Mê tình hương gì? Sao lại vô sinh? Mộ Thiển Thiển đến một chữ cũng nghe không hiểu.
Nàng chỉ biết khi ngón tay dài của Hách Liên Tử Câm đụng đến cửa hoa huyệt của mình, thân hình nàng đột nhiên run lên, mật dịch bắt đầu tuôn ra.
Nàng vặn vẹo hai chân, nhịn không được nhỏ tiếng rên rỉ: A, nóng......
Bỗng nhiên hoa huyệt bị căng ra, nàng giật mình, bị chuyện này hù sợ đến mức lập tức thanh tỉnh lại.
Nâng mí mắt nhìn lên, nàng thấy Hách Liên đã cắm vào ít nhất một phần ba ngón tay thon dài của hắn vào nhục động.
Lập tức, xấu hổ, giận dữ, kinh hoảng và ủy khuất, đủ loại cảm xúc tuôn trào, vì vậy, cho dù lúc này ngón tay đó làm nàng rất thoải mái, nàng lại vẫn nỗ lực đẩy nó ra: Không cần! Đừng mà...... Xin ngươi, đừng!
Ngươi đã quên ta biết y thuật sao? Hách Liên Tử Câm mày cũng không nhíu, ngón tay dài tiếp tục gian nan cắm vào nhục động của nàng: Có phải ngươi thấy rất dễ động tình, vô cùng muốn bị nam nhân đè xuống, dùng sức thao? Đừng lộn xộn, ta đang cứu ngươi.
Giọng nói của hắn pha chút lãnh đạm, cho dù nói ra những lời dâm uế như vậy, nhưng bởi vì thái độ thản nhiên của hắn, những lời đó cũng làm người khác say mê.
Á...... Đau. Mộ Thiển Thiển vặn vẹo mông nhỏ, chỉ là một đầu ngón tay, nhưng vẫn làm nàng đau đến lệ ngập hốc mắt.
Hoa huyệt thật chặt, ta không tiến vào được, công chúa, thả lỏng, để ta vào. Hách Liên Tử Câm ngẩng đầu lên từ giữa hai chân nàng, nhìn khuôn mặt đỏ hồng của nàng: Có biết ai đã đưa ngươi lại đây không?
Hả? Thiển Thiển vốn đang kháng cự ngón tay hắn, lại bởi vì hắn đột ngột đổi chủ đề mà chưa kịp phản ứng: Ai...... Ai đã đưa ta lại đây?
Là Hiên Viên Liên Thành. Hách Liên Tử Câm hơi hơi nhíu mày, mê tình hương được thoa vào quá nhiều, may mà chưa bỏ vào quá lâu, chưa kịp hấp thu hết, hiện tại, nhục động của nàng chặt đến cả đầu ngón tay của hắn cũng chui không lọt.
Mạnh mẽ cắm vào một chút, Mộ Thiển Thiển lập tức lại rên rỉ, có thể nghe thấy đau đớn từ thanh âm của nàng.
Hách Liên Tử Câm bỗng nhiên cúi người về phía trước, dùng thân hình của mình, ép nàng nằm ngay ngắn lại trên giường.
A...... Đau......
Ta biết. Hắn đè lên người nàng, ngón tay kia vẫn cắm ở hoa huyệt nàng như cũ.
Nhưng khuôn mặt của hắn lại thản nhiên, đáy mắt thì đến chút dấu hiệu động tình cũng không có, không chán ghét, cũng chẳng thích thú.
Nam tử tuấn dật như vậy, nên mặc dù ngón tay hắn vẫn cắm trong nơi tư mật nhất của nàng, nàng vẫn không thể nào hận nổi hắn.
Vì sao không tự bơi lên bờ, nếu ta nhớ không lầm, ngươi bơi đâu có kém? Ánh mắt củaHách Liên Tử Câm tuy rằng không tính là nhu hòa, nhưng so với hai tên nam nhân kia thì đỡ hơn gấp mấy lần, Hay là ngươi cố ý chờ Hiên Viên Liên Thành đến cứu?
Xì poi phần 2: Một cục thịt bự thiệt bự vào tối thứ 6, 21h:v
Nàng chỉ biết khi ngón tay dài của Hách Liên Tử Câm đụng đến cửa hoa huyệt của mình, thân hình nàng đột nhiên run lên, mật dịch bắt đầu tuôn ra.
Nàng vặn vẹo hai chân, nhịn không được nhỏ tiếng rên rỉ: A, nóng......
Bỗng nhiên hoa huyệt bị căng ra, nàng giật mình, bị chuyện này hù sợ đến mức lập tức thanh tỉnh lại.
Nâng mí mắt nhìn lên, nàng thấy Hách Liên đã cắm vào ít nhất một phần ba ngón tay thon dài của hắn vào nhục động.
Lập tức, xấu hổ, giận dữ, kinh hoảng và ủy khuất, đủ loại cảm xúc tuôn trào, vì vậy, cho dù lúc này ngón tay đó làm nàng rất thoải mái, nàng lại vẫn nỗ lực đẩy nó ra: Không cần! Đừng mà...... Xin ngươi, đừng!
Ngươi đã quên ta biết y thuật sao? Hách Liên Tử Câm mày cũng không nhíu, ngón tay dài tiếp tục gian nan cắm vào nhục động của nàng: Có phải ngươi thấy rất dễ động tình, vô cùng muốn bị nam nhân đè xuống, dùng sức thao? Đừng lộn xộn, ta đang cứu ngươi.
Giọng nói của hắn pha chút lãnh đạm, cho dù nói ra những lời dâm uế như vậy, nhưng bởi vì thái độ thản nhiên của hắn, những lời đó cũng làm người khác say mê.
Á...... Đau. Mộ Thiển Thiển vặn vẹo mông nhỏ, chỉ là một đầu ngón tay, nhưng vẫn làm nàng đau đến lệ ngập hốc mắt.
Hoa huyệt thật chặt, ta không tiến vào được, công chúa, thả lỏng, để ta vào. Hách Liên Tử Câm ngẩng đầu lên từ giữa hai chân nàng, nhìn khuôn mặt đỏ hồng của nàng: Có biết ai đã đưa ngươi lại đây không?
Hả? Thiển Thiển vốn đang kháng cự ngón tay hắn, lại bởi vì hắn đột ngột đổi chủ đề mà chưa kịp phản ứng: Ai...... Ai đã đưa ta lại đây?
Là Hiên Viên Liên Thành. Hách Liên Tử Câm hơi hơi nhíu mày, mê tình hương được thoa vào quá nhiều, may mà chưa bỏ vào quá lâu, chưa kịp hấp thu hết, hiện tại, nhục động của nàng chặt đến cả đầu ngón tay của hắn cũng chui không lọt.
Mạnh mẽ cắm vào một chút, Mộ Thiển Thiển lập tức lại rên rỉ, có thể nghe thấy đau đớn từ thanh âm của nàng.
Hách Liên Tử Câm bỗng nhiên cúi người về phía trước, dùng thân hình của mình, ép nàng nằm ngay ngắn lại trên giường.
A...... Đau......
Ta biết. Hắn đè lên người nàng, ngón tay kia vẫn cắm ở hoa huyệt nàng như cũ.
Nhưng khuôn mặt của hắn lại thản nhiên, đáy mắt thì đến chút dấu hiệu động tình cũng không có, không chán ghét, cũng chẳng thích thú.
Nam tử tuấn dật như vậy, nên mặc dù ngón tay hắn vẫn cắm trong nơi tư mật nhất của nàng, nàng vẫn không thể nào hận nổi hắn.
Vì sao không tự bơi lên bờ, nếu ta nhớ không lầm, ngươi bơi đâu có kém? Ánh mắt củaHách Liên Tử Câm tuy rằng không tính là nhu hòa, nhưng so với hai tên nam nhân kia thì đỡ hơn gấp mấy lần, Hay là ngươi cố ý chờ Hiên Viên Liên Thành đến cứu?
Xì poi phần 2: Một cục thịt bự thiệt bự vào tối thứ 6, 21h:v
/122
|