Hợp Đồng Tình Nhân

Chương 95

/244


"Là ai thì cô không cần phải biết, tôi nhớ rõ chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa." Nhìn người đàn bà trước mặt kia, "Cô thông mình thì hãy cầu nguyện cho nàng không có bất luận chuyện gì, bằng không thì tôi sẽ không bỏ qua cô. Lộ Na!" Cận Thế Phong lạnh lùng nói xong, cũng không thèm quay đầu lại ôm Yên Lam rời đi.

Yên Lam đau đến xanh cả mặt ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một khuôn mặt diêm dúa, cái mũi thẳng tắp, mắt trợn lớn, một đầu tóc quăn xù to cùng với sự phẫn nộ đến run lên của chủ nhân nó khoa trương hệt như nhau. Mặc dù vẻ mặt ngang ngược kiêu ngạo cùng bất mãn nhưng cũng không ảnh hưởng đến khuôn mặt đẹp của cô gái kiêu ngạo kia. Cô ta là gì của Cận Thế Phong? Yên Lam đang nghĩ ngợi vô ý thức chạm tay một cái, lại vì chạm vào vết thương mà co rúm lại.

Phụ nữ không phải rất giỏi cường điệu hóa tiếng thét sao, vậy sao Lam Lam bị thương đến như vậy cũng không nói một lời? Thậm chí ngay cả một tiếng oán giận cũng không có? Nhìn khuôn mặt yêu kiều trắng bệch của nàng, Cận Thế Phong cảm thấy tâm tư cũng đau nhức theo. Nhìn lướt qua người đàn bà quần áo đỏ như lửa trước mắt hắn không khỏi có chút phiền chán .

Ôm thân thể mềm mại lạnh như băng vào trong lòng, điều này làm Cận Thế Phong có chút sốt ruột, không phải người uống nhiều rượu cơ thể đều phát nhiệt nóng lên sao? Vì sao Lam Lam lại lạnh như băng vậy? Không phải là dạ dày bị cháy hỏng rồi chứ?

Cũng may buổi tối trên đường rất ít xe, Cận Thế Phong phóng xe như bão trên đường thẳng đến bệnh viện.

Ban đêm bác sĩ thấy Yên Lam chẳng qua chỉ là bị trầy xước ngoài da, liền dùng ánh mắt khinh thường trừng mắt nhìn Cận Thế Phong. Cận Thế Phong có chút xấu hổ giải thích nói:

"Cô ấy vừa mới uống một cân rượu xái hơn 50 độ trở lên, cơ thể không nóng lên, mà ngược lại còn trở nên lạnh như băng!"

Nghe được những lời này, Yên Lam được bác sĩ băng bó xong, ngay cả cơ hội kháng nghị

cũng không có liền bị bác sĩ kéo vào phòng kiểm tra. Ảnh hưởng của việc uống rượu say bây giờ mới ập đến với nàng, Yên Lam cảm thấy đầu có chút mơ mơ màng màng, cái này khiến dạ dày vốn đang rất đau đớn cuả cô càng không chiụ nổi.

Rất mệt mỏi rất buồn ngủ, thực ra nàng cũng không khó chịu ở đâu, chẳng qua là muốn về nhà nằm ngủ. Yên Lam nưả tình nưả mê bị làm khổ đủ cuối cùng cũng được Cận Thế Phong đặt lên giường , giường thật đúng là mềm mại ấm áp, nàng không chút suy nghĩ thẳng tiến đi vào giấc mộng.

Yên Lam tỉnh lại,nghĩ vẩn vơ trong đầu một vòng mới mở mắt, tiếp đó đột nhiên liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đột nhiên phóng to trước mặt, nàng sợ suýt nữa thét lên.

Nhìn kỹ, hóa ra là Thế Phong, nàng liền thở dài một hơi.

Lam Lam bị hù dọa đến kinh sợ, nhìn khuôn mặt không chút son phấn lại xinh đẹp động lòng người trước mặt, Cận Thế Phong lại có cảm giác hạnh phúc với trò đuà tinh nghịch này, nàng vưà mới tỉnh ngủ trông thật tươi tắn và đáng dễ khiến người đối diện thấy động lòng, thấy đôi mắt thỏ mơ màng hoảng sợ, Cận Thế Phong chờ mong phản ứng tiếp theo cuả

nàng.

Yên Lam ngẩn người nhìn cặp mắt tinh nghịch đuà giỡn cuả Cận Thế Phong, trong nháy mắt tất cả hình ảnh cuả đêm qua hiện lên trong đầu, là ai vô liêm sỉ nói người uống say cái gì cũng không nhớ rõ chứ? Rõ ràng nàng nhớ nhớ kỹ, lại còn nhớ rất rành mạch. Từ buổi tiệc rượu ký kết hợp đồng đến người đàn bà đỏ rực ở bãi đỗ xe kia rồi đi bệnh viện tất cả đều rành mạch. Nghĩ tới đây nàng vội vàng giơ hai bàn tay lên, tết Đoan Ngọ cũng qua rồi nha!

Khỏi cần lại ăn bánh ú nưã. Nàng than nhẹ một tiếng đối với việc dính tay vào việc gói cái bánh gạo nếp thành hình kim tự tháp.

Đợi muốn nưả ngày phản ứng cuối cùng cuả cô gái này dĩ nhiên lại quay về với miếng gạc băng bó ở tay, thở hắt ra một chút, Cận Thế Phong ngạc nhiên nửa ngày không khỏi có phần bất ngờ. Hắn không biết cô bé này lại không giống người bình thường như vậy, ngay cả cách xoay chuyển suy nghĩ, nàng thật là một người lớn sao, hắn hơi có chút nghi ngờ T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.com

nhìn nàng từ trên xuống dưới.

Thu lại ý muốn đuà dai cuả mình, Cận Thế Phong nói: "Lam Lam, bác sĩ nói tay em hai ngày này tốt nhất không nên đụng vào nước, ngày kia sau khi tháo băng thì vết thương cũng sẽ

tốt hơn rồi. Nếu như tay em bất tiện, vậy nên ở nhà nghỉ ngơi vài ngày đi?"

"Không cần, em không có sao cả, em không muốn ở nhà đâu." Yên Lam kháng nghị nói.

"Được được, em đã muốn làm việc, có một thư ký tiến bộ như vậy, anh cầu còn không được chứ, ." Cận Thế Phong cười cười. "Bây giờ chúng ta nên ngồi dậy ăn bữa sáng, không phải, là ăn cơm trưa mới đúng. Dùng cơm xong, buổi chiều sẽ quay về đi làm."

"Vâng, được." Yên Lam đáp. Được Cận Thế Phong giúp đỡ, sau khi Yên Lam sửa soạn xong, thì đi xuống lầu.

"Chúng ta đi ra ngoài ăn đi, hôm nay bác Trương có việc, xin phép nghỉ rồi." Cận Thế Phong đi ở phía sau nói với theo.

"Cũng được."

Vốn tưởng rằng cùng Thế Phong đến một nhà hàng rất là xa xỉ, nhưng mà Yên Lam thật không ngờ chính hắn lại dẫn nàng tới một tiệm ăn bình dân bán những món ăn cũng rất bình dân.

Trong tiệm chỉ bày có bốn cái bàn, nhưng lại vô cùng ngăn nắp gọn gàng mà sạch sẽ. Thấy bọn họ bước vào, một ông cụ hiền lành lập tức vòng ra từ phía sau. Thấy Thế Phong mặt mũi hiền lành mà cười nói: "Tiểu Phong đã lâu lắm rồi không có ghé lại đây, ông còn tưởng rằng cháu đã quên ông già này rồi chứ. Hóa ra là có bạn gái rồi. Hôm nay ông sẽ tặng cho cháu một món. Cô bé, cháu thích ăn cái gì?"

Yên Lam cúi nhìn xuống bàn một chút, xấu hổ.

"A, đỏ mặt rồi, hóa ra cô bé này lại xấu hổ như thế hả! Tiểu Phong cố gắng nha, cô gái tốt đó nha. Với lại, búp bê, tiểu Phong của con cũng không tệ nha! Tính tình tốt, vẻ ngoài lại đẹp, nấu cơm cũng giỏi lắm!" Cụ già tươi cười rạng rỡ mà nói.

"Lâm gia gia, ông sẽ không muốn đang nói, mà một hồi nữa Lam Lam lại tìm một cái thùng mà chui vào." Hiểu rõ tính cách Yên Lam Cận Thế Phong mở miệng nói, vừa nhìn ông cụ

cười cười.

"Ha ha, tiểu Phong đau lòng rồi hả! Được được, vậy Lâm gia gia không nói nữa. Ông đi làm cho các cháu ăn trước a." Cụ già xoay người đi ra ngoài.

"Ông là bạn tốt của ông ngoại." Cận Thế Phong giải thích với Yên Lam.

"A, thảo nào mà, ngay cả tính cách cũng giống hệt ông ngoài àh! Ha ha... Chẳng nhẽ đây gọi là gần đèn thì sáng sao?" Yên Lam cười ha ha nói.

Lúc hai người còn nói chuyện phiếm thì thức ăn được đưa lên, ăn món ăn Lâm gia gia làm, Yên Lam rất hiển nhiên mà biết vì sao Cận Thế Phong sẽ thích tới nơi này, món ăn Lâm gia gia làm sạch sẽ lại ngon miệng, hơn nữa khiến người ta có cảm giác ấm áp, giống như

những món ăn của ông ngoại làm !


/244

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status