Tối nay là ngày đính hôn của Trình Hạo Nhiên và Kim Hạ.
Tuy vậy anh vẫn không đến công ty..
Kim Hạ nhìn cánh cửa phòng làm việc của Trình Hạo Nhiên đóng kín cô có chút không yên lòng..
Mấy ngày nay cô ta đã không gặp được anh rồi..Suy nghĩ một chút Kim Hạ lấy túi xách đi tìm Trình Hạo Nhiên...
Hạ Tử Yên không còn nằm yên trên giường nữa..
Bị anh ép buộc cô cũng đã chịu ăn, dù là ăn rất ít, chỉ mấy ngày mà sắc mặt rất tệ...
Trình Hạo Nhiên vẫn bên cạnh cô mỗi ngày, mặc cô không để ý đến mình, anh vẫn dỗ dành cô từng chút một..Mỗi tối anh vẫn ôm lấy cô chìm vào giấc ngủ mà Hạ Tử Yên cũng không từ phản kháng.
Chỉ ngoài đêm đó cô nổi giận còn mấy ngày nay cô vô cùng ngoan ngoãn,yên lặng đến mức anh đau lòng...Tuyệt nhiên một chữ cô cũng không nói với anh...
Không nháo, không gây sự chỉ là im lặng không quan tâm đến anh mà thôi..
Hạ Tử Yên lợi dụng anh trong thư phòng không theo cô, thả bước ra ngồi ngoài vườn hoa..
Hạ Tử Yên ngồi trên xích đu, thấy quản gia chạy ra mở cửa, người đi vào không ai khác là Kim Hạ...
Hai tay Hạ Tử Yên nắm chặt, hơi thở cũng trở nên khó khăn....
Kim Hạ dĩ nhiên thấy Hạ Tử Yên, nhìn sắc mặt không tốt của cô, cô ta nhếch môi mỉm cười..nện giày cao gót tiến đến...
-" Hi em! Em bệnh à chị thấy sắc mặt em không tốt?"
Hạ Tử Yên đưa mắt nhìn cô ta, bất giác nở nụ cười ngọt ngào..
-" Đúng vậy..Nhiên phải ở nhà chăm sóc tôi.Chị đến tìm anh ấy à? "
Nói rồi cô khom người vặn vòi nước tưới cây...
Kim Hạ khuôn mặt có chút khó coi bước theo sau, cười cười...
-" Không phải là nghe tin tức Chị và Nhiên đính hôn..Em sinh bệnh đấy chứ.Nếu thật là vậy chị thấy mình thật có lỗi..."
Hai tay Hạ Tử Yên nắm chặt vòi nước, xoay mặt nhìn cô ta, môi nhếch lên thành nụ cười châm biếm, nhướn mày...
-" Chị xứng sao.. đính hôn rồi hủy hôn..Chị ấu trĩ xem là thật à? Với lại tôi không so đo với người không xứng tầm với mình..."
Ánh mắt Kim Hạ hung hăng trừng lấy Hạ Tử Yên...vẻ mặt tức giận rõ ràng, cũng không còn vẻ hiền lành như lúc đầu nữa...
-" Hạ Tử Yên cô đừng xắc láo..Tôi hơn cô về mọi mặt cô nhìn lại gia cảnh của mình xem..
Cô có gì dám nói tôi không xứng tầm.."
Có thể với một số cô gái khi bị nói như thế sẽ mặc cảm, uất ức..Nhưng với Hạ Tử Yên cô chưa bao giờ mặc cảm về quá khứ mình cả.Mồ côi thì sao, không cha không mẹ thì ảnh hưởng đến người khác à.Cô vẫn học hành đàng hoàng, là một người có chí hưởng rõ ràng, cô chưa bao giờ tự ti về hoàn cảnh của chính mình cô chỉ cần biết mình sống tốt không ảnh hưởng gì đến ai, có gì mà phải phiền lòng..
Cũng chính vì suy nghĩ như vậy nên cô mới can đảm yêu và bên cạnh Trình Hạo Nhiên..
Mà cô biết anh cũng chẳng quan tâm gia cảnh của cô ra sao..Cái anh quan tâm là trái tim cô đối với anh như thế nào?
Ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy kiêu hãnh của mình, cười lạnh..
-" Bằng việc trái tim Trình Hạo Nhiên thuộc về tôi.."
Môi Kim Hạ run lên lại thấy Hạ Tử Yên nhún vai thở dài nói tiếp..
-" Haiz..Tôi rất rộng lượng không tính toán với chị..Để chị được hưởng vui vẻ một chút danh phận vị hôn thê tương lai với người đàn ông của tôi...
Nhưng điều đó vĩnh viễn sẽ không bao giờ thành sự thật...Chị hãy tin những gì tôi nói, tạm thời vui được thì cứ vui đi, niềm vui ấy sẽ không kéo dài được bao lâu nữa đâu..."
-" Hạ Tử Yên..ý cô vậy là sao..Hừ..Tôi biết cô đang đau khổ nên nói năng bậy bạ rồi cô sẽ ân hận những gì mình nói.Chỉ buổi tối nay nữa thôi, tôi sẽ lấy vị trí là vợ chưa cưới của Trình Hạo Nhiên tống cổ cô ra khỏi đây..."
Hạ Tử Yên thấy Kim Hạ nổi giận, bất ngờ bật cười hất mặt..
-" Khi nào làm được thì hãy nói..Còn bây giờ người nên tỉnh táo là chị không phải tôi..Ồh tôi đang rảnh để tôi giúp chị "
Nói rồi chưa để Kim Hạ hiểu ý..Hạ Tử Yên thụt lui ra sau ba bước, đưa vòi nước về hướng Kim Hạ, xịt vào người cô ta...
-" Á..Hạ Tử Yên cô điên rồi...ôi..ướt hết rồi..đồ điên này ngưng ngay.."
Nhìn cô ta ướt như con chuột lột làm lòng Hạ Tử Yên hả dạ chút ít..Cô mặc kệ Kim Hạ la hét in ỏi chấn động cả người giúp việc và vệ sĩ, dĩ nhiên Trình Hạo Nhiên cũng nghe thấy...
Khi mọi người chạy ra điều chứng kiến một cảnh Kim Hạ mình mẩy ướt đẫm, chật vật thụt lùi tránh né,ngã trên mặt cỏ..
Hạ Tử Yên sắc mặt lạnh lẽo đứng từ trên không ngừng xịt vòi nước tung tóe vào người cô ta...
-" Ngừng đi...Hạ Tử Yên...cô nghe tôi nói không?"
Nước vào mặt vào mũi vào mắt, quần áo ướt đẫm tóc tai rũ rượi..Kim Hạ ngồi dưới đất bất lực muốn kiếm đường chạy trốn nhưng Hạ Tử Yên tà ác chặn ngay ý đồ của cô ta, tay nhỏ bóp chặt vòi nước xịt vào mặt Kim Hạ không thương tiếc...
Vệ sĩ và người giúp việc đưa mắt nhìn nhau..
Trình Hạo Nhiên biết giờ anh mà ngăn cảng sẽ làm Hạ Tử Yên nổi giận..Thôi đi! xem như cô đang phát tiết có khi tâm tình sẽ tốt hơn..
Anh đứng đó hai tay đút vào túi quần nhìn cô gái nhỏ hậm hực chỉnh người..Vệ sĩ dĩ nhiên không được lệnh cũng chỉ khoan tay đứng xem..
Mà có phải cậu chủ quá nuông chiều Hạ Tử Yên hay không? Cô đang chỉnh người ta không thương tiếc mà người đó tối nay sẽ đính hôn với cậu chủ nhà họ..
Đến khi hả dạ, Hạ Tử Yên hung hăng ném vòi nước xuống đất, cất giọng cảnh cáo Kim Hạ..
-" Đừng đến đây vênh váo với tôi..Không nể mặt chú Tần tôi sẽ cho chị ngợp nước mà chết.."
Nói rồi bỏ vào nhà khi đi ngang qua Trình Hạo Nhiên không nhìn anh một cái...
Mọi người liền tránh qua nhường đường cho cô, nhìn Kim Hạ có chút đồng cảm..
Kim Hạ mắt đỏ ngầu chật vật đứng dậy, thấy Trình Hạo Nhiên không một chút quan tâm đến mình, mà bước theo Hạ Tử Yên, Kim Hạ nức nở đuổi theo nắm tay anh..
-" Nhiên..Tử Yên cô ấy quá đáng lắm..Anh phải lấy công bằng cho em "
Trình Hạo Nhiên vung tay cô ta ra, lạnh lùng quát..
-" Tránh xa Yên Yên ra..Cô còn không hiểu chuyện lần sau hậu quả không đơn giản như vậy đâu "
Bảo bối của anh không chỉnh người vô cớ..Từ khi có lí do..
Nghe anh nói thế cả Kim Hạ run lên, mặt tái mét hé môi không nói nên lời...
Chỉ biết ôm lấy cơ thể lạnh run nhìn bóng anh khuất xa...
Vệ sĩ và người giúp việc thấy hết chuyện lãng ra chỗ khác...Không ai có ý định mở miệng hỏi cô ta có sao không hay lấy khăn cho cô ta lau..
Giỡn sao! cô chủ ra tay chỉnh người ai dám ra tay giúp cô ta chứ..
Thế mới thấy cô chủ của bọn họ lên cơn thịnh nộ đúng chất là một tiểu ác ma...
Tuy vậy anh vẫn không đến công ty..
Kim Hạ nhìn cánh cửa phòng làm việc của Trình Hạo Nhiên đóng kín cô có chút không yên lòng..
Mấy ngày nay cô ta đã không gặp được anh rồi..Suy nghĩ một chút Kim Hạ lấy túi xách đi tìm Trình Hạo Nhiên...
Hạ Tử Yên không còn nằm yên trên giường nữa..
Bị anh ép buộc cô cũng đã chịu ăn, dù là ăn rất ít, chỉ mấy ngày mà sắc mặt rất tệ...
Trình Hạo Nhiên vẫn bên cạnh cô mỗi ngày, mặc cô không để ý đến mình, anh vẫn dỗ dành cô từng chút một..Mỗi tối anh vẫn ôm lấy cô chìm vào giấc ngủ mà Hạ Tử Yên cũng không từ phản kháng.
Chỉ ngoài đêm đó cô nổi giận còn mấy ngày nay cô vô cùng ngoan ngoãn,yên lặng đến mức anh đau lòng...Tuyệt nhiên một chữ cô cũng không nói với anh...
Không nháo, không gây sự chỉ là im lặng không quan tâm đến anh mà thôi..
Hạ Tử Yên lợi dụng anh trong thư phòng không theo cô, thả bước ra ngồi ngoài vườn hoa..
Hạ Tử Yên ngồi trên xích đu, thấy quản gia chạy ra mở cửa, người đi vào không ai khác là Kim Hạ...
Hai tay Hạ Tử Yên nắm chặt, hơi thở cũng trở nên khó khăn....
Kim Hạ dĩ nhiên thấy Hạ Tử Yên, nhìn sắc mặt không tốt của cô, cô ta nhếch môi mỉm cười..nện giày cao gót tiến đến...
-" Hi em! Em bệnh à chị thấy sắc mặt em không tốt?"
Hạ Tử Yên đưa mắt nhìn cô ta, bất giác nở nụ cười ngọt ngào..
-" Đúng vậy..Nhiên phải ở nhà chăm sóc tôi.Chị đến tìm anh ấy à? "
Nói rồi cô khom người vặn vòi nước tưới cây...
Kim Hạ khuôn mặt có chút khó coi bước theo sau, cười cười...
-" Không phải là nghe tin tức Chị và Nhiên đính hôn..Em sinh bệnh đấy chứ.Nếu thật là vậy chị thấy mình thật có lỗi..."
Hai tay Hạ Tử Yên nắm chặt vòi nước, xoay mặt nhìn cô ta, môi nhếch lên thành nụ cười châm biếm, nhướn mày...
-" Chị xứng sao.. đính hôn rồi hủy hôn..Chị ấu trĩ xem là thật à? Với lại tôi không so đo với người không xứng tầm với mình..."
Ánh mắt Kim Hạ hung hăng trừng lấy Hạ Tử Yên...vẻ mặt tức giận rõ ràng, cũng không còn vẻ hiền lành như lúc đầu nữa...
-" Hạ Tử Yên cô đừng xắc láo..Tôi hơn cô về mọi mặt cô nhìn lại gia cảnh của mình xem..
Cô có gì dám nói tôi không xứng tầm.."
Có thể với một số cô gái khi bị nói như thế sẽ mặc cảm, uất ức..Nhưng với Hạ Tử Yên cô chưa bao giờ mặc cảm về quá khứ mình cả.Mồ côi thì sao, không cha không mẹ thì ảnh hưởng đến người khác à.Cô vẫn học hành đàng hoàng, là một người có chí hưởng rõ ràng, cô chưa bao giờ tự ti về hoàn cảnh của chính mình cô chỉ cần biết mình sống tốt không ảnh hưởng gì đến ai, có gì mà phải phiền lòng..
Cũng chính vì suy nghĩ như vậy nên cô mới can đảm yêu và bên cạnh Trình Hạo Nhiên..
Mà cô biết anh cũng chẳng quan tâm gia cảnh của cô ra sao..Cái anh quan tâm là trái tim cô đối với anh như thế nào?
Ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy kiêu hãnh của mình, cười lạnh..
-" Bằng việc trái tim Trình Hạo Nhiên thuộc về tôi.."
Môi Kim Hạ run lên lại thấy Hạ Tử Yên nhún vai thở dài nói tiếp..
-" Haiz..Tôi rất rộng lượng không tính toán với chị..Để chị được hưởng vui vẻ một chút danh phận vị hôn thê tương lai với người đàn ông của tôi...
Nhưng điều đó vĩnh viễn sẽ không bao giờ thành sự thật...Chị hãy tin những gì tôi nói, tạm thời vui được thì cứ vui đi, niềm vui ấy sẽ không kéo dài được bao lâu nữa đâu..."
-" Hạ Tử Yên..ý cô vậy là sao..Hừ..Tôi biết cô đang đau khổ nên nói năng bậy bạ rồi cô sẽ ân hận những gì mình nói.Chỉ buổi tối nay nữa thôi, tôi sẽ lấy vị trí là vợ chưa cưới của Trình Hạo Nhiên tống cổ cô ra khỏi đây..."
Hạ Tử Yên thấy Kim Hạ nổi giận, bất ngờ bật cười hất mặt..
-" Khi nào làm được thì hãy nói..Còn bây giờ người nên tỉnh táo là chị không phải tôi..Ồh tôi đang rảnh để tôi giúp chị "
Nói rồi chưa để Kim Hạ hiểu ý..Hạ Tử Yên thụt lui ra sau ba bước, đưa vòi nước về hướng Kim Hạ, xịt vào người cô ta...
-" Á..Hạ Tử Yên cô điên rồi...ôi..ướt hết rồi..đồ điên này ngưng ngay.."
Nhìn cô ta ướt như con chuột lột làm lòng Hạ Tử Yên hả dạ chút ít..Cô mặc kệ Kim Hạ la hét in ỏi chấn động cả người giúp việc và vệ sĩ, dĩ nhiên Trình Hạo Nhiên cũng nghe thấy...
Khi mọi người chạy ra điều chứng kiến một cảnh Kim Hạ mình mẩy ướt đẫm, chật vật thụt lùi tránh né,ngã trên mặt cỏ..
Hạ Tử Yên sắc mặt lạnh lẽo đứng từ trên không ngừng xịt vòi nước tung tóe vào người cô ta...
-" Ngừng đi...Hạ Tử Yên...cô nghe tôi nói không?"
Nước vào mặt vào mũi vào mắt, quần áo ướt đẫm tóc tai rũ rượi..Kim Hạ ngồi dưới đất bất lực muốn kiếm đường chạy trốn nhưng Hạ Tử Yên tà ác chặn ngay ý đồ của cô ta, tay nhỏ bóp chặt vòi nước xịt vào mặt Kim Hạ không thương tiếc...
Vệ sĩ và người giúp việc đưa mắt nhìn nhau..
Trình Hạo Nhiên biết giờ anh mà ngăn cảng sẽ làm Hạ Tử Yên nổi giận..Thôi đi! xem như cô đang phát tiết có khi tâm tình sẽ tốt hơn..
Anh đứng đó hai tay đút vào túi quần nhìn cô gái nhỏ hậm hực chỉnh người..Vệ sĩ dĩ nhiên không được lệnh cũng chỉ khoan tay đứng xem..
Mà có phải cậu chủ quá nuông chiều Hạ Tử Yên hay không? Cô đang chỉnh người ta không thương tiếc mà người đó tối nay sẽ đính hôn với cậu chủ nhà họ..
Đến khi hả dạ, Hạ Tử Yên hung hăng ném vòi nước xuống đất, cất giọng cảnh cáo Kim Hạ..
-" Đừng đến đây vênh váo với tôi..Không nể mặt chú Tần tôi sẽ cho chị ngợp nước mà chết.."
Nói rồi bỏ vào nhà khi đi ngang qua Trình Hạo Nhiên không nhìn anh một cái...
Mọi người liền tránh qua nhường đường cho cô, nhìn Kim Hạ có chút đồng cảm..
Kim Hạ mắt đỏ ngầu chật vật đứng dậy, thấy Trình Hạo Nhiên không một chút quan tâm đến mình, mà bước theo Hạ Tử Yên, Kim Hạ nức nở đuổi theo nắm tay anh..
-" Nhiên..Tử Yên cô ấy quá đáng lắm..Anh phải lấy công bằng cho em "
Trình Hạo Nhiên vung tay cô ta ra, lạnh lùng quát..
-" Tránh xa Yên Yên ra..Cô còn không hiểu chuyện lần sau hậu quả không đơn giản như vậy đâu "
Bảo bối của anh không chỉnh người vô cớ..Từ khi có lí do..
Nghe anh nói thế cả Kim Hạ run lên, mặt tái mét hé môi không nói nên lời...
Chỉ biết ôm lấy cơ thể lạnh run nhìn bóng anh khuất xa...
Vệ sĩ và người giúp việc thấy hết chuyện lãng ra chỗ khác...Không ai có ý định mở miệng hỏi cô ta có sao không hay lấy khăn cho cô ta lau..
Giỡn sao! cô chủ ra tay chỉnh người ai dám ra tay giúp cô ta chứ..
Thế mới thấy cô chủ của bọn họ lên cơn thịnh nộ đúng chất là một tiểu ác ma...
/59
|