Hắc Đạo Đặc Chủng Binh

Chương 31: Hoa Hưng Xã ra oai

/219


Sau khi vào văn phòng, ông chủ Mã căn dặn kỹ nhân viên không để bất kỳ ai quấy rầy bọn họ rồi mới đóng cửa lại, móc ra một điếu thuốc run rẩy đưa cho hai người.

“Ông chủ Mã, hôm nay chúng tôi đến để làm thủ tủ sang tên quán bar này, ông sẽ không làm chúng tôi thất vọng chứ?” Vương Thắng cười cười, ném túi rác màu đen xuống trước chân ông chủ Mã.

Ông chủ Mã nhìn túi rác màu đen, dùng hai tay vẫn còn đang run rẩy mở ra, một cái đầu người đầy máu lộ ra. “Các vị quả nhiên không tầm thường. Sáng nay tôi vừa nhận được tin tức thì liền đoán rằng là các vị đã hạ thủ. Xem ra tôi đã đoán đúng rồi.”

“Ồ. Không biết ông chủ Mã có được tin tức từ đâu?” Đường Phong hỏi. Quan Trí Dũng vừa mới tấn công tổng bộ của Phế Vật vào sáng nay, theo lý thì thủ hạ của Phế Vật phải tận lực ngăn cản không cho tin tức truyền ra ngoài mới đúng. Dù sao thì Phế Vật cũng là lão đại của khu nam, nếu như tin tức hắn bị giết truyền ra ngoài thì khu nam sẽ đại loạn, các thế lực khác cũng sẽ thừa nước đục mà béo cò.

Ông chủ Mã cười khổ một tiếng nói: “Chuyện này ta sao có thể không biết được. Giờ nó đã truyền khắp giới hắc đạo ở XA rồi. Quan hệ giữa các thủ hạ của Phế Vật vốn cũng không được tốt, trước kia còn có Phế Vật đè ép, hiện giờ hắn đã chết thì toàn bộ đều trở nên rối loạn. Mới trong một buổi sáng nay mà tôi đã nhận được hơn mười cú điện thoại. Hiện giờ có rất nhiều người chú ý đến hắc đạo ở XA.”

“Ha ha! Đúng là Phế Vật, có một đám thủ hạ ngu ngốc, lúc này lại làm phản! Đây không phải là tạo cơ hội cho người khác sao? Chẳng khác gì đem khu nam giao lại cho người khác.” Vương Thắng khinh miệt nói.

“À, còn chưa biết nên xưng hô với hai vị như thế nào?” Ông chủ Mã vốn muốn tạo dựng mối quan hệ với hai người nhưng mà lời vừa lên tới miệng thì mới nhớ ra là ngay cả tên bọn họ hắn còn chưa biết.

Đường Phong nghe vậy thì cũng sực nhớ ra, làm vẻ tùy tiện nói: “Nên gọi ta là gì sao? Ha ha, lão ca cũng đừng trách chúng ta không phải, cứ gọi ta là Tử Thần, còn hắn là Hữu Thủ.”

Ông chủ Mã cũng là người thông minh, biết rõ hai người không muốn nói tên thật cho hắn biết, cũng không hỏi nhiều, điều này cũng không thể trách cứ gì được, dù sao thi ai lăn lộn trên giang hồ mà không có vài kẻ thù? Sợ nhất là chuyện liên quan đến người nhà của mình, bọn họ làm như vậy cũng là có chỗ khó khăn của họ. Ông chủ Mã cười cười nói: “Anh Tử Thần, người tên Thứ Đao cũng là thủ hạ của anh? Hắc hắc, hắn thật là lợi hại, một người lấy mạng Phế Vật giữa vòng vây của hai mươi người, ngoại trừ Phế Vật ra thì toàn bộ những người khác đều bị trọng thương, lại còn có thể bình an rời đi, thời điểm đi ra còn nói với mấy đàn em của Phế Vật rằng “Nhớ kỹ, ta là Thứ Đao của Hoa Hưng Xã, dám đụng tới lao, dám tranh giành đất với lão đại của ta sao? Hừ! Muốn báo thù thì cứ tới tìm ta, trong thời gian này ta ở Hắc Mạn Đà La.” Những lời này làm cho tôi vô cùng bội phục.”

Những lời của Quan Trí Dũng chính là để phô trương thanh thế, khiến người khác phải cân nhắc, không nhìn thấy được thực lực của bọn họ thì sẽ không dám manh động, đồng thời cũng làm làm tăng danh tiếng của Hoa Hưng Xã, cho mọi người biết ở khu nam XA có một Hoa Hưng Xã. Nhưng những chuyện này Đường Phong cũng không biết, hắn có chút kinh ngạc nói: “Ồ? Còn có chuyện này sao? Người anh em của ta cũng không có nói với ta.”

“Anh Tử Thần định sẽ làm gì tiếp theo? Anh không biết chứ hiện tại trong giới hắc đạo ở XA những ai có chút thực lực đều muốn húp một muỗng canh nhưng bọn họ lại không thể nhìn thấu thực lực của anh, nên không dám làm gì. Từ sáng nay, trong các cú điện thoại gọi đến, mười cú thì có tám cú là hỏi chuyện của các anh rồi.” Ông chủ Mã nói, trong tâm lại bị dọa cho nhảy dựng lên, chuyện lớn như vậy mà cũng không nói? Là vì chuyện này không đáng kể hay là quên mất? Nếu như là loại thứ hai thì còn đỡ, nếu như là loại thứ nhất thì thực lực của những người này thật sự quá kinh khủng.

“Có rất nhiều người quan tâm đến chúng ta sao? Không biết ông chủ Mã nói với bọn họ như thế nào?” Đối với chuyện này Đường Phong cảm thấy rất hứng thú, hắn đang lo không có người giúp hắn quảng bá, nếu như tự nói ra thì độ chân thật sẽ giảm đi rất nhiều.

Ông chủ Mã cười ha ha, xấu hổ nói: “Nói ra thật là xấu hổ, tôi cũng không biết gì về thực lực của các anh, chỉ có thể nói là thực lực của các vị thâm bất khả trắc, tốt nhất là đừng đụng đến các anh. Ha ha, anh cũng biết, cho dù ta không thừa nhận thì những người kia cũng cho rằng từ bây giờ tôi đã đầu nhập dưới trướng của các anh. Đó là chuyện đương nhiên, các anh càng mạnh thì tôi càng an toàn.”

Nội tâm Đường Phong vui vẻ vô cùng, cái hắn muốn chính là kết quả như thế này. Nói như vậy thì trước khi biết rõ thực lực của mình các vị lão đại trong giới hắc đạo XA sẽ không có bất cứ hành động nào, thời gian này chính là lúc tốt nhất để bọn hắng phát triển, chờ đến khi các lão đại kia tỉnh ngộ ra thì cũng đã muộn rồi.”

Trong nội tâm nghĩ như vậy nhưng trên mặt cũng không lộ ra một chút gì cả, nhíu mày nói: “Chúng ta vốn cũng không định làm lớn mọi chuyện như vậy, ông chủ Mã nói một câu như vậy, đẩy chúng ta lên trên đỉnh của giới xã hội đen XA. Hiện tại phỏng chừng có không ít nguwoif đang tiến hành điều tra bọn ta đó. Ài… Thôi dù sao thì ông chủ Mã cũng không phải ngoại nhân, việc này cũng sẽ không truy cứu nữa.”

Ông chủ Mã nghe đoạn đầu thì tim nhảy thót lên một cái, đến khi nghe Đường Phong nói không truy cứu nữa mới thở phào ra một hơi, lau lau mồ hôi lạnh trên trán nói: “Anh Tử Thần không trách tôi là tốt rồi, không trách là tốt rồi.”

Đột nhiên Đường Phong nói một câu khác làm cho hai người trong phòng đều giật mình: “Ông chủ Mã, tôi đã đổi ý không muốn mua quán bar này của ông nữa.”

Ông chủ Mã giật mình, đùa sao? Hiện giời nếu như Đường Phong mà không mua, vậy người ta sẽ tưởng là hắn thuê sát thủ đi giết Phế Vật. Tiểu đệ Phế Vật còn không theo đó mà mượn cớ đến đây dọn dẹp cái quán bar này của hắn sao? Nghĩ tới đây thì lắp bắp nói: “Anh… anh Tử Thần, anh không thể như vậy được, anh làm như vậy thì tôi phải làm sao đây? Nếu cần thì tôi sẽ bớt giá cho anh?”

Vương Thắng cũng cảm thấy khó chịu, không nói tới chuyện cửa hàng này là một món lợi kếch sù, chỉ riêng chuyện Đường Phong làm như thế này cũng khiến cho hắn có chút bất mãn, Đường Phong làm vậy không khác gì hại ông chủ Mã cả. “Lão đại, làm như vậy không hay lắm đâu. Nếu như chúng ta làm như vậy không khác gì làm hại ông chủ Mã. Không phải anh ngại bị bọn họ tới gây chuyện phiền toái mà bỏ dở nửa chừng đó chứ?”

Đường Phong nhìn hai người, cười cười nói: “Các người đừng nóng vội, ta còn chưa có nói hết. Cửa hàng này ta không mua, nhưng ta sẽ hợp tác với ông chủ MÃ, ta bỏ ra hai trăm vạn coi như là chung vốn làm ăn với ông. Mỗi người chúng ta nắm một nửa, quản lý vẫn là ông, còn ta sẽ an bài người phụ trách bảo vệ quán bar. Sau này hàng tháng cứ chia hoa hồng cho ta là được.”

Vương Tháng thầm có chút xấu hổ vì hiểu lầm Đường Phong. Tuy hắn không hiểu tại sao Đường Phong lại làm như vậy nhưng hắn vẫn thấp giọng nói: “Lão đại, thực xin lỗi. Ta…”

Đường Phong khoát tay áo, cắt đứt lời của Vương Thắng, cười nói: “Đừng quên, cậu không phải là đàn em của ta, cậu là anh em của ta, là anh em thì đừng nói là chút hiểu lầm, cho dù là mắng mấy câu, đánh vài quyền thì cũng có là gì? Ta cũng không phải là người cố chấp không biết lắng nghe, sau này nếu như có gì không đồng ý thì cứ nói thẳng ra, không cần phải e ngại.”

Vương Thắng bị mấy lời này làm cho cảm động, hắn hiểu rõ Đường Phong xem hắn như một người anh em, đối đãi như với anh em.

Đánh giá của ông chủ Mã đối với Đường Phong lại tăng thêm một lần nữa, bất cứ kẻ nào lăn lộn trên giang hồ thì cái mà bọn họ coi trọng nhất là mặt mũi. Nếu như vừa rồi đổi lại thành một lão đại khác, dù cho là thân đệ đệ của mình mà không nể mặt mình thì phỏng chừng cũng không nói như vậy. Thầm hô tốt trong lòng rồi nói: “Được, anh Tử Thần quả thật không phải là người bình thường. Chỉ riêng sự độ lượng như vậy cũng đủ để ta hợp tác với anh Tử Thần rồi. Nhưng không biết tại sao anh Tử Thần lại hợp tác với tôi?”

Đường Phong rít một hơi thuốc, cầm lấy chai bia trên bàn tu một hơi, nói: “Đã muốn hợp tác với ông thì tôi cũng không ngại nói thẳng ra. Đầu tiên chúng tôi không có đủ người quản lý, không thể phân người đến đây trông coi quán bar được. Cho dù có người thì bọn họ cũng chưa chắc đã có thể làm tốt được, mà công việc chuyên trách của bọn họ cũng không phải là việc buôn bán. Hiện giờ ta coi trọng thế lực phía sau của ông, sự hớp tác này sẽ là trợ giúp rất lớn đối với chúng ta, ít nhất thì sẽ không lo về vấn đề sinh ý.”

Ông chủ Mã bội phục gật đầu nói: “Không phải tôi nói quá, nhưng nếu như các anh mua lại nơi này thì cũng sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Chỉ riêng thuế cho kinh doanh giải trí cũng đã không ít rồi, còn phải biếu các quan lớn, tuy lợi nhận vẫn có thể nhiều hơn việc phải chia đôi nhưng rất là phiền toái. Anh Tử Thần đã nói như vậy cũng là coi trọng tôi rồi, tôi cũng không nói nhảm nữa. Kỳ thật thì chỗ dựa phía sau chính là ngoại cửu của tôi, ông ấy là phó cục trưởng cục công an thành phố XA, có ông ấy thì ít nhất sẽ không phải lo chuyện có tên côn đồ nào đến gây chuyện, hơn nữa còn có thể nhờ vào quan hệ của ông ấy mà giúp giảm thuế của chúng ta.”

Đường Phong nhíu mày nói: “Chuyện giảm thuế thì không nên, không nên làm chuyện ảnh hưởng đến lợi ích quốc gia. Chỉ cần ngoại cữu của ông có thể đảm bảo quán bar hoạt động tốt, không có chuyện cảnh sát cứ hai ba ngày lại đến kiểm tra một lần là tốt rồi.” Kinh doang cái này sợ nhất chính là cảnh sát, mỗi lần mấy người đó tới thì cầm không ít tiền, lại còn làm cho người ta mất một ngày không thể làm ăn gì được.

Ông chủ Mã gật đầu nói: “Uhm, chuyện này thì không thành vấn đề, giờ chúng ta làm thủ tục thôi!” Hắn đã quyết định hợp tác với Đường Phong rồi.

Đường Phong cười cười nói: “Không cần làm thủ tục gì cả, ta nghĩ ông chủ Mã cũng sẽ không chiến chút lợi nhỏ này của ta đâu.” Nói xong không đợi ông chủ Mã nói chuyện đã nói tiếp, “Đều là nguwoif một nhà, gọi ông là ông chủ MÃ có chút xa lạ, ta sẽ gọi ông là anh MÃ, ở đây có chuyện gì thì ông cứ thương lượng với Hữu Thủ, hắn là anh em của ta, ta tin tưởng là hắn có thể làm tốt.” Nguyên nhân chính để cho Hữu Thủ thường trú ở đây cũng là vì hắn là người có nhiều kinh nghiệm nhất, dù sao thì trước đây hắn cũng từng lăn lộn một thời gian dài rồi.


/219

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status