Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 730: Bộc lộ cảm xúc. (2)

/829



Có lẽ cách đây không lâu, chính ngay trong căn phòng này, em trai đã cùng hoan hảo với người đàn bà khác.

"Chị, sao thế?" Dường như cảm nhận được sắc mặt của Phương Tuyết Di không đúng, Phương Hạo Vân vội vàng hỏi. Rất nhanh, hắn liền nhìn thấy được cái quần lót của đàn bà theo ánh mắt của Phương Tuyết Di.

Phương Hạo Vân lập tức xấu hổ không nói nên lời.

Nếu hắn nhớ không lầm, cái quần lót này hẳn là của Kim Phi. Truyện Tiên Hiệp - TruyệnYY.com

Có lẽ là do cô ta cố ý để lại.

Phương Tuyết Di trợn mắt liếc nhìn Phương Hạo Vân một cái, cố gắng làm cho tâm tình trở lại bình tĩnh, tức giận hỏi : "Hạo Vân, không ngờ em còn có thói quen giữ quần lót đàn bà..."

"Ặc ặc..."

Phương Hạo Vân cười hắc hắc, cố gắng nghiêm mặt nói : "Chị Tuyết Di... cái này... là do ngoài ý muốn, cũng không biết là của ai để lại... không ... không... không phải là thế, em nói nhầm đó mà... Ý của em là người khác nhờ em mua giúp ..."

"Hừ!"

Phương Tuyết Di hừ nói : "Lòng tốt của em cũng không tồi đấy, thích mua đồ lót của đàn bà?"

Phương Hạo Vân cười hắc hắc nói : "Chỉ là một cái nhấc tay thôi... Chị Tuyết Di, cái quần lót này thật ra cũng không tồi, nếu chị thích, thì bây giờ em tặng cho chị..."

Nói xong, Phương Hạo Vân vội vàng cầm lấy cái quần lót đưa qua.

Mấy cái lông quấn màu đen trên nó còn có thể thấy rõ ràng.

Phương Tuyết Di lập tức mất hứng, nhìn chằm chằm vào mấy cọng lông đó, khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh : "Để dành cho em mặc đi..."

Phương Hạo Vân hoàn toàn không còn biết nói gì luôn.

Nói đi thì cũng phải nói lại, Kim Phi này cũng thật là, để quần lót lại trên đầu giường của mình, cái này rõ ràng là hãm hại, là vu oan....

"Chị Tuyết Di, đây là quần lót đàn bà, sao em mặc được... Chị xem nè, thiết kế của nó thật khóe, em cảm thấy chị mặc vào là tốt nhất, phù hợp với khí chất và sự gợi cảm của chị..." Dù sao cũng đã lỡ rồi, Phương Hạo Vân đành phải cắn răng tiếp tục thôi.

"Hạo Vân, nói giỡn cũng có giới hạn đấy, chị là chị của em đó...." Phương Tuyết Di dường như đã nhìn ra được cái gì đó trong đôi mắt của Phương Hạo Vân, tâm tình đã trở nên kích động.

Đương nhiên cũng có một sự hưng phấn thản nhiên rồi.

Phương Hạo Vân đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt trở nên nghiêm túc, cẩn thận nhìn chằm chằm Phương Tuyết Di, nói :"Chị Tuyết Di, em và chị, quả thật nên thổ lộ tình cảm rồi..."

Phương Tuyết Di ngẩn người ra, bị ánh mắt của Phương Hạo Vân nhìn làm cho mất tự nhiên, lạnh nhạt nói : "Em rốt cục muốn nói gì?"

Phương Hạo Vân nghe thấy thế, cười khổ một trận, thầm nghĩ, chị Tuyết Di cũng thật là, trước đó không lâu thì liều lĩnh thổ lộ với mình, bây giờ thì lại trở nên rụt rè.

"Chị Tuyết Di, em nghĩ chị có thể đã hiểu lầm ý của em, tâm lý của em là..." Khóe miệng của Phương Hạo Vân hiện lên một nụ cười ngọt ngào, dùng ánh mắt chân thành nhìn Phương Tuyết Di, nói : "Chị Tuyết Di... nói cho em biết, gần đây chị có vui không?"

Không đợi Phương Tuyết Di trả lời, Phương Hạo Vân đã tiếp tục nói : "Chị Tuyết Di, em biết, gần đây chị thật ra không vui chút nào. Bởi vì chị cho rằng mình đã yêu một người không nên yêu..."

Thấy Phương Tuyết Di muốn mở miệng, Phương Hạo Vân đi đến, đưa tay ngăn miệng của cô lại, cười nói : "Chị khoan nói, hãy nghe em nói hết đã"

E hèm một cái, Phương Hạo Vân tiếp tục nói : "Chị Tuyết Di, đàn bà cần tình yêu của đàn ông... Nam nữ yêu nhau là một chuyện rất bình thường... Chị không sai, tình yêu không sai..."

Nói đến đây, Phương Hạo Vân kéo tay củ a Phương Tuyết Di lại, chân thành nói : "Chị Tuyết Di, để cho em yêu thương chị đi..."

Dưới ánh mắt nóng bỏng của Phương Hạo Vân, Phương Tuyết Di thấy hơi ngượng, đôi mi khẽ run lên, khuôn mặt thì đỏ bừng, hạnh phúc đến quá nhanh, làm cho cô đột nhiên thấy luống cuống tay chân.

Cho đến giờ, cô vẫn luôn chờ mong kết quả này.

Nhưng, khi chuyện xảy ra trước mắt, cô lại không biết nên nói thế nào.

Tim đập mãnh liệt khiến cho ngực của cô phập phòng, cô cố gắng làm cho tâm tình bình tĩnh lại, thản nhiên nói : "Em buông ra, chị không biết em đang nói gì... Hạo Vân, chúng ta bình tâm lại mà nói chuyện, chứ không phải là để nghe em nói nhảm..."

Phương Hạo Vân mỉm cười, hai mắt ẩn tình : "Chị Tuyết Di, chị không biết em đang nói cái gì sao... Trong lòng chị không phải vẫn luôn chờ mong như vậy sao... Không phải lần trước chị đã thổ lộ với em sao?"

Lời này vừa nói ra, Phương Tuyết Di càng thêm luống cuống, chuyện lần trước bị Phương Hạo Vân nhắc lại, làm cho cô lập tức trào ra một cảm giác thẹn thùng.

Phương Tuyết Di cố ý giả bộ phẫn nộ, đẩy Phương Hạo Vân ra, nói : "Chị không biết, cái gì chị cũng không biết, em đi đi, hôm nay thân thể của chị không được thoải mái. Chị không muốn nghe em nói nữa.... Sai rồi, đây là chổ của em, người nên đi là chị... Tránh ra, chị phải đi..."

"Khoan đã!"

Phương Hạo Vân nắm chặt tay của Phương Tuyết Di lại, khóe miệng hiện lên một nụ cười, nói : "Chị Tuyết Di, vì sao lại muốn chạy trốn, vì sao lại đối xử tàn nhẫn với bản thân như vậy.... Chị sờ lòng của chị đi, rồi nói cho em biết cảm thụ chân thật của chị... Đừng trốn tránh, dũng cảm đối mặt đi..."

Phương Tuyết Di biết Phương Hạo Vân muốn nói gì, nhưng trong lòng cô đang rất loạn, cô rất khó khăn, cô không biết mình nên làm thế nào?

Hạo Vân nắm chặt tay của Phương Tuyết Di, dừng lại trên con mắt xinh đẹp của cô, nhẹ nhàng nói : "Chị Tuyết Di, mặc kệ chị thích hay không thích nghe, thì bây giờ em cũng phải nói, em biết, từ trước đến giờ chị đều thích em, yêu em... Nhưng lại ngại quan hệ của chúng ta, nên chị không dám vượt qua giới hạn. Em biết trong lòng của chị rất khổ, rất khổ..."

"Đừng nói nữa!"

Phương Tuyết Di chặn lời của Phương Hạo Vân lại, nói : "Chị không muốn nghe...." Nói xong, cô che lổ tai của mình lại, trong đôi mắt hiện lên một tia cô đơn.

/829

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status