Trên mặt chiếc gương dài hoàn toàn được làm từ thủy tinh là một thân hình tinh tế xinh đẹp, cùng khuôn mặt dùng từ bế nguyệt tu hoa* để tả cũng không phải là ngoa.
*Bế nguyệt tu hoa: Hình dung sắc đẹp đến nỗi khiến mặt trăng phải che lại, hoa phải hổ thẹn. Tức là rất đẹp.
Đây là khuôn mặt hiện tại của nàng, của Thất công chúa, kẻ diễm lệ nhưng lại độc ác mà nàng miêu tả!
Nàng xinh đẹp không gì sánh được, so với tiên nữ còn mê hoặc hơn, chỉ đáng tiếc, trong mắt nhiều người, địa vị của nàng lại hèn mọn đến con kiến cũng không bằng......
Suốt cả buổi sáng, Mộ Thiển Thiển có chút mất hồn mất vía, từ sau khi Phong cô nương kia thoa cho nàng chút thuốc rồi rời đi, thuốc đó trong u huyệt của nàng lúc lạnh lúc lại nóng, làm nàng vẫn có chút mơ mơ màng màng.
Trong lúc đó không biết bản thân đã ăn vào cái gì, cũng không biết các cung nữ lại thay cho nàng bộ đồ nào, cũng chẳng biết ai đã đưa nàng về Công chúa phủ chỉ cách hoàng cung vài dặm này, chỉ nhớ là thường ma ma đã nói, tối nay trước yến hội, còn phải tắm gội lần nữa, để ở lại Từ Ninh Cung mà hầu hạ các vị hôn phu của nàng.
Đường đường công chúa một nước, nhưng lại không thể làm chủ vận mệnh của mình, cuộc đời thật đáng buồn......
Bước đi trên con đường nhỏ yên tĩnh trong rừng, cho lui hai cung nữ vẫn luôn đi theo phía sau nàng, Mộ Thiển Thiển đi dạo một mình ở phía sau hoa viên.
Sau khi cơn chấn động với dung nhan tuyệt thế này qua đi, nàng bắt đầu nhớ về từng chút từng chút quãng thời gian ở hiện đại.
Cho dù mỗi ngày nàng gõ chữ đến 3, 4 giờ sáng, thì vẫn không đủ tiền ăn uống sinh hoạt, ít nhất, ở đó có người thân bạn bè, cũng có người thương nàng.
Quân Tứ Hải chắc chắn rất thương nàng, vì lúc nào hắn cũng vui vẻ để cho nàng cùng Tiêu Tiêu đánh, đương nhiên, đây là thương chứ không phải yêu.
Ở chỗ này cái gì cũng không có, dù có diện mạo xinh đẹp lại không thể yêu soái ca, có tiền lại không thuộc về nàng, có quyền còn phải bị Đông Lăng Mặc ăn hiếp, ở chỗ này, nàng có cái gì?
Sâu trong đình viện, ẩn ẩn có tiếng cười?? Cười, nàng chỉ do dự nửa khắc liền cất bước theo tiếng đi qua.
Còn chưa tới gần liền nghe được từng trận tiếng cười yêu kiều của các cô nương,tò mò, nàng vạch cành hoa lá chắn trước mắt ra, ghé mắt nhìn vào.
Một cảnh thật đẹp!
Đón gió ngọc thụ đón gió lập, ong điệp quanh quẩn ở bên người.*
*: câu này mình cũng không biết dịch sao nữa, mong bạn nào dịch giúp.
Hắn giương cung, nhắm ngay đám chim nhạn đang bay lượn trên trời kia, Vèo một cái, mũi tên rời cung, bay đi.
Chỉ kịp nghe tiếng kêu thảm thiết của chim nhạn, ngay sau đó, một con bị bắn trúng rời khỏi đàn nhạn, rơi xuống.
Bang một tiếng, rớt ngay kế chân nàng.
Tam hoàng tử của Đông Chu, Hiên Viên Liên Thành, tối hôm qua còn chưa nhìn rõ diện mạo của hắn, hiện tại nhìn thấy, mới biết được thì ra phu quân của nàng người nào cũng tuấn dật mê người.
Chỉ cần nhìn ánh mắt hình trái tim của những tỳ nữ kia đứng nhìn hắn là biết nam nhân này mê hoặc đến cấp độ nào rồi.
Từng đôi mắt hoa si, không kém lúc nhìn Đông Lăng Mặc bao nhiêu.
Có thể làm việc trong Công chúa điện có tính là may mắn khoogn nhỉ, ít nhất, mỗi ngày đều có thể ngắm soái ca, nghĩ thôi cũng thấy hạnh phúc.
Nếu nàng không phải Mộ Thiển Thiển, mà chỉ là một tỳ nữ bình thường, nàng cũng sẽ cảm thấy rất hạnh phúc.
Nhưng mà nàng...... Sáng nay từng ở trước mặt Hiên Viên Liên Thành...... tự an ủi......
*Bế nguyệt tu hoa: Hình dung sắc đẹp đến nỗi khiến mặt trăng phải che lại, hoa phải hổ thẹn. Tức là rất đẹp.
Đây là khuôn mặt hiện tại của nàng, của Thất công chúa, kẻ diễm lệ nhưng lại độc ác mà nàng miêu tả!
Nàng xinh đẹp không gì sánh được, so với tiên nữ còn mê hoặc hơn, chỉ đáng tiếc, trong mắt nhiều người, địa vị của nàng lại hèn mọn đến con kiến cũng không bằng......
Suốt cả buổi sáng, Mộ Thiển Thiển có chút mất hồn mất vía, từ sau khi Phong cô nương kia thoa cho nàng chút thuốc rồi rời đi, thuốc đó trong u huyệt của nàng lúc lạnh lúc lại nóng, làm nàng vẫn có chút mơ mơ màng màng.
Trong lúc đó không biết bản thân đã ăn vào cái gì, cũng không biết các cung nữ lại thay cho nàng bộ đồ nào, cũng chẳng biết ai đã đưa nàng về Công chúa phủ chỉ cách hoàng cung vài dặm này, chỉ nhớ là thường ma ma đã nói, tối nay trước yến hội, còn phải tắm gội lần nữa, để ở lại Từ Ninh Cung mà hầu hạ các vị hôn phu của nàng.
Đường đường công chúa một nước, nhưng lại không thể làm chủ vận mệnh của mình, cuộc đời thật đáng buồn......
Bước đi trên con đường nhỏ yên tĩnh trong rừng, cho lui hai cung nữ vẫn luôn đi theo phía sau nàng, Mộ Thiển Thiển đi dạo một mình ở phía sau hoa viên.
Sau khi cơn chấn động với dung nhan tuyệt thế này qua đi, nàng bắt đầu nhớ về từng chút từng chút quãng thời gian ở hiện đại.
Cho dù mỗi ngày nàng gõ chữ đến 3, 4 giờ sáng, thì vẫn không đủ tiền ăn uống sinh hoạt, ít nhất, ở đó có người thân bạn bè, cũng có người thương nàng.
Quân Tứ Hải chắc chắn rất thương nàng, vì lúc nào hắn cũng vui vẻ để cho nàng cùng Tiêu Tiêu đánh, đương nhiên, đây là thương chứ không phải yêu.
Ở chỗ này cái gì cũng không có, dù có diện mạo xinh đẹp lại không thể yêu soái ca, có tiền lại không thuộc về nàng, có quyền còn phải bị Đông Lăng Mặc ăn hiếp, ở chỗ này, nàng có cái gì?
Sâu trong đình viện, ẩn ẩn có tiếng cười?? Cười, nàng chỉ do dự nửa khắc liền cất bước theo tiếng đi qua.
Còn chưa tới gần liền nghe được từng trận tiếng cười yêu kiều của các cô nương,tò mò, nàng vạch cành hoa lá chắn trước mắt ra, ghé mắt nhìn vào.
Một cảnh thật đẹp!
Đón gió ngọc thụ đón gió lập, ong điệp quanh quẩn ở bên người.*
*: câu này mình cũng không biết dịch sao nữa, mong bạn nào dịch giúp.
Hắn giương cung, nhắm ngay đám chim nhạn đang bay lượn trên trời kia, Vèo một cái, mũi tên rời cung, bay đi.
Chỉ kịp nghe tiếng kêu thảm thiết của chim nhạn, ngay sau đó, một con bị bắn trúng rời khỏi đàn nhạn, rơi xuống.
Bang một tiếng, rớt ngay kế chân nàng.
Tam hoàng tử của Đông Chu, Hiên Viên Liên Thành, tối hôm qua còn chưa nhìn rõ diện mạo của hắn, hiện tại nhìn thấy, mới biết được thì ra phu quân của nàng người nào cũng tuấn dật mê người.
Chỉ cần nhìn ánh mắt hình trái tim của những tỳ nữ kia đứng nhìn hắn là biết nam nhân này mê hoặc đến cấp độ nào rồi.
Từng đôi mắt hoa si, không kém lúc nhìn Đông Lăng Mặc bao nhiêu.
Có thể làm việc trong Công chúa điện có tính là may mắn khoogn nhỉ, ít nhất, mỗi ngày đều có thể ngắm soái ca, nghĩ thôi cũng thấy hạnh phúc.
Nếu nàng không phải Mộ Thiển Thiển, mà chỉ là một tỳ nữ bình thường, nàng cũng sẽ cảm thấy rất hạnh phúc.
Nhưng mà nàng...... Sáng nay từng ở trước mặt Hiên Viên Liên Thành...... tự an ủi......
/122
|