Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 651

/769


Trong tiếng ken két do sắt thép va chạm nhau, dưới sự hỗ trợ của hệ thống động lực, nòng pháo khổng lồ bắt đầu từ từ nâng lên,hung dữ nhằm chuẩn vào Minh Na Tư Đặc Lai gần trong gang tấc.

Binh sĩ Mã Toa trên tường thành sớm đã chú ý tới sự tồn tại của con quái vật này, bọn chúng kinh ngạc nhìn cái nòng pháo đen ngòm có thể chứa được một người kia, hoang mang không biết phải làm sao, bọn chúng không biết tên của con quái vật này, nên chỉ có thể dùng cái tên siêu cấp đại pháo để gọi nó.

Vừa vặn là lúc đám Vũ Văn Thành Đô và Cung Tử Yên chiến đấu kịch liệt nhất.

Đám người Trương Chi Phong mắt nhìn không chớp mắt về phía tường thành màu đen xì của Minh Na Tư Đặc Lai, có thể phá vỡ nó hay không phải trông vào khẩu pháo chiến thần này rồi.

Dưới ánh sáng chiều tàn, Minh Na Tư Đặc Lai trông hùng vĩ khác thường, kiên cố khác thường, những khối đá hoa cương to lớn lộ ra khuôn mặt hung tợn dưới ánh tịch dương, từ bên trên ngạo nghễ nhìn quân Lam Vũ trước mặt, như một con chim ưng lớn xòe rộng đôi cánh, dựa vào một ngọn núi lớn, nhìn chằm chằm vào đồng hoang mênh mông xung quanh.

Nhìn vào nó, ai cũng cảm thấy rõ ràng Minh Na Tư Đặc Lai không đơn thuần là một tòa thành thị, cũng không phải là một thành lũy quân sự, mà là một chúa tể khống chế chục vạn km vuông xung quanh.

Sự kiên cố,uy nghiêm của nó không phải là người thường có thể mạo phạm, chỉ có nhóm người hùng mạnh nhất mới có thể có tư cách lưu lại dấu ấn trên người nó.

Từ khi nó sinh ra cho tới nay, dũng sĩ các nước ngã dưới chân nó ít nhất phải trên 500 vạn, máu tươi và dũng khí cùng niềm tin của bọn họ càng gia cố thêm cho nó trở nên không thể lay động.

Đất đai giữa nước Lạc Na và đế quốc Tinh Hà, cơ bản đều bằng phẳng, chỉ có rất ít những rặng núi cao không quá 100m nhô lên, không có nơi hiểm yếu gì để thủ.

Trước khi có Minh Na Tư Đặc Lai, nơi đây là thiên hạ của kỵ binh, bất kể là kỵ binh từ phương nam hay phương bắc, đều va chạm tóe lửa vô số lần ở nơi này, vô số lần chiến đấu của lịch sử đã thúc đẩy sinh ra tòa thành vững chãi nhất đại lục này.

Có lẽ, Đại Cô Sơn và Tiểu Cô Sơn miễn cưỡng có thể nói là ngoại lệ của ngoại lệ, hai ngọn núi cô lập này đều cao hơn 5 ngàn mét so với mực nước biển, trên bình nguyên Lạc Na trông vô cùng bắt mắt.

Cuối cùng thu hút ánh mắt của các nhà quân sự trên đại lục Y Lan, giá trị quân sự của nó dần dần được phát huy và lợi dụng.

Minh Na Tư Đặc Lai đươc xây trên Đại Cô Sơn, cùng Đại Cô Sơn hòa thành một thể, Vũ Thắng Quan được xây trên Tiểu Cô Sơn, gần như đã bao phủ kín lấy Tiểu Cô Sơn.

5h 23p chiều 16 tháng 7 năm 1732 thiên nguyên.

Sắc mặt Tử Vân Phi như say rượu, đỏ như muốn ép ra máu, lúc mới đầu hắn chẳng kích động lắm, nhưng khi cái nòng cỡ 440 ly giương lên cao mang theo tiếng sắt thép ma sát với nhau,thì máu của hắn như sôi lên.

Tử Vân Phi khó khăn phát ra một chữ từ trong kẽ răng của mình:" Bắn"

Chớp mắt,vô số người theo bản năng che lấy tai, sợ tiếng pháo làm rách màng nhĩ,nhưng cho dù là như thế, vẫn không ít người bị tiếng pháo như sấm nổ làm cho toàn thân run rẩy,sắc mặt trắng bệch, gần như muốn ngất ngay tại chỗ.

Một số chiến sĩ ở trong đường hào không kịp đề phòng, bị tiếng động làm rơi cả súng trong tay, theo bản năng nằm úp xuống đất.

Mặt đất như rung chuyển, nhật nguyệt như lui mờ. Trương Chi Phong nhìn thấy rõ ràng con quái vật này phun ra một ngọn lửa chói lòa, như chiếu sáng ở bình nguyên bao la, một đường cong mỹ lệ mà tàn khốc xẹt qua bầu trời, vượt qua tường thành Minh Na Tư Đặc Lai rơi vào hậu phương đằng xa.

"Uỳnh...."

Tiếng nổ kịch liệt truyền tới, như tiếng sấm rền trên trời cao,chỉ tiếng vì có tường thành ngăn cách, không ai nhìn thấy được nơi pháo đạn rơi xuống, cũng như uy lực của nó, chỉ đành nôn nóng chờ đợi chòi quan sát báo cáo.

Một lúc sau, chòi quan sát nói, đạn pháo rời xuống khu dân nghèo phụ cận cửa nam Minh Na Tư Đặc Lai, đại khái phá hủy 3,4 trăm căn nhà, hình thành một vòng tròn hủy diệt đường kính ước chừng 100m.

Trương Chi Phong rất muốn hỏi Tử Vân Phi rốt cuộc uy lực thế nào, cuối cùng lại không hỏi, hắn tin mình khẳng định sẽ được tận mắt chứng kiến uy lực của Chiến thần pháo.

Quả nhiên, vì không thấy uy lực của đạn pháo, tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy tiêc nuối, liên tục thúc bắn phát pháo thứ hai, Tử Vân Phi cũng vô cùng kích động, chỉ huy bộ hạ của mình mau chóng lôi vỏ đạn ra, sau đó nhét quả thứ hai vào.

Khi chuẩn bị bắn phát thứ 2, rất nhiều binh sĩ Mã Toa rón rén xuất hiện trên tường thành, tựa hồ không sợ bị lính bắn tỉa của quân Lam Vũ, bọn chúng ghé tai thì thầm với nhau, chẳng biết bàn luận cái gì.

Trương Chi Phong nâng kính viễn vọng lên, nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt trắng nhợt của bọn chúng. còn cả vẻ sợ hãi trong ánh mắt, tựa hồ bị thứ gì đó làm cho chết khiếp.

Hơn 10 phút sau, phát đạn pháo thứ hai chuẩn bị hoàn tất, ánh mắt của tất cả mọi người đều mong đợi nhìn thẳng vào Minh Na Tư Đặc Lai.

Binh sĩ Mã Toa trên tường thành như nhận được ám hiệu gì đó, chớp mắt biến mất toàn bộ. bọn chúng xuất hiện rất chỉnh tề, biến mất thì thần tốc, cứ như nhìn thấy ma vậy.

Tử Vân Phi không chút do dự hạ lệnh:" Bắn"

Một tiếng ầm vang lên làm kính viễn vọng trong tay Trương Chi Phong chấn động rơi xuống, đập mạnh vào chân ngực hắn, mang tai của hắn cũng kêu ù ù, có tới mấy phút không nghe thấy gì, hắn loáng thoáng nhìn thấy ánh lửa lần nữa lóe lên, như sáng hơn cả mặt trời, rồi theo đường cong mỹ lệ một lần nữa rơi vào Minh Na Tư Đặc Lai.

Uỳnh, uỳnh,uỳnh...

Pháo đạn cực lớn rơi trên triền dốc trong Minh Na Tư Đặc Lai, phát ra ánh lửa chói mắt, khu vực đó lập tức bị khói bụi bao phủ.

Lần này mỗi người đều nhìn thấy rõ ràng uy lực của đại pháo, không ít người bất giác thè lưỡi ra.

Trên triền núi Đại Cô Sơn có rất nhiều phòng ốc, đại bộ phận đều dùng đá chất lên mà thành, kiên cố vô cùng, nhưng trước mặt chiến thần pháo, những ngôi nhà kiên cố đó ào ào đổ sập, cứ như món đồ chơi bằng gỗ của trẻ nhỏ.

Có một vầng mặt trời thứ hai nhô lên ở Minh Na Tư Đặc Lai, Đại Cô Sơn tức thì phát sinh lở núi, những tảng đá to nhỏ không ngừng sầm sập đổ xuống, có một số ngôi nhà bị bắn văng lên không, làm phía dưới thành một vùng hoang tàn.

Tiếng kêu gào, tiếng thét, tiếng chó sủa vang lên nối tiếp nhau, toàn bộ Minh Na Tư Đặc Lai như thành địa ngục trần gian,khói bụi tan đi, vùng đất không còn nhìn thấy căn nhà nào còn nguyên vẹn nữa.

Trương Chi Phong mồm há hốc, nhìn cảnh trước mắt không sao tin được, rất nhiều người bên cạnh cũng tròn xoa mắt, cảm giác vô cùng hoang đường.

Ối ông trời ơi, đây là thứ vũ khí gì mà lại có sức phá hoại kinh khủng như thế.

Trong tíc tắc, cả tiền tuyến đều lặng ngắt như tờ, chỉ có những tiếng kêu gào thảm thiết như ở địa ngục từ trong Minh Na Tư Đặc Lai truyền ra.

Tử Vân Phi không có chút thương hương tiếc ngọc nào hết, tiếp tục lặp lại, mười mấy phút sau, quả đạn pháo thứ 3 rời nòng, chấn động rất nhiều người, ánh mắt tất cả bất giác dõi theo quả đại pháo di động.

Lần này điểm rơi là ở sau tường thành, không ai nhìn thấy rõ cảnh vụ nổ, nhưng nhìn thấy rõ ràng vô số gạch ngói và thi thể bị cuốn lên tường thành, khoa trương hơn nữa còn có mấy tên binh sĩ Mã Toa trên tường thành bị sóng xung kích cuốn văng lên, ngã thẳng từ trên tường thành cao mười mấy mét xuống, cờ hoàng kim sư tử bị bẻ gãy lìa, từ trên thành lâu đổ xuống.

"Tuyệt " Có người hưng phấn rống lên.

"Mau, mau, mau. Tối nay tăng ca, lắp hết vào cho ta, chúng ta bắn chết con mẹ chúng nó, hai mươi ngày, phải oanh tạc 20 ngày." Tử Vân Phi hét lên, pháo binh quân Lam Vũ hoàn toàn điên cuồng, bọn họ chết mê con quái vật hủy thiên diệt địa này rồi.

Bộ binh ở tiền tuyến cũng điên cuồng theo, có con quái vật này, bọn họ không cần phải phí tầm tự nghĩ cách leo lên tường thành cao 20m kia nữa, vì nó hoàn toàn có thể bắn thủng tường thành, để bộ binh Lam Vũ thuận lợn tiến vào tòa thành kiên cố nhất đại lục Y Lan này.

Hạng chiến trong Minh Na Tư Đặc Lai có lẽ là hết sức gian khổ, nhưng các chiến sĩ quân Lam Vũ đã chuẩn bị hết sức đầy đủ rồi.

"Nữa đi, nữa đi. Chơi thêm phát nữa."Vô số các chiến sĩ rống lên, tựa hồ còn lớn hơn cả tiếng pháo.

"Pháo kích tường thành, pháo kích tường thành đi" Trương Chi Phong cũng cảm thấy máu toàn thân sôi lên sùng sục, chỉ cần bắn sập tường thành, thì chuyện còn lại dễ dàng rồi, nếu như 5 lữ đoàn bộ binh hoàn toàn vào được đường phố Minh Na Tư Đặc Lai, thì sự diệt vong của quân Mã Toa đã được định sẵn.

Đám Tử Vân Phi chỉnh góc độ nòng pháo, nhắm thẳng vào tường thành, sau đó phát xạ.

Uỳnh.....

Pháo đạn trực tiếp va chạm với tường thành, bùng lên ánh lửa chói mắt vô cùng, nhưng khi khói đạn tan đi, kết quả lại làm cho người ta có chút thất vọng, tường thành Minh Na Tư Đặc Lai tựa hồ không bị hủy hoại gì đặc biệt, vẫn kiên cố như vậy, chỉ khi có gió thổi qua mới có ít bụi đất rơi xuống.

Nhìn bụi đất tung bay, trái tim treo ngược của Trương Chi Phong hoàn toàn hạ xuống rồi, bắt đầu từ lúc này, Minh Na Tư Đặc Lai đã nằm gọn trong tay mình, có bụi đất rơi xuống, cho thấy tường thành đã bị tổn thương, cho dù còn rất ít, nhưng chỉ cần có phát đạn pháo thứ hai rơi xuống, nó sẽ bị tổn hại ngày càng lớn, cuối cùng rồi sẽ phải đổ sụp xuống.

Quả nhiên khi đám Tử Vân Phi liên tục nổ pháo, oanh kích tường thành cùng một khu vực thì nơi xuất hiện bụi đá bị bắn toạc ra một lỗ hổng rõ ràng, lỗ hồng đó ngày càng lớn, cuối cùng thành lỗ hổng không thể nào tu bổ được.

Tường thành trên lỗ hổng đó bị đổ sập hoàn toàn, mấy trăm tên binh sĩ Mã Toa theo khói đạn tan đi thành tro bụi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com

Lúc này pháo trái phá 122 ly cũng nhắm vào lỗ hổng đó, không ngừng xạ kích, khoét cho nó mỗi lúc một lớn hơn.

Minh Na Tư Đặc Lai cuối cùng cũng phải cúi gục cái đầu cao ngạo của mình xuống, cái lỗ hổng đó như một vết thương trên người không ngừng chảy máu, vĩnh viễn không có cơ hội chữa lành.

Mỗi ngày, quân Mã Toa đều có ý đồ lấp lại lỗ hổng đó, nhưng pháo trái phá 122ly xạ kích không ngơi nghỉ, biến hi vọng thành tuyệt vọng.

Cùng với Chiến thần pháo, chầm chậm di chuyển mục tiêu xạ kích, lỗ hổng trên tường thành Minh Na Tư Đặc Lai càng ngày càng nhiều, cuối cùng tới mức không thể khống chế được.

chiến thần công thành pháo sẽ hủy diệt hoàn toàn Minh Na Tư Đặc Lai

Lạc Tang, nược Lạc Na.

Khi Trương Chi Phong bận tới bù đầu thì Phong Phi Vũ cũng bận tới tai xì khói, trừ ăn ngủ ra, thì thời gian khác cơ bản đều ở trong bộ chỉ huy.

Trong bộ chỉ huy tổng cộng có 12 tham mưu, phụ trách thu thập và thống kê các loại tin tức, tiện cho hắn tham khảo, mỗi sáng thức dậy là hắn lại phát hiện văn kiện trên bàn làm việc của mình tăng thêm một đống dày.

Mỗi ngày xử lý xong văn kiện thì đã là đêm khuya hoặc là rạng sáng, trong một thời gian sau, hắn cuối cùng hiểu ra vì sao Dương Túc Phong sẵn sàng phóng quyền, nếu không thì lấy đâu ra thời gian sinh con.

Có một khoảng thời gian, Phong Phi Vũ thực sự nhớ lại cái cuộc sống lúc làm đại đội trưởng kỵ binh, đó mới là kỵ binh chân chính, được tung hoành thiên hạ, núi đao biển lửa đều tự do qua lại, đó mới là cuộc sống sảng khoái của kỵ binh.

Khi đánh trận, bọn họ là những nam nhi nhiệt huyết nhất, dù xông pha nguy hiểm cũng không hề cau mày, khi rảng rỗi bọn họ là những nam nhân phong lưu nhất, có thể vì một nữ nhân xinh đẹp mà trả giá tất cả.

Đó mới chính là cuộc sống của những dũng sĩ chân chính, cho dù vì phong lưu mà bị xử phạt, Phong Phi Vũ cũng không hối hận, có nam nhân chân chính nào lại không phong lưu chứ?

Chỉ tiếc rằng, cùng với chức vụ càng ngày càng lớn, cuộc sống phóng khoáng đó càng ngày càng xa rời, cho dù hiện giờ có thống lĩnh gần 10 vạn kỵ binh, hắn lại phát hiện đã không còn cảm giác phấn khích kia nữa, ngược lại cứ run run rẩy rẩy như đi trên băng mỏng, vì bất kỳ quyết định nào của mình, đều có thể mang tới hàng ngàn hàng vạn thương vong.

Chiến tranh, mặc dù dcho chính hắn đích thân khơi lên, nhưng hắn lại tựa hồ càng ngày càng rời xa chiến trường rồi, đôi khi chính hắn cũng không biết chuyện này rốt cuộc là nên vui mừng hay tiếc nuối.

Bộ chỉ huy quân Lam Vũ đặt ở Lạc Tang, đây là một tòa thành mỹ lệ nằm ở trung bộ Lạc Na, phía tây bắc không tới 100km chính là Minh Na Tư Đặc Lai, kỵ binh chỉ cần xung phong không tới 3 tiếng là có thể tới nơi.

Phong Phi Vũ đã ở Lạc Tang đúng 3 tháng rồi, nhưng vẫn chưa có thời gian đi thưởng thức phong cảnh mỹ lệ nơi này.

Khi hắn tới vừa vặn là lúc cuối xuân đầu hạ, là thời điểm cảnh sắc mỹ lệ nhất trong năm, đáng tiếc chỉ trừ lúc vội vã liếc qua khi trên lưng ngựa ra, thì hắn không còn thời gian đi thưởng thức phong cả mỹ lệ của Lạc Tang nữa.

Nghe nói thiếu nữ Lạc Tang ôn nhu chu đáo nhất, nhưng tạm thời hắn cũng chẳng có thời gian đi nếm thử.

Không một ai hoài nghi phong cảnh mỹ lệ của Lạc Tang, giống như không một ai hoài nghi sự vững trãi của Minh Na Tư Đặc Lai vậy.

Lạc Tang là thành thị mỹ lệ nhất của nước Lạc Na, bốn mùa như xuân, phồn hoa như gấm, trong không khí phiêu đáng hương hoa làm người ta ngây ngất.

Dù là mưa hay nắng, thì trên những con đường lát đá xanh quanh co của Lạc Tang, đều có thể nhìn thấy những thiếu nữ xinh đẹp thong thả đi dạo, thi thoảng lưu lại một ánh mắt đa tình, rồi một tràng cười như chuông bạc, các nàng chính là phong cảnh mỹ lệ nhất của Lạc Tang.

Mưa ở Lạc Tang cũng đẹp nhất, khi ở những nơi khác, mưa đổ xuống ào ào như trút nước, với khí thế hùng hổ, ngoài ra cũng chỉ có nước bùn chảy cuồn cuộn.

Nhưng mưa ở Lạc Tang thật ôn nhu, thật miên man, thật lặng lẽ êm ái, như hơi thở nhẹ nhàng của thiếu nữ mĩ lệ, lẳng lặng đến rồi lẳng lặng đi.

Rất nhiều người nói, nếu như không có chiến tranh, thì cuộc sống ở Lạc Tang thực sự khiến cho thần tiên cũng phải hâm mộ.

Đáng tiếc thế giới này vẫn còn có chiến tranh, tất cả vẻ đẹp trên đời, đều bị chiến tranh vùi dập một cách vô tình.

Từ đế quốc Lam Vũ tới Mã Toa, có hai con đường, một chính là xuyên qua Minh Na Tư Đặc Lai vang danh thiên hạ, một chính là vượt qua Lạc Tang.

Con đường lớn vượt qua Minh Na Tư Đặc Lai, rộng rãi thẳng tăm tắp không nhìn thấy điểm cuối, có thể xếp hàng 3 cỗ xe ngựa cùng đi qua. Quân đội quy mô lớn khẳng định đều phải đi qua nơi này.

Con đường nhỏ qua Lạc Tang thì quanh co ngoằn ngoèo, y như con đường ruột dê ở vương quốc Cung Đô, nơi rộng nhất cũng chỉ có thể cho một cỗ xe ngựa đi được, nên chỉ cho phép rất ít quân đội đi qua.

Cũng chính vì con đường quanh co uốn lượn này, định sẵn cho Lạc Tang cũng là vùng đất binh gia cần chiếm lĩnh.

Khi quân Lam Vũ cuốn tới như gió lốc, thì ngay lập tức vồ lấy Lạc Tang như chim ưng vồ gà con.

Hơi thở chiến tranh càng lúc càng nồng, dưới tình huống chiến tranh lăm le nổ ra, phong cảnh của Lạc Tang tựa hồ đã không còn quan trọng nữa.

Những du khách tới thưởng thức mỹ cảnh của Lạc Tang đã ngửi thấy mùi khói súng ngột ngạt, ào ào kéo nhau bỏ đi, tới ngay cả cư dân Lạc Tang cũng đã rút đi, sợ bị chiến hỏa lan tới.

Lạc Tang bây giờ, đưa mắt nhìn một loạt, chỉ thấy toàn quan binh Lam Vũ.

Ở tiền tuyên Lạc Na, đại quân tụ hội, chiến tranh có thể nổ ra bất kể lúc nào, 15 vạn quân Lam Vũ nhìn chằm chằm vào quân Mã Toa hơn 60 vạn quân, dựa vào nơi hiểm yếu cố thủ, thề sống chết với quân Lam Vũ.

Trên lãnh thổ nước Mã Toa, còn có gần 60 vạn quân có thể tiến vào Lạc Na bất kỳ lúc nào, ở hậu phương quân Lam Vũ cũng thành lập thêm nhiều đội quân, tăng cường huấn luyện, để bổ sung cho hao tổn ở tiền tuyến.

Công chiếm Minh Na Tư Đặc Lai kỳ thực chiếm phân lượng rất nhỏ trong toàn chiến dịch Lạc Na, nó chỉ là đánh thành và thủ thành thuần túy, không có quá nhiều biến hóa, nhân tố mang tính quyết định đều ở ngoài thành.

Đối với quân Mã Toa, yếu tố căn bản để thủ vững Minh Na Tư Đặc Lai ở mặt có đủ viện quân, nếu như không đủ viện quân, không có hậu phương chi viện, Minh Na Tư Đặc Lai dù có thể giữ vững 1,2 năm, cũng không thể giữ được 10 năm, thế nào cũng cạn lương hết đạn, thành phá người chết.

Đối với quân Lam Vũ, có thể hạ được Minh Na Tư Đặc Lai hay không, quan trọng là phải cắt đứt mọi liên hệ của nó với bên ngoài, cắt đứt mọi viện trợ của nước Mã Toa cho Minh Na Tư Đặc Lai, chỉ có vây chặt lấy nó, mới có thể làm tòa thành này dần dần khô kiệt rồi mới rơi vào tay quân Lam Vũ.

Nói một cách khác, phải để bộ binh và pháo binh quân Lam Vũ chuyên tâm một lòng đánh thành, thì phải diệt sạch quân Mã Toa xung quanh Minh Na Tư Đặc Lai, để quân trú trong Minh Na Tư Đặc Lai hoàn toàn hết hi vọng.

Hiện giờ mặc dù quân Mã Toa đã vứt bỏ một số cứ điểm không quan trọng xung quanh Minh Na Tư Đặc Lai. nhưng hai cứ điểm Mông Ca và Thiết Thác vẫn nắm chắc trong sự khống chế của bọn chúng, bọn chúng tích trữ vô số vũ khí trang bị và quân đội ở hai nơi này, gián tiếp đề phòng quân Lam Vũ hoàn toàn bao vây Minh Na Tư Đặc Lai.

Phong Phi Vũ hiện giờ có nhiệm vụ khẩn cấp là phải đánh hạ Mông Ca và Thiết Thác, hình thành vòng vây chiến lược với Minh Na Tư Đặc Lai.

Mông Ca nằm ở trung bộ Lạc Na, là tòa thành có 30 vạn nhân khẩu, tên của nó liên quan tới một vị du hiệp cực kỳ hung hãn của nước Lạc Na cổ.

Nghe nói ông ta đã từng chu sát tên quốc vương tàn bạo, rồi cùng vơi vương hậu mỹ lệ triền miên một đêm, bởi thế được ngàn vạn du hiệp Lạc Na kính ngưỡng.

Bất quá cuối cùng tra cứu được vị anh hùng truyền thuyết này hoàn toàn không hề có, bất quá là do hậu nhân bịa bừa mà thôi.

Mông Ca là một tòa thành thị vô cùng hiểm trở, chủ yếu là vì nó được dựng lên dựa vào sông, ba mặt đều là nước, chỉ có phía tây thành là kết nối với đất liền, mà tương thành ở phía tây lại kiên cố nhất, quân đội phòng thủ Mông Ca cũng được đặt trọng điểm ở phía tây.

Nếu như phát động công kích ở phía tây, khẳng địn thương vong vô cùn thảm trọng,

Bất qua phàm việc gì cũng có lợi thì cũng có hại, địa hình độc đáo của Mông Ca đã định sẵn nó là nơi dễ thủ khó công, nhưng cũng định sẵn phòng thủ ở nơi đó chỉ có thể bị động phòng thủ, kẻ tiến công khó đánh vào, kẻ thủ cũng chẳng dễ ra.

Trong những cuộc chiến tranh trước kia, quân đội tấn công nơi này đều không trực tiếp tấn công, mà đều nghĩ biện pháp bao vây nó, không cho quân phòng thủ trong thành đi ra quấy nhiễu quân mình là được.

Thiết Thác nằm ở phía nam Lạc Na, cách biên cảnh Mã Toa không tới 50 km, tên của nó bắt nguồn từ một vị tướng quân cực kỳ mạnh mẽ thời đại đế quốc Minh Hà.

Ông ta vốn là một tên sơn tặc, nhưng cuối cùng gia nhập quân đội, trong nhiều lần chiến tranh với đế quốc Tinh Hà biểu hiện nổi trội, là người duy nhất trên lịch sử có thể dùng bộ binh kháng cự lại thành điện kỵ sĩ đoàn.

Mặc dù khi đó vì vấn đề của bản thân đế quốc Tinh Hà mà Thánh Điện kỵ sĩ đoàn mất đi đại bộ phận lực lượng chiến đấu, khác biệt hoàn toàn so với bây giờ, nhưng cũng đủ để định nên cái tên Thiết Thác cho tòa thành này.

Thiết Thác không phải là tòa thành dễ thủ khó công, nói một cách chính xác thì nó là một tòa thành chẳng có gì đặc sắc, nhưng tầm quan trọng của nó lại không thể nói bằng lời.

Nươc Lạc Na có lượng mưa cực lớn, cho nên sông ngòi đan xen chằng chịt, đại bộ phận sông suối đều chảy qua Thiết Thác, vì thế giao thông đường thủy vô cùng thuận tiện.


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status