Đấu Phá Thương Khung

Chương 780 - Đại Thống Lĩnh!

/1640




Tiêu Viêm đứng ở trên gác cao, sắc mặt ngưng trọng nhìn vào tờ giấy hắn đang cầm. Một lát sau, ngón tay khẽ búng, tín thư liền hoá thành một đám lửa nhỏ, bùng lên rồi nhanh chóng tiêu tán.

“Hồn Điện sao…”

Hắn thì thào lẩm bẩm, đôi mắt đen nhánh chậm rãi dâng tràn một luồng sát ý lạnh lẽo, đối với tổ chức này, có thể nói rằng hắn đã sớm hận thấu xương, bởi hai người thân cận nhất trong đời hắn hiện đang nằm trong tay bọn chúng.

Hàn quang loé lên trong mắt, một lát sau Tiêu Viêm đột nhiên xoay người, bước nhanh xuống gác. Hiện nay, đối với Hồn Điện thần bí kia hắn hoàn toàn không hiểu biết gì, mà muốn cứu Dược Lão cùng với phụ thân thì hắn cần phải có thêm thông tin về bọn chúng. Nhưng người của Hồn Điện xưa nay hành tung vô cùng quỷ dị, người thường rất khó gặp được, lần này có lẽ chính là một cơ hội lớn!

Chỉ cần có thể bắt lấy một người của Hồn Điện, Tiêu Viêm có thể biết được một ít tin tức liên quan đến Hồn Điện, điều này đối với hắn quả thật hết sức quan trọng.

Suy nghĩ kỹ càng vấn đề này xong, Tiêu Viêm liền tìm đến mấy người Tiêu Đỉnh, đem tình huống kể lại một lượt. Sau khi nghe được tin tức hắn sắp rời khỏi Đế Quốc Gia Mã, ai nấy đều trầm mặc một lúc rồi dứt khoát gật đầu. Riêng Tiêu Đỉnh lại càng hiểu rõ đệ đệ của mình, nếu cứ để Tiêu Viêm ở lại Đế Quốc Gia Mã là trói buộc hắn, ngược lại Đại Lục Đấu Khí mới chân chính là nơi hắn có thể thỏa sức vẫy vùng.

Sau khi bàn giao một ít sự việc của Viêm Minh xong, Tiêu Viêm không nấn ná nữa, vội tìm Tử Nghiên trong đế đô, rồi cùng nàng ta bay nhanh về phía Ma Thú Sơn Mạch. Đối với người của Hồn Điện hắn vốn hết sức kiêng kị, nên lần này rời khỏi Đế Quốc Gia Mã hắn càng cần có nhiều sự giúp đỡ hơn nữa, mà Mỹ Đỗ Toa rõ ràng là một lựa chọn tốt nhất.

Hiện giờ, toàn bộ Xà Nhân Tộc đã chuyển về trú ngụ ngay cạnh Ma Thú Sơn Mạch, mặc dù thường xuyên phải tranh đấu cùng với một ít ma thú, nhưng đối với những chiến sĩ xà tộc mà nói những chuyện này cũng không phải là vấn đề gì to tát lắm.

Sau khi lựa chọn sinh sống tại Đế Quốc Gia Mã thì sự cảnh giác của Xà Nhân Tộc đối với nhân loại cũng phai nhạt dần. Ở nơi sinh sống của bọn họ cũng đã thiết lập thông đạo có thể tự do liên lạc với bên ngoài, mặc dù chung quanh thông đạo có không ít chiến sĩ Xà Nhân Tộc tăng cường bảo vệ, nhưng so với quá khứ chỉ cần vừa thấy nhân loại liền hạ sát thủ, thì không thể nghi ngờ đó đã là một sự thay đổi rất tốt. Chỉ cần hai bên trải qua thời gian dài quan hệ, thì Xà Nhân Tộc chắn chắn sẽ dỡ bỏ sự đề phòng mà trở thành một thành viên của Đế Quốc Gia Mã.

Khu vực của Xà Nhân Tộc mặc dù cách Đế đô tương đối xa, nhưng với tốc độ của hai người Tiêu Viêm thì ước chừng hơn một giờ đã xuất hiện bên cạnh Ma Thú Sơn Mạch, hắn đưa mắt chậm rãi đảo quanh đồi núi trập trùng, liền thấy, chỉ cần xuyên qua cánh rừng to lớn phía trước là có thể đến được địa bàn mới của Xà Nhân Tộc.

Ngay khi Tiêu Viêm cùng với Tử Nghiên hai người dừng lại trên bầu trời thì trong khu rừng rậm âm u kia cũng có người phát hiện ra bọn họ, lập tức mấy đạo thân ảnh nhanh chóng xuất hiện trên không trung, ánh mắt lộ vẻ cảnh giác, nhưng khi thấy Tiêu Viêm liền có vẻ sửng sốt, sự cảnh giác trong mắt giảm xuống.

“Các vị bằng hữu Xà Nhân Tộc, ta có việc muốn tìm Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa, xin các vị chỉ đường!”

Hướng về phía mấy cường giả Xà Nhân Tộc, Tiêu Viêm chắp tay trầm giọng nói.

“Tộc trưởng đang bế quan, nếu ngươi muốn gặp Người thì trước tiên theo chúng ta đi gặp Đại thống lĩnh đã. Trong tộc chỉ có ngài và mấy vị trưởng lão mới có thể tiến vào mật thất mà thôi.”

Một gã chiến sĩ Xà Nhân chần chờ một chút rồi mới mở miệng nói.

“Đại thống lĩnh?”

Nghe vậy, Tiêu Viêm nhíu mày, vị này trong Xà Nhân Tộc là một trong những cường giả thực lực cũng xấp xỉ với Mỹ Đỗ Toa, hắn có nghe nói qua nhưng chưa từng gặp mặt. Trong những lần ngẫu nhiên nghe một số ít xà nhân nhắc tới, dường như y cũng là một cuồng nhân tu luyện. Lần Gia Mã Đế Quốc cùng với ba Đế quốc kia đại chiến, y đã bế quan tại sa mạc gần một năm, nếu Xà Nhân Tộc không có phương thức liên lạc đặc thù thì sợ rằng ngay cả tộc nhân cũng không thể tìm được.

Đương nhiên điều này cũng sẽ không khiến Tiêu Viêm phải nhíu mày như vậy, mà nguyên nhân là chuyện khác. Vị cuồng nhân tu luyện kia đều như những nam nhân Xà Nhân Tộc, luôn coi Mỹ Đỗ Toa là nữ thần. Mà hơn thế, vì trong tộc thực lực của hắn gần bằng với Mỹ Đỗ Toa, nên có thể nói y là người nhiều khả năng sẽ được nàng để ý nhất. Nhưng đáng tiếc lại đột nhiên xuất hiện một tên Tiêu Viêm (giống Trình Giảo Kim) chắn ngay trước mặt. Do đó, dù cho chưa từng gặp mặt y nhưng Tiêu Viêm cũng có thể biết tên kia trong lòng ôm địch ý đối với mình không nhỏ chút nào.

Suy nghĩ một thoáng, Tiêu Viêm đành bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Một khi đã như vậy, thỉnh các hạ dẫn đường.”

Tuy đối với vị Đại thống lĩnh chưa gặp mặt kia, hắn cảm giác sắp có những phiền toái vô cùng. Thực chất thì Tiêu Viêm cũng không sợ y, nếu đối phương thực sự không thức thời, hắn cũng không ngại động thủ. Dù sao thì Xà Nhân Tộc vốn dĩ tôn trọng cường giả, chỉ cần đánh bại được y thì sau này sẽ giảm được không ít phiền toái.

Thấy vậy, vài tên xà nhân cường giả cũng tỏ vẻ khách khí gật đầu, thân hình nhoáng lên lao thẳng vào rừng rậm, Tiêu Viêm và Tử Nghiên ung dung theo sát phía sau.

“Tiêu Viêm, yên tâm đi, nếu tên Đại thống lĩnh kia dám kiếm phiền toái, ta liền giúp ngươi đánh hắn!”

Tử Nghiên giống như biết tên Đại thống lĩnh trong Xà Nhân Tộc có chút nổi danh, dán chặt lấy Tiêu Viêm cười hắc hắc.

“Cô chịu khó nghe lời ta một chút, bằng không ta sẽ không mang cô đi cùng nữa.” Tiêu Viêm cười khổ lắc đầu.

“Hứ. Nếu ngươi không mang ta đi theo, thì ta sẽ giống bọn Liễu Kình, Lâm Diễm, tự thân mà đi thôi.” Tử Nghiên bĩu môi, không hề e sợ sự uy hiếp của Tiêu Viêm.

Nghe vậy, Tiêu Viêm chỉ biết trợn ngược mắt, trong lòng thầm nguyền rủa bọn Lâm Diễm, dám tự động bỏ đi, nếu để cho hắn gặp lại thì phải nghiêm khắc mà giáo huấn bọn họ một trận mới xong.

Trong thời gian Tiêu Viếm bế quan một năm nọ, bọn Lâm Diễm ba người ở Đế Quốc Gia Mã cảm thấy nhàm chán quá, nên đã để lại lời nhắn là cùng nhau rời khỏi Đế Quốc Gia Ma ra ngoài du lịch. Có điều bọn họ cũng không hề biết, khi bọn họ vừa bỏ đi thì Đế Quốc Gia Mã liền bạo phát một hồi chiến cuộc lớn như vậy.

Trong khi Tiêu Viêm còn đang chửi thầm ba tên kia thì trước mắt hắn chợt thoáng đãng hẳn, rừng rậm đột nhiên mở rộng, một vùng đồi núi trùng điệp to lớn khổng lồ chợt hiện ra.

Xà Nhân Tộc dựa vào một ngọn núi lớn mà xây dựng, trông như được khảm sâu vào vách núi. Bên trong tộc, xà nhân đi lại tất bật và nhộn nhịp, ở trên các sườn núi cao còn có một ít xà nhân chiến sĩ võ trang đầy đủ đứng cảnh giới, ánh mắt bén nhọn luôn chú ý bao quát toàn bộ tình cảnh chung quanh.

Đi theo tên xà nhân canh gác phía ngoài kia, Tiêu Viêm hai người thẳng một đường xuyên qua Xà tộc, mãi một lát sau, đến trước một quảng trường rộng tại sâu trong tộc thì dừng lại, phía sau quảng trường là những bậc thềm bằng đá kéo dài vào trong nữa, lúc này tại đây có vô số cường giả Xà Nhân Tộc đứng canh gác vô cùng nghiêm ngặt.

Đứng trên quảng trường, ánh mắt của Tiêu Viêm lập tức hướng thẳng đến cuối thềm đá, dừng lại một chỗ mà chiến sĩ xà nhân tập trung đông nhất. Nơi đó, một gã nam nhân đầu trọc hai mắt đang nhắm chặt, khí tức cuồng bạo lượn lờ quanh thân, một quả cầu năng lượng lóng lánh ánh sáng rực rỡ soi tỏa trên đầu, tràn ngập hoa văn vằn vện màu xám trắng của xà tộc, từ xa nhìn lại không khác một con rắn cực độc, khiến người khác không rét mà run.

Ánh mắt dừng lại trên người của gã xà nhân đầu bóng loáng đó, Tiêu Viêm hơi nhíu mày, hắn có thể cảm nhận được người này đã có thực lực đến Đấu Hoàng đỉnh phong, trong toàn bộ Xà Nhân Tộc ngoại trừ Mỹ Đỗ Toa và bốn vị trưởng lão ra, thì người này có lẽ cũng phải nằm trong số xà nhân cực mạnh. Nếu đã như vậy, xem ra gã xà nhân đầu bóng loáng này chính là Đại thống lĩnh của Xà Nhân Tộc rồi…

Khi Tiêu Viêm nhìn đến gã xà nhân đầu trọc đó thì y giống như cũng cảm nhận được, đôi mắt vốn đang nhắm chặt chợt mở bừng ra, đồng tử tam giác giống như Mãng xà thôi miên con mồi, gắt gao nhìn chằm chằm về phía Tiêu Viêm.

“Viêm Minh Tiêu Viêm, thỉnh gặp Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương, làm phiền các hạ thông báo!”

Hướng về phía xà nhân đầu trọc khiến người khác lông tóc dựng ngược ấy, Tiêu Viêm mặt không đổi sắc, chắp tay chậm rãi nói.

“Tiêu Viêm?”

Nghe được cái tên này thì trong lòng xà nhân kia liền rúng động, từng luồng khí tức bạo ngược chợt bùng lên mạnh mẽ quanh thân y.

“Ngươi chính là Tiêu Viêm sao?”

Đuôi rắn khẽ uốn lượn, thân hình của tên xà nhân đầu trọc đã quỷ dị xuất hiện tại một nơi cách Tiêu Viêm không xa, mắt y nhìn chằm chằm vào hắn, thanh âm mang hơi hướm âm độc và lạnh lẽo vang lên.

Cảm nhận được địch ý trong giọng nói của đối phương, Tiêu Viêm nheo mắt, nhàn nhạt gật đầu.

Thấy Tiêm Viêm gật đầu, gã xà nhân đầu trọc trên mặt liền hiện lên vẻ tươi cười tràn ngập chiến ý, không nói nửa câu thừa, bàn tay nắm chặt, ánh sáng màu xanh yêu dị tuôn trào lượn lờ xung quanh, từng lớp vảy rắn dày dặc chợt xuất hiện, gã gầm lên giận dữ, nắm tay mang theo một luồng kình khí lạnh lẽo độc ác, hung hăng đánh thẳng về phía Tiêu Viêm.

Cảm nhận được kình phong âm hàn sắc bén từ nắm tay đối phương, sắc mặt Tiêu Viêm ngưng trọng lại, bàn chân đạp mạnh một cái, một ngọn lửa xanh biếc từ trong thân thể hắn đột nhiên bùng phát.

Hoả diễm bốc lên, mặt đất nhanh chóng trở nên khô héo, vô số những vết nứt nhanh chóng lan tràn, bọn chiến sĩ Xà Nhân Tộc xung quanh cũng lộ vẻ kinh hãi, vội vàng lui về phía sau, thiên tính thuộc về âm hàn của bọn họ kiêng kỵ nhất là mấy thứ này.

Nhìn thấy ngọn lửa xanh biếc trên người Tiêu Viêm, xà nhân đầu trọc trong mắt cũng xẹt qua vẻ kinh dị, nhưng kình phong từ bàn tay lại không chút đình trệ mà còn bộc phát mạnh hơn.

Đúng lúc nắm tay gã sắp tiếp xúc với hoả diễm xanh biếc thì bỗng một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn đột nhiên hiện ra như thiểm điện, trong tiếng hét lanh lảnh vang lên, dưới ánh mắt ngạc nhiên của những xà nhân xung quanh, nắm tay nhỏ xíu của nàng ta đã trực tiếp đấm thẳng vào bàn tay to bè của gã xà nhân đầu trọc.

“Thịch, thich!”

Loạt âm thanh trầm thấp vừa vang lên, một luồng kình khí liền cuồn cuộn như sóng gợn khuếch tán ra bốn phía. Tử Nghiên và gã xà nhân đầu trọc đồng thời lùi lại vài bước.

Mạnh mẽ ổn định thân hình, xà nhân đầu trọc mắt đầy nghiêm trọng nhìn thoáng qua nắm tay nhỏ nhắn của Tử Nghiên, rồi hướng về phía Tiêu Viêm cười lạnh, còn đang định trào phúng dè bĩu hắn chỉ biết dựa hơi đàn bà, thì bên này, một loạt những bông sen lửa xanh biếc lớn nhỏ đã chậm rãi nhẹ nhàng bốc lên từ lòng bàn tay của Tiêu Viêm, thanh âm lạnh lùng mà bình thản của hắn mãnh liệt vang vọng khắp quảng trường.

“Tiến thêm một bước nữa, thì ngươi hãy chuẩn bị nằm giường mấy tháng đi!”

Đồng tử gã xà nhân đầu trọc co rụt lại, chằm chằm nhìn những đoá sen lửa xanh biếc kia, cổ họng chợt khô khốc, y có thể cảm nhận được rất rõ ràng, ẩn chứa bên trong nó là một loại năng lượng cuồng bạo và vô cùng đáng sợ!


/1640

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status