Nghĩ đến ngày hôm đó, lúc cô đè nén tiếng khóc trong phòng tắm.
Anh đột nhiên cảm thấy rất đau lòng.
Cô nhất định chẳng qua là mạnh mẽ chống thôi.
Lý trí còn chưa kịp phản ứng, người đã bước nhanh tới, đẩy đám người ra, tới bên người cô, ôm cô vào lòng, không để ý những người quanh mình, cúi đầu hôn lên tóc cô.
"Làm sao lại bướng bỉnh như vậy, một người liền chạy tới nơi đây? Muốn làm cho cha ngạc nhiên sao?"
Sau khi nói xong, Doãn Văn Trụ nhìn về phía những người chung quanh, "Cùng mọi người giới thiệu một chút, đây là vợ tôi, Phương Thê."
Doãn Văn Trụ vừa nói như thế, tất cả mọi người có chút nghi ngờ.
Nếu là vợ, vì sao Doãn Văn Thận làm như không biết.
Doãn Văn Thận có chút xấu hổ, cười nói: "Mọi người cũng biết, Tiểu Trụ mới vừa về thành phố H này, cho nên đây là lần đầu tiên tôi mới nhìn thấy mắt của con dâu, khiến mọi người chê cười."
Ông đương nhiên không muốn thừa nhận, nhưng nếu như không nói như vậy, Doãn Văn Trụ nhất định sẽ không cho lưu lại mặt mũi cho ông.
Kết quả là, người mất mặt vẫn là ông.
Nói như vậy, tất cả mọi người mới bừng tỉnh hiểu ra.
Doãn Văn Trụ cũng cười nói: "Mọi người chơi trước, tôi mang Thê Thê đi đổi bộ quần áo."
Nói xong liền ôm Phương Thê đi lên lầu, tiếng cưng chiều cũng loáng thoáng truyền đến, "Thê Thê, em quá bướng bỉnh rồi."
Tình cảnh như thế, khiến vài người hiểu ra, ví dụ như phần lớn những người ở bữa tiệc này.
Khiến vài người tức giận khó chịu, ví dụ như Âu Nhã Nhi, Cô làm sao cũng không nghĩ Doãn Văn Trụ sẽ làm như thế, còn dễ dàng hóa giải phần xấu hổ kia.
Chẳng lẽ anh thật sự thích người đàn bà kia?
Người đàn bà đó dễ thương ở chỗ nào?
Cũng làm cho vài người khiếp sợ không thôi, ví dụ như người tới sau Doãn Văn Trụ một bước- Tần Tiêu Nhiên.
Khi nhìn thấy Phương Thê, anh mặc dù không biết tại sao cô lại ở nơi này, nhưng anh nghĩ đi lên giúp cô hóa giải khốn cảnh này, nhưng lại có người so với anh nhanh hơn một bước.
Anh càng không có nghĩ tới chính là mấy cái lời kia của Doãn Văn Trụ.
Vợ?
Phương Thê là vợ của Doãn Văn Trụ.
Chuyện này khi nào xảy ra, Phương Thê làm sao lại trở thành vợ của anh ta?
Nhìn bọn họ thân mật, Tần Tiêu Nhiên lại cảm thấy khiếp sợ.
Anh đột nhiên cảm thấy rất đau lòng.
Cô nhất định chẳng qua là mạnh mẽ chống thôi.
Lý trí còn chưa kịp phản ứng, người đã bước nhanh tới, đẩy đám người ra, tới bên người cô, ôm cô vào lòng, không để ý những người quanh mình, cúi đầu hôn lên tóc cô.
"Làm sao lại bướng bỉnh như vậy, một người liền chạy tới nơi đây? Muốn làm cho cha ngạc nhiên sao?"
Sau khi nói xong, Doãn Văn Trụ nhìn về phía những người chung quanh, "Cùng mọi người giới thiệu một chút, đây là vợ tôi, Phương Thê."
Doãn Văn Trụ vừa nói như thế, tất cả mọi người có chút nghi ngờ.
Nếu là vợ, vì sao Doãn Văn Thận làm như không biết.
Doãn Văn Thận có chút xấu hổ, cười nói: "Mọi người cũng biết, Tiểu Trụ mới vừa về thành phố H này, cho nên đây là lần đầu tiên tôi mới nhìn thấy mắt của con dâu, khiến mọi người chê cười."
Ông đương nhiên không muốn thừa nhận, nhưng nếu như không nói như vậy, Doãn Văn Trụ nhất định sẽ không cho lưu lại mặt mũi cho ông.
Kết quả là, người mất mặt vẫn là ông.
Nói như vậy, tất cả mọi người mới bừng tỉnh hiểu ra.
Doãn Văn Trụ cũng cười nói: "Mọi người chơi trước, tôi mang Thê Thê đi đổi bộ quần áo."
Nói xong liền ôm Phương Thê đi lên lầu, tiếng cưng chiều cũng loáng thoáng truyền đến, "Thê Thê, em quá bướng bỉnh rồi."
Tình cảnh như thế, khiến vài người hiểu ra, ví dụ như phần lớn những người ở bữa tiệc này.
Khiến vài người tức giận khó chịu, ví dụ như Âu Nhã Nhi, Cô làm sao cũng không nghĩ Doãn Văn Trụ sẽ làm như thế, còn dễ dàng hóa giải phần xấu hổ kia.
Chẳng lẽ anh thật sự thích người đàn bà kia?
Người đàn bà đó dễ thương ở chỗ nào?
Cũng làm cho vài người khiếp sợ không thôi, ví dụ như người tới sau Doãn Văn Trụ một bước- Tần Tiêu Nhiên.
Khi nhìn thấy Phương Thê, anh mặc dù không biết tại sao cô lại ở nơi này, nhưng anh nghĩ đi lên giúp cô hóa giải khốn cảnh này, nhưng lại có người so với anh nhanh hơn một bước.
Anh càng không có nghĩ tới chính là mấy cái lời kia của Doãn Văn Trụ.
Vợ?
Phương Thê là vợ của Doãn Văn Trụ.
Chuyện này khi nào xảy ra, Phương Thê làm sao lại trở thành vợ của anh ta?
Nhìn bọn họ thân mật, Tần Tiêu Nhiên lại cảm thấy khiếp sợ.
/322
|