50d 1
? 25 Trong nháy mắt tiếp theo, kiếm khí vô cùng mạnh mẽ sắc bén từ trênngười bốn người này bắn ra, giống như có bốn thanh bảo kiếm tuyệt thếxuất hiện ở trong hư không. Đó là kiếm tu huyền khí đặc biệt, nắm giữlực phá hoại và năng lực xé rách vô cùng, quang diễm màu vàng nhạt làtượng trưng cho sự giết chóc và đẫm máu.
Tuy rằng Vương Tuyệt Phong cũng chỉ là võ giả cấp Đại Tông Sư, nhưng lại có thể cảm ứng được, thực lực bốn người này giỏi hơn nhiều so với gầnnhư tất cả cường giả võ đạo trên Tuyết Châu.
Bốn người này, tuyệt đối là đến từ bên ngoài Tuyết Châu.
Ở trong nháy mắt đó, Vương Tuyệt Phong hiểu rõ, chuyện cao tầng tông môn lo lắng nhất hiện tại đã xảy ra.
Cường giả tông môn siêu cấp đến từ bên ngoài Tuyết Châu đã hiện thân.
Lục Hùng Phi không nói những lời đe dọa. Trong nháy mắt tiếp theo, thờiđiểm Vương Tuyệt Phong còn chưa kịp phản ứng, bốn vị cường giả kiếm tutuyệt đối này đã phát ra công kích mang tính hủy diệt.
Vô số kiếm quang từ trong bầu trời trút xuống tới. Nơi nào kiếm quang đi qua, núi cao đổ nát, nham thạch sụp xuống, trời sập đất vùi!
Trận pháp minh văn ở quan ải Tam Thủy vốn đã tiêu hao gần hết. ở trướcmặt công kích như vậy, trong khoảnh khắc bị nghiền nát giống như tờgiấy...
Vương Tuyệt Phong trơ mắt thấy hơn ba mươi đệ tử nội môn tinh nhuệ bịmột luồng kiếm quang lướt qua, trong nháy mắt đồng thời hóa thành huyếtvụ.
Thảm kịch tương tự không ngừng trình diễn. Ở dưới kiếm quang vô cùngmạnh mẽ, tất cả trận pháp phòng ngự giống như là tờ giấy. Gần như chỉtrong nháy mắt quan ải Tam Thủy rơi vào tay giặc.
Đệ tử trấn thủ quan ải, hơn chín phần đã không thể giãy dụa, bị tàn sát. Chỉ có số ít người thực lực cao thâm, mới miễn cưỡng lui ra được.
Sau đó cục diện bắt đầu nghiêng về một phía.
Thực lực bốn vị kiếm tu này, thấp nhất đã đạt tới cảnh giới Vũ Vươngđỉnh phong, đệ tử Vấn Kiếm Tông căn bản không có khả năng chống đỡ. Kiếm quang đi qua nơi nào, bất kỳ trận pháp nào cũng bị nó phá hủy. Kế tiếpchính là hai quan ải Đông Phong và Tửu Tuyền, cũng gần như chỉ trongnháy mắt đã bị phá hủy. Mấy trăm đệ tử Vấn Kiếm Tông đóng tại hai quanải này, gần như đã bị tiêu diệt hoàn toàn!
Lúc này toàn thân Vương Tuyệt Phong đã đầy máu. Hắn nhìn về phía bêncạnh. Ngoại trừ đám đệ tử nòng cốt có thực lực trên Tiên Thiên như QuanPhi Độ, Trầm Khổ, Lỗ Kỳ, Lục Vũ Kỳ ra, những đệ tử trấn thủ quan ải, đãcùng hắn chiến đấu trước đó, gần như đều chết thảm ở dưới kiếm quangnày. Thậm chí ngay cả đám đệ tử nòng cốt trên Tiên Thiên như Doãn NhấtPhi, Lãnh Nhất Toàn cũng đã ngã xuống!
Một trận chiến này, Vấn Kiếm Tông đã tổn thất hơn ba phần đệ tử bìnhthường. Các đệ tử tinh nhuệ nòng cốt đã ngã xuống hơn một nửa.
Vương Tuyệt Phong ngẩng đầu nhìn lên trên.
Trong bầu trời, Khí Thanh Sam lấy sức lực của một người đối đầu với bốn vị kiếm tu thực lực Vũ Vương đỉnh phong.
Kiếm quang màu đỏ rực rỡ giống như nước thủy triều, quấn hắn vào chínhgiữa, cùng với bốn vị kiếm tu Vũ Vương đỉnh phong chiến đấu khó có thểphân biệt được ai với ai.
Trong khoảng thời gian ngắn, Vương Tuyệt Phong cũng nhìn không ra được là ai đang chiếm thế thượng phong.
Ở dưới chân núi, tại quan ải Đông Phong đổ nát, Lý Kiếm Ý, Đường PhậtLệ, La Lan cùng với sáu người trấn thủ tại sáu ngọn núi, và đám ngườicủa viện trưởng học viện Thanh Bình Phương Tiêu An, Thiết Chiến của LôiÂm Phái, Lục Hùng Phi, thánh chủ Vẫn Tinh đang chiến đấu kịch liệt, quấn thành một đoàn. Kiếm quang ngang dọc, lôi điện lóe lên, đánh thẳng tớilúc thiên hôn địa ám nhật nguyệt không còn ánh sáng!
Đây là đội hình mạnh nhất mà Vấn Kiếm Tông có thể phái ra.
Gần như tất cả cường giả Vấn Kiếm Tông, trong nháy mắt này xuất chiến không hề giữ lại chút nào.
Một trận chiến này quyết định số phận cuối cùng của Vấn Kiếm Tông.
Vương Tuyệt Phong cũng không để ý tới chuyện điều tức chữa thương, giống như mọi người, đều nín hơi ngưng thần nhìn hai chiến đoàn.
Ầm!
Trong bầu trời đột nhiên phát ra một tiếng nổ mạnh, kiếm quang vỡ nát.
Đã thấy thân hình một cường giả kiếm tu lảo đảo, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi ngã bay ngược ra ngoài.
Trong lòng mọi người chợt căng thẳng, ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy toàn thân Khí Thanh Sam được mùi rượu bao phủ ở trong kiếmquang, khí thế vô song, không ngờ vững vàng chặn được bốn cường giả cấpVũ Vương đỉnh phong. Trong chiến đấu, đến lúc này, hắn mơ hồ chiếm thếthượng phong.
Kiếm quang màu đỏ này che trời lấp đất, giống như từng con thần long màu đỏ, gào thét rít gào. Diễm quang che phủ nửa bầu trời, gần như nhuộmtoàn bộ không trung thành một màu đỏ như máu. Khí tức khủng khiếp dângtrào. Lúc này thân ảnh Khí Thanh Sam, giống như một vị thần ma không thể chiến thắng, áp chế bốn đại cường giả kiếm tu!
- Không có khả năng như vậy được... Ngươi… rốt cuộc là người phương nào? Tuyết Châu lại có đám cường giả như ngươi?
Một vị kiếm tu đưa kiếm lên ngang ngực, lớn tiếng hỏi.
Bốn đại kiếm tu chia làm bốn phía, mơ hồ bao vây Khí Thanh Sam ở trongđó. Vẻ khinh thường trên mặt bọn họ đã hoàn toàn tiêu tan. Thần sắc bọnhọ đã trở nên0 ngưng trọng.
Sức chiến đấu kinh diễm của Khí Thanh Sam khiến cho bọn họ phải nghiêmtúc đối phó. Xem ra, tin tức tình báo trước đó đã có sự sai lầm. Mônphái nhỏ tại tiểu châu ở biên thùy, lại có thể che giấy một chiến lựcmạnh như vậy, có chút không bình thường.
- Các ngươi là người nào?
Khí Thanh Sam bay vút lên trời cao, đứng sừng sững, mái tóc dài bay lượn.
- Kiếm Châu, Hàn Dưỡng Kiếm của Liệt Thiên Kiếm Tông.
Một vị kiếm tu nhìn bề ngoài ước chừng hơn ba mươi tuổi, lạnh lùng nói.
- Liệt Thiên Kiếm Tông? Đều là đồng bào Nhân tộc. Vấn Kiếm Tông ta vàLiệt Thiên Kiếm Tông không oán không thù, vì sao phải ép nhau, tàn sátđệ tử tông môn ta?
Khí Thanh Sam phẫn nộ chất vấn:
- Các ngươi không sợ Huyền Sương Thần Cung sẽ trừng phạt sao?
- Ha ha, ấu trĩ, thất phu vô tội, mang ngọc có tội.
Hàn Dưỡng Kiếm lạnh lùng cay nghiệt nói:
- Khoáng huyền tinh thạch này, tông môn kiến hôi như các ngươi không cókhả năng tiêu thụ. Hơn mười ngày trước, ta đã phái người cảnh cáo cácngươi, các ngươi lại làm như không thấy. Hồ đồ không rõ chuyện. Trậnđánh ngày hôm nay là do các ngươi tự chịu diệt vong. Về phần Huyền Sương Thần Cung... Chỉ có thể nói, các ngươi quá ngây thơ rồi. Lão nhân thấythực lực ngươi không tồi, không bằng tha cho ngươi một mạng!
- Ha ha ha ha... Phì!
Khí Thanh Sam cười ha ha, mở mồm cả giận nói:
- Vấn Kiếm Tông ta tuy nhỏ nhưng cũng không phải là nơi mặc cho ngườikhi dễ. Liệt Thiên Kiếm Tông tại Kiếm Châu thật sự là phái lớn siêu cấp, nhưng chỉ phái ra mấy nhân vật nhỏ như các ngươi, đã muốn tiêu diệt Vấn Kiếm Tông ta sao? Điều này không tránh khỏi quá tự cao tự đại. Ngày hôm nay, ta giết chết bốn gã hề các ngươi, để Liệt Thiên Kiếm Tông cũng nếm được mùi trường kiếm của Vấn Kiếm Tông ta!
Lời còn chưa dứt, Khí Thanh Sam ngửa đầu uống cạn rượu trong hồ lô huyết sắc, sau đó ném hồ lô sang một bên.
Mái tóc hắn thả dài tung bay trong gió, giống như thác nước trút xuống,như thần như ma, hai tay đột nhiên đưa vào trong hư không nắm chặt mộtcái.
? 25 Trong nháy mắt tiếp theo, kiếm khí vô cùng mạnh mẽ sắc bén từ trênngười bốn người này bắn ra, giống như có bốn thanh bảo kiếm tuyệt thếxuất hiện ở trong hư không. Đó là kiếm tu huyền khí đặc biệt, nắm giữlực phá hoại và năng lực xé rách vô cùng, quang diễm màu vàng nhạt làtượng trưng cho sự giết chóc và đẫm máu.
Tuy rằng Vương Tuyệt Phong cũng chỉ là võ giả cấp Đại Tông Sư, nhưng lại có thể cảm ứng được, thực lực bốn người này giỏi hơn nhiều so với gầnnhư tất cả cường giả võ đạo trên Tuyết Châu.
Bốn người này, tuyệt đối là đến từ bên ngoài Tuyết Châu.
Ở trong nháy mắt đó, Vương Tuyệt Phong hiểu rõ, chuyện cao tầng tông môn lo lắng nhất hiện tại đã xảy ra.
Cường giả tông môn siêu cấp đến từ bên ngoài Tuyết Châu đã hiện thân.
Lục Hùng Phi không nói những lời đe dọa. Trong nháy mắt tiếp theo, thờiđiểm Vương Tuyệt Phong còn chưa kịp phản ứng, bốn vị cường giả kiếm tutuyệt đối này đã phát ra công kích mang tính hủy diệt.
Vô số kiếm quang từ trong bầu trời trút xuống tới. Nơi nào kiếm quang đi qua, núi cao đổ nát, nham thạch sụp xuống, trời sập đất vùi!
Trận pháp minh văn ở quan ải Tam Thủy vốn đã tiêu hao gần hết. ở trướcmặt công kích như vậy, trong khoảnh khắc bị nghiền nát giống như tờgiấy...
Vương Tuyệt Phong trơ mắt thấy hơn ba mươi đệ tử nội môn tinh nhuệ bịmột luồng kiếm quang lướt qua, trong nháy mắt đồng thời hóa thành huyếtvụ.
Thảm kịch tương tự không ngừng trình diễn. Ở dưới kiếm quang vô cùngmạnh mẽ, tất cả trận pháp phòng ngự giống như là tờ giấy. Gần như chỉtrong nháy mắt quan ải Tam Thủy rơi vào tay giặc.
Đệ tử trấn thủ quan ải, hơn chín phần đã không thể giãy dụa, bị tàn sát. Chỉ có số ít người thực lực cao thâm, mới miễn cưỡng lui ra được.
Sau đó cục diện bắt đầu nghiêng về một phía.
Thực lực bốn vị kiếm tu này, thấp nhất đã đạt tới cảnh giới Vũ Vươngđỉnh phong, đệ tử Vấn Kiếm Tông căn bản không có khả năng chống đỡ. Kiếm quang đi qua nơi nào, bất kỳ trận pháp nào cũng bị nó phá hủy. Kế tiếpchính là hai quan ải Đông Phong và Tửu Tuyền, cũng gần như chỉ trongnháy mắt đã bị phá hủy. Mấy trăm đệ tử Vấn Kiếm Tông đóng tại hai quanải này, gần như đã bị tiêu diệt hoàn toàn!
Lúc này toàn thân Vương Tuyệt Phong đã đầy máu. Hắn nhìn về phía bêncạnh. Ngoại trừ đám đệ tử nòng cốt có thực lực trên Tiên Thiên như QuanPhi Độ, Trầm Khổ, Lỗ Kỳ, Lục Vũ Kỳ ra, những đệ tử trấn thủ quan ải, đãcùng hắn chiến đấu trước đó, gần như đều chết thảm ở dưới kiếm quangnày. Thậm chí ngay cả đám đệ tử nòng cốt trên Tiên Thiên như Doãn NhấtPhi, Lãnh Nhất Toàn cũng đã ngã xuống!
Một trận chiến này, Vấn Kiếm Tông đã tổn thất hơn ba phần đệ tử bìnhthường. Các đệ tử tinh nhuệ nòng cốt đã ngã xuống hơn một nửa.
Vương Tuyệt Phong ngẩng đầu nhìn lên trên.
Trong bầu trời, Khí Thanh Sam lấy sức lực của một người đối đầu với bốn vị kiếm tu thực lực Vũ Vương đỉnh phong.
Kiếm quang màu đỏ rực rỡ giống như nước thủy triều, quấn hắn vào chínhgiữa, cùng với bốn vị kiếm tu Vũ Vương đỉnh phong chiến đấu khó có thểphân biệt được ai với ai.
Trong khoảng thời gian ngắn, Vương Tuyệt Phong cũng nhìn không ra được là ai đang chiếm thế thượng phong.
Ở dưới chân núi, tại quan ải Đông Phong đổ nát, Lý Kiếm Ý, Đường PhậtLệ, La Lan cùng với sáu người trấn thủ tại sáu ngọn núi, và đám ngườicủa viện trưởng học viện Thanh Bình Phương Tiêu An, Thiết Chiến của LôiÂm Phái, Lục Hùng Phi, thánh chủ Vẫn Tinh đang chiến đấu kịch liệt, quấn thành một đoàn. Kiếm quang ngang dọc, lôi điện lóe lên, đánh thẳng tớilúc thiên hôn địa ám nhật nguyệt không còn ánh sáng!
Đây là đội hình mạnh nhất mà Vấn Kiếm Tông có thể phái ra.
Gần như tất cả cường giả Vấn Kiếm Tông, trong nháy mắt này xuất chiến không hề giữ lại chút nào.
Một trận chiến này quyết định số phận cuối cùng của Vấn Kiếm Tông.
Vương Tuyệt Phong cũng không để ý tới chuyện điều tức chữa thương, giống như mọi người, đều nín hơi ngưng thần nhìn hai chiến đoàn.
Ầm!
Trong bầu trời đột nhiên phát ra một tiếng nổ mạnh, kiếm quang vỡ nát.
Đã thấy thân hình một cường giả kiếm tu lảo đảo, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi ngã bay ngược ra ngoài.
Trong lòng mọi người chợt căng thẳng, ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy toàn thân Khí Thanh Sam được mùi rượu bao phủ ở trong kiếmquang, khí thế vô song, không ngờ vững vàng chặn được bốn cường giả cấpVũ Vương đỉnh phong. Trong chiến đấu, đến lúc này, hắn mơ hồ chiếm thếthượng phong.
Kiếm quang màu đỏ này che trời lấp đất, giống như từng con thần long màu đỏ, gào thét rít gào. Diễm quang che phủ nửa bầu trời, gần như nhuộmtoàn bộ không trung thành một màu đỏ như máu. Khí tức khủng khiếp dângtrào. Lúc này thân ảnh Khí Thanh Sam, giống như một vị thần ma không thể chiến thắng, áp chế bốn đại cường giả kiếm tu!
- Không có khả năng như vậy được... Ngươi… rốt cuộc là người phương nào? Tuyết Châu lại có đám cường giả như ngươi?
Một vị kiếm tu đưa kiếm lên ngang ngực, lớn tiếng hỏi.
Bốn đại kiếm tu chia làm bốn phía, mơ hồ bao vây Khí Thanh Sam ở trongđó. Vẻ khinh thường trên mặt bọn họ đã hoàn toàn tiêu tan. Thần sắc bọnhọ đã trở nên0 ngưng trọng.
Sức chiến đấu kinh diễm của Khí Thanh Sam khiến cho bọn họ phải nghiêmtúc đối phó. Xem ra, tin tức tình báo trước đó đã có sự sai lầm. Mônphái nhỏ tại tiểu châu ở biên thùy, lại có thể che giấy một chiến lựcmạnh như vậy, có chút không bình thường.
- Các ngươi là người nào?
Khí Thanh Sam bay vút lên trời cao, đứng sừng sững, mái tóc dài bay lượn.
- Kiếm Châu, Hàn Dưỡng Kiếm của Liệt Thiên Kiếm Tông.
Một vị kiếm tu nhìn bề ngoài ước chừng hơn ba mươi tuổi, lạnh lùng nói.
- Liệt Thiên Kiếm Tông? Đều là đồng bào Nhân tộc. Vấn Kiếm Tông ta vàLiệt Thiên Kiếm Tông không oán không thù, vì sao phải ép nhau, tàn sátđệ tử tông môn ta?
Khí Thanh Sam phẫn nộ chất vấn:
- Các ngươi không sợ Huyền Sương Thần Cung sẽ trừng phạt sao?
- Ha ha, ấu trĩ, thất phu vô tội, mang ngọc có tội.
Hàn Dưỡng Kiếm lạnh lùng cay nghiệt nói:
- Khoáng huyền tinh thạch này, tông môn kiến hôi như các ngươi không cókhả năng tiêu thụ. Hơn mười ngày trước, ta đã phái người cảnh cáo cácngươi, các ngươi lại làm như không thấy. Hồ đồ không rõ chuyện. Trậnđánh ngày hôm nay là do các ngươi tự chịu diệt vong. Về phần Huyền Sương Thần Cung... Chỉ có thể nói, các ngươi quá ngây thơ rồi. Lão nhân thấythực lực ngươi không tồi, không bằng tha cho ngươi một mạng!
- Ha ha ha ha... Phì!
Khí Thanh Sam cười ha ha, mở mồm cả giận nói:
- Vấn Kiếm Tông ta tuy nhỏ nhưng cũng không phải là nơi mặc cho ngườikhi dễ. Liệt Thiên Kiếm Tông tại Kiếm Châu thật sự là phái lớn siêu cấp, nhưng chỉ phái ra mấy nhân vật nhỏ như các ngươi, đã muốn tiêu diệt Vấn Kiếm Tông ta sao? Điều này không tránh khỏi quá tự cao tự đại. Ngày hôm nay, ta giết chết bốn gã hề các ngươi, để Liệt Thiên Kiếm Tông cũng nếm được mùi trường kiếm của Vấn Kiếm Tông ta!
Lời còn chưa dứt, Khí Thanh Sam ngửa đầu uống cạn rượu trong hồ lô huyết sắc, sau đó ném hồ lô sang một bên.
Mái tóc hắn thả dài tung bay trong gió, giống như thác nước trút xuống,như thần như ma, hai tay đột nhiên đưa vào trong hư không nắm chặt mộtcái.
/1595
|