Hỉ Doanh Môn

Chương 279 - Chương 277

/607


Ngoài dự đoán của mọi người, Cung Viễn Khoa vốn được trông cậy rằng có thể trở lại giữ thể diện đến ban đêm còn chưa trở lại. Người phái đi truyền tin cũng không nói ra nguyên nhân, chỉ nói người trong thôn trang bảo chiều hôm qua có người đã lên đường đi tới một thôn trang khác, mà người của thôn trang khác lại không nhìn thấy người. Trước mắt, rốt cuộc Cung Viễn Khoa đi nơi nào, căn bản không ai biết.

Cung Tịnh Kỳ nghe lời thưa lại xong, liền níu chặt khăn, ánh mắt mơ mơ màng màng mà nhìn về phía Lý di nương. Trong lúc mấu chốt này, hướng đi của Cung Viễn Khoa lại thành một câu đố, không khỏi khiến người khác phải nghi ngờ.

Lý di nương khô khan mà nói: Có lẽ là xuất hiện chuyện ngoài ý muốn thôi, đợi thêm mấy ngày nữa xem sao.

Cung Tịnh Kỳ không nói tiếng nào, rũ mắt xuống thầm nghĩ trong lòng. Xoay người len lén sai người đi lục soát phòng của Cung Viễn Khoa, phát hiện đồ bày biện đáng tiền trong phòng hắn ta vẫn còn, nhưng lại không thấy một chút vàng bạc châu báu dễ dàng lấy đi nào. Vì vậy gọi người giữ cửa tới dùng lời lẽ nghiêm khắc tra hỏi một lần, tất nhiên không hỏi ra cái gì, lại trói thông phòng Hàm Nhị kia của Cung Viễn Khoa đến bức cung, Hàm Nhị một mực chắc chắn không biết cái gì, còn tìm chết mấy lần. Cung Tịnh Kỳ sợ gây ra chút chuyện khác, cũng chỉ có thể giam người lại, sai người âm thầm chú ý động tĩnh các nơi, tạm thời giấu chuyện này xuống, không hề nhắc tới.

Một ngày, hai ngày, Cung Viễn Khoa chưa từng về nhà, không chút tin tức, thêm chuyện Cung Tịnh Kỳ cho người lục soát phòng Cung Viễn Khoa, ép hỏi Hàm Nhị cũng truyền ra ngoài, giữa người làm dần dần nổi lên lời đồn, cái gì cũng nói được. Lý di nương cùng Cung Tịnh Kỳ bị dọa, mượn cớ dạy dỗ hai người dẫn đầu lan truyền lời đồn, mới xem như bạo lực đè xuống. May mà Cung Viễn Hòa nhanh chóng trở lại.

Một khắc khi Minh Phỉ nhìn thấy bóng dáng của Cung Viễn Hòa xuất hiện trước mắt, kìm lòng không được mà thở phào nhẹ nhõm: Cuối cùng chàng cũng trở lại. Mấy ngày nay toàn bị người khác dày vò.

Người tới phúng viếng trong hai ngày qua này đã ít hơn? Thiệu gia cũng đã tới rồi hả? Trên đường về Cung Viễn Hòa đã nghe người kể lại chuyện đã xảy ra một lần.

Minh Phỉ nói: Khách ít đi, nhưng tam công tử không chút tin tức, cho nên lời đồn lại nổi lên. Thiệu gia đã tới, vội vã dâng nén nhang, để lại hai mươi lượng bạc liền đi rồi.

Hai mươi lượng bạc? Cung Viễn Hòa lắc đầu: Cũng được, dầu gì người ta đã từng tới. Sau đó lập tức cho người đi tìm Cung Viễn Khoa. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, đến cùng là có chuyện gì xảy ra, phải có một câu trả lời thỏa đáng mới được. Nếu Cung Trung Tố ở nhà, chuyện như vậy ngược lại không tới phiên hắn trông nom, nhưng hiện tại hắn chính là nam nhân trưởng thành duy nhất ở đây, hắn chính là không thể đổ trách nhiệm cho người khác.

Trong lòng Minh Phỉ đã nhận định chuyện như vậy chính là Cung Viên Khoa làm, nào có chuyện tốt đến như vậy lại có người nằm đất chờ chết? Vì vậy nhỏ giọng nói: Mấy ngày nay Tiết tổng quản đã từng dẫn người đến nông thôn, tìm khắp ngõ ngách trong thành, căn bản không thấy tin tức của hắn. Ta cảm thấy, không tìm thấy người, hơn phân nửa là đã sớm ngồi thuyền rời đi. Lúc hắn vừa mới được thả ra, đã từng tới bến đò hỏi thăm về thuyên đi xa. Chỉ có thể thương hai nha hoàn cùng ma ma này, vô tội bỏ mạng.

Về sau thấy chuyện như vậy, nàng tránh xa chút! Không có việc gì xem cái này làm gì? Cũng không sợ buổi tối gặp ác mộng. Cung Viễn Hòa cau mày giáo huấn Minh Phỉ, mới nói: Hàm Nhị còn không?

Minh Phỉ sửng sốt: Vẫn còn ở đó. Một giây trước còn mắng chửi người, một giây kế tiếp liền hỏi tới thông phòng của Cung Viễn Khoa, tư duy thay đổi cũng quá nhanh đi?

Cung Viễn Hòa nói: Vậy hắn tất nhiên sẽ không chạy.

Minh Phỉ kinh ngạc nói: Sao lại như vậy? Nàng chỉ biết Hàm Nhị là thông phòng mà Cung Nhị phu nhân cho Cung Viễn Khoa từ khi hắn vẫn còn rất nhỏ, dẫn dụ hắn làm chuyện xấu, nhưng sau đó lại bị Chu di nương bản lĩnh cao siêu thu phục làm kẻ truyền tin, chẳng lẽ thật ra hai người này tình chàng ý thiếp rất hợp nhau?

Cung Viễn Hòa nói: Vào lễ mừng năm mới năm nay, một ngày kia ta gặp phải Hàm Nhị, thấy mép váy cũ của nàng lộ ra một đoạn mép váy mới, chất vải là vải tốt chất vải, bên tai cũng đeo một đôi bong tai bạc Chu di nương thường đeo. Lúc ấy Chu di nương đã không còn, Tam đệ đang bị nhốt không được ra ngoài, chính là lúc tâm tình không tốt nhất, nếu như trong lòng hắn không có nàng ta, sao nàng ta có thể dùng những thứ đồ này trong lễ mừng năm mới?

Rất tốt, chàng không có chuyện gì làm liền đi xem người ta mặc váy gì, mang khuyên tai gì. Trong lòng Minh Phỉ đã tin, liếc nhìn dáng vẻ nghiêm túc phân tích của người cũng ngồi ở chỗ đó, cố ý bĩu môi nói: Có lẽ hắn là sớm có mưu tính trước, cho nên cố ý lấy những thứ tốt này tới mua chuộc nàng ta, khiến nàng ta khăng khăng một mực giúp hắn làm việc? Tâm tư của hắn rất thâm trầm, hắn nghĩ chuyện này cũng không phải ngày một ngày


/607

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status