Hỉ Doanh Môn

Chương 74 - Chương 73

/607


Kim Trâm hoàn thành nhiệm vụ, vẫn hận đến nghiến răng. Trở lại thượng phòng, nghe Thái Quốc Đống đang nói chuyện cùng Trần thị ở trong phòng, cố ý đi tới bên ngoài rèm và nói: Phu nhân, nô tỳ tới đáp lời.

Nghe Trần thị gọi, mới vào đi cười nói: Nô tỳ phụng mệnh của phu nhân, dẫn theo nữ sư phó của Xuân Hòa Hiên, Hoa Mãn Lâu đi tới các phòng của các tiểu thư đo quần áo chọn các mẫu đồ trang sức, các vị tiểu thư cũng vô cùng thích, nói là thời gian cơm tối sẽ tới đây thỉnh an dập đầu cho lão gia cùng phu nhân.

Thái Quốc Đống nghe cũng vui mừng, Trần thị khẽ mỉm cười: Cũng chọn được thứ mình thích rồi chứ? Nói cho ta nghe một chút các tiểu thư chọn những thứ gì?

Kim Trâm muốn nói lại thôi.

Trần thị cau mày nói: Cái nha đầu này, lúc nào rồi còn nói chuyện ấp a ấp úng như vậy? Thật đáng ghét.

Kim Trâm lập tức quỳ xuống khóc nói: Phu nhân, nô tỳ không biết làm việc, đã làm đắc tội Tứ tiểu thư rồi.

Trần thị thầm nghĩ, Kim Trâm xưa nay lanh lợi, làm sao có khả năng làm sai chuyện còn cố ý đụng vào trên vết đao? Chắc là có ẩn tình khác. Dò xét Thái Quốc Đống một cái, thấy vẻ mặt Thái Quốc Đống không chút thay đổi, làm bộ cả giận nói: Nói mau! Ngươi đã làm chuyện tốt gì?

Kim Trâm khóc lóc đem lời của Minh Tư nói lại từ đầu tới đuôi một lần, lại nói: Nô tỳ nghĩ mãi là chỗ nào làm không xong, khiến Tứ Tiểu thư không vui, Tứ Tiểu thư mới có thể tức giận như vậy, thỉnh phu nhân trách phạt nô tỳ.

Thái Quốc Đống nhàn nhạt nói: Nếu nó nói y phục đồ trang sức của nó mặc không hết, dùng không hết vậy thì thôi thôi. Phần của nó chuyển tới mấy tỷ muội khác, làm tốt một chút.

Trần thị vẫy tay cho Kim Trâm lui ra, nhỏ giọng nói: Lão gia, trẻ con khó tránh khỏi hồ đồ. Tứ nha đầu từ trước đến nay tính tình đều không tốt như vậy, hay để tâm vào những chuyện vụn vặt, lại vừa gặp phải chuyện như vậy, thiếp thân tự mình đi khuyên nhủ nó. Đến lúc đó mọi người mặc quần áo mới, mang hoa mới, chỉ có một mình nó, vậy cũng không được? Chỉ sợ là lại muốn náo loạn.

Thái Quốc Đống cười lạnh: Hiện tại nàng chấp nhận nó, tương lai người nào sẽ chấp nhận nó? Đi tới nhà chồng cũng khiến người nhà chồng nhường nó? Liền làm theo lời ta nói! Về sau sấng tối gì đều bắt nó tới thỉnh an nàng, nếu không là, là sẽ có gia pháp, nàng không trông nom được, để ta tới trông nom.

Lại nói Minh Tư khổ sở chờ đợi Thái Quang Nghi đến thăm nàng, thầm nghĩ, chờ hắn tới, hai người thương lượng một chút nên làm cái gì. Mình không thể đi thăm di nương, có thể để cho hắn đi, nếu không để cho hắn đi van cầu Thái Quốc Đống.

Ai ngờ đợi đến trời tối cũng không thấy Thái Quang Nghi , không khỏi nóng nảy, hướng về phía Tuyết Anh nổi giận: Ta để ngươi đi đưa tin cho Tam công tử, ngươi đưa hay chưa?

Tuyết Anh bị sợ đến run sợ: Đưa, đưa rồi, nô tỳ tự mình nói cùng cùng Tùng Minh bên cạnh tam công tử. Tiểu thư chờ một chút xem, có lẽ là Tam công tử có chuyện gì đó nên tới muộn rồi.

Minh Tư bất đắc dĩ, cũng chỉ có cách tin tưởng lời của nàng. Chỉ lát nữa là đến giờ Hợi, cửa vào nội viện sẽ phải khóa lại, vẫn không thấy Thái Quang Nghi , không khỏi thất vọng, lại cho là Tuyết Anh qua loa nàng, lừa nàng, cầm lấy ly trà là ném về phía Tuyết Anh, mắng: Đồ bì ổi không biết xấu hổ! Nhìn thấy ta bị bỏ bê liền gạt ta phải không? Nhấc cao đạp thấp!

Trong lòng Tuyết Anh cùng Tuyết Lê run rẩy đứng đó cúi thấp đầu, mấy tiểu nha đầu chen chúc ột chỗ không dám thở mạnh, mặc cho nàng chửi mắng. Chợt nghe có người tới gõ cửa, Tuyết Lê thở phào nhẹ nhõm, vội nói: Nhất định là Tam công tử tới, nô tỳ đi mở cửa.

Minh Tư Hô một cái đứng lên, lại nghĩ đến Thái Quang Nghi lúc này mới đến, liền lại quệt mồm ngồi xuống, hậm hực nhìn chằm chằm cửa ra vào, chỉ chờ Thái Quang Nghi đi vào sẽ làm nũng. Ai ngờ chỉ nghe Tuyết Lê ở tại cửa ra vào nhẹ giọng cùng người nói mấy câu nói, liền không một tiếng động, vội nghi ngờ nói: Thế nào?

Tuyết Lê cẩn thận nói: Tam công tử nói, những ngày này đều có chuyện không thể tới đây thăm tiểu thư. Nếu tiểu thư không có chuyện gì làm, nhớ thường đi thượng phòng thỉnh an lão gia phu nhân, học thêu hoa cùng các tiểu thư một chỗ, đừng làm loạn.

Minh Tư thét lên một tiếng , cầm roi lên Hắn thật sự là nói như vậy? Ai tới truyền tin? Làm sao lúc này mới đến nói? Không đợi Tuyết Lê đưa tay kéo nàng, nàng đã bịch bịch chạy đi đuổi theo đưa tin người kia.

Tuyết Lê đôi môi trắng như tuyết nhìn Tuyết Anh: Mau! Đưa tin là tiểu nha đầu bên cạnh Ngũ Tiểu thư. Lời còn chưa dứt, bên ngoài đã truyền đến tiếng chửi mắng đánh đập của Minh Tư cùng kêu gào tiếng cầu xin tha thứ của tiểu nha đầu. Hai nha


/607

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status