Hỉ Doanh Môn

Chương 158 - Chương 156

/607


Edit: Thu Lệ

Thái Quang Nghi tựa một tay lên bàn, măys hơi lim dim, trong miệng ngậm thức ăn do nữ tử áo đỏ diêm dúa lòe loẹt bón cho dần dần ngậm lên chiếc đũa không buông, trên mặt còn là mang theo vẻ cười xấu xa. Nữ tử kia cũng nhất quyết không tha, nắm quyền đấm lên đầu vai hắn, bĩu môi cũng không biết đang nói cái gì, áo đơn cợt nhã được làm từ lụa đỏ trễ xuống đầu vai, lộ ra nửa bên yếm xanh biếc.

Minh Phỉ cách xa như vậy, cũng có thể trông thấy hai bầu ngực cao ngất mềm mại hơi rung nhẹ theo động tác của nàng, Thái Quang Nghi híp híp mắt, giơ bàn tay đang rảnh rỗi của mình tìm kiếm về phía nàng ta, cách một lớp vải trước ngực nàng ta hung hăng bóp một cái, nàng ta thở dốc rên rỉ một tiếng, ném đũa xuống, đưa tay bấm mặt của Thái Quang Nghi. Thái Quang Nghi cười một tiếng, đổi tay ôm nàng ta vào trong ngực, cả khuôn mặt vừa khéo úp vào trong hai bầu ngưc cao vút của nàng ta.

Minh Phỉ thấy cũng phải đỏ mặt, lại cảm thấy vô cùng mất mặt trước Cung Viễn Hòa, hết sức không được tự nhiên, vừa rủ mắt xuống Cung Viễn Hòa đã nâng nằm của nàng lên, áp vào bên tai nàng khẽ nói: Xem nhị ca của nàng đối với tam ca thật là tốt, ngay cả người của mình cũng cho hắn rồi.

Hắn thở ra khí nóng khiến toàn thân Minh Phỉ không được tự nhiên, một luồng nhiệt từ lỗ tai của nàng bắt đầu dấy lên lan tràn đến mặt, cổ, thậm chí là cả toàn thân, ngay cả gió đêm hơi lạnh của tháng năm thổi tới cũng không thể mang đi chút độ nóng nào. Nàng có chút nóng nảy nâng mắt tiếp tục nhìn lên trên.

Quả nhiên nhìn thấy nữ tử áo hồng bên cạnh Thái Quang Chính đang đứng sau lưng Thái Quang Nghi, gương mặt tươi cười, bộ ngực chỉa vào cái ót của Thái Quang Nghi, ống tay áo rộng thùng thình trượt đến khuỷu tay, một đôi tay bắt đầu chui vào trong từ cổ áo của d/đ'l;q'd Thái Quang Nghi, vuốt vuốt khiến cổ áo của hắn bị kéo xuống hơn phân nửa, cúi đầu liếm xuống xuống lỗ tai vẫn còn đang quấn băng gạc của Thái Quang Nghi. Mà lúc này, Thái Quang Nghi cũng đang kích động gặm hai bầu ngực của nữ tử áo đỏ.

Còn Thái Quang Chính vẫn đoan đoan chính chính ngồi ở phía đối diện Thái Quang Nghi, một tay cầm ly, một tay cầm bình, tự rót tự uống, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, giống như tình cảnh trước mắt hoàn toàn không rơi vào trong mắt hắn.

Từ góc độ này của Minh Phỉ nhìn qua, lúc này tình hình trên lầu hết sức dâm mỹ và quái đản. 3P cộng thêm một người thích theo dõi? Mặt nàng hồng tai đỏ, trống ngực đập thình thịchh, rũ mắt xuống nói: Đi, có gì để nhìn?

Cả ngày nàng đều làm vẻ mặt người chết với mụ tú bà, vi phu muốn để cho nàng nhìn màn kịch vui. Cung Viễn Hòa đưa một tay lên nhẹ nhàng vân vê vành tai của Minh Phỉ, vê đến nỗi khiến nàng run rẩy, khẽ cả giận nói: Chàng làm gì đấy!

Cung Viễn Hòa chỉ nhìn nàng cười.

Khoé mắt Minh Phỉ thoáng nhìn về phía sau, Kim Trâm đã sớm biết điều ngồi vào bên cạnh xe nhỏ giọng nói chuyện với Tẩy Tụy không nhìn về bên này chút nào, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng oán trách: Nam nhân các người đều không tốt, huynh đệ gặp mặt cũng phải ở loại trường hợp này. Còn chàng nữa, tại sao lại biết chỗ này?

Ca ca nàng nhờ ta chú ý. Cung Viễn Hòa nửa ôm nửa níu Minh Phỉ vào trong ngực, không biết vô tình hay cố ý lại khẽ nhàng vuốt ve cần cổ lộ ra của nàng: Ta dẫn nàng tới xem một chút, xem nhị ca của nàng chữa bệnh cho tam ca nàng như thế nào. Hắn cười khẽ một tiếng, Quả nhiên lợi hại, tâm bệnh cần dùng thuốc trị tâm bệnh, ngã xuống từ nơi nào thì đứng dậy ở nơi đó, quả nhiên hắn am hiểu sâu đạo lý này, chẳng qua là không biết Tam ca của nàng có chữa khỏi tâm bệnh này không.

Minh Phỉ đang muốn mở miệng, Cung Viễn Hòa đột nhiên Ah một tiếng, ngay sau đó Xì một tiếng bật cười. Minh Phỉ vội vàng giương mắt nhìn lên trên, chỉ thấy trên lầu một tầng rèm lụa mỏng kẽ phất, mơ hồ có thể nhìn thấy Thái Quang Chính vẫn sừng sững bất động, nhưng ba người kia đã dây dưa không ngớt, quần áo Thái Quang Nghi không chỉnh tề, làm như kích động chợt ôm một nữ tử bổ nhào về phía trước, một nữ tử khác cũng nhào xuống theo, Thái Quang Chính vẫn bất động.

Lúc Tam ca của nàng đi học trong thư viện ở kinh thành thì bị người ta bắt gặp lôi kéo nữ nhi trong thư viện làm loạn, bị kêu đánh kêu giết, sợ quá mức nên từ đó không thể ngẩng đầu lên được. Nhị ca của nàng tự mình trấn giữ, để cho hắn ôn lại tình hình lúc đó xem hắn có thể lấy lại tự tin lần nữa hay không. Cung Viễn Hòa chậm rãi cuốn tơ lụa bên hông Minh Phỉ nhỏ giọng cười xấu xa, Nàng đoán xem có thể “ngẩng đầu” được không? Ta đoán, nhất định là không thể “ngẩng đầu” lên được.

Cung Viễn Hòa còn chưa dứt lời, bóng người đang ngồi trên lầu đã biến thành hai, Thái Quang Nghi vừa đứng dậy khỏi mặt đất gần như là




/607

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status