Nghĩ đến cô gái để anh vì đó rung động, Nghiêm Nhất Huân nghĩ nghĩ, lại mở máy truyền tin trên cổ tay, thông qua một mã số khác, chờ bên kia kết nối, nhìn trên màn ảnh xuất hiện một khuôn mặt ôn nhã, anh mở miệng nói, "Diệp Thiên, cậu về hàng ngũ đúng không?"
Lam Diệp Thiên tươi mát tuấn dật vì trông thấy Nghiêm Nhất Huân mà buông lỏng cười yếu ớt, thanh âm từ tính từ máy truyền tin bên kia truyền đến: "Ừm, ở trại huấn luyện tân binh!"
"Diệp Thiên, lần trước nói với cậu, Tái Tái phải đến quân doanh. Tớ có chút không yên lòng, cậu giúp tớ bảo vệ cô ấy, tớ về đơn vị hai tháng sau cũng sẽ qua."
Mặc dù Nghiêm Nhất Huân vẫn không biểu tình, Lam Diệp Thiên vẫn kinh ngạc, anh rất lâu đều chưa từng nghe từ Nghiêm Nhất Huân chuyện về cô gái, ngữ khí có chút lo lắng vội vàng cũng đã lâu chưa từng xuất hiện, vì em gái cùng sống nhiều năm sao, nghĩ đến cô em trong ấn tượng điêu ngoa tùy hứng, nhất định lại một mực âm thầm tình hữu độc chung với Nghiêm Nhất Huân, Lam Diệp Thiên nhếch miệng, gật đầu, "Ừm, tốt, tớ sẽ chiếu cố. Cậu không cần lo lắng, chuyện quân doanh cậu cũng biết, chỉ cần không phải cô gái đặc biệt để người chú ý đều sẽ rất an toàn, dù sao trong quân doanh chế độ đối với người bình thường vẫn rất nghiêm khắc, mà đám người đặc thù kia cũng tự kiềm chế vô cùng."
"Đây cũng chính là lý do tớ cố ý muốn nhờ cậu chiếu cố, Diệp Thiên, cậu không biết, Tái Tái lớn lên trở nên... Đặc biệt đẹp, nếu không có người bảo hộ sẽ rất nguy hiểm!"
Nhìn thấy bạn xoắn xuýt lông mày, Lam Diệp Thiên trong lòng cười cười, Nhiễm Tái Tái mặc dù đi Thiên Vũ đại lục học mấy năm anh không gặp, nhưng trước kia cũng rất quen thuộc, một cô gái nhỏ kiều diễm động lòng người, mặc dù là mỹ nhân, nhưng trong quân doanh không phải vưu vật, các thiếu gia tập đoàn hoặc thế gia không có tâm tư động vào. Bất quá, Nghiêm Nhất Huân phản ứng là nhân chi thường tình, thân nhân của mình cho rằng tốt nhất, không kỳ quái. Liền trấn an bạn, "Tớ đã biết, tớ cam đoan sẽ bảo hộ Tái Tái, cũng sẽ cảnh cáo những kẻ đến gần. Chờ cậu đến, nhất định giữ cô ấy hoàn hảo không chút tổn hại giao cho cậu, yên tâm chưa?!"
"Ừm!" Nghiêm Nhất Huân rốt cục yên tâm tắt máy. Tựa như Lam Diệp Thiên hiểu rõ Nghiêm Nhất Huân, Nghiêm Nhất Huân cũng hiểu rất rõ bạn tốt nhiều năm của mình, Lam Diệp Thiên là người rất trọng cam kết, cho nên chỉ cần Lam Diệp Thiên đáp ứng, cậu ấy đều sẽ làm được.
Quân doanh.
Tối hôm đó, khi quá mệt mỏi mà ngủ say tinh thần lực của Nhiễm Tái Tái đột nhiên rung động, nhưng không kịp phản ứng cô còn chưa mở mắt, liền ngửi thấy một dị hương, tiếp cô khống chế không nổi cấp tốc mất đi ý thức.
Người đàn ông mang thẻ ẩn thân đặc thù cảm giác không sai biệt lắm, liền tới gần giường ôm lấy cô, vừa đến tay, hắn liền biết mình đến đúng rồi. Cô gái trong ngực, không chỉ tản ra hương thơm thanh nhã nhạt mị, mà cả người mềm mại như nước, phảng phất mình tùy ý giày vò liền có thể ép cô ra các loại hình dạng, cảm giác dụ người như vậy thực sự để cho người ta có chút miệng đắng lưỡi khô. Hắn toàn thân phát nhiệt nuốt một ngụm nước bọt, liền ôm cô nhanh chóng biến mất khỏi túc xá.
Chờ Nhiễm Tái Tái lần nữa chưa tỉnh lại, cô kinh hoảng phát hiện cô bị vây quanh giữa hai gã đàn ông, một cổ tay nhỏ bé của cô bị dây trói tại đầu giường, trên thân chỉ mặc rộng lớn áo ngủ, gã bên trái cũng không ngờ cô nhanh tỉnh lại thế, động tác đang trói một cái tay khác của cô lập tức đình chỉ.
Cảm giác cô gái phát giác tình cảnh trong nháy mắt đó vừa sợ vừa giận, gã tà ác cười cười, "A Viêm, đừng, vưu vật đã tỉnh!"
Viêm Bân quay đầu nhìn mắt đẹp của cô gái giống đựng đầy tinh quang, ánh mắt tĩnh mịch, không dằn nổi liếm môi, "Ừm, mở to mắt càng đẹp, không uổng công chúng ta trốn gia tộc giám sát, phí hết tâm tư bắt tới. Làm sao, lần này cũng muốn à?"
Nhiễm Tái Tái phát giác hàm nghĩa trong lời hai gã, ý thức được tuyệt đối nguy hiểm hơi thở cô lộn xộn mà gấp rút, là cô quá bất cẩn, nơi này rõ ràng không ổn, nhưng cô lại vì ở quân doanh mà buông lỏng phòng bị. Đúng vậy a, quân doanh đại lục này không giống Trái Đất, nơi này không chỉ nam nữ binh có thể huấn luyện chung, nghe nói nam nữ binh cũng có thể bình thường kết giao, cô lúc ấy coi là bình thường, bây giờ nghĩ lại, nữ binh nếu không có thế lực nhất định, cái gọi là kết giao kỳ thật là nữ binh bị nam binh xem như đồ chơi phát tiết trong hai năm thôi.
Cô biết mình tuyệt đối không thể khuất phục, thân thể của mình danh khí điệp gia rất nhiều, chỉ cần để bất kỳ kẻ nào đụng phải, thực tủy tri vị sẽ không bỏ qua cô, mà bọn họ đã bị gia tộc giám sát, khẳng định là người của đại gia tộc, gia tộc của mình tuyệt đối không đối kháng được, có khả năng nhất là bọn họ dùng gia tộc uy hϊếp mình, để mình một mực thành đồ chơi cho bọn họ, như vậy nhiệm vụ thế giới này vĩnh viễn không thể hoàn thành!... Điên rồi, đến cùng phải làm sao?
Lam Diệp Thiên tươi mát tuấn dật vì trông thấy Nghiêm Nhất Huân mà buông lỏng cười yếu ớt, thanh âm từ tính từ máy truyền tin bên kia truyền đến: "Ừm, ở trại huấn luyện tân binh!"
"Diệp Thiên, lần trước nói với cậu, Tái Tái phải đến quân doanh. Tớ có chút không yên lòng, cậu giúp tớ bảo vệ cô ấy, tớ về đơn vị hai tháng sau cũng sẽ qua."
Mặc dù Nghiêm Nhất Huân vẫn không biểu tình, Lam Diệp Thiên vẫn kinh ngạc, anh rất lâu đều chưa từng nghe từ Nghiêm Nhất Huân chuyện về cô gái, ngữ khí có chút lo lắng vội vàng cũng đã lâu chưa từng xuất hiện, vì em gái cùng sống nhiều năm sao, nghĩ đến cô em trong ấn tượng điêu ngoa tùy hứng, nhất định lại một mực âm thầm tình hữu độc chung với Nghiêm Nhất Huân, Lam Diệp Thiên nhếch miệng, gật đầu, "Ừm, tốt, tớ sẽ chiếu cố. Cậu không cần lo lắng, chuyện quân doanh cậu cũng biết, chỉ cần không phải cô gái đặc biệt để người chú ý đều sẽ rất an toàn, dù sao trong quân doanh chế độ đối với người bình thường vẫn rất nghiêm khắc, mà đám người đặc thù kia cũng tự kiềm chế vô cùng."
"Đây cũng chính là lý do tớ cố ý muốn nhờ cậu chiếu cố, Diệp Thiên, cậu không biết, Tái Tái lớn lên trở nên... Đặc biệt đẹp, nếu không có người bảo hộ sẽ rất nguy hiểm!"
Nhìn thấy bạn xoắn xuýt lông mày, Lam Diệp Thiên trong lòng cười cười, Nhiễm Tái Tái mặc dù đi Thiên Vũ đại lục học mấy năm anh không gặp, nhưng trước kia cũng rất quen thuộc, một cô gái nhỏ kiều diễm động lòng người, mặc dù là mỹ nhân, nhưng trong quân doanh không phải vưu vật, các thiếu gia tập đoàn hoặc thế gia không có tâm tư động vào. Bất quá, Nghiêm Nhất Huân phản ứng là nhân chi thường tình, thân nhân của mình cho rằng tốt nhất, không kỳ quái. Liền trấn an bạn, "Tớ đã biết, tớ cam đoan sẽ bảo hộ Tái Tái, cũng sẽ cảnh cáo những kẻ đến gần. Chờ cậu đến, nhất định giữ cô ấy hoàn hảo không chút tổn hại giao cho cậu, yên tâm chưa?!"
"Ừm!" Nghiêm Nhất Huân rốt cục yên tâm tắt máy. Tựa như Lam Diệp Thiên hiểu rõ Nghiêm Nhất Huân, Nghiêm Nhất Huân cũng hiểu rất rõ bạn tốt nhiều năm của mình, Lam Diệp Thiên là người rất trọng cam kết, cho nên chỉ cần Lam Diệp Thiên đáp ứng, cậu ấy đều sẽ làm được.
Quân doanh.
Tối hôm đó, khi quá mệt mỏi mà ngủ say tinh thần lực của Nhiễm Tái Tái đột nhiên rung động, nhưng không kịp phản ứng cô còn chưa mở mắt, liền ngửi thấy một dị hương, tiếp cô khống chế không nổi cấp tốc mất đi ý thức.
Người đàn ông mang thẻ ẩn thân đặc thù cảm giác không sai biệt lắm, liền tới gần giường ôm lấy cô, vừa đến tay, hắn liền biết mình đến đúng rồi. Cô gái trong ngực, không chỉ tản ra hương thơm thanh nhã nhạt mị, mà cả người mềm mại như nước, phảng phất mình tùy ý giày vò liền có thể ép cô ra các loại hình dạng, cảm giác dụ người như vậy thực sự để cho người ta có chút miệng đắng lưỡi khô. Hắn toàn thân phát nhiệt nuốt một ngụm nước bọt, liền ôm cô nhanh chóng biến mất khỏi túc xá.
Chờ Nhiễm Tái Tái lần nữa chưa tỉnh lại, cô kinh hoảng phát hiện cô bị vây quanh giữa hai gã đàn ông, một cổ tay nhỏ bé của cô bị dây trói tại đầu giường, trên thân chỉ mặc rộng lớn áo ngủ, gã bên trái cũng không ngờ cô nhanh tỉnh lại thế, động tác đang trói một cái tay khác của cô lập tức đình chỉ.
Cảm giác cô gái phát giác tình cảnh trong nháy mắt đó vừa sợ vừa giận, gã tà ác cười cười, "A Viêm, đừng, vưu vật đã tỉnh!"
Viêm Bân quay đầu nhìn mắt đẹp của cô gái giống đựng đầy tinh quang, ánh mắt tĩnh mịch, không dằn nổi liếm môi, "Ừm, mở to mắt càng đẹp, không uổng công chúng ta trốn gia tộc giám sát, phí hết tâm tư bắt tới. Làm sao, lần này cũng muốn à?"
Nhiễm Tái Tái phát giác hàm nghĩa trong lời hai gã, ý thức được tuyệt đối nguy hiểm hơi thở cô lộn xộn mà gấp rút, là cô quá bất cẩn, nơi này rõ ràng không ổn, nhưng cô lại vì ở quân doanh mà buông lỏng phòng bị. Đúng vậy a, quân doanh đại lục này không giống Trái Đất, nơi này không chỉ nam nữ binh có thể huấn luyện chung, nghe nói nam nữ binh cũng có thể bình thường kết giao, cô lúc ấy coi là bình thường, bây giờ nghĩ lại, nữ binh nếu không có thế lực nhất định, cái gọi là kết giao kỳ thật là nữ binh bị nam binh xem như đồ chơi phát tiết trong hai năm thôi.
Cô biết mình tuyệt đối không thể khuất phục, thân thể của mình danh khí điệp gia rất nhiều, chỉ cần để bất kỳ kẻ nào đụng phải, thực tủy tri vị sẽ không bỏ qua cô, mà bọn họ đã bị gia tộc giám sát, khẳng định là người của đại gia tộc, gia tộc của mình tuyệt đối không đối kháng được, có khả năng nhất là bọn họ dùng gia tộc uy hϊếp mình, để mình một mực thành đồ chơi cho bọn họ, như vậy nhiệm vụ thế giới này vĩnh viễn không thể hoàn thành!... Điên rồi, đến cùng phải làm sao?
/196
|