Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 580

/901


Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ TruyệnApp trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyenapp.com. Xin cảm ơn!
**********



Truyện88.net

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Sau khi Liễu Long Đình vừa dứt lời, tôi còn chưa kịp nói, anh ta đã từ một con người trở lại thành một con rắn nhỏ, trong nháy mắt, biến mất ngay trước mắt tôi.


Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Trong căn phòng vẫn còn một chút hơi thở của Liễu Long Đình vừa mới đến đây, chút hơi thở này, cũng nhanh chóng tan biến theo thời gian biến mất của anh ta. Sau khi Liễu long Đình rời đi, tôi triệu tập các cung nữ mà tôi vừa cho họ ra ngoài, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, nói với bọn họ rằng đêm nay bọn họ không nhìn thấy tôi, coi như tôi ở Cửu Trùng Thiên chưa trở lại, bất kể từ nay về sau có ai hỏi đến, tối hôm nay tôi không ở Thiên Đình, nếu như ai không cẩn thận lỡ miệng nói ra, tôi liền cắt đứt cốt tiên của người đó đày xuống nhân gian mãi mãi không bao giờ trở lại được.


Thần tiên trên Thiên Đình, đều là vạn vật ở trần gian tu luyện thiên cơ mới trở thành thần tiên, ngay cả một tiểu cung nữ nho nhỏ, trên Thiên Đình cũng là một tiên quan, trong cơ thể có tiên cốt, nếu như đem phần tiên cốt này cắt đứt đi, vậy thì một ngàn năm tu luyện đều trở nên vô ích, cho nên ở trên Thiên Đình này, cắt đứt tiên cốt, so với hồn bay phách lạc còn đau khổ hơn, bởi vì tiên cốt bị cắt đứt rồi, dù vẫn còn sống, sẽ ở trên mặt đất, sống không bằng chết.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!



Vì vậy, khi tôi nói về hình phạt này, những người cung nữ đều hoang mang hoảng sợ, nhanh chóng quỳ xuống trước tôi trả lời rằng chúng thần không dám, sau đó lại đứng dậy nhặt quần áo ướt ở dưới nước lên, đứng bên cạnh, hầu hạ tôi tắm rửa, không dám nói một lời.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Tôi chỉ lặng lẽ dựa vào thành hồ tắm, nghĩ đi nghĩ lại trong lòng mình sau này nên làm gì, mới có thể từng bước đạt được sự tin tưởng của U Quân đối với tôi. Nhưng khi nghĩ đến những điều này, suy nghĩ của tôi lại trở lại trên người Liễu Long Đình, anh ta từ bây giờ phải làm sao đây? Anh ta không thể trở lại trời nữa rồi, chỉ cần U Quân còn ở đó, anh ta chỉ có thể ở trên mặt đất, chẳng lẽ cả đời này anh ta chỉ có thể làm yêu quái sao?


Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Khi nghĩ đến điều này, tôi lại nhẹ nhàng chửi rủa mình thật là hà tiện, Liễu Long Đình có ra sao, thì cũng có can hệ gì đến tôi? Mỗi lần nghĩ đến anh ta tôi đều thấy có chút khó chịu, vì vậy cũng không còn hứng muốn tắm nữa, sớm rời khỏi hồ, quay trở lại tẩm cung để ngủ.


Khi tôi thức dậy vào sáng hôm sau, cung nhân đứng bên cạnh giường bẩm bảo rằng Đế Hậu nương nương đã đợi ở bên ngoài tẩm cung của tôi từ lâu, hỏi có nên triệu cô ấy vào gặp tôi không?

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!



Liễu Liệt Vân sớm như vậy đã đến rồi sao?

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Nghĩ đến tối hôm qua cô ấy thay thế tôi ngủ với U Quân, tôi chỉ nghe thấy lời cô ấy để lại cho tôi trước sự việc, mà sau đó không biết có xảy ra chuyện gì hay không, vậy nên tôi liền vội vàng gọi cung nhân để Liễu Liệt Vân tiến vào. Ở đây Liễu Liệt Vân luôn được gắn với danh hiệu Đế Hậu không được sủng ái, thêm việc tôi lại là phi tử của U Quân, vì vậy mọi người trong cung điện của tôi biết rằng chủ tử được sủng ái hơn Đế Hậu, cộng thêm hiện tại tôi lại là chủ nhân của Thiên Đình, nên càng không đặt Liễu Liệt Vân vào mắt. Hiện tại Liễu Liệt Vân đến tìm tôi đều trực tiếp đem Liễu Liệt Vân nhốt ở ngoài cửa, khiến cô ấy ở bên ngoài đợi tôi.


Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Nhìn thấy người trong cung của chính mình đều là như vậy, thực sự nếu không nỗ lực, thậm chí sẽ bị chính đầy tớ của tôi coi thường.


Sau khi Liễu Liệt Vân được mời vào, khuôn mặt ngập tràn gió xuân, vừa bước vào đã đi đến bên giường tôi, tiện tay bố trí một kết giới, rồi hỏi tôi: “Đêm qua Long Đình có ra ngoài không?”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!



Những việc Liễu Liệt Vân đang làm bây giờ đều là vì Liễu Long Đình, cũng là để cô ấy có thể tiếp xúc với U Quân được nhiều hơn. Thấy dáng vẻ hạnh phúc của cô ấy, vốn dĩ có chút lo lắng muốn nói với Liễu Liệt Vân, chỉ là ngay lúc này hẳn là không cần thiết nữa, rồi nói cho cô ấy biết Liễu Long Định đã đi đến núi Trường Bạch.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Nghe nói Liễu Long Đình đã về nhà rồi, hốc mắt Liễu Liệt Vân bỗng chốc đỏ hoe, nước mắt gần như muốn tuôn ra, vẻ mặt tràn đầy kích động, không biết là đang nói với tôi hay đang lẩm bẩm một mình, nói chị cuối cùng cũng có thể làm cho chúng tôi được chút chuyện rồi, sau đó lại cảm ơn tôi, nói rằng tôi đã cho cô ấy cơ hội này. Nếu không phải là tôi, chỉ sợ hiện tại Liễu Long Đình vẫn còn ở trong nhà lao, cô ấy cũng có thể sẽ không bao giờ có được tình yêu của U Quân.


Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Hiện tại Liễu Liệt Vân vẫn chưa mang thai, chúng tôi vẫn có thể chống đỡ được thêm một thời gian, chỉ là sau này nếu như mang thai rồi, sợ rằng khi đóng giả nhau thì sẽ có chút khó khăn, Liễu Liệt Vân ở trên Cửu Trùng Thiên, còn tôi thì ở Thiên Đình, U Quân chạy qua chạy lại, Liễu Liệt Vân cũng không thể cùng anh ta chạy qua chạy lại mãi, như vậy số lần quá nhiều, sớm muộn gì anh ta cũng sẽ phát hiện, vì thế tôi hỏi Liễu Liệt Vân: “Tối hôm qua U Quân đối xử với chị có tốt không?”


Nghe câu hỏi của tôi, Liễu Liệt Vân đột nhiên có chút ngượng ngùng, trên mặt có chút ửng hồng, gật đầu, nói với tôi cũng không tệ.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!



“Tìm cơ hội, chị nói với U Quân, để chị chuyển qua Thiên Đình này ở cùng với em, tối hôm qua chị đã chủ động cùng với U Quân hòa hợp, về sau anh ta mỗi đêm phỏng chừng đều sẽ tới tìm em. Hiện tại chị có được sự yêu thích của anh ta, nói với anh ta muốn chuyển đến sống cùng với em, tới lúc đó, U Quân mỗi đêm đều là của chị.”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Khi lời này thốt ra khỏi miệng, chính tôi còn có chút kinh ngạc, tôi vậy mà lại đem U Quân nói như thể anh ta chỉ như một món đồ vật, nhẹ nhàng bâng quơ, dáng vẻ không quan tâm đến điều đó một chút nào, mà Liễu Liệt Vân vừa nghe xong cũng cảm thấy có chút xấu hổ. U Quân là người cô ấy thích, mà tôi sắp đặt người cô ấy yêu thương, tùy tiện tựa như sắp đặt một món đồ nào đó, thế nên nhịn không được hỏi tôi: ‘‘Tiểu Tô, U Quân đối xử với em tốt như vậy, em thật sự không có một chút cảm giác, hoặc là đối với anh ta có một chút rung động nào sao?”


Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

“Không có.” Tôi trả lời một cách dứt khoát, nếu có dù chỉ là một chút, e rằng tôi sẽ không vận hết óc suy nghĩ cách để đối phó với anh ta. Anh ta rõ ràng biết rằng tôi quan tâm đến nhân gian còn quan trọng hơn cả mạng sống của tôi, vậy mà trong lúc tôi còn đang ở Thiên Đình, anh ta đã giấu tôi bí mật thả đám tà yêu xuống nhân gian. Không cần biết ý đồ của anh ta là gì, ác quỷ hạ giới này, nhất định sẽ làm điều xấu xa, quấy rối sự bình yên của nhân gian, đến mức những chuyện mà anh ta làm sau lưng tôi, tất nhiên tôi cũng sẽ sau lưng anh ta âm thầm hành động, đến lúc đó liền sẽ gậy ông đập lưng ông. Anh ta đối với tôi như thế nào, tôi sẽ đối với anh ta như thế đó.


Khi Liễu Liệt Vân nghe đến tôi nói không có thì, biểu hiện của cô ấy lộ ra vẻ khó chịu, theo sau đó là một chút vui vẻ, khó chịu tôi không thích U Quân. U Quân chịu uất ức, vui vẻ vì cô ấy không phải lo lắng tôi cùng cô ấy tranh đoạt U Quân.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!



Với điều kiện tôi vừa nêu ra, Liễu Liệt Vân cũng nhanh chóng đồng ý đáp ứng tôi nhưng sau khi cô ấy đáp ứng xong, cùng tôi nói đêm nay U Quân sẽ lại đến, cô ấy còn cần quay lại Cửu Trùng Thiên không?

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


“Vậy chị không cần phải trở về, cứ nói đến đây cùng em, chị liền giả mạo thân phận của em ở bên anh ta tại Thiên Đình này, nhân tiện nói luôn việc kia, ngày mai chị liền có thể dọn vào ở.’’


Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Thấy tôi nói hào phóng như vậy, Liễu Liệt Vân mừng rỡ nhất thời không biết nói gì, chỉ là nắm chặt lấy tay tôi, tất cả những lòng biết ơn với tôi, đều viết ở trong ánh mắt của cô ấy.


Sau đêm qua Liễu Liệt Vân và U Quân xảy ra tốt đẹp, đây là một sự chuẩn bị về kế hoạch sinh con, vì vậy trong mọi trường hợp, Liễu Liệt Vân chắc chắn sẽ là người mang thai, đồng thời cũng như Liễu Liệt Vân đã nói qua, sau khi Liễu Liệt Vân vừa đến không lâu, U Quân cũng đến nơi. Hiện tại tôi còn phải giải quyết một số công việc quan trong ở Thiên Đình, nên cũng không thể sớm thay đổi thân phận với Liễu Liệt Vân. Khi U Quân tới, tôi tự đích thân đến đón anh ta, Liễu Liệt Vân cũng đi cùng tôi, đứng trước mặt của tôi, cho U Quân nhìn thấy dáng vẻ tôi dường như đang mang thai, sẽ không nỡ để tôi đứng lâu trên mặt đất, nhanh chóng kéo tôi lên thần liễn, nói với tôi đừng mệt quá. Nói xong liền sắp xếp sau này mỗi lần tôi ra ngoài, hãy dùng thần liễn của anh ta để hộ tống, không thể làm cho tôi mệt được.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!



Hiện tại U Quân là chủ nhân của Tam Giới, thần liễn của anh ta chắc chắn là loại tốt nhất, vốn dĩ khi tôi trở về cung điện, tôi muốn nhờ Liễu Liệt Vân lên ngồi đi cùng với tôi, nhưng đã bị U Quân ngăn lại, nói với tôi thực sự kì lạ, những người phụ nữ khác đều mong ước rằng người chồng của họ chỉ thuộc về một mình họ, tại sao tôi lại cứ thích đẩy anh ta cho Liễu Liệt Vân? Anh ta không phải loại người nửa vời, đối xử tốt với tôi rồi anh ta sẽ không muốn gặp lại những người con gái khác.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Liễu Liệt Vẫn đứng dưới thần liễn, sau khi nghe U Quân nói như vậy vẻ mặt có chút mất mát, nhưng cũng rất nhanh chóng phản ứng lại và nói với tôi rằng chúng tôi nên về trước đi, lát nữa cô ấy sẽ tới sau.


Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Thần liễn này là của U Quân, tất nhiên lời nói của anh ta có giá trị, khi chúng tôi rời đi, tôi nhìn nghiêng theo Liễu Liệt Vân đang đứng trên khói tiên, nhưng Liễu Liệt Vân lại nhìn U Quân với vẻ mặt đau buồn.


Trên đường trở về cung, từ sau khi tôi đẩy U Quân cho Liễu Liệt Vân, tôi có chút không thể giả vờ làm hài lòng anh ta, ngay cả nói chuyện tôi đều cảm thấy tôi có chút lạnh nhạt, đến cả chính U Quân cũng phát hiện ra vấn đề này. Ngay khi tôi chưa nói chuyện với anh là anh ta liền hỏi tôi: “Hi Nhi, vì sao dạo gần đây, anh cảm thấy em hơi khác thế?”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!



Bạn đang đọc Hoài Thai Mãng Xà tại Hang Truyện

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Like page, báo lỗi chương, đề xuất truyện ở đây

/901

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status