Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 66 - Rất Ấm Áp

/1075


Chốn quan trường vẫn là nơi rất xem trọng cấp bậc. Dù rằng Hứa Phu Kiệt đánh giá rất cao Diệp Trạch Đào, nhưng lúc quay về huyện, cũng không tới lượt Diệp Trạch Đào đi cùng. Trong xã, cũng chỉ có Lâm Dân Thư và Ôn Phương có thể cùng đi thôi.

Trước khi đi, Hứa Phu Kiệt nắm chặt tay Diệp Trạch Đào nói:

- Tiểu Diệp, làm cho tốt nhé!

Diệp Trạch Đào nói:

- Xin các vị lãnh đạo yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt.

Lúc này Hà Cách Ninh cũng đành phải bắt tay với Diệp Trạch Đào, nói:

- Tiểu Diệp, cậu giỏi lắm, lần đến xã Xuân Trúc này, công tác ở xã các anh đã cho tôi một niềm vui bất ngờ!

Diệp Trạch Đào vội nói:

- Được sự quan tâm của Huyện ủy và Ủy ban, tôi tin rằng công tác của xã Xuân Trúc sẽ ngày càng tốt hơn!

Hà Cách Ninh mỉm cười nói với Cao Chấn Sơn:

- Huyện Thảo Hải xuất hiện nhân tài rồi!

Cao Chấn Sơn cười nói:

- Tiểu Diệp trước giờ làm việc rất kiên định.

Cao Chấn Sơn nói xong cũng bắt tay với Diệp Trạch Đào, rồi dùng tay vỗ nhẹ vào vai Diệp Trạch Đào.

Một đoàn xe dài đã rời đi. Cả sân trường chỉ còn lại những đứa trẻ đang vui sướng và nhân viên đang bận rộn thu hồi, dọn dẹp bàn ghế.

Diệp Trạch Đào đang chỉ huy mọi người thu hồi, dọn dẹp hội trường lúc nãy vốn được sắp xếp rất ngay ngắn.

Sau khi xong việc , Diệp Trạch Đào nói với Phương Di Mai:

- Cô sắp xếp một chút để mọi người cùng nhau ăn tối.

Phương Di Mai mỉm cười gật đầu.

Từ đầu đến giờ Phương Di Mai vẫn luôn âm thầm quan sát, cô phát hiện Bí thư Đoàn thanh niên Tỉnh ủy kia dường như rất có cảm tình với Diệp Trạch Đào. Trong lòng thầm nghĩ, đã có một nhân vật cỡ bự đứng đằng sau như vậy, thì cho dù không có người hậu thuẫn nào khác đi, chỉ cần có quan hệ tốt với ông ta, chắc chắn Diệp Trạch Đào còn có thể tiến xa hơn nữa.

Làm xong việc, Diệp Trạch Đào bước vào một phòng học.

- Chào thầy Diệp!

Các học sinh nhìn thấy Diệp Trạch Đào bước vào, đều cất tiếng chào hắn.

Nhìn thấy các em đều đang rửa chân rồi chà khắp người ở kia, Diệp Trạch Đào cười, biết là chúng sợ làm bẩn quần áo mới.

- Thầy Diệp, mọi người đều nói những bộ quần áo này đều là do thầy đem từ tỉnh về, phải không ạ?

Một đứa trẻ mạnh dạn hỏi Diệp Trạch Đào, có vẻ rất vui.

Nhìn những ánh mắt của tất cả các em, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:

- Đây không chỉ là công lao của riêng mình thầy, mà có rất nhiều người hảo tâm đã âm thầm quan tâm, giúp đỡ các em.

Nói đến đây, nhìn các em học sinh rồi Diệp Trạch Đào lại nói:

- Thầy đã nói với các em rồi, đã là một cá nhân của xã hội, phải tích cực hòa nhập vào xã hội ấy. Chúng ta giống như đang sống chung trong một đại gia đình vậy, nhà nào xảy ra chuyện chúng ta đều cần phải tích cực giúp đỡ. Lần này những người hảo tâm của tỉnh đã tích cực đưa tay ra giúp đỡ các em. Các em phải cất giữ tấm ân tình này trong lòng. Một ngày nào đó, khi các em đã có khả năng, các em cũng nên đưa tay ra để giúp đỡ những người khác khi họ cần. Chỉ cần mọi người có tấm lòng như vậy, thì sẽ không còn bất cứ khó khăn nào có thể cản trở con đường phía trước của chúng ta.

- Thầy Diệp yên tâm, sau này em cũng sẽ giúp đỡ người gặp khó khăn!

Một học sinh ra sức gật đầu nói.

Và rồi nhiều học sinh khác cũng đồng thanh nói ra những lời như vậy.

- Thầy Diệp, chúng em có thể giúp đỡ người khác được không?

Một học sinh gia cảnh cũng chẳng khấm khá gì, có chút ngập ngừng hỏi.

Diệp Trạch Đào mỉm cười, gật đầu nói:

- Sao em lại nói như vậy chứ? Hôm nay các em không giúp được người khác, không có nghĩa là mãi mãi không thể giúp được ai. Nhiệm vụ quan trọng hàng đầu bây giờ của các em chính là học tập. Chỉ cần các em nắm vững được kiến thức, các em có thể dùng những kiến thức đó để thay đổi cuộc sống của các em. Nguyên nhân của nghèo khổ là nằm ở suy nghĩ của chúng ta không để cho bản thân mình đi trên con đường của sự giàu có ấy. Chỉ cần các em học tập thật tốt thì nhất định có thể làm cho cuộc sống của các em tốt hơn, nhất định có thể giúp đỡ được gia đình của mình.

Học sinh đó ra sức gật đầu nói:

- Thầy Diệp, em hiểu rồi, em nhất định sẽ cố gắng học!

Thấy tất cả các em đều ra sức gật đầu, Diệp Trạch Đào liền cười.

- Mau mặc quần áo vào đi. Đây là lần đầu tiên các em được mặc quần áo ấm, nhưng đây cũng không phải là cơ hội duy nhất các em được khoác lên mình chiếc áo ấm như này. Thầy hi vọng sau này các em sẽ được mặc những bộ quần áo do chính đôi tay của các em nỗ lực mà có.

Bọn trẻ đứa nào đứa nấy cẩn thận mặc quần áo vào. Phòng học trở nên ấm áp hơn.

Nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc của những đứa trẻ, thấy chúng không ngừng ngắm nghía lên người mình, Diệp Trạch Đào gật gật đầu. Hắn biết rằng, có được những chiếc áo lông này, mùa đông này đối với bọn trẻ mà nói đã ấm áp hơn rất nhiều.

Ra khỏi phòng học, Diệp Trạch Đào quay về ký túc xá của mình.

Vừa đẩy cửa bước vào, trước mắt là cả một phòng ngập tràn hơi thở thanh xuân.

Ngạc nhiên nhìn những nữ học sinh ngồi chật trong phòng, Diệp Trạch Đào cảm giác như mình đã đi nhầm phòng.

Nhìn thấy Diệp Trạch Đào đột nhiên đẩy cửa bước vào, các nữ sinh đều giật mình nhìn về phía Diệp Trạch Đào. Và rồi là một loạt câu “Chào thầy Diệp” vang lên.

Nhìn thấy mọi người đã mặc quần áo mới, Diệp Trạch Đào lộ vẻ tươi cười nói:

- Không làm phiền các em chứ?

Lúc này Dương Ngọc Tiên cười nói:

- Mọi người nói chỗ thầy Diệp tiện rửa mặt mũi, tay chân, nên em dẫn mọi người tới đây!

Ánh mắt của Diệp Trạch Đào lại nhìn lên người các em học sinh, thầm gật đầu. Những học sinh này bình thường mặc những bộ đồ cũ rách không thấy thay đổi gì nhiều lắm, không ngờ khi mặc những bộ quần áo mới này đứa nào cũng khác đi rất nhiều, có sức sống hơn, và cũng thu hút sự chú ý hơn.

-Tốt lắm, được mặc những bộ quần áo như thế này chắc là ấm lắm đúng không?

Diệp Trạch Đào hỏi.

Một học sinh nữ phấn khởi nói:

- Thầy Diệp, nhà chúng em trước giờ không mua nổi quần áo, dù có quần áo mới thì cũng phải để cho người lớn nhất mặc trước, đến lượt em thì đã rách rồi. Đây là lần đầu tiên em được mặc quần áo mới và mang giày mới!

Nhìn thấy Dương Ngọc Tiên vẫn mặc bộ đồ cũ đó, Diệp Trạch Đào nói;

- Ngọc Tiên, em cũng mặc vào đi. Rồi thầy sẽ lại nghĩ cách để tặng cho người nhà của em. Giờ nhiệm vụ quan trọng của các em bây giờ là học tập. Không thể vì trời lạnh mà để cơ thể bị bệnh, nếu như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc học!

Dương Ngọc Tiên thực sự rất muốn được mặc quần áo mới. Từ trước tới giờ nó chưa từng được mặc quần áo mới, nghe Diệp Trạch Đào nói vậy thì có chút lay động.

Một học sinh nữ mỉm cười nói:

- Ngọc Tiên, nghe lời thầy Diệp đi!

Dương Ngọc Tiên lúc này mới gật gật đầu.

Diệp Trạch Đào một lần nữa đi ra khỏi phòng.

Đứng ngoài cửa rút một điếu thuốc ra châm hút, ánh mắt cũng nhìn về phía những em học sinh mặc những chiếc áo lông đang đi qua đi lại.

Nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của các em học sinh, Diệp Trạch Đào có cảm giác vô cùng mãn nguyện. Bằng nỗ lực của chính mình, ngôi trường trung học đổ nát này đang toát ra một sức sống. Bọn trẻ đã có quần áo ấm để chống chọi với cái lạnh, cũng đã có chăn bông ấm áp. Dù cái phòng học ấy còn cũ nát nhưng đã tốt hơn trước rất nhiều rồi.

Lại nhìn về phía nhà tầng đang xây, nghĩ chỉ còn mấy tháng nữa thôi bọn trẻ sẽ có thể chuyển đến phòng học ấm áp ấy, cảm giác hạnh phúc trong lòng càng thêm mãnh liệt.

Làm việc vì mọi người thực sự có thể đem đến cho mình một cảm giác vô cùng hạnh phúc.

Vừa hút xong một điếu thuốc thì nhìn thấy cửa phòng mở, các học sinh nữ vui vẻ bước ra.

Nhìn nét mặt tràn ngập hạnh phúc của những thiếu nữ đẹp như những đóa hoa, trên khuôn mặt của Diệp Trạch Đào cũng nở một nụ cười.

- Thầy Diệp, cái áo lông này thật là ấm!

Một học sinh nữ cười nói.

Ánh mắt của Diệp Trạch Đào lướt qua đám đông và nhìn thấy Dương Ngọc Tiên mặc chiếc áo lông màu đỏ.

Thấy Dương Ngọc Tiên đã thay đồ, ánh mắt Diệp Trạch Đào chợt sáng ngời. Dương Ngọc Tiên vốn đã rất xinh đẹp, lúc này lại tràn ngập sức sống của tuổi thanh xuân. Bộ quần áo này càng tôn lên thân hình vốn đã xinh đẹp của cô.

Dương Ngọc Tiên nhìn thấy ánh mắt Diệp Trạch Đào đang hướng về phía mình thì có chút ngượng ngùng, cảm giác chân tay thật thừa thãi.

-Đẹp lắm. Các em mặc bộ quần áo này, mùa đông này sẽ không còn là mùa đông nữa!

Diệp Trạch Đào nói với các em.

- Thầy Diệp, cảm ơn thầy!

Một học sinh nữ nhìn Diệp Trạch Đào nói.

Diệp Trạch Đào ngạc nhiên, nữ học sinh kia liền nói:

- Bố em nói, những thay đổi của trường chúng ta đều là do thầy Diệp đem lại!

Một học sinh khác nói:

- Bố em cũng nói, từ khi có thầy Diệp, cả xã này đã có hi vọng!

Diệp Trạch Đào vội nói:

- Cái này không chỉ có công lao của riêng mình thầy, nếu không có sự giúp đỡ và ủng hộ của nhiều người hảo tâm như vậy, một mình thầy cũng không làm được việc gì đâu. Các em còn nhỏ, đừng nghĩ lung tung, phải chuyên tâm vào học hành, chỉ có học tập thật tốt thì các em mới có thể có thêm nhiều kiến thức để thay đổi tình hình, và mới có thể thay đổi được vận mệnh của các em.

Dương Ngọc Tiên nói;

- Thầy Diệp, thầy yên tâm, chúng em nhất định nghe theo lời thầy, sẽ học tập thật tốt!

Diệp Trạch Đào mỉm cười nhìn các em nói;

- Rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn. Chỉ cần các em yêu thích học hành, thì phổ thông cũng được, đại học cũng được, thầy Diệp đều ủng hộ các em. Thầy tin rằng các em đều sẽ trở thành những nhân tài có ích cho đất nước. Các em đều có thể dùng đôi tay của mình để thay đổi vận mệnh của chính các em.

Mặc những bộ đồ ấm áp, lại được nghe những lời nói ấm lòng của Diệp Trạch Đào, các nữ học sinh cảm thấy như có một dòng suối ấm nóng chảy qua trong lòng. Vài học sinh nữ đã rơi nước mắt, chúng cảm thấy ở Diệp Trạch Đào có một thứ tình cảm yêu thương, quan tâm như của một người cha vậy.

- Thầy Diệp, chúng em đi học đây!

Dương Ngọc Tiên nói với Diệp Trạch Đào.

Vẫy vẫy tay, trên khuôn mặt Diệp Trạch Đào nở một nụ cười. Những đứa trẻ này thật ngây thơ, trong sáng. Nếu được dạy dỗ tốt, chúng nhất định có thể trở thành người có ích cho xã hội.

Nhìn những học sinh nữ cười cười nói nói bước đi, nhìn những học sinh chạy nhảy vui đùa trên sân thể dục, lòng Diệp Trạch Đào thật ấm áp.


/1075

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status