Giáo Sư Hạ Lưu (Sắc)

Chương 3.1

/217


Chương 3.1

Ánh đèn phòng khách rất sáng, chiếu lên người Tô Cảnh trên sô pha như phát sáng, bởi vì một tiếng chồng của chị gái, Tô Cảnh đang nói chuyện uống trà với bạn bè quay đầu lại nhìn, trong đôi mắt trong suốt tăng thêm một tia dịu dàng.

"Trở về rồi." Anh nói, giống với khí chất cao lãnh của anh, giọng nói anh rất lạnh, mang vài phần từ tính, tuy không đầy cảm xúc nhưng vô cùng vui tai, giống như suối núi ngày đông.

Chị gái rất kinh hỷ, tùy tiện vứt đồ trên tay sang một bên, cũng không để ý còn có khách nam ngồi trên sô pha, chạy chậm đến ngồi bên cạnh Tô Cảnh, ôm lấy cánh tay anh, mềm giọng nói "Cuối cùng anh cũng về rồi, em nhớ anh quá đi."

Nhìn thấy dáng vẻ dịu dàng của chị gái, Lục Tri Hạ đột nhiên nhớ đến dáng vẻ tối hôm qua chị lắc mông bị đàn ông liếm huyệt, khung cảnh đó cô mất cả một ngày muốn quên đi, nhưng ở đây, lại hiện lên rõ ràng trong đầụ

Lục Tri Hạ nhịn không được nghĩ, nếu như anh rể biết được bản tính của chị gái, anh sẽ có phản ứng như thế nào? Sẽ vứt bỏ sự cao lãnh của anh, nổi trận lôi đình sao? Quả thực không dám tưởng tượng.

Bởi vì ở đây còn có người khác, anh rể khẽ ho một tiếng, rút cánh tay ra, có hơi nghiêm túc nói "Em đứng đắn một chút, có bạn anh ở đây."

Chị gái không để bụng cười cười, mới quay đầu lại chào hỏi khách, đối phương là bạn của anh rể, bởi vì nhà không ở thành phố này, sau khi xuống máy bay thì được Tô Cảnh mời đến nhà họ Tô ở qua đêm.

Bọn họ hàn huyên vài câu, chị mới quay đầu nhìn Lục Tri Hạ, vẫy vẫy tay với cô nói "Bảo bối, qua đây chào hỏi anh rể em."

Trong tay Lục Tri Hạ vẫn còn xách chiến lợi phẩm lúc đi dạo phố hồi chiều, đồ đạc có hơi nhiều, nặng trịch, nếu như không phải chị gái yêu cầu, lúc nãy cô đã muốn xách đồ về phòng mình, có điều đã lâu rồi cô không gặp mặt anh rể, quả thực nên chào một tiếng.

Nghe thấy chị gái gọi cô, Lục Tri Hạ ngoan ngoãn đi qua đó.

Dáng người Tô Cảnh thon dài, vai rộng eo hẹp chân dài, trên người mặc quần tay màu đen, áo sơ mi trắng, cúc áo được đóng kín, nhìn ra một hơi thở cấm dục văn nhã, có thể nói anh là người đàn ông đẹp trai nhất mà Lục Tri Hạ từng gặp, chi lan ngọc thụ, công tử như ngọc chính là những từ để miêu tả dáng vẻ của anh, ngũ quan anh anh tuấn, khí chất cao lãnh, đeo một cặp kính, nhìn lịch sự lại bác học, mà anh cũng thật sự có học vấn, ba mươi sáu tuổi đã là giáo sư đại học, bởi vì ngoại hình xuất sắc, anh còn trở thành giáo sư được hoan nghênh nhất toàn trường.

Sau khi chị gái đưa anh rể về nhà gặp phụ huynh, Lục Tri Hạ gặp được anh rể, tiêu chuẩn chọn bạn đời trong tương lai của cô vô hình chung nâng cao hơn rất nhiều, dù sao những người đàn ông có thể vừa đẹp trai vừa có năng lực như anh rể vô cùng ít, việc này cũng dẫn đến cả cấp ba cô không hề yêu đương, đến bây giờ còn giữ lại mối tình đầu và nụ hôn đầụ

Đợi Lục Tri Hạ lại gần, Tô Cảnh hơi ngẩng đầu nhìn cô, tầm mắt hai người giao nhau giữa không trung.

Ánh mắt Lục Tri Hạ vừa chạm phải anh thì lập tức rời đi, nhịp tim đập hơi nhanh, mỗi một lần gặp mặt, cô đều bị dáng vẻ đẹp trai của anh ảnh hưởng, cô hơi đỏ mặt, nhỏ tiếng gọi một câu "Anh rể."

Tô Cảnh gật gật đầu, nói "Nửa năm không gặp, em gái nhỏ hình như lại cao hơn rồi."

Lục Tri Hạ cười "Năm nay em lại cao hơn hai phân rồi."



/217

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status