Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 243

/769


Ánh mắt Dương Túc Phong rõ ràng lóe lên lửa dục, chậm rãi lướt quá cổ áo đang hé lộ của Lô Khắc Lôi Đế Á, như thể thèm muốn vô cùng da thịt mềm mại nõn nà của nàng, thản nhiên nói: "Một mình nàng thì không đủ."

Mắt Lô Khắc Lôi Đế Á dường như muốn tóe lửa, tức đến nổ đom đóm mắt, thẹn quá thành giận quát lên: "Ngươi còn muốn ai nữa?"

Dương Túc Phong chậm rãi thu hồi vẻ tươi cười, ánh mắt dâm tục dừng ở trên khuôn mặt hoàn mỹ của Lô Khắc Lôi Đế Á, nghiêm trang nói: "Đại Lôi Nhĩ, Lô Khắc Lôi Đế Á, Tụ Phong, Da Trạch Bội Ti và Phất Lôi Đát, cả thảy năm người."

Lô Khắc Lôi Đế Á đứng bật dậy, sắc mặt đỏ phừng phừng, nàng không tài nào chịu được nhục nhã như vậy, mặc kệ mọi thứ chỉ thẳng vào mặt Dương Túc Phong mà lớn tiếng quát mắng: "Dương Túc Phong, ngươi, ngươi thật là quá đáng, ngươi... Thật sự là tên mặt dày vô liêm sỉ! Ta còn tưởng rằng người ta luôn luôn đổ oan cho ngươi, bây giờ ta mới biết được, bọn họ chẳng hề nói sai cho ngươi chút nào, thậm chí nói vậy là còn nhẹ cho ngươi lắm rồi, ngươi quả thực là gã đàn ông hoang dâm vô sỉ nhất trên thế gian này!"

Dương Túc Phong không thèm lên tiếng, dường như đã quen với việc bị người ta sỉ nhục, chỉ có ánh mắt dâm tà là ngày càng vằn lên mãnh liệt.

Lô Khắc Lôi Đế Á càng nghĩ càng tức giận đùng đùng, ngón tay chỉ thẳng như muốn xuyên vào mặt Dương Túc Phong đến nơi.

Dương Túc Phong bừng tỉnh không nghe thấy, một điểm phản ứng cũng không có.

Lô Khắc Lôi Đế Á nổi cơn tam bành trút giận một hơi xong, muốn phất tay áo rời đi, nhưng lúc ấy lời dặn dò của Đại Lôi Nhĩ lại văng vẳng bên tai, nàng quả thật không tài nào đoán được chính xác liệu Dương Túc Phong có đại khai sát giới với Ương Già vương quốc hay không, nên chỉ còn cách tốt nhất là ngậm bồ hòn làm ngọt trước những lời lẽ sỉ nhục mà nữ nhân vốn không tài nào chấp nhận nổi, nàng vừa phẫn nộ vừa thất vọng nói: "Dương Túc Phong, sao ngươi lại không chịu làm một người tốt, không trở thành một đấng anh hùng đường đường chính chính? Ngươi chẳng lẽ thật sự có xuất thân từ loài cầm thú, chỉ biết thỏa mãn dục vọng bản năng? Tình nguyện trở thành một kẻ không từ một thủ đoạn nào để đạt được mục đích của mình?"

Dương Túc Phong lúc này mới hờ hững ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói: "Đại tế ti tiểu thư, nếu như ta không phải là dã thú, thì lúc này đã sớm bị nàng tung một cước đá bay ra ngoài cửa rồi. Ngươi mới vừa rồi xiết chặt nắm đấm, sau đó các ngón tay lại duỗi căng ra, từ các đốt ngón tay phát ra tiếng răng rắc rất ghê gớm, ta biết, ngươi muốn thì có thể bằng một chưởng giết chết được ta ngay lập tức. Chỉ là ngươi không dám mà thôi, bởi vì ngươi sợ Ương Già vương quốc thật sự sẽ bị Lam Vũ quân san thành bình địa. Nếu như ta cố hết sức bình sinh làm một đại anh hùng không đời nào dùng thủ đoạn trả thù hèn hạ thì ngươi một chưởng đánh chết ta, cũng chẳng có chuyện gì tồi tệ xảy ra, bởi vì anh hùng sẽ không bao giờ sử dụng thủ đoạn trả thù bỉ ổi, các ngươi hoàn toàn có thể tiếp tục hưởng thụ cuộc sống tiêu dao. Nhưng chính bởi vì ta là một kẻ đê tiện không từ bất kỳ thủ đoạn hèn hạ nào. Cho nên ngươi mới sợ hãi, sợ nếu lỡ không giết được ta, ta sẽ tước đi sinh mạng ba trăm vạn chúng dân của Ương Già vương quốc để trả thù ngươi. Ngươi nghĩ xem, ta có muốn làm một đấng anh hùng bị người ta đánh cho bầm dập vẫn không thèm trả thù không?"

Lô Khắc Lôi Đế Á không khỏi sửng sốt, nàng không rõ, đây là cái đạo lý kỳ quặc gì.

Nhưng mà, đột nhiên nghe xong, tựa hồ lại có chút đạo lý.

Dương Túc Phong lạnh lùng cười, trong ánh mắt màu đỏ càng ngày càng trở nên sẫm lại, hung hăng nói: "Ngươi sau này đừng nên nói những lời thối tha do trước mặt của ta làm gì cho bẩn tai ta! Ở cái thế giới này. Kẻ có thể sinh tồn, kẻ có thể sống sót mới chính là người có bản lãnh! Ta chỉ muốn sống sao cho sung sướng, chứ không phải muốn làm siêu nhân cứu vớt địa cầu, cho nên ta chẳng cần ngươi tới đây dạy ta làm người tốt hay là làm người xấu!"

Lô Khắc Lôi Đế Á cảm thấy đờ đẫn cả người, bất đắc dĩ thở dài nói: "Dương Túc Phong. Ngươi rõ ràng trong lòng thiện lương, nhưng tại sao lại cứ muốn tỏ ra vẻ ngoài lạnh lùng tàn nhẫn như vậy?"

Dương Túc Phong cười nhạt đầy khinh bỉ, nói đầy vẻ khinh bạc: "Ai nói trái tim của ta thiện lương?"

Lô Khắc Lôi Đế Á cố gắng kìm nén cảm giác bị hạ nhục, nhìn thật chăm chú vào mắt hắn, trầm ấm nói: "Từ cung cách ngươi đối xử với dân chúng ở Mỹ Ni Tư địa khu có thể thấy được sự thật đó. Ở trên thế giới này. Ngươi là kẻ thống trị đầu tiên miễn trừ thuế nông nghiệp thuế, là kẻ thống trị đầu tiên công phai trừ bỏ chế độ nô lệ, cũng là kẻ thống trị đầu tiên công khai chế định bộ luật cho phép người dân có quyền sở hữu tài sản riêng. Mấy ngàn năm nay, cũng chưa hề có người nào có quyết tâm được như ngươi, từ ba điểm này, cũng đã đủ chỉ ra tâm địa thiện lương của ngươi..."

Dương Túc Phong phì phì hai tiếng, lạnh lùng nói: "Ta nghĩ ngươi đã hiểu lầm rồi, ta chỉ muốn lợi dụng bọn họ chống đỡ cho quân Lam Vũ mà thôi."

Lô Khắc Lôi Đế Á lắc đầu, thản nhiên nói: "Ta thủy chung cảm giác được, thái độ vô tình tàn nhẫn của ngươi đều là giả vờ."

Dương Túc Phong không nhịn được nói: "Ta vốn dĩ là tàn nhẫn vô tình, không cần phải giả vờ."

Lô Khắc Lôi Đế Á quật cường nói: "Không. Ngươi không phải trời sinh ra đã là kẻ sát nhân máu lạnh, ta có thể cảm nhận thấy điều đó."

Dương Túc Phong nheo mắt lại, vô lễ nói: "Ngươi lợi hại như vậy, vậy ngươi biết ta hiện tại đang nghĩ gì hay không?"

Lô Khắc Lôi Đế Á thanh âm có vẻ ôn nhu mà bình tĩnh, con mắt cũng chầm chậm nhắm lại, chậm rãi nói: "Ngươi nghĩ đến cơ thể của ta."

Dương Túc Phong không khỏi giật mình sửng sốt.

Lô Khắc Lôi Đế Á quả thật đã đoán trúng phóc ý nghĩ trong lòng của hắn, hắn quả thật muốn chiếm đoạt nàng thành người của mình, ngay từ lần đầu tiên trông thấy nàng, hắn đã khao khát chiếm được nàng. Đây là một cảm xúc thuần túy theo bản năng, một loại gần như giống với bản năng của loài dã thú. Tâm sinh lý của hắn có điểm biến hóa khác thường là do tác dụng của thánh linh đan phát tác khiến cho trở nên vô cùng mẫn cảm, khả năng tự kiềm chế cũng trở nên vô cùng yếu ớt, xét từ góc độ này, thì quả là Lô Khắc Lôi Đế Á nói không sai, hắn đích xác chính là một con dã thú, một con vật chỉ muốn thỏa mãn dục vọng của chính mình.

Dương Túc Phong trong con mắt quả nhiên vằn lên đỏ như máu.

Lô Khắc Lôi Đế Á trên khuôn mặt lộ rõ vẻ trang nghiêm lẫm liệt không thể xâm phạm, lạnh lùng mà kiên quyết nói: "Dương Túc Phong, nếu hôm nay ngươi làm vấy bẩn sự trong sạch của ta, thì ta sẽ vĩnh viễn căm hận ngươi."

Dương Túc Phong giọng khàn khàn nói: "Lô Khắc Lôi Đế Á tiểu thư, nếu như ngươi chịu ăn nói khép nép cầu xin ta, ta hoàn toàn có thể không cần bọn Uơng Già vương quốc các ngươi phải trả bất cứ giá nào, nhưng bây giờ ta nhận thấy, ngươi vừa rồi đã làm tổn thương rất lớn đến lòng tự trọng của ta, ta muốn được bồi thường, mà cái giá phải trả chính là ngươi...."

Lô Khắc Lôi Đế Á xoay người định đi, nhưng loáng cái đã bị Dương Túc Phong ôm choàng vào lòng, hơn nữa còn thuận thế thuần thục tuột phăng dây lưng của tấm trường bào màu đen, Lô Khắc Lôi Đế Á phút chốc đã bị lột trần truồng, hoảng hốt la lên một tiếng thất thanh.

Cung Tử Yên chán ghét hừ một tiếng lạnh nhạt, xoay người đi ra ngoài.

Dương Túc Phong giật lấy trường bào đen của Lô Khắc Lôi Đế Á ném sang một bên, nhưng đột nhiên thấy Lô Khắc Lôi Đế Á trong vòng tay mình sắc mặt ửng đỏ, thân thể mềm mại, từ cơ thể toát ra mùi hương thiếu nữ tinh khiết thơ ngây. Nàng toàn thân trắng như tuyết không chút tì vết, da trắng như tuyết mượt mà như tơ, nhu nhuyễn như nước, chỗ lồi chỗ lõm ẩn hiện, toàn thân mềm mại như rắn không xương, kiều diễm tuyệt lệ, ngọc thể thánh khiết như từ một khối ngọc điêu khắc mà thành, vừa xinh đẹp vừa mềm mại.

Lô Khắc Lôi Đế Á theo bản năng ra sức giãy dụa, muốn dùng sức đẩy Dương Túc Phong ra: "Ngươi dám ở chỗ này..."

Trước mắt nàng. Là một bức tượng phật đứng thẳng trang nghiêm nhìn chằm chằm hai người không chớp mắt.

Đôi mắt của Dương Túc Phong lóe lên những tia ác độc, nói với giọng lạnh lùng vô cảm: "Vì cớ gì mà ta lại không dám? Chẳng lẽ Điệp Tư Thi còn có thể biến ta và chỗ này càng thêm tồi tệ hơn nữa được ư? Ta nói cho ngươi biết, trừ phi các ngươi đồng ý yêu cầu của ta, nếu không ta nhất định sẽ tắm máu vương quốc Ương Già. Năm cái tên ta vừa điểm tới, đừng hòng có kẻ nào chạy thoát!"

Lô Khắc Lôi Đế Á có chút sửng sốt, bất giác lại nhớ tới lời nữ vương Đại Lôi Nhĩ của Ương Già vương quốc dặn dò: "Không tiếc bất kì giá nào". Đại Lôi Nhĩ trước đây chưa từng nói với mình những lời như vậy. Chẳng lẽ nàng đã sớm biết, cái giá này đại giới đã bao hàm cả chính mình? Chẳng lẽ Đại Lôi Nhĩ đã sớm đoán trước được, chính nàng chắc chắn sẽ là người đầu tiên phải chịu thất thân dưới gã súc sinh Dương Túc Phong ư?

Nghĩ tới đây, Lô Khắc Lôi Đế Á tựa hồ trong lòng đã hiểu rõ mọi chuyện, từ từ không còn giãy dụa như trước nữa, bất đắc dĩ tựa vào lồng ngực của hắn.

Dương Túc Phong cúi đầu, tỉ mỉ đánh giá thật kỹ thân hình xinh đẹp của Lô Khắc Lôi Đế Á, mặc dù Lô Khắc Lôi Đế Á đã hơn hai mươi bốn tuổi, nhưng bởi vì tịnh tu khổ luyện, nghiên cứu pháp thuật. Cho nên làn da vẫn giống như làn da của tiểu cô nương mười sáu mười bảy tuổi vừa mềm mại vừa mịn màng như lụa, tỏa ra sức hấp dẫn mê người.

Thân hình ngọc ngà kiều diễm, hai cánh tay thon thả đặt ở trước ngực, hai bắp đùi nõn nà chụm lại ngượng ngùng như muốn giấu giếm điều gì, phần hoa viên bí ẩn ở phía dưới hé lộ ra một ngóc ngách bí mật, bộ ngực tròn lẳn của người thiếu nữ còn rất trinh nguyên. Dù là màu sắc, hình dáng hay độ căng mẩy cũng đều vô cùng hoàn hảo. đôi bầu vú căng mẩy không những mịn màng nuột nà mà con cao vút cân xứng với nhau; Đầu vú có hai chấm son đỏ hồng nho nhỏ, lung linh đến mê hồn, khiến cho người chiêm ngưỡng không khỏi liên tưởng đến loài hoa anh đào quen thuộc; Một cặp vú có độ co giãn hoàn hảo, chỉ đụng nhẹ vào thôi cũng khẽ rung động uyển chuyển vô cùng.

Mặc dù Lô Khắc Lôi Đế Á vẫn giữa trọn vẹn tấm thân xử nữ tinh khiết ngây thơ của mình, điều này là không thể nghi ngờ, nhưng cặp tuyết lê xinh đẹp tươi ngon có thể khiến cho tất cả nam nhân đều phải điên cuồng lại tỏa ra một sức quyến rũ vô hạn, có phần thành thục, trưởng thành, cứ như là hai bầu vú căng sữa đang chờ có kẻ may mắn nào đến để hưởng trọn dòng sữa ngọt ngào. Hai đầu vú yêu kiều mà ngạo nghễ vươn lên. Đôi đầu vú non nớt nhỏ xinh đáng yêu, đỏ như son, như thể đang tỏa ra ánh sáng, nửa thẹn thùng nửa kiêu ngạo như nụ hoa còn hàm tiếu. xung quanh đầu vú nhỏ xinh là một quầng hồng hồng hình bán nguyệt quyến rũ đáng yêu, giống như quầng sáng xung quanh mặt trăng vào đêm trăng rằm, trong suốt yêu kiều nhỏ nhắn mềm mại như một cái eo nhỏ, khiến cho người ta dấy lên một cảm giác muốn được nếm thử sự ngọt ngào quyến rũ đang tiềm ẩn trong đó.

Vùng bụng phẳng lì, nhẵn mịn, phía dưới thập thò một nhúm nhung mao, âm mao của nàng cũng không nhiều, dưới lớp âm mao mềm mại đen tuyền, phần kín của người con gái hơi vồng lên trắng trẻo mềm mại, như mời gọi. Một vùng đỏ tươi kiều diễm, hai mép thịt mềm nhẵn đóng chặt, đem một mảng xuân sắc giấu kín trong đó. Một cặp đùi thon dài, nõn nà, trắng muốt như ngọc tạc, dưới làn da trắng gần như trong suốt ẩn hiện một vài mạch máu xanh, hòa vào đường nét tinh xảo, thanh nhã, thi thoảng lại phập phồng khiến cho người ta có cảm giác thèm khát, muốn được tận tay vuốt ve làn da phập phồng mời gọi ấy. Bởi vì căng thẳng và ngượng ngùng nên ngọc thể rịn mồ hôi, nhờ đó mà phản chiếu ánh sáng lấp lánh càng thêm muôn phần quyến rũ, quả thật là một kiệt tác hoàn mỹ của tạo hóa.

Con mắt Dương Túc Phong nhìn xoáy vào cặp vú cao vút hoàn mỹ của Lô Khắc Lôi Đế Á, một cặp tuyết lê trắng muốt không chút tì vết như pha lê nhô thẳng ngạo nghễ như khiêu khích trước mắt hắn, trắng nõn nà như thế, lại mịn màng như thế, vừa mềm mại vừa săn chắc. Bầu vú tròn lẳn hình nửa quả cầu như thể được tạc bằng ngọc trắng tinh khiết, hai đầu vú nhỏ xinh tinh tế đỏ tươi như trái dâu tây vừa chín sau cơn mưa mát lạnh giữa thảo nguyên mêng mang, khiến cho hắn nảy sinh thèm muốn chỉ muốn cắn một cái cho đã thèm. Da thịt trắng nõn, nuột nà như thể tiên nữ giáng trần. Trên bầu ngực thanh xuân căng tròn, săn chắc, thuần khiết của Lô Khắc Lôi Đế Á, hai đầu vú đỏ như son tinh xảo như thể hai đóa hồng mai đang nở e ấp trước tuyết sớm, vươn thẳng như khiêu khích với gió xuân.

"Nhớ kỹ lấy, biểu hiện của ngươi hôm nay có quan hệ đến tính mạng của ba trăm vạn dân của vương quốc Ương Già." Dương Túc Phong hạ giọng lạnh như băng nói, không chút lưu tình ôm Lô Khắc Lôi Đế Á tới bên trong sương phòng, chuẩn bị tùy ý hưởng thụ một phen. Đôi mắt xinh đẹp của Lô Khắc Lôi Đế Á không chịu mở ra, nhưng vẻ thanh tu thần bí của nàng, lại quyến rũ hắn vô cùng, hơn nữa, quan trọng hơn chính là, hắn nhất định phải thể hiện ra mặt tàn ác trong con người y, quyết không hiền từ lương thiện, khiến cho không một kẻ nào của vương quốc Ương Già còn nuôi được bất kỳ một ảo tưởng nào.

Lô Khắc Lôi Đế Á đã thấy không có cách nào, cũng không thể làm gì khác hơn là cúi đầu khuất phục, bất đắc dĩ phải đem thân thể chính mình dâng hiến cho Dương Túc Phong chà đạp. Dương Túc Phong ngồi ở mép giường, dạng hai chân ra, để cho dương vật vươn ngẩng cao ra trước. Lô Khắc Lôi Đế Á do dự trong chốc lát, sắc mặt tím lại, rốt cuộc cắn răng chịu đựng, bước tới ngồi xổm trước hai chân của hắn, há cái miệng nhỏ xinh như nụ hoa anh đào chúm chím ngậm lấy cái đó của hắn. Mặc dù nàng đối với chuyện nam nữ cũng không xa lạ, nhưng dù sao cũng chưa hề tự mình trải nghiệm lần nào, chỉ cảm thấy mỗi một động tác đều cực kỳ khó khăn, gượng gạo. Nhưng Dương Túc Phong lại cảm thấy khoái cảm vô cùng.

Vật thô thiển cục mịch đó đâm thẳng vào cái miệng xinh xinh của Lô Khắc Lôi Đế Á, Lô Khắc Lôi Đế Á cảm nhận được cái vật thể nóng rát dơ bẩn ấy trong miệng mình không khỏi muốn quặn ruột buồn nôn, cái thứ xấu xí gớm ghiếc này đã tiếp xúc với nơi thầm kín nhất của biết bao kiều nữ, kế tiếp có lẽ sẽ tới lượt mình. Nhưng nàng vẫn bấu víu vào một tia hy vọng mong manh, tưởng rằng chỉ cần dùng miệng làm thỏa mãn Dương Túc Phong thì hắn thật sự sẽ bỏ qua không xâm phạm đến mình. Sợ cái thứ gớm ghiếc này không được thỏa mãn trong miệng mình sẽ dày vò đến bản thân mình. Vừa nghĩ đến cái đó vừa thô vừa lớn sẽ đi vào chỗ sâu kín trên thân thể của chính mình, Lô Khắc Lôi Đế Á cảm thấy ớn lạnh khắp người, nàng bèn dùng đầu lưỡi ân cần mà gượng gạo hầu hạ Dương Túc Phong, nhưng Dương Túc Phong vẫn chưa thỏa mãn, hắn dứt khoát đứng lên, bắt Lô Khắc Lôi Đế Á quỳ gối trước người mình, rồi bắt đầu đâm thẳng vào miệng Lô Khắc Lôi Đế Á không ngừng.

Dương Túc Phong hài lòng nhìn mỹ nữ Lô Khắc Lôi Đế Á đang thực hiện khẩu giao (dùng miệng) dưới chân mình, cười nham hiểm, hắn càng ra sức quất xuyên vào, tựa hồ muốn biến cái miệng nhỏ nhắn của Lô Khắc Lôi Đế Á thành nơi thỏa mãn dục vọng. Trong chốc lát sau. Dương Túc Phong đã phát ra tiếng thở dốc đầy thỏa mãn, hắn chống lên bả vai của Lô Khắc Lôi Đế Á, đê mê cảm nhận khoái cảm từ vòm miệng mềm mại của nàng. Sau một lát, Lô Khắc Lôi Đế Á khắp mặt khắp miệng đều là một thứ chất nhầy màu trắng, dưới sự uy hiếp của hắn. Nàng không thể không liếm hết thứ chất nhầy này nuốt vào cổ họng, nàng cảm thấy từ tận dạ dày một cảm giác buồn nôn đến xây xẩm.

Lô Khắc Lôi Đế Á khờ dại tưởng rằng thế là đã xong, mọi việc đều đã kết thúc, nhưng khi nàng lần nữa ngẩng đầu lên nhìn thấy vật đó của Dương Túc Phong lại vươn thẳng lần nữa đầy ngạo nghễ, sợ đến mặt mày biến sắc. vẻ mặt run rẩy. Nhưng hết thảy đều đã là quá muộn, tay Dương Túc Phong đã lần đến chiếc quần lót trên người Lô Khắc Lôi Đế Á, hung hăng lột phăng lớp lá chắn cuối cùng trên thân thể Lô Khắc Lôi Đế Á. Nhìn thân thể trần trụi của Lô Khắc Lôi Đế Á. Dương Túc Phong không ngăn được nước miếng ứa ra, trong ánh mắt vằn lên ngọn lửa dục vọng điên cuồng.

Dương Túc Phong ôm lấy Lô Khắc Lôi Đế Á đang không ngừng giãy dụa ẵm nàng đặt lên một góc giường, hắn tách hai chân của Lô Khắc Lôi Đế Á, lấy tay vuốt ve đám âm mao màu vàng nhạt của Lô Khắc Lôi Đế Á. Lô Khắc Lôi Đế Á cố gắng trợn trừng mắt, bi phẫn nhìn trừng trừng gã nam nhân không đạt được mục đích thề không bỏ qua kia, càng không ngừng giãy dụa tấm thân mê người của mình, cố gắng ngăn cản Dương Túc Phong sắp đi vào cơ thể nàng, nhưng tất thảy chỉ là vô vọng, nàng biết vận mệnh của mình xem như đã đến hồi kết thúc. Nàng ngừng giãy dụa vô ích, nhìn đăm đăm vào pho tượng phật bên cạnh, cố gắng di chuyển lực chú ý vào chỗ khác.

Trong tiếng kêu gào thảm thiết vì đau đớn của Lô Khắc Lôi Đế Á, Dương Túc Phong thuần thục mà mạnh mẽ tiến nhập thân thể của nàng, xuyên suốt vào nơi thầm kín nhất trên thân thể nữ nhân, hái lấy đóa hoa hàm tiếu đang bị giấu ở dưới lớp áo trường bào màu đen kia. Sự đau đớn như muốn tách đôi thân hình khiến cho Lô Khắc Lôi Đế Á thống khổ không thôi, nhưng Dương Túc Phong cũng không dừng lại bao lâu, kế tiếp còn chuyển động rất mãnh liệt khiến cho nàng cảm thấy một cảm giác đau đớn như bị xé nát thân người, uổng phí cho công phu tu luyện nhiều năm, trở thành một kẻ có sức chịu đựng bền bỉ phi thường như nàng lúc này cũng phải kêu la thảm thiết không thôi, rên rỉ liên tiếp, sống lưng thon thả cong gập lại như hình cánh cung, mười ngón tay bấu chặt vào da thịt của Dương Túc Phong.

Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Lô Khắc Lôi Đế Á, Dương Túc Phong một cảm giác khoan khoái tự mãn vô cùng, loại cảm giác này như thể sinh ra từ cảm giác chinh phục được cả Ương Già vương quốc. Phần hạ thân của Lô Khắc Lôi Đế Á mềm mại bao phủ lấy Dương Túc Phong, mặc dù nơi đó của Lô Khắc Lôi Đế Á chưa được bôi trơn trọn vẹn, nhưng vẫn đem đến cho Dương Túc Phong một khoái cảm chưa từng nếm trải. Hắn cảm thấy như thể bên trong nơi đó của Lô Khắc Lôi Đế Á có hé ra một cái miệng nhỏ nhắn đang hút lấy cơ thể y, khiến cho Dương Túc Phong càng thêm ra vào nhanh hơn nữa, khiến cho Lô Khắc Lôi Đế Á bị cưỡng bức cũng cảm thấy vô cùng đau đớn.

Lô Khắc Lôi Đế Á sở hữu loại bộ phận phụ nữ có tên gọi là áp chủy, loại này có phần mở rất rộng, đối với nơi thầm kín của người phụ nữ, độ rộng thường có một mức chung không sai biệt mấy, có điều, hoa tâm trời sinh so với người bình thường có phần to hơn. Vừa tiếp xúc với bộ phận đặc thù của người đàn ông, phần cửa của hoa tâm ngay lập tức mở rộng, từ bên trong xuất hiện một mấu nhỏ, có thể cắm vào đỉnh đầu của dương vật, không ngừng hút chặt lấy. Đụng tới loại này, nam nhân bình thường đều sẽ không đề phòng mà đã bị giật mình một mẻ, mà phần đó cũng bị môn hộ kích thích làm cho mở rộng, toàn thân cứ như bị điện giật, hút chặt mà không thể nhúc nhích. Lúc này, hình dạng thon họn của hoa tâm, thật giống như con vịt vươn cổ ra uống nước, gọi là "áp chủy âm hộ". Nữ nhân có được loại vũ khí kỳ diệu này, trăm người mới tìm được một, hai người, loại áp chủy âm hộ này, có thể nói là trân phẩm vô đối. Cho dù là kẻ lão luyện thân kinh bách chiến trong chuyện ấy, lần đầu tiên đụng tới loại nữ nhân này, đều phải bị lực hút kinh người dọa cho một phen sợ hãi.

Theo cử động của Dương Túc Phong lúc nhanh lúc chậm, tiếng kêu thảm thiết của Lô Khắc Lôi Đế Á cũng theo đó mà lúc cao lúc thấp. Trên giường, màu da ngăm đen của Dương Túc Phong hoàn toàn tương phản với thân thể trắng muốt của Lô Khắc Lôi Đế Á bên dưới, khiến cho Dương Túc Phong càng thêm phấn khích gia tăng cường lực. Trên giường phần hông của Dương Túc Phong càng không ngừng rung động. Hơn nữa càng lúc càng nhanh, Lô Khắc Lôi Đế Á dưới thân đã không hề giãy dụa được nữa, chỉ còn nương theo mỗi một động tác của Dương Túc Phong mà không ngừng kêu rên thảm thiết. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com

Trong chốc lát sau, Dương Túc Phong tựa hồ cảm thấy động tác như vậy còn chưa đủ thỏa mãn, hắn bèn đứng thẳng dậy, đặt hai chân thon thả của Lô Khắc Lôi Đế Á khoát lên vai mình. Rồi dồn sức bắt đầu chặng chạy nước rút cuối cùng, mỗi một lần hạ xuống đều xuyên vào đến tận chỗ sâu nhất trên thân thể của Lô Khắc Lôi Đế Á. Dưới sự tấn công như vũ bão của Dương Túc Phong, từ phần thân dưới của Lô Khắc Lôi Đế Á chảy ra một dòng chất lỏng trong suốt, hơn nữa dưới mỗi cử động của Dương Túc Phong lại tuôn chảy càng lúc càng nhiều, hòa cùng máu trinh thiếu nữ tấm ướt cả tấm khăn trải giường trắng muốt. Lô Khắc Lôi Đế Á mở mắt, có thể chứng kiến từng động tác của Dương Túc Phong tiến vào thân thể của mình, hết thảy những chuyện khủng khiếp này, nàng cứ tưởng là chuyện rất đỗi xa xôi, thậm chí cả đời cũng khó có khả năng xảy ra, vậy mà ngay lúc này đây. Nó đã diễn ra rành rành trước mắt của nàng. Bất luận là đôi mắt hay là sự đau đớn đang cào xé nàng đều đang tàn nhẫn tố cáo cho nàng biết, đây không phải là nằm mơ, mà chính là sự thật phũ phàng nhất.

Động tác của Dương Túc Phong càng lúc càng nhanh, Lô Khắc Lôi Đế Á bất lực kêu la thảm thiết. dường như hít thở cũng rất khó khăn, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, thở đứt quãng như hấp hối, có thể tắt thở bất kỳ lúc nào, còn hơi thở của Dương Túc Phong thì trái lại tràn đầy sức lực cường tráng. Không biết mệt mỏi, không cần nghỉ ngơi, thánh linh đan phát ra năng lượng vô cùng dồi dào, to lớn. Không biết đã trải qua bao lâu. Dương Túc Phong lại áp sát vào người Lô Khắc Lôi Đế Á ôm chặt lấy thân thể ngọc ngà mềm mại của nàng, đồng thời gia tăng sức mạnh và tốc độ, sau đó gầm nhẹ lên một tiếng, dùng hết toàn bộ khí lực xuyên vào tới chỗ sâu nhất trên thân thể Lô Khắc Lôi Đế Á. Lô Khắc Lôi Đế Á cảm giác được từ phần thân thể đang rung rung và co rút lại của Dương Túc Phong, một dòng chất lỏng nóng bỏng đang bắn vào tận sâu bên trong cơ thể của chính mình, một trận xây sẩm đến tối tăm đầu óc đã qua, Lô Khắc Lôi Đế Á biết, vòng đau khổ thứ nhất đã qua.

Lô Khắc Lôi Đế Á cảm nhận được có nước mắt từ khóe mắt của chính mình đang ứa ra, chậm rãi tràn xuống khóe môi mặn chát. Thấm đẫm niềm cay đắng xót xa. Nàng không thể không cúi đầu chấp nhận sự thật tàn khốc, trinh tiết của nàng, là thứ đáng giá nhất mà mọi người nữ nhân phải cố gắng giữ gìn, vậy mà ngay chốn phật đường đơn sơ như vậy, ngay trước tượng phật trang nghiêm mà từ bi, lại bị gã đàn ông mà nàng căm hận nhất cướp đi một cách vô cùng nhục nhã. Nhưng nàng không những phải cúi đầu chấp nhận tội ác mà hắn gây ra trên cơ thể nàng mà thậm chí còn nỗ lực che giấu tâm tình của bản thân, cố gắng tỏ vẻ hưởng ứng, hòa hợp cơ thể cùng với đối phương.

Đây, quả thật là nỗi đau chết đi sống lại của một người phụ nữ, nàng quả thực có cảm giác muốn được chết quách cho xong. Nghĩ đến cho dù là nữ vương cao quí mà cũng không né tránh được vận mệnh thảm khốc như thế này, nàng tình nguyện chính mình đang lúc rên rỉ sẽ đột nhiên tắt thở, từ nay về sau không bao giờ tỉnh lại làm gì nữa.

Song ác mộng vẫn còn chưa chấm dứt, không đợi Lô Khắc Lôi Đế Á hồi phục lại, Dương Túc Phong khí thế như mãnh hổ lần nữa tiến nhập vào thân thể vừa bị chà đạp hành hạ của nàng. Hắn dùng lực đẩy hai chân của Lô Khắc Lôi Đế Á thành hình chữ "M", lấy tay ôm lấy ngực của Lô Khắc Lôi Đế Á, máu trinh đỏ tươi cùng thứ chất lỏng trắng đục theo cử động của Dương Túc Phong từ khe hở nơi hai thân thể giao hợp chậm rãi chảy ra, chứng kiến cảnh này, Dương Túc Phong lại càng thêm hưng phấn, hắn lại càng mãnh liệt đẩy nhanh tốc độ hưởng thụ tấm thân mềm mại trinh nguyên của Lô Khắc Lôi Đế Á.

Lô Khắc Lôi Đế Á thống khổ giãy dụa dưới cơ thể hắn, cố gắng tránh cho thứ hung ác đó khỏi đâm sâu vào, thân thể của nàng sớm đã đổ mồ hôi đầm đìa, mái tóc dài bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp, dính bết lại trên tấm khăn trải giường màu trắng. Dương Túc Phong cũng chẳng hề có ý giảm nhẹ đi sức mạnh, tốc độ càng lúc càng nhanh, cái đó của hắn thô ráp đâm vào phần dưới mềm mại ấm áp của Lô Khắc Lôi Đế Á, làm cho Lô Khắc Lôi Đế Á phải chịu hành hạ muôn phần.

Nhưng Dương Túc Phong cũng chẳng hề có nhã hứng quan tâm đến cảm nhận của Lô Khắc Lôi Đế Á ra sao, nửa giờ sau, hắn rốt cuộc lần nữa lại tìm kiếm được sự thỏa mãn trên thân thể Lô Khắc Lôi Đế Á, từ trong thân thể của hắn phóng ra minh chứng cho tội ác của y, thân thể của Lô Khắc Lôi Đế Á sớm đã không còn hấp thụ được thứ đặc ân nhiều như thế nữa, một dòng chất lỏng màu trắng sữa chầm chậm chảy dọc theo phần thân dưới của Lô Khắc Lôi Đế Á.

Trận gió lốc cuối cùng cũng đã tiêu tán, Lô Khắc Lôi Đế Á buông thõng hai chân không còn lấy một chút sức lực nào, cơ hồ đã không còn sức mà khép lại nữa, vết máu đỏ thẫm trên tấm khăn trải giường trắng muốt đang sờ sờ trước mắt như muốn chứng minh sự thật phũ phàng là sự trong sạch của nàng đã bị tên ác quỉ đội lốt người này tàn nhẫn cướp đi. Lô Khắc Lôi Đế Á gần như đã chìm vào hôn mê, thống khổ ngập ngừng nói khẽ: "Dương Túc Phong, ngươi đã chiếm được cơ thể của ta, ngươi thỏa mãn rồi chứ? Ngươi sẽ tự nguyện bỏ qua cho vương quốc Ương Già chúng ta phải không?"

Dương Túc Phong không nói gì, nguyên do sau khi khoái cảm trôi qua, một cơn uể oải mệt mỏi từ đâu ập tới khiến hắn lập tức ngủ thiếp đi.

Qua hồi lâu, Lô Khắc Lôi Đế Á yên lặng đứng lên, lặng lẽ một mình mặc quần áo, cắn răng chịu đựng phần thân dưới đang đau nhức, lén lút bước ra ngoài.

Bên ngoài, mưa vẫn rả rích từng giọt rơi rơi như nhỏ lệ, trong màn mưa mịt mờ giăng trắng trời trắng đất, cảm thấy thê lương thảm đạm như tiền đồ của vương quốc Ương Già, vĩnh viễn không sao nhìn thấy được ngày mai tươi sáng.

Lúc Lô Khắc Lôi Đế Á rời đi, nhạy cảm biết được bọn Đan Nhã Huyến đã phần nào nhận ra vẻ khác lạ dị thường của nàng, mới vừa rồi trong thiện phòng đã xảy ra chuyện gì, các nàng đã biết tỏng hết thảy, chỉ là muốn nói điều gì đó nhưng lại không thốt nên lời, chỉ có Viên Ánh Lạc cúi đầu yên lặng cắm cúi ghi chép, số lượng thành viên phụ nữ của Đan Phượng hành cung lại nhiều thêm một người mà ở vương quốc Ương Già xa xôi kia vẫn còn tới bốn người như thế nữa...


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status