Tô Duệ rũ mắt xuống, không khỏi thầm than, là ai có thủ đoạn như vậy , có thể ở thời điểm hai nha đầu Tây Khóa viện đều ở trong vườn xuống tay ám hại nữ nhi đây? Tầm mắt không tự chủ được liếc về phía Tống thị, Lục di nương vừa tới trong phủ không lâu, nhất đinh không thể biết được thô sử nha hoàn trong phòng bếp âm thấm tự làm mua bán, cũng không có khả năng đúng mức vận dụng thiên thời địa lợi, ở thời cơ thích hợp thời cơ làm bị thương nữ nhi, càng không thể ngu dốt như vậy, làm cho nha hoàn trong viện của chính mình nghênh ngang xuất hiện ở trong vườn.
Tống thị nhận thấy được ánh mắt của Tô Duệ , trong lòng không khỏi thầm than, quỷ kế này, vốn nghĩ muốn làm cho nàng và Lục di nương đánh nhau, nay xem ra, cũng là hướng về phía nàng và lão gia mà đến.
Liên hoàn kế này,người thiết kế ra cực vì thông minh, đầu tiên là làm cho nữ nhi bị thương, thúc đẩy chính mình đánh mất lý trí, tiếp theo đó, sự xuất hiện của nha hoàn đi theo Lục di nương ở trong vườn, làm cho trong lòng nàng đối với Lục di nương nổi lên oán hận chi tâm. Nếu như chính mình liều lĩnh xông tới Tây Khóa viện cùng Lục di nương tranh chấp , vậy thì khó tránh khỏi sẽ có lúc đi sai bước , cái thai của Lục di nương, chỉ sợ cũng không giữ được. Cho dù những tính toán trước đây đều thất bại , do lão gia đến thẩm tra xử lí, cuối cùng, lão gia sẽ không hoài nghi Lục di nương, sẽ chỉ cho rằng người có năng lực bố trí trừ bỏ nàng, rất khó có nhân tuyển thứ hai .
Nghĩ đến đây, Tống thị trong lòng phát lạnh, từ khi nào thì trong Tô phủ lại xuất hiện một kẻ che giấu tâm địa rắn rết như thế?
"Ngũ di nương, sao người lại tới đây?" Nghe được thanh âm của bà tử ngoài cửa, Tô Duệ và Tống thị đều có điểm ngoài ý muốn.
Yên di nương do Bích Thủy giúp đỡ tiến vào, vừa tiến đến, nàng ta liền đối với Tô Duệ và Tống thị hành lễ. Nhìn thấy Yên di nương, Tô Duệ trong lòng không biết sao lại hơn một tầng cảm giác thân thiết , ôn hòa nói: "Thương thế của nàng còn không có tốt, nên hảo hảo nghỉ ngơi , chạy đến đây làm cái gì?" Nói xong, quét mắt về phía Tống thị , trong ánh mắt mang theo một tia không vui.
"Lão gia lo lắng cho thiếp thân, thiếp thân khắc sâu trong tâm khảm." Yên di nương giả vờ một bộ nhu nhược , nhẹ giọng nói: "Thiếp thân hôm nay lại đây, là muốn nói với lão gia về chuyện tình ngày qua."
Tô Duệ thấy Yên di nương nguyện ý đi ra nói, tất nhiên sẽ không ngăn . Hắn cũng muốn xẽm xem, bên trong rốt cục là giở trò gì?
Khi Yên di nương đem sự tình từ đầu tới đuôi kể một lần, cuối cùng, cầm khăn tay khẽ lau nước mắt nói: "Tiểu thư khi đó rất là sợ hãi, liền chạy cũng không chạy, đứng ở trong đình . Thiếp thân cũng để ý gì nhiều, nghĩ ôm lấy tiểu thư cùng nhau chạy là được, ai biết con rắn kia nhưng lại lợi hại như thế , trong nháy mắt, liền nhanh như tia chớp phóng về phía thiếp thân. Bất quá, cám ơn trời đất, tiểu thư cuối cùng vẫn là không có chuyện gì."
"Ngũ di nương có tâm ." Tống thị nói: "Ta cũng nghe Hổ Phách nói , nếu không phải nhờ ngươi xả thân cứu giúp, tánh mạng của nữ nhi thật là khó nói."
Tô Duệ nghe qua lời nói của hai người , nhất thời có điểm mê mang, Tống thị cho dù muốn dùng khổ nhục kế, nhưng cũng sẽ không đem một kế sách ngoan độc như thế thực hiện ở trên người nữ nhi của chính mình , nguyên lai hắn là nghĩ, người Tống thị chân chính muốn thiết kế là Ngũ di nương, nhưng không may là nữ nhi của chính mình lại ở trong đình, nhưng giờ xem ra, người thiết kế từ đầu đến cuối đều là nhằm vào nữ nhi đi .
Mà Bích thủy đi vào cùng Yên di nương , thừa dịp lúc mọi người không chú ý , âm thầm sử một cái ánh mắt cho Ninh ma ma, Ninh ma ma nhíu nhíu lông mày, thoáng một chút suy tư, nói: "Nếu như thật là có người đem rắn tiến vào, nói vậy nhất định có đồ bắt rắn, công cụ nhốt rắn, bằng không, chỉ dựa vào tay không nắm một con rắn rêu rao khắp nơi , nào có đạo lý không bị người phát hiện ?"
Tống thị nhận thấy được ánh mắt của Tô Duệ , trong lòng không khỏi thầm than, quỷ kế này, vốn nghĩ muốn làm cho nàng và Lục di nương đánh nhau, nay xem ra, cũng là hướng về phía nàng và lão gia mà đến.
Liên hoàn kế này,người thiết kế ra cực vì thông minh, đầu tiên là làm cho nữ nhi bị thương, thúc đẩy chính mình đánh mất lý trí, tiếp theo đó, sự xuất hiện của nha hoàn đi theo Lục di nương ở trong vườn, làm cho trong lòng nàng đối với Lục di nương nổi lên oán hận chi tâm. Nếu như chính mình liều lĩnh xông tới Tây Khóa viện cùng Lục di nương tranh chấp , vậy thì khó tránh khỏi sẽ có lúc đi sai bước , cái thai của Lục di nương, chỉ sợ cũng không giữ được. Cho dù những tính toán trước đây đều thất bại , do lão gia đến thẩm tra xử lí, cuối cùng, lão gia sẽ không hoài nghi Lục di nương, sẽ chỉ cho rằng người có năng lực bố trí trừ bỏ nàng, rất khó có nhân tuyển thứ hai .
Nghĩ đến đây, Tống thị trong lòng phát lạnh, từ khi nào thì trong Tô phủ lại xuất hiện một kẻ che giấu tâm địa rắn rết như thế?
"Ngũ di nương, sao người lại tới đây?" Nghe được thanh âm của bà tử ngoài cửa, Tô Duệ và Tống thị đều có điểm ngoài ý muốn.
Yên di nương do Bích Thủy giúp đỡ tiến vào, vừa tiến đến, nàng ta liền đối với Tô Duệ và Tống thị hành lễ. Nhìn thấy Yên di nương, Tô Duệ trong lòng không biết sao lại hơn một tầng cảm giác thân thiết , ôn hòa nói: "Thương thế của nàng còn không có tốt, nên hảo hảo nghỉ ngơi , chạy đến đây làm cái gì?" Nói xong, quét mắt về phía Tống thị , trong ánh mắt mang theo một tia không vui.
"Lão gia lo lắng cho thiếp thân, thiếp thân khắc sâu trong tâm khảm." Yên di nương giả vờ một bộ nhu nhược , nhẹ giọng nói: "Thiếp thân hôm nay lại đây, là muốn nói với lão gia về chuyện tình ngày qua."
Tô Duệ thấy Yên di nương nguyện ý đi ra nói, tất nhiên sẽ không ngăn . Hắn cũng muốn xẽm xem, bên trong rốt cục là giở trò gì?
Khi Yên di nương đem sự tình từ đầu tới đuôi kể một lần, cuối cùng, cầm khăn tay khẽ lau nước mắt nói: "Tiểu thư khi đó rất là sợ hãi, liền chạy cũng không chạy, đứng ở trong đình . Thiếp thân cũng để ý gì nhiều, nghĩ ôm lấy tiểu thư cùng nhau chạy là được, ai biết con rắn kia nhưng lại lợi hại như thế , trong nháy mắt, liền nhanh như tia chớp phóng về phía thiếp thân. Bất quá, cám ơn trời đất, tiểu thư cuối cùng vẫn là không có chuyện gì."
"Ngũ di nương có tâm ." Tống thị nói: "Ta cũng nghe Hổ Phách nói , nếu không phải nhờ ngươi xả thân cứu giúp, tánh mạng của nữ nhi thật là khó nói."
Tô Duệ nghe qua lời nói của hai người , nhất thời có điểm mê mang, Tống thị cho dù muốn dùng khổ nhục kế, nhưng cũng sẽ không đem một kế sách ngoan độc như thế thực hiện ở trên người nữ nhi của chính mình , nguyên lai hắn là nghĩ, người Tống thị chân chính muốn thiết kế là Ngũ di nương, nhưng không may là nữ nhi của chính mình lại ở trong đình, nhưng giờ xem ra, người thiết kế từ đầu đến cuối đều là nhằm vào nữ nhi đi .
Mà Bích thủy đi vào cùng Yên di nương , thừa dịp lúc mọi người không chú ý , âm thầm sử một cái ánh mắt cho Ninh ma ma, Ninh ma ma nhíu nhíu lông mày, thoáng một chút suy tư, nói: "Nếu như thật là có người đem rắn tiến vào, nói vậy nhất định có đồ bắt rắn, công cụ nhốt rắn, bằng không, chỉ dựa vào tay không nắm một con rắn rêu rao khắp nơi , nào có đạo lý không bị người phát hiện ?"
/122
|