không phải sao?”
“ Ngươi!” Âu Dương Thanh Minh gằn giọng cười lạnh, cười lên như là nghe được cái chuyện rất buồn cười: “ Ngươi có phải điên rời hay không? Ngươi nghĩ bổn vương nhàm chán đến nỗi phải đi làm cái việc này sao?”
“ Chẳng lẽ không phải sao không?” Thiên Tình ngước lên nhìn hắn. “ Ta như thế nào có thể cố ý đánh mất lệnh bài, ta lại không ngốc, đánh mất sau ta chỉ phải bị trách phạt mà thôi, có gì tốt sao?”
Âu Dương Thanh Minh nhíu mi cười lạnh: “ Ai biết ngươi có âm mưu gì? Ngươi là cái nữ nhân âm hiểm độc ác, nghĩ muốn đem phiền toái đến cho bổn vương cũng không chừng.”
Thiên Tình biết hắn tuyệt đối không tin tưởng nàng, trong lòng ẩn ẩn đau đớn, vô lực nhắm mắt lại, chậm rãi phun ra mấy từ: “ Vương gia, có thiên làm chứng”
Bạch Mai Nhân kinh ngạc, công chúa tựa hồ cũng không có kiêu ngạo vô lễ như trong tưởng tượng, so với vị ca ca tàn bạo kia của nàng tốt hơn gấp vạn lần. Chính là, ai biết đây có phải đóng kịch hay không? Hết thảy vẫn là tiếp tục quan sát rồi nói sau!
“ Thiên?” Âu Dương Thanh Minh cúi xuống túm lấy vạt áo của nàng, trực tiếp đem nàng nhấc lên, lời nói của hắn lạnh như đao, không chút nào lưu tình khắc sâu vào ngực nàng, “ Nếu ngươi đã là nữ nhân của ta, thì ta chính là thiên của ngươi, chính là ta nhìn đến là ngươi nói dối! Ngươi là có tâm tư khác !”
“ Ngươi cứ việc trách phạt ta! Cứ việc tùy tiện!” Thiên Tình chợt ngẩng đầu lên nhìn thẳng hắn, trong mắt y hi có chớp lên nước mắt, nhưng là trong nháy mắt, rồi lại giống như chính là ảo giác, trong mắt của nàng trừ bỏ kiên định, thản nhiên cũng không có bất cứ tình cảm nào, nàng cắn răng, khóe miệng nhẹ nhàng rung động: “ Vương gia, ngươi căn bản không có xem ta là thê tử của ngươi. Trong mắt của ngươi ta chính là kẻ thù của ngươi, ngươi nghĩ muốn tra tấn ta thế nào đều được, ta không có ý kiến!”
Nghe được cuối cùng một câu, biểu tình trên mặt Âu Dương Thanh Minh khó coi đến cực điểm, trong mắt như là muốn phun ra lửa, hận không thể ngay tức khắc đem nàng giết chết! Thê tử của hắn, không phải nàng! Nữ nhân mà hắn yêu, cũng không phải nàng! Nàng đoạt đi vị chính thê quan trọng nhất trong cược đời hắn, hại hắn mất đi nữ nhân mà hắn yêu nhất cùng đứa nhỏ!
Rốt cục, tất cả diễm hỏa trong mắt hắn lại biến mất, bên môi mang theo ý cười: “ Ngươi không phải thê tử của ta, ngươi chỉ là công cụ của cuộc hôn nhân chính trị này. Hiện tại, ngươi này công cụ còn có tác dụng, bằng không, ngươi nghĩ ngươi có thể còn sống đến bay giờ hay sao? Nhớ kỹ ngươi chỉ là thiếp nô, như thế mà thôi! Xuất thân thấp kém, vọng tưởng bay lên làm công chúa, lại muốn làm Vương phi của ta, ngươi thật là không biết tự lượng sức mình!”
Thiên tình xuy cười, không có nói cái gì, này là hôn nhân chính trị, nhưng cũng là ý nguyện của nàng, chính là nàng không có nghĩ tới sự tình sẽ phát triển đến mức này. Nàng chính là vừa thấy hắn liền động tâm nha! Xuất thân của nàng không tốt, nếu không phải lão thái quân hảo tâm thu nàng làm con nuôi, một cái nữ nhi bị bỏ rơi như nàng làm sao có thể làm công chúa?
Âu Dương Thanh Minh đột nhiên ác ý nhếch môi, quyết tâm hảo hảo trừng phạt vị công chúa kiêu ngạo này một phen: “ Ngươi cầu xin tha thứ đi. Ngươi cầu xin bổn vương có thể bổn vương hảo tâm mà suy nghĩ lại.!”
Thiên Tình biết hắn là cố ý muốn lăng nhục nàng, nàng chính là quật cường đứng thằng người, “ Ta cầu xin tha thứ!”
Nàng trong miệng cầu xin tha thứ, khả ngữ khí của nàng một chút cũng không như là cầu xin tha thứ, nàng thật như là đang dửng dưng nói một câu không quan hệ đến nàng, nàng căn bản không đem hắn để vào mắt.
Tất cả nha đầu, thị thiếp đều bị lời nói của nàng làm cho kinh ngạc, cư nhiên dám chọc giận Vương gia, nàng thật sự là không muốn sống!
Âu Dương Thanh Minh cười, trong mắt tràn đầy ác độc, vung tay lên, làm ra tuyên phán cuối cùng: “ Đem ra bên ngoài, quỳ một ngày một đêm. Không được ăn cái gì, sáng sớm ngày mai giam vào đại lao! Thông tri trướng phòng, khắc một cái lệnh bài mới, dùng cùng bổn vương!”
Tháng mười hai trời lạnh giá rét, hắn cư nhiên kêu nàng quỳ bên ngoài một ngày một đêm, nàng cảm thấy hoảng sợ, nụ cười tà ác, âm hiểm kia của hắn làm nàng mê muội, nàng biết hắn là muốn mạng của nàng!
/280
|