Độc Phi Ngự Tà Vương

Chương 50 - Chương 50

/125


Edit: voi còi

Lão lục này, lại chạy đến trước mặt đại ca đi xun xoe.

Được rồi, hắn không ở, ba người chúng ta cũng thật dễ dàng nhẹ nhõm.

Ngay cả cái nữ nhân đều không có, nhẹ nhõm cái gì?

Không có nữ nhân, không phải...

Cửa ám đạo hơi truyền đến động tĩnh, ba người bên trong phòng nhìn sang.

Ta nói lão lục a, ngươi còn bỏ được trở về, không phải ở... A!

Bên trong phòng ba người nơi cổ đều bị một cây châm gỗ sắc nhọn đâm trúng, mềm ngã trên mặt đất, có cùng kết cục như thổ phỉ trong sơn trại.

Lâm Mị chậm rì rì theo trong ám đạo đi ra, mở cửa phòng ra, nhìn thấy mọi người bên trong trại vẫn bận rộn như trước, cất giọng nói: Gọi người đứng đầu của các ngươi qua đây.

Người trong trại kinh ngạc, có người ngốc tại chỗ, có người vẻ mặt mờ mịt, có người vội vã chạy đi tìm người.edit: voi còi

Rất nhanh một nam nhân hơn ba mươi tuổi đi tới, quan sát Lâm Mị, đúng mực hỏi một câu: Cô nương là người nào?

Người của quan phủ. Lâm Mị cười nói: Trại của các ngươi vẫn đánh cướp bách tính trong thành, quấy rối cuộc sống biên cương, trong triều phái binh lệnh chúng ta đến dẹp loạn.

Những lời này vừa ra, liền giống như đổ nước lạng vào trong chảo dầu nóng, trức tiếp nổ tung.

Nam nhân dẫn đầu giơ tay lên, mọi người đồng loạt câm miệng, nam nhân hướng nhảy tới hai bước, nói: Cô nương xuất hiện ở đây, chắc hẳn những thứ người kia đã bị quan phủ khống chế đi?

Lâm Mị hơi gật đầu.

Tộc nhân của chúng ta vẫn ở đây tự cấp tự túc, ngay cả là quá gian khổ, cho tới bây giờ cũng chưa từng mạo phạm vào biên cảnh của quý quốc. Lần này hoàn toàn chính là bị ép.

Những người đó hạ độc ở trên người tộc nhân chúng ta, nếu như không nghe lời, người nhà của chúng ta liền lấy không được giảm bớt thuốc giải.

Đương nhiên, chúng ta cũng sẽ không không thừa nhận, chuyện cướp đoạt, chúng ta quả thật có tham dự. Cho nên, cô nương, nếu là muốn bắt người, mang ta trở lại báo cáo kết quả công tác, đừng làm khó tộc nhân của ta.

Nam nhân đem tất cả mọi chuyện đều nhận về mình, người phía sau hắn buồn hô một tiếng: Tộc trưởng!

Lâm Mị cười, đi xuống nói: Người kinh đô đã bắt được, còn muốn giao người nào đây?

Nam nhân ngẩn người, Lâm Mị đã đi đến trước mặt hắn, hỏi: Xưng hô như thế nào?

Điền Nguyên. Điền Nguyên nói lên tính danh của mình.

Các ngươi trước đây liền ở gần đây sao? Lâm Mị kỳ quái hỏi.

Quê hương của chúng ta bên kia đã không thích hợp cư trú, đã nghĩ tìm những địa phương khác di chuyển, trên đường liền gặp được bọn họ. Điền Nguyên bất đắc dĩ nói: Bị bọn họ hạ dược, cứ ba ngày liền muốn dùng một lần thuốc giải, nếu không, liền sẽ bị độc phát bỏ mình.

Thảo




/125

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status