Tô Giáng Thần ăn mấy miếng điểm tâm, cũng không ăn gì thêm , Ninh ma ma phân phó nha bà đem một số nữ tử tiến vào, Tô Giáng Thần cẩn thận quan sát từng người một , trong lòng không khỏi thầm nghĩ : "Bình nhi,Bình nhi, ngươi rốt cuộc ở nơi nào?"
Bình nhi, kỳ thật chính là nha hoàn khuyên can Tô Giáng Thần ở kiếp trước, sau lại bị Tô Giáng Thần bán vào thanh lâu, cuối cùng nhảy lầu mà chết . Tô Giáng Thần cảm thấy chính mình đối với nha hoàn này thua thiệt sâu nhất, mặc dù là do có người ở trong châm ngòi ly gián, mới khiến cho nàng không tin vào lòng trung thành của Bình nhi , nhưng nàng cũng không nên đem một cô nương con nhà tử tế bán vào thanh lâu , một nơi dơ bẩn như vậy , vô lý hại chết một mạng người, lòng nàng thật sự khó mà an ổn .
Nhìn từ người này sang người khác, từ khuôn mặt non nớt này chuyển sang khuôn mặt non nớt khác, Tô Giáng Thần thủy chung vẫn không nhìn thấy Bình nhi, nàng không khỏi có chút sốt ruột , chẳng lẽ sau khi trọng sinh , Bình nhi chủ định là vào không được Tô phủ sao? Vậy thì sự áy náy của nàng , bù đắp của nàng, kiếp này cũng tìm không được cơ hội sao?
Ninh ma ma nhìn mặt Tô Giáng Thần càng ngày càng ảm đạm , trong lòng không khỏi có điểm bồn chồn, tiểu thư làm nũng suốt cả một buổi sáng , mới làm cho lão gia và phu nhân đồng ý mang nàng đến chọn lựa nha hoàn cho chính mình , nhưng hiện tại xem ra, bộ dáng của tiểu thư rõ ràng là tìm người chứ không phải đến chọn nha hoàn .
"Tiểu thư, có người nào hợp ý không ?" Ninh ma ma tiến lên hỏi.
Tô Giáng Thần lắc đầu nói: "Ta xem đến đau cả đầu nhưng vẫn không có người hợp ý . Ma ma, không bằng chúng ta ngày khác lại đến ."
Có lẽ, Bình nhi còn chưa bị bán cho người môi giới, chỉ cần chính mình trì hoãn vài ngày, lại để cho nha bà lưu tâm, may ra còn có thể đem Bình nhi mang về nhà đi.
Nha bà vừa nghe, vội vàng ngăn đón Tô Giáng Thần nói: "Tiểu thư nếu như không hài lòng, ta lại đi chọn vài người, ngươi yên tâm, ta ở trong ngành này đã làm không biết bao nhiêu năm, những nha hoàn được bán đi, đều là mười dặm bát hương nổi danh có khả năng. Tiểu thư, người không bằng xem thêm một chút nữa?"
"Nha bà, không phải lão bà tử muốn nói ngươi, không ngờ xem hết nửa ngày, ngươi lại đem đồ tốt đều giấu đi, còn lại mấy kẻ không ra gì liền đem ra hồ lộng bà tử ta đây sao?" Ninh ma ma có chút nổi giận, lôi kéo tay Tô Giáng Thần nói: "Tiểu thư, chúng ta đi, lại đi nhà khác nhìn một cái."
"Ai ai, tiểu thư, ma ma, các người đừng nóng giận." Nha bà ngăn đón không cho đi, "Ngành này của chúng ta, cũng có chỗ khó xử . Tiểu thư và ma ma muốn chọn nha hoàn, ta tự nhiên cũng muốn các người chọn được người . Về phần những kẻ không có đem ra , không phải là không ra gì, chính là bộ dáng thật quá tinh mĩ , để ở nhà, chỉ sợ lại gây sóng gió."
Ninh ma ma nghe lời này, nhưng lại dừng lại cước bộ nói: "Theo như cách ngươi nói, vẫn là vì chúng ta suy nghĩ."
"Đó là tất nhiên." Nha bà thoải mái nói: "Cái dạng mặt hàng gì, bán cho dạng nhân gì, trong lòng ta là có tính toán . Những người vừa rồi để cho các người tuyển chọn, bộ dáng mặc dù không phải là xuất sắc lắm, nhưng là hơn ở chỗ có khả năng, sẽ không lắm mồm , đặt ở bên người tiểu thư hầu hạ, chính là vừa hợp. Nếu là tuyển cái loại bộ dáng nổi bật , hơn phân nửa cũng là chuẩn bị để ở trong phòng. Ma ma, ngươi là người từng trải, chẳng lẽ còn không rõ ràng đạo lí trong này."
Ninh ma ma nghe vậy cảm thấy rất có lý. Suy tư một hồi, liền nói với nha bài: "Tuyển chọn đến hầu hạ tiểu thư , tất nhiên phải vừa mắt tiểu thư . Cứ như vậy, ngươi liền đem những người kia cũng đem ra đi. Nếu như hợp mắt , chúng ta sẽ mua , không hợp mắt , ngươi lại tính toán cách khác."
Tô Giáng Thần dĩ nhiên cũng không có dị nghị gì , chỉ là nàng cảm thấy Bình nhi hẳn là sẽ không ở trong số những người đó , dựa theo tướng mạo của Bình nhi mà nói, cũng không xuất chúng, lại không có chỗ nào độc đáo , những nha đầu vừa rồi đều đẹp hơn nàng một chút.
Bình nhi, kỳ thật chính là nha hoàn khuyên can Tô Giáng Thần ở kiếp trước, sau lại bị Tô Giáng Thần bán vào thanh lâu, cuối cùng nhảy lầu mà chết . Tô Giáng Thần cảm thấy chính mình đối với nha hoàn này thua thiệt sâu nhất, mặc dù là do có người ở trong châm ngòi ly gián, mới khiến cho nàng không tin vào lòng trung thành của Bình nhi , nhưng nàng cũng không nên đem một cô nương con nhà tử tế bán vào thanh lâu , một nơi dơ bẩn như vậy , vô lý hại chết một mạng người, lòng nàng thật sự khó mà an ổn .
Nhìn từ người này sang người khác, từ khuôn mặt non nớt này chuyển sang khuôn mặt non nớt khác, Tô Giáng Thần thủy chung vẫn không nhìn thấy Bình nhi, nàng không khỏi có chút sốt ruột , chẳng lẽ sau khi trọng sinh , Bình nhi chủ định là vào không được Tô phủ sao? Vậy thì sự áy náy của nàng , bù đắp của nàng, kiếp này cũng tìm không được cơ hội sao?
Ninh ma ma nhìn mặt Tô Giáng Thần càng ngày càng ảm đạm , trong lòng không khỏi có điểm bồn chồn, tiểu thư làm nũng suốt cả một buổi sáng , mới làm cho lão gia và phu nhân đồng ý mang nàng đến chọn lựa nha hoàn cho chính mình , nhưng hiện tại xem ra, bộ dáng của tiểu thư rõ ràng là tìm người chứ không phải đến chọn nha hoàn .
"Tiểu thư, có người nào hợp ý không ?" Ninh ma ma tiến lên hỏi.
Tô Giáng Thần lắc đầu nói: "Ta xem đến đau cả đầu nhưng vẫn không có người hợp ý . Ma ma, không bằng chúng ta ngày khác lại đến ."
Có lẽ, Bình nhi còn chưa bị bán cho người môi giới, chỉ cần chính mình trì hoãn vài ngày, lại để cho nha bà lưu tâm, may ra còn có thể đem Bình nhi mang về nhà đi.
Nha bà vừa nghe, vội vàng ngăn đón Tô Giáng Thần nói: "Tiểu thư nếu như không hài lòng, ta lại đi chọn vài người, ngươi yên tâm, ta ở trong ngành này đã làm không biết bao nhiêu năm, những nha hoàn được bán đi, đều là mười dặm bát hương nổi danh có khả năng. Tiểu thư, người không bằng xem thêm một chút nữa?"
"Nha bà, không phải lão bà tử muốn nói ngươi, không ngờ xem hết nửa ngày, ngươi lại đem đồ tốt đều giấu đi, còn lại mấy kẻ không ra gì liền đem ra hồ lộng bà tử ta đây sao?" Ninh ma ma có chút nổi giận, lôi kéo tay Tô Giáng Thần nói: "Tiểu thư, chúng ta đi, lại đi nhà khác nhìn một cái."
"Ai ai, tiểu thư, ma ma, các người đừng nóng giận." Nha bà ngăn đón không cho đi, "Ngành này của chúng ta, cũng có chỗ khó xử . Tiểu thư và ma ma muốn chọn nha hoàn, ta tự nhiên cũng muốn các người chọn được người . Về phần những kẻ không có đem ra , không phải là không ra gì, chính là bộ dáng thật quá tinh mĩ , để ở nhà, chỉ sợ lại gây sóng gió."
Ninh ma ma nghe lời này, nhưng lại dừng lại cước bộ nói: "Theo như cách ngươi nói, vẫn là vì chúng ta suy nghĩ."
"Đó là tất nhiên." Nha bà thoải mái nói: "Cái dạng mặt hàng gì, bán cho dạng nhân gì, trong lòng ta là có tính toán . Những người vừa rồi để cho các người tuyển chọn, bộ dáng mặc dù không phải là xuất sắc lắm, nhưng là hơn ở chỗ có khả năng, sẽ không lắm mồm , đặt ở bên người tiểu thư hầu hạ, chính là vừa hợp. Nếu là tuyển cái loại bộ dáng nổi bật , hơn phân nửa cũng là chuẩn bị để ở trong phòng. Ma ma, ngươi là người từng trải, chẳng lẽ còn không rõ ràng đạo lí trong này."
Ninh ma ma nghe vậy cảm thấy rất có lý. Suy tư một hồi, liền nói với nha bài: "Tuyển chọn đến hầu hạ tiểu thư , tất nhiên phải vừa mắt tiểu thư . Cứ như vậy, ngươi liền đem những người kia cũng đem ra đi. Nếu như hợp mắt , chúng ta sẽ mua , không hợp mắt , ngươi lại tính toán cách khác."
Tô Giáng Thần dĩ nhiên cũng không có dị nghị gì , chỉ là nàng cảm thấy Bình nhi hẳn là sẽ không ở trong số những người đó , dựa theo tướng mạo của Bình nhi mà nói, cũng không xuất chúng, lại không có chỗ nào độc đáo , những nha đầu vừa rồi đều đẹp hơn nàng một chút.
/122
|