Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 60: Kiên Liệt

/495


Vạn Cô Vinh đưa Sở Vân Thăng cùng Diêu Phi đến một tòa nhà ba tầng, nơi này trước kia là một câu lạc bộ cao cấp, trên lầu hai có một cái biển quảng cáo ghi chữ “Bắn Cung”, mặc dù có chút sứt mẻ những vẫn miễn cưỡng nhận ra được.

Trước cửa lớn có mấy cỗ thi thể còn một nửa, quả thật khiến người ta dễ giật mình!

Vạn Cô Vinh lo lắng đám người hung tàn trong đó, hắn cầm lấy số bánh quy mà Sở Vân Thăng hứa cho hắn sau đó thì vội vàng ly khai, trước khi hắn đi còn dặn Sở Vân Thăng nhất định phải cẩn thận đám người trong này.

Sở Vân Thăng cùng Diêu Phi đi theo một cái dây leo khổng lồ tiến vào trong căn nhà, vốn ở ngòai sương mù đã khó nhìn rồi, nhưng giờ vào trong câu lạc bộ này thì còn khó nhìn hơn nhiều.

Theo dây leo đi xuống, tiếp đó họ gặp một cái cửa sau của câu lạc bộ, phía đó có rất nhiều các thanh sắt bảo vệ.

Cung là thứ Sở Vân Thăng nhất định phải lấy được, vì thế hắn không chút do dự, hắn còn muốn nhanh chóng tìm được biện pháp ra khỏi thàh phố này, vì thế hiển nhiên là không thể lãng phí thời gian ở đây rồi.

Sở Vân Thăng lúc này phân phó cho Diêu Phi ở ngoài để tiếp ứng hắn, nếu như có gặp gì nguy hiểm, chính hắn còn kịp thời rút ra ngoài, hoặc cũng có thể kêu lên để Diêu Phi có thẻ chạy trước, chỉ cần qua được vụ bích, quái vật khẳng định là không theo kịp bọn họ.

Sau khi khởi động chiến giáp, Sở Vân Thăng nhẹ nhàng nhảy xuống, rồi bay qua tường vây, đang định tiếp tục đi tới thì lại nghe được trên mái nhà có tiếng động.

Sở Vân Thăng lập tức tựa vào một góc khuất bên cạnh, chỉ thấy trên mái nhà có một thân ảnh nữ nhân, tóc tai bay toán loạn, y phục trên người có nhiều chỗ rách nát, lộ cả nội y màu trắng bên trong.

Tiếp đó là một thanh âm kéo dài, đầy nghiền ngẫm của nam nhân vang lên: “Chạy ư, ngươi định chạy sao? Tiện nhân, đừng có mà ta cấp mặt mũi chi lại còn không biết xấu hổ, chỉ cần hầu hạ ta thỏa mãn, ta nuôi ngươi cũng không khó hơn nuôi chó đâu! Còn nếu ngươi dám chọc giận lão tử, đừng trách ta tiền dâm hậu sát, sát xong lại ăn!”

Ở phía sau đó lại truyền đến thêm vài tiếng cười dâm đãng nữa, Sở Vân Thăng lúc này không thấy rõ được biểu tình của cô gái kia, hắn chỉ cẩm thấy cô nàng kia đang run rẩy kích liệt, sau đó đến bên mép tầng thượng, kiên quyết nói: “Không phải nữ nhân nào cũng thấp hèn như vậy đâu! Ta đây thà chết!”

Nói xong, nàng ta nhẹ nhàng nhảy xuống, sau khi rơi xuống thì đập vào một thanh thép bảo vệ, bị cả thanh thép xuyên qua ngưoiừ, máu tươi chảy ra, nhiễm đỏ cả ống thép dài cùng với mặt đất lạnh lẽo.

Đầu của nữ nhân hướng về phía Sở Vân Thăng, khuôn mặt thanh tú của nàng lộ ra, nàng ta cách hắn không đến một mét! Trong con mắt lộ vẻ chết không cam lòng, như đang trừng trừng nhìn Sở Vân Thăng, cuối cùng chết không nhắm mắt.

Trong lòng Sở Vân Thăng đột nhiên rung lên, thế gian không ngờ lại có nữ nhân kiên liệt đến vậy!

Trên tầng thượng truyền tới tiếng nam nhân tức giận mắng: “Mẹ nó! Nhanh xuống đem con tiện nhân vô sỉ kia lên đây…”

Sau đó từ trên tầng ba vang lên mấy tiếng trượt xuống, động tác rất nhanh chóng, Sở Vân Thăng phỏng chứng đó hẳn là chiến sĩ thức tỉnh.

Hắn vốn không qua tin lời Vạn Cô Vinh nói, hắn cảm thấy ăn thịt người là chuyện quá hư ảo, nhân tính còn chưa mất, sao có thể ăn thịt người được?

Chẳng qua là hiện giờ hắn đã tin dần rồi, vì thế hắn nắm chặt bảo kiếm trong tay, thi thể nữ nhân kia lại chỉ cách hắn có một mét, người xuống nhặt xác nhật định có thể phát hiện ra hắn.

Trong lòng Sở Vân Thăng cũng không cần nghĩ nhiều, loại người hung ác như vậy thì can thiệp vào chỉ là dư thừa, cách hay nhất là trực tiếp giết đi, sau đó lấy cung rời đi!

Hắn đột nhiên lúc này lại nhớ đến chuyện tên đầu trọc lúc trước cùng với tứ muội, những người đó đều là loại một lời không hợp liền động thủ luôn, lúc nào cũng muốn dồn người khác vào chỗ chết! ‘thời đại hắc ám’ này lòng người đều rất yếu đuối, ngươi chỉ cần thoáng do dự một chút thì có thể sẽ bị đối phương giết chết, không có lý do gì đặc biệt cả. Sở Vân Thăng tuyệt đối không để mình rơi vào tình trạng bị động này!

Hắn nín thở, có hai tên đang tới, bên trên thì còn có một tên, hắn chưa muốn động.

Thiên Ích Kiếm được kéo ra sau người, dáng vẻ yên tĩnh như một con báo săn chờ mồi, nhìn chằm chằm hai thằng đang đi tới thi thể nữ nhân kia, chúng có vẻ không hề chú ý đến mình đang vào vòng nguy hiểm.

Tên đi trước lúc này xoay người, mà vừa lúc này thì hàn quang trên kiếm của Sở Vân Thăng cũng lóe lên.

Lúc này tốc độ của Sở Vân Thăng quá nhanh, hắn phóng lên như một viên đạn, thanh kiếm hơi lóe lên, một kiếm chém luôn cả tên kia lẫn ống thép!

Ánh mắt của tên nam nhân kia đến chết vẫn đầy vẻ kiếp sợ.

Lúc này kiếm phong của Sở Vân Thăng đã đi qua, thân thể hắn còn đang ở trên không, vì thế hắn đơn giản xoay người, cước đá thẳng vào ngực nam nhân thứ 2.

“Thịch” một tiếng.

Mặc dù tên kia đã cố phát ra hỏa năng phòng hộ, nhưng hắn vẫn bị một cước nhanh chóng của Sở Vân Thăng đá đập vào tường, để lại trên tường một dấu ấn hình người!

Sở Vân Thăng lúc này mới hạ xuống đất, tiếp đó thì hắn lại tăng thêm lực, không cho đối thủ một cơ hội nào để thở, chân đã đạp vào cổ của tên kia, thậm chí khiến mắt hắn lòi cả ra!

Hắn còn lo hỏa năng của đối phương mạnh mẽ, vì thế không chỉ dẫm lên cổ hắn, mà Thiên Ích Kiếm cũng được rút ra, đâm xuyên cả người lần tường!

Trong nháy mắt đó, Sở Vân Thăng liên tục giết hai người khiến tên nam nhân trên tầng thượng kinh hoảng không thôi, hắn hô lớn rồi chạy trốn mất.

Chân trái Sở Vân Thăng giẫm mạnh, rút Thiên Ích Kiếm ra, chân phải đạp mạnh lên ống nước, bay thẳng lên trên.

Lên gần đến tầng thượng, tay hắn bám lấy lan can, lúc này thân thể mạnh mẽ phi lên trên mái, tên nam nhân vốn vừa rồi còn hung hăng càn quấy, hiện giờ đã hoảng sợ kinh hồn, ngã dúi dụi trên mặt đất.

Sở Vân Thăng hiện giờ đã không động thủ thì thôi, đã động là sẽ giải quyết nhanh nhất có thể, vì thế hắn lập tức xách kiếm, đi về phía tên nam nhân đang luôn mồm kêu lớn: “Đừng mà, anh của tao là đại ca ở đây…”

Thằng này vừa nói đến đây, thì hắn cũng không còn cơ hội nữa, Thiên Ích Kiếm đã lướt qua cổ hắn, máu tươi văng tung tóe ra xung quanh!

Thằng này là một người thường chứ không phải người thức tỉnh, chẳng qua hiện giờ Sở Vân Thăng cũng không thèm để ý đến nữa, Điêu Định Quốc, tên đại ca đầu trọc… có tên nào mà vốn không hải người thường?

Chỉ cần uy hiếp đến an toàn của mình, chỉ cần làm mình phải rút kiếm ra giải quyết, vậy thì giết luôn.

Lúc này, từ hành lang nhảy ra sau người nữa, mỗi tên mặt mũi đều hung ác, trông như là mông vừa bị lửa đốt vậy!

Nhìn thấy tên bị chết dưới kiếm của Sở Vân Thăng, một tên trung niên vẻ mặt co rúm lại, đau đớn hét lên: “Nhị đệ!”

Hắn vừa gào lên xong thì thân thể cũng đã đánh tới, Sở Vân Thăng cũng không dám chần chờ, giơ kiếm lên chém, lập tức sử dụng đến Phách Kiếm Thức!

Song quyền của tên trung niên kia đánh ra một con hỏa long thật dài, va chạm cùng với Thiên Ích Kiếm của Sở Vân Thăng.

Thiên Ích Kiếm nguyên khí đại thịnh, thậm chí đến cả quang mang màu lam cũng lóe lên, mạnh mẽ chém cho hỏa long của đối phương phải lui về.

Sở Vân Thăng lui lại hai bước, kiếm đưa thủ thế. Tên trung niên thì liên tục lui về phía sau, cũng may là có mấy tên nữa đỡ nên thân hình mới ổn định lại được.

Tên trung niên biến sắc, hắn cắn răng nói: “Các anh em, tên này thủ đoạn độc ác, không giết hắn, nhật định sẽ bị hắn giết, chúng ta cùng tiến lên nào!” Nói xong, hắn lại lao tới tiếp.

Mấy tên kia vừa nghe hắn nói vậy thì đều nhanh chóng chạy theo công kích.

Sở Vân Thăng chờ đợi mãi chính là điều này, nếu như mình mà cứ thế đánh tới, như vậy chắc chắn sẽ dễ bị đám người này vây công! Còn nếu như mình có được chuẩn bị, đợi đám ngưoiừ này đánh tới, dưới quán tính, đám người kia không thể thay đổi phương hướng được, mình dựa vào ưu thế vũ khí và nhanh nhẹn có thể giết được một tên trước khi cả đám này vây được.

Suy nghĩ trong chớp mắt, thân hình Sở Vân Thăng đã dĩ chuyển, thân ảnh lóe lên, nhằm về phía sáu tên ở bên trái, Thiên Ích Kiếm chứa đầu nguyên khí tiễn thêm một tên nữa ra đi.

Một tên vừa bị giết, hiện tại chính là một đấu năm, lòng tìn của Sở Vân Thăng lại tăng thêm một chút, hơn nữa hắn còn có Diêu Phi đang ẩn ở sau lưng, tùy thời có thể lao ra trợ giúp khiến đám người kia không thể trở tay kịp!

Mấy tên này cũng không phải là loại ngu dốt, chúng thấy một lần hợp kích không trúng, biết tốc độ không thể so được với Sở Vân Thăng, vì thế lập tức xếp thành đội hình phòng thủ, băng năng chiến sĩ bên ngòai, hỏa năng chiến sĩ bên trong, lần thứ hai tiến gần đến Sở Vân Thăng, có vẻ như định không chết không thôi!

Sở Vân Thăng thu kiếm du đấu, nhưng vì thiên thai cũng không lớn vì thế chỉ một lúc đã bị dồn vào góc chết!

Sở Vân Thăng thầm nghĩ, muốn mạnh mẽ chém ra một kiếm, hơn nữa kiếm này cần phải không để ý đến công kích của đám người kia, bằng vào ưu thế chiến giáp để phòng ngự, liều mạng toàn lực công kích, giết chết một tên chính là hoàn thành mục tiêu!

Đây là hắn đã bỏ đi ưu thế về tốc độ, lợi dụng phòng ngự siêu cao, cho dù có bị thương cũng phải giết thêm một tên, như thế đối phương sẽ chỉ còn 1 tên, sẽ càng có lợi với mình hơn!

Trong lòng Sở Vân Thăng dần bình tĩnh, thong thả lui về phía sau, toàn thân âm thầm tích lực, đợi đến khi chân sau đạp lên lan can thì Sở Vân Thăng bỗng quát lớn một tiếng, mục tiêu chém tới là một tên hỏa năng chiến sĩ.

Một lần, hai lần…

Trên chiến giáp chịu gần mười lần công kích hỗn loạn, lúc này Sở Vân Thăng rút cục đã mạnh mẽ đột phát vào trung tâm của đám kia, trường kiếm trong tay đâm xuyên qua cổ họng tên hỏa năng chiến sĩ!

Bốn tên còn lại cũng hợp lực tấn công lần thứ hai, còn Sở Vân Thăng sau khi đắc thủ cũng không chút do dự lui ngay lại phía sau.

Mà vừa mới bay qua lan can hắn liền cả kinh, đây chính là lầu ba, hắn cũng không muốn thử nghiệm cảm giác bị ống thép đâm xuyên qua chút nào. Vì thế, hắn lập tức cố sức xoay người tóm lấy lan can, mạnh mẽ vặn cong thanh thép, thân thể mượn lực theo chiều kim đồng hồ mà bay lên.

Thấy bốn tên kia gần ngay trước mắt, trong lòng Sở Vân Thăng chợt động, thân hình vừa chớp tới thiên thai, thanh kiếm trong tay cũng mượn lực chém về phía đám người kia mà ổn định đứng trên mặt đất.

Chiến giáp có chút nứt, chẳng qua cũng không nghiêm trọng, nhưng nếu cứ mạnh mẽ chiến đấu thì khó nói.

Tên băng năng chiến sĩ bị Sở Vân Thăng chém mượn lực thì kêu lớn một tiếng, thân thể tiến tới vài bước, thiếu chút nữa thì rơi xuống dưới.

Hiện giờ là một chọi bốn, một tên bị thương!

Tục ngữ nói, thừa dịp nó bệnh lấy mạng nó, từ lúc Sở Vân Thăng giết tên đầu tên đã hiểu rõ điều này, ở thời này, nếu không phải ngươi chết thì là ta chết, không có đạo lý hay luật gì hết, huống chi đây còn là một đám hung tàn cầm thú.

Tốc độ, Sở Vân Thăng vẫn ỷ vào tốc độ của mình, cấp tốc nhằm về phía tên bị thương, đá một cước cho nó lăn luôn xuống lầu, sau đó hét lớn: “Diêu Phi, tên phía dưới giao cho cậu!”

Hắn vừa rồi giết nhiều người như vậy mà cũng không thấy tên nào xuất hiện nữa, điều này chứng tỏ là cả đám người này cũng không còn ai nữa, trên lầu lúc này chỉ còn ba người, hắn hoàn toàn có thể đối phó được! Hơn nữa Sở Vân Thăng lo là tên băng năng chiến sĩ kia rơi xuống mà không chết, thế nên mới quyết định gọi Diêu Phi ra trợ chiến!

Một tên băng năng chiến sĩ bị trọng thương, lại còn bị quẳng từ trên tầng ba xuống, cùng một tên hỏa năng chiến sĩ đối mặt nhau, tên băng năng hẳn là phải chết, mà dĩ nhiên là Sở Vân Thăng không lo gì cho Diêu Phi rồi, vì thế hắn liền vung kiếm chém về phía ba tên còn lại.


/495

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status