Đô Thị Tu Chân

Chương 19: giam cầm

/33


Để lại Tiểu Lục 1 mình ngơ ngác ở đó , trong lòng vô cùng tức giận , nhưng chỉ có thể tức giận giẫm chân tại chỗ .nắm chặt cuốn “ bí kíp” gì đó trong tay , chỉ muốn xé nát nó đi , nhưng mà nghĩ tới sự lợi hại của Ngô Đạo Tử , lại không dám làm thế .

Ngơ ngác hết nửa ngày trời , mới thở 1 hơi dài , cẩn thận bỏ cuốn sách vào trong lòng . cúi người xuống tháo chiếc túi vải ra .

Cho dù như thế nào đi nữa , tìm thức ăn lót bụng trước đã rồi hãy tính sau!

“ á ? cái này ……….”

Tiểu Lục ngồi dưới đất , mở chiếc túi “ càn khôn” ra , không kềm được phải giật mình !

chiếc túi càn khôn này xemra chưa chắc lớn bằng chiếc cặp sách của mình , nhưng mà khi tháo sợi dây cột ở trên đầu ra , trong đó lớn tới nỗi làm cho anh ta phải giật mình ! trong chiếc túi đó như có 1 thế giới khác , 1 tay thò vào sâu không thấy đáy !

trong thung lũng chỉ còn lại mỗi mình Tiểu Lục đang ngồi dưới đất , nhìn thấy bầu trời dần dần tối hẳn , trong thung lũng chỉ còn lại mỗi 1 tiếng nói của Tiểu Lục mà thôi .

“ hả ? mì ăn liền ? quần áo ? túi gạo ? thịt ? cocacola ? mẹ kiếp , còn có cả cái nồi ??quái đản , cái bình kim loại lớn này là ……. Bình ga ? trời ơi , có cả bếp lò nữa ? chẳng lẽ lão già khốn nạn đó mang cả nhà bếp tới đây sao ?”

tốn hết sức ba bò chín trâu , cuối cùng thì Tiểu Lục đã lấy ra hết tất cả mọi thứ đựng trong chiếc túi càn khôn , cho dù anh ta luyện tập từ nhỏ , sức khỏa tráng kiện , nhưng cũng đã mệt tới nỗi đứng không vững .

nhìn thấy món đồ dùng bỏ đầy xung quanh , trong lòng anh ta có chút không biết phải làm sao . tên Ngô Đạo Tử đó , hình như đã dọn hết tất cả mọi thứ đồ đạc trong nhà tới đây rồi .

quá đáng nhất là hắn còn mang theo tủ lạnh tới đây nữa chứ , nhưng mà trong thung lũng làm gì có điện để cắm tủ lạnh chứ !

Tiểu Lục vô tình tìm thấy chiếc điện thoại di động của mình , vừa định gọi điện ra ngoài cầu cứu , nhưng mà trong thung lũng này không hề có sóng .

Điều khiến Tiểu Lục tức giận nhất là, Ngô Đạo Tử còn nhét luôn cả chiếc ti vi vào trong túi càn khôn nữa chứ , nhưng không điện thì làm sao coi đây ?

tìm hết nửa ngày trời mới tìm thấy được 1 cái MP3 , Tiểu Lục như bắt được vàng , cầm trên tay nghe hết nửa ngày trời , dần dần lại cảm thấy rất vô vị , ném sang 1 bên .

Cái bụng bắt đầu gõ trống , Tiểu Lục đành chịu , chỉ có thể lắp bình ga vào , dựng bếp lò lên bắt lửa nấu cơm . lại từ trong tủ lạnh lấy ra 1 bịch sủi cảo đông lạnh .

Như vậy , cái thung lũng nhỏ bé , nhưng lại giống như bồng lai tiên cảnh dần dần nhìn thấy 1 ngọn lửa bốc lên .

Tiểu Lục không biết rằng , trong lúc anh ta đang bận rộn , thực ra Ngô Đạo Tử không hề rời đi .

Tên lão già này đang sử dụng “ thuật ẩn thân” , đứng ở trên không khoảng mười mấy mét quan sát Tiểu Lục . chỉ nhìn thấy Ngô Đạo Tử mang theo nụ cười , nhỏ tiếng nói : “ nhóc con à , đừng trách chú mi nhẫn tâm ! chỉ là mi sống trong tục thế , hình thành tính cách nóng nảy , bắt mi phơi ở đây vài ngày , chỉ là muốn mai mòn tính cách nóng nảy của mi , nếu không thì mi không thể nào nén được tính nóng nảy để chuyên tâm tu luyện được !”

Than thở 1 hồi , lỗ mũi ngửi thấy mùi thơm của thức ăn từ phía dưới truyền tới , lão già khốn nạn đã bắt đầu chảy nước miếng .

“ à, thằng nhóc này tuy có chút ngang bướng , nhưng nấu ăn quả thật rất ngon !” trong lòng lão khốn nạn có chút dao động , không dám nhìn xuống phía dưới nữa , lần này mới thật sự lén lén rời khỏi .

đêm hôm đó , Tiểu Lục chỉ có thể nằm ngủ trên chiếc giường trúc . tuy đang là mùa hè , nhưng khi đêm xuống trong thung lũng vô cùng giá lạnh . đặc biệt là chíêc đầm nước ở cách đấy không xa , giống hệt như 1 chiếc máy lạnh đang thổi thẳng vào trong thung lũng . tuy ban ngày không mấy có cảm giác , nhưng vào ban đêm , lại lạnh tới nỗi chịu không thấu .

trong chiếc túi càn khôn do Ngô Đạo Tử để lại tuy có quần áo chăn mùn , nhưng khi Tiểu Lục nắp chăn ngủ tới nửa đêm , vẫn bị giật mình thức tỉnh vì các lạnh . lỗ mũi ngửi thấy thứ không khí ớn lạnh , anh ta đã chịu không nổi lạnh rùng mình .

lỗ tai nghe thấy tiếng thác nước chảy ào ào , vả lại cũng ngủ không được , nên Tiểu Lục đã đứng lên đi đi lại lại trong thung lũng . khoác lấy tấm chăn đi 1 vòng quanh thung lũng . lại luyện tập vài chiêu “ thái cực quyền” do Ngô Đạo Tử chỉ dạy từ nhỏ , lúc này cơ thể mới cảm thấy ấm dần lên .

Tiểu Lục nhìn thấy bầu trời dần dần sáng hẳn, chạy tới bên đầm nước quỳ xuống , bốc nước lên để rửa mặt . tuy nước đầm lạnh tới kinh người , nhưng anh ta vừa mới luyện tập xong , dùng nước lạnh để rửa mặt cho ta 1 cảm giác rất sảng khoái .

Chính vào lúc này , bỗng nhiên mặt nước chuyển động , phần phật 1 tiếng , 1 cái đầu hình tam giác to bằng cái chậu rửa mặt chia mặt nước ra từ dưới đầm nước ngóc cao đầu lên !

lúc này chỉ nhìn thấy 1 con rắn có thân hình thô to bằng 1 cái thùng nước từ trong giấc ngủ giơ cao nửa cái thân của nó , cái đầu của nó rời khỏi mặt nước trên 2 mét , trên cái đầu hình tam giác đó , phủ đầy những miếng vẩy màu đen , đôi mắt màu xanh lục nhìn chằm chằm vào Tiểu Lục , miệng rắn há to ra , lưỡi rắn màu đỏ tươi vừa nuốt vừa nhổ không ngừng .

Tiểu Lục ngơ ngác hết 5 giây đồng hồ , rồi đột nhiên phát 1 tiếng thảm kêu . “ ái da !!” 1 cái giật mình ngã lùi về phía sau , cái mông ngồi ngay xuống đất . khuôn mặt sợ sệt tới nỗi tái xanh , há to miệng nhìn chằm chằm vào con rắn khổng lồ ở trước mặt .

Con rắn từ từ bơi ra khỏi mặt nước , ngẩng cao thân của nó , từ trên cao nhìn xuống nhìn chằm chằm vào Tiểu Lục .

Tiểu Lục đã sợ tới nỗi hồn bay phách lạc , muốn la lớn , nhưng cổ họng đang run lên cầm cập , hai hàm răng cũng đang run tới nỗi phát ra tiếng “ cạch cạch cạch ….” , sao còn hét nổi nữa chứ . và lúc đầy đôi chân của anh ta đã mỏi nhừ, 1 chút sức cũng lấy không ra , đừng nói là chạy , ngay cả tròng mắt cũng nhúc nhích không được , chỉ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào con rắn ở trước mặt ……..

Tiếng động của tia nước rào rạt , con rắn khổng lồ từ từ bơi lên bờ , cơ thể lượn thành 1 cuộn tròn , Tiểu Lục nhìn sơ qua , con rắn này phải dài trên 14 , 15 mét là ít , chỉ là khi lượn lại 1 vòng quanh Tiểu Lục , ngẩng cao cơ thể cũng trên 2 mét , nhìn chằm chằm Tiểu Lục không nhúc nhích gì nữa .

Tiểu Lục dần dần định thần lại , trong lòng vừa tức vừa sợ , dốc sức chửi hết 18 đời tổ tiên của Ngô Đạo Tử , nhưng mà nhìn thấy con quái vật đang nhìn chằm chằm vào mình , lại không dám nhúc nhích , chỉ sợ rằng mình vừa nhúc nhích 1 cái , con rắn sẽ cắn tới .

“ Gia Cát tổ sư …… à không , Tiêu Dao phái tổ sư phù hộ , Như Lai Phật tổ Ngọc Hoàng đại đế Quan Thế Am bồ tát thượng đế chúa Giesu chúa Ala , *** xin hãy đến cứu con , nếu hôm nay con bị mất mạng , là do tên khốn nạn Ngô Đạo Tử kia đấy ………” Tiểu Lục sợ tới nỗi nói năng vớ vẩn .

1 người 1 rắn đứng song song lẫn nhau hết 1 phút đồng hồ , con rắn bỗng nhiên ghé tới gần , Tiểu Lục sợ tới nổi thở không ra hơi, suýt chút nữa thì ngất xỉu tại chỗ . trong lúc lê lê mê mê chỉ cảm thấy 1 thứ gì đó ướt át và lạnh ngắt đang dính vào mặt mình , anh ta mở mắt ra nhìn , chỉ thấy đầu rắn gần trong gang tấc, chiếc lưỡi rắn màu đỏ tươi đang liếm lên mặt mình .

chính sự khiếp sợ này , lại có tác dụng làm cho sức lực của Tiểu Lục đã hoàn toàn trở lại .

không biết lấy đâu ra dũng khí , Tiểu Lục đột nhiên quay đầu vừa bò vừa lăn lộn ra xa , vừa thảm kêu vừa bò về phía sau , bò được ra xa khoảng 5 , 6 mét , mới cẩn thận nhìn về phía sau .

nhìn thấy rắn khổng lồ không đuổi theo , Tiểu Lục mới yên tâm hơn chút , hồn vía đã bay về trong cơ thể , chỉ là trong lòng vẫn còn đang rất sợ hãi , run rẩy từ trong lòng lấy ra nửa cái bánh bao ăn thừa hôm qua , ném về phía con rắn , run giọng van xin nói : “ rắn ơi rắn ơi , thịt của ta ăn không ngon , nếu như mi đói , thì ăn cái bánh bao đó đi , tuy là thứ thức ăn đông lạnh trong siêu thị , nhưng ngon hơn thịt của ta nhiều ……….”

trong lòng anh ta vô cùng hoảng sợ , thung lũng này không có lối ra , nếu như con rắn muốn ăn thịt mình , e rằng mình sẽ không còn đường nào để chạy . chỉ hy vọng con rắn thích ăn bánh bao không thích ăn thịt người . còn việc con rắn vì sao thích ăn bánh bao ư , đó không phải là vấn đề để suy nghĩ lúc này nữa .

may là dường như con rắn không có ý định ăn thịt Tiểu Lục , nhìn thấy Tiểu Lục ở phía xa ném bánh bao tới , cũng chỉ ghé tới ngửi vài cái , lại né ra .

trong lòng Tiểu Lục đang rất sốt ruột , nhìn thấy con rắn không thích ăn bánh bao , nhanh chóng chạy về đống đồ dùng gia đình do Ngô Đạo Tử để lại , từ trong tủ lạnh ném hết tất cả mọi thứ trong đó ra ngoài , xúc xích đùi gà thịt tươi sữa trứng đều ném hết ra ngoài .

hành động này đã mang lại hiệu quả , vài quả trứng gà ném xuống đất vỡ ra , con rắn khổng lồ nhanh chóng trườn tới , dùng lưỡi liếm ăn lòng đỏ trứng ở dưới đất .

Tiểu Lục thở phào nhẹ nhõm , trời còn thương mình , con rắn này vẫn thích ăn trứng . nên nhanh chóng lục hết những quả trứng trong tủ lạnh ném hết ra ngoài , chỉ hy vọng con rắn ăn no bỏ đi , không làm hại tới mình .

Mười mấy quả trứng trong tủ lạnh đều ném hết ra ngoài , con rắn liếm ăn sạch sẽ , lại nhìn vào Tiểu Lục vài giây , bỗng nhiên quay đầu lại bỏ đi, xoạt xoạt rồi bơi trở lại xúông nước , chỉ trong chốc lát không còn nhìn thấy nó nữa .

Tiểu Lục ngơ ngác nhìn con rắn rời đi , sức lực toàn thân đột nhiên hoàn toàn biến mất , ngã ngồi xuống đất , mang theo bộ mặt đưa đám chửi hét : “ *** Ngô Đạo Tử , đây là cái nơi quỷ quái gì thế này !”


/33

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status