Đồng Phục Cùng Áo Cưới

Chương 62: Thiếu

/66


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Voicoi08

“Em nghe không hiểu! Em không thấy cái gì hết!” Du Thanh Quỳ cũng co chặt hai chân, mạnh miệng không thừa nhận.

“Đúng không?” Thời Diệu thấp giọng cười một tiếng. cậu nhẹ nhàng thổi hơi ở bên tai Du Thanh Quỳ, làm Du Thanh Quỳ bắt đầu cảm thấy ngứa từ bên tai, mãi cho đến khi cả một nửa người của cô đều cảm thấy tê dại.

Thời Diệu chậm rãi cọ một chút, lại hỏi: “Hiện tại em có cảm nhận được không?”

Du Thanh Quỳ cắn môi nhìn chằm chằm Thời Diệu, thân mình căng chặt của cô bỗng nhiên thả lỏng lại, thậm chí vươn hai tay ôm cổ Thời Diệu. Cô hơi hơi ngẩng đầu,cô nhẹ nhàng hôn một cái lên khóe miệng Thời Diệu, sau đó khóe miệng nhẹ nhàng nở nụ cười.

Thời Diệu nhíu mày, hỏi: “Du Thanh Quỳ, em đang quyến rũ anh sao?”

Du Thanh Quỳ gật gật đầu, cười nói: “Dù sao anh cũng sẽ không làm gì em đâu."

Thời Diệu “A” một tiếng, nói: “Em chắc chằn rằng anh sẽ không làm gì em hay sao?"

Tay cậu chậm rãi di chuyến đến vòng eo Du Thanh Quỳ, từ ngoài áo ngủ của cô đi vào, nhẹ nhàng xoa nắn vòng eo mềm mại của cô.

Du Thanh Quỳ mím môi, vô cùng nghiêm túc gật đầu, nói: “Em chắc chắn, vô cùng chắc chắn!”

Thời Diệu làm loạn ở trên eo Du Thanh Quỳ, Cậu trừng mắt nhìn Du Thanh Quỳ liếc mắt một cái, buồn bã rút ta ra khỏi người cô, cậu nằm thành chứ X ở bên cạnh cô, tức giận mà nói: “Ngủ!”

Dừng một chút, cậu lại bỏ thêm một câu: “Em đừng có mà trêu chọc anh!”

Du Thanh Quỳ không nói chuyện.

Qua một hồi lâu, Du Thanh Quỳ xoay người, cô tìm được tay Thời Diệu, nắm chặt rồi ngáp một cái, thỏa mãn mà nói: “Ngủ ngon."

“Ngủ ngon.” giọng nói của Thời Diệu vẫn rất buồn bã.

Du Thanh Quỳ nhanh chóng vào giấc ngủ, khi ngủ cô không ngừng cọ lên người Thời Diệu, giống bạch tuộc vậy, tay chân cùng sử dụng ôm chặt trên người Thời Diệu.

Thời Diệu bất đắc dĩ mà thở dài. Cậu cúi đầu nhẹ nhàng hôn một chút ở đỉnh đầu Du Thanh Quỳ. Lê_quý_đôn.com

·

Hai ngày sau, Lâm Tiểu Ngộ về nước.

Du Thanh Quỳ cùng Thời Diệu cùng đi sân bay đón cô. Lâm Tiểu Ngộ vẫn là dáng vẻ đó, lúc cô đi khỏi đám người ồn áo nhốn nháo cô vẫn luôn cúi đầu. Tóc mái thật dày cũng không che được đôi mắt của cô, cô luôn sẵn sàng nghiêng người nhường đường cho người khác

“Tiểu ngộ!” Du Thanh Quỳ nhảy lên, vẫy tay với Lâm Tiểu Ngỗ vẫn đang đứng trong biển người.

Lâm Tiểu Ngộ mờ mịt mà nhìn xung quanh, khi cô nhìn thấy Du Thanh Quỳ và Thời Diệu đứng ở phía xa,gương mặt ngây thơ, dịu dàng của cô nhanh chóng hiện lên nụ cười ngọt ngào. Cả người giống như thay đổi trong nháy mắt. Cô luôn là như vậy, trước mặt người ngoài luôn luôn xa lạ, thẹn thùng, chỉ khi cô ở bên cạnh người nhà và bạn thân cô mới thể hiện con người thật của mình, một con người vô cùng đáng yêu.

Thời Diệu đưa Lâm Tiểu Ngộ về nhà, tự mình xuống bếp nấu cơm chiều cho hai cô gái. Cũng may người cậu là anh đã lâu không gặp Lâm Tiểu Ngộ, lại sắp tách ra một đoạn thời gian, cho nên anh xuống bếp mới không nấu tất cả các món đều thành hương vị chua ngọt, làm hai món Lâm Tiểu Ngộ thích ăn.

Lâm Tiểu Ngộ cười đến híp hết hai mắt, cô an món tôm cay vô cùng thỏa mãn, tuy rằng trên bàn cơm mười món ăn chỉ có hai món cô thích ăn……

Ngày hôm sau khi Lâm Tiểu Ngộ trở về, Thời Diệu liền phải về nước Đức. Du Thanh Quỳ và Lâm Tiểu Ngộ cùng nhau đưa cậu đi sân bay. Thời Diệu gõ gõ Lâm Tiểu Ngộ đầu, nói: “Học tập cho tốt, nếu ngay cả lớp trọng điểm mà thi không được thì sau này đừng có gọi cậu là cậu nữa."

Thời Diệu vẻ mặt ghét bỏ.

Lâm Tiểu Ngộ bẹp hạ miệng, nhỏ giọng nói: “Cậu không thể khinh thường người…… cháu

khẳng định có thể thi được đi……”

Cô cúi đầu tự nhìn mũi chân mình.

Thời Diệu lại gõ lên đầu cô, sau đó mới nhìn về phía Du Thanh Quỳ. Du Thanh Quỳ vẫn luôn an tĩnh mà đứng ở bên cạnh Lâm Tiểu Ngộ,cả quãng đường tới đây cô vẫn luôn yên tĩnh, đại đa phần cô chỉ ngồi nghe Thời Diệu và Lâm Tiểu Ngộ nói chuyện mà thôi.

Thời Diệu nắm lấy bàn tay của Du Thanh Quỳ, Du Thanh Quỳ cười đem tay đưa cho cậu, lại đi thêm một bước về phía cậu.

Thời Diệu đem cô kéo đến trong ngực, cằm cậu đặt lên đỉnh đầu cô, nói: “Em phải nhớ là luôn phải nhớ đến anh nhé? Lúc ăn cơm cũng nhớ, lúc học cũng nhớ, lúc nghĩ cũng nhớ, lúc đi ra ngoài càng phải nhớ anh nhé, em nhớ rõ chưa?"

Du Thanh Quỳ ở trong ngực cậu vô cùng nghiêm túc gật đầu.

Thời Diệu xoa xoa đầu cô, hai tay buộc chặt ôm chặt cô một chút, lại không tha mà buông ra. Cậu kéo hành lý xoay người đi tới cửa kiểm an.

Du Thanh Quỳ nhìn bóng dángThời Diệu, đôi mắt cô giống như dán ở trên lưng Thời Diệu, trai tim của cô cũng giống như đi theo Thời Diệu.

Lâm Tiểu Ngộ đứng một bên nhìn nhìn Thời Diệu nơi xa, lại nhìn nhìn Du Thanh Quỳ, cô xoa xoa đầu chính mình. Tuy rằng mỗi lần Thời Diệu gõ đầu cô đều có khống chế lực, nhưng cô vẫn cảm thấy đau. Tại sao cậu nhỏ luôn luôn là gõ cô, mà động tác đối với Du Thanh Quỳ lại không phải gõ, mà là xoa……

Lâm Tiểu Ngộ nhụt chí mà cúi đầu,hai mũi chân chạm vào nhau.

Hừ, chỉ biết bắt nạt cẩu độc thân.

·

Trước kì thi cuối kì, cũng là kì thi quan trọng, thật ra cũng chỉ còn có năm ngày. Du Thanh Quỳ bắt đầu dùng rất nhiều thời gian giúp Lâm Tiểu Ngộ học bù.

Lâm Tiểu Ngộ bởi vì trước đó đã xin nghỉ gần một học kỳ, tất nhiên cũng bị “Đuổi” ra khỏi lớp trọng điểm. Du Thanh Quỳ hy vọng lần này sau khi công bố thành tích của kì thi, Lâm Tiểu Ngộ có thể quay về lớp.

Trước đó Du Thanh Quỳ đã nói chuyện với giáo viên, trong những tiết học tự học hoặc giờ ra chơi, cô sẽ đến lớp 5 mà Lâm Tiểu Ngộ đang học để giúp cô ấy ôn bài.

Một tiết giảng bài này, Du Thanh Quỳ lại ôm sách đi vào lớp năm, ngồi ở bên cạnh Lâm Tiểu Ngộ giúp cô học bù. Dù sao cũng là cao tam, cho dù không phải lớp trọng điểm học sinh cũng bắt đầu biết học tập, cho nên ngay cả lớp tự học, trong phòng học cũng rất yên


/66

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status