Hỉ Doanh Môn

Chương 43 - Chương 42

/607


Edit: Thảo My

——*——*——*——

Minh Phỉ không thể làm gì khác hơn, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Minh Ngọc, bởi vì thấy nha đầu ma ma phục vụ trong phòng đều chạy tới hành lang bên ngoài, chỉ còn lại một ma ma đứng hầu bên cạnh, liền cưòivới Trần thị: Mẫu thân, nữ nhi đấm chân cho ngài nhé?

Trần thị lắc đầu: Con cũng mệt mỏi nửa ngày, nói vài câu với muội muội con thôi. Cũng không quản hai tỷ muội làm cái gì, nàng nghiêng người qua nhìn lên sách dưới đèn.

Minh Phỉ giương mắt nhìn lên, cư nhiên là nữ tắc. Giống như Đại Phong triều cũng có loại yêu cầu này với nữ nhân: Thức khuya dậy sớm; chăm lo công vụ phụng dưỡng cha mẹ, không chối từ việc nặng. Tiết hạnh yên tĩnh thanh nhàn, hành vi phải có liêm sỉ, đúng là phẩm hạnh của nữ nhân. Chọn từ mà nói, dừng lại đúng lúc, mới là cách ăn nói của nữ nhân; ăn mặc chỉnh tề, thân không bẩn thỉu, là vì dung mạo của phụ nữ; chuyên tâm dệt, nói năng thật trọng, nấu thức ăn ngon, chiêu đãi khách quý, là công việc của phụ nữ. Nữ nhân có tứ hạnh 'đức, ngôn, công, dung', ngay thẳng không thiếu lễ phép. Sách giống nhau, Đại Phong triều cũng có nữ tắc tương tự. Mà ở trong thế giới kia của Minh Phỉ, Trường Tôn hoàng hậu viết nữ tắc cũng không có truyền xuống.

Minh Phỉ thầm nghĩ, ở bên trong Đại Phong triều, nữ giới không phải là Ban Chiêu Sở; cái quyển sách này vốn phải là Trường Tôn hoàng hậu viết, lại là người nào viết đây?

Trần thị nhận thấy được ánh mắt Minh Phỉ, liền thoải mái đưa sách đã lật trong tay cho nàng xem, cười nói: Đây là hiền hậu nổi danh tiền triều lưu lại, thu thập những cái được và mất của các cô nương qua các triều đại, bao hàm vô số trí tuệ, chờ con lớn một chút, học được chữ nhiều hơn, ta có thể dạy con.

Minh Phỉ cười cảm tạ. Theo ý nàng, nữ giới cùng nữ tắc là hai khái niệm khác nhau, nữ giới dạy làm một nữ nhân tam tòng tứ đức, nhưng nữ tắc không giống, đó là dạy người cách làm một hoàng hậu tốt, có thể nói một quyển《 Tư Trì Thông Giám 》. Trần thị nhìn sách này, hơn nữa đọc nhiều lần, chính mình cũng có thể hiểu rõ một chuyện —— từ trong quyển sách Trần thị tìm thấy thứ gì cần thiết. Từ phương diện nào đó mà nói, một cái quốc gia cùng một gia đình là tương thông ( giống nhau).

Minh Phỉ không dám làm phiền Trần thị, không thể làm gì khác là nằm ở bên giường La Hán cùng Minh Ngọc nhỏ giọng nói chuyện, Minh Ngọc khóc đã sớm mệt mỏi, chỉ một lát sau liền nhắm hai mắt lại. Minh Phỉ đắp chăn cho nàng, đứng dậy thêm trà cho Trần thị, lúc này sát vách truyền đến mấy trận xôn xao mà nàng không nghe rõ.

Mặc dù âm thanh rất nhỏ, Minh Phỉ vẫn là nghe được tiếng khóc thê thảm cùng âm thanh vật nặng nề đánh trên thân thể. Mới vừa rồi Thái Quang Đình đi ra ngoài, nét mặt nàng nhìn vô cùng rõ ràng, Trần thị để Thái Quang Đình tự mình đi hỏi những nha đầu ma ma kia chuyện gì đã xảy ra, cũng có ý tứ để Thái Quang Đình hả giận .

Chắc là Thái Quang Đình đang đánh người? Nàng có chút lo lắng nhìn Trần thị. Trần thị để sách xuống, cười nói: Sợ?

Minh Phỉ lắc đầu một cái rồi lại gật đầu một cái.

Trần thị chậm rãi nói: Trong lòng con khổ sở? Tức giận sao?

Minh Phỉ gật đầu.

Trần thị nói: Ca ca con so với con càng khó chịu gấp mười lần, tức giận hơn con gấp mười lần. Có biết tại sao không?

Minh Phỉ dĩ nhiên biết, nhưng nàng không dám trả lời quá nhanh, giả vờ suy nghĩ một chút mới đáp: Bởi vì hắn là ca ca.

Trần thị cười lên: Đúng vậy, ca ca nhìn muội muội bị người khác khi dễ, lại không thể vì muội muội báo thù, luôn muốn tìm chỗ để trút giận .

Minh Phỉ ngốc nghếch hỏi: Nếu là Tam ca cùng Tứ muội không đúng, tại sao mẫu thân không dùng gia pháp trừng phạt bọn họ?

Có lẽ là bởi vì ngay trước là một đứa bé không cần che giấu cảm xúc thật, nàng hài lòng thấy trong mắt của Trần thị thoáng qua một tia phẫn hận, thật lâu sau Trần thị mới nói: Đó là bởi vì, Nhị Di Nương con giở trò che giấu chân tướng rất lợi hại, chúng ta không thể tự mình tóm được.

Trần thị vốn là muốn nói, bởi vì ngươi có một phụ thân vô đức, có thể tưởng tượng chuyện này sẽ làm Minh Phỉ càng chán ghét Thái lão gia, mà một khi làm Minh Phỉ ghét Thượng Thái lão gia, lại muốn Minh Phỉ chủ động đi thân cận Thái lão gia, sẽ rất khó khăn, vì vậy Trần thị lại tặng thêm một câu: Nhưng nếu để cho lão gia thích con cùng Minh Ngọc, sẽ không ai dám khi dễ các con.

Minh Phỉ cúi đầu: Nhưng phụ thân cũng không chịu tới gặp con. Con có thể làm thế nào để cho ông ấy thích con đây?

Trần thị chậm rãi nói: Ta nghe nói, trước kia lão gia vẫn rất quan tâm con, chỉ là nghe nói con ở Ngô gia không nghe lời,


/607

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status