Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 424 - Chương 424

/516


Lúc này, tại tổng bộ Đoàn cơ giáp Lôi Đình, không ít người vẻ mặt hậm hực mà thu thập đồ vật của mình, bọn họ cần thiết phải rút toàn bộ đồ của mình khỏi nơi này trước 2 giờ chiều nay.

Dựa theo quy định quyết đấu tại trường quân đội, nếu trong trận quyết đấu mà đoàn cơ giáp cấp thấp nghịch tập thành công thì có thể nhận được toàn bộ phúc lợi của đoàn cơ giáp cấp cao, điều này có nghĩa là tổng bộ lớn nhất của trường quân đội nay không còn thuộc về Đoàn cơ giáp Lôi Đình nữa là chính thức trở thành tổng bộ của Đoàn cơ giáp Lăng Thiên.

Mà thời gian dọn dẹp đóng gói đồ của Đoàn cơ giáp Lôi Đình chỉ có ba ngày, hôm nay chính là ngày thứ ba.

Thực nhanh, thời gian đến 2 giờ chiều, không ít người đã thu thập xong chuẩn bị rời đi, trong đó, một đoàn viên Lôi Đình, cầ đồ của chính mình lên, nhìn chung quanh một vòng nơi mà mình đã ở mấy năm, trên mặt lộ ra biểu tình mất mát thở dài: “Không nghĩ tới có một ngày chúng ta sẽ xám xịt mà rời đi từ nơi này, tớ vẫn luôn cho rằng trước khi tốt nghiệp thì nơi này sẽ trở thành nơi mà chúng ta trưởng thành.”

Người bạn bên cạnh nghe người này nói nhịn không được cười khổ nói: “Đúng vậy, phải biết rằng Lôi Đình chúng ta nhiều năm nay vẫn luôn đoàn cơ giáp mạnh nhất trường quân đội, là niềm tự hào, đáng tiếc, chúng ta đã thua trong tình huống không thể thua, quyết định lần này của đoàn trưởng ……” Nói tới đây người đó đột nhiên ngậm miệng, chỉ lắc lắc đầu. Trên thực tế, hắn đối với quyết định lần này của đoàn trưởng thập phần bất mãn, cho rằng đoàn trưởng Kiều Đình quá mức tự tin mù quáng, nếu Đoàn cơ giáp Lôi Đình tinh anh ra hết thì Lôi Đình bọn họ sao lại có thể thua chứ? Như vậy hôm nay bọn họ cũng không cần xám xịt mà rời đi tổng bộ như vậy.

“Đoàn trưởng lần này đích xác có chút xúc động.” đoàn viên bên cạnh nghe được hai người nói chuyện cũng nhịn không được nói một câu. Nếu không phải Kiều Đình là người duy nhất đạt Vương bài sư sĩ ở trường quân đội thì chỉ sợ sau lần thua này, Kiều Đình đã bị bắt để “thoái vị”

“Hư, đừng nói nữa, người Lăng Thiên tới.” Đoàn viên cùng nhau rời đi, nhìn cổng lớn có người vào liền mở miệng nhắc nhở mọi người nói chuyện cẩn thận.

Người này nhắc nhở tức khắc làm mọi người im lặng, tầm mắt mọi người nhất trí mà quay về phía cửa lớn, tập trung nhìn nhóm người đang tập trung trước cửa.

Nhóm người tới ước chừng mười lăm mười sáu người, đại bộ phận đều lộ ra tươi cười, hưng phấn, có thể thấy một bước lên trời-trở thành thế lực mạnh nhất trường quân đội làm này đàn thiếu niên nhiệt huyết mừng rỡ, kích động đến mức nào. Dù sao vẫn chỉ là nhóm thiếu niên choai choai, có chút non nớt làm bọn họ chưa học được che dấu tâm tình của mình như thế nào. Những nụ cười sáng lạn đó thực sự quá chói mắt làm không ít đoàn viên Lôi Đình còn chưa rời tổng bộ căm thù.

“Hừ, thật là tiểu nhân đắc chí, hy vọng tháng sau bọn chúng đừng xám xịt mà rời khỏi nơi này.” Một đoàn viên Lôi Đình tính cách nóng giận nhịn không được thấp giọng cười lạnh.

Trường quân đội từng có quy định mỗi đoàn cơ giáp mỗi năm đều có một cơ hội khiêu chiến, mà bất luận cơ giáp đoàn nào, mỗi tháng chỉ có thể bị khiêu chiến một lần. Năm nay, Lôi Đình đã không có cơ hội báo thù rửa hận, nhưng đoàn viên Lôi Đình tin tưởng thế lực khác trường quân đội tuyệt đối sẽ không từ bỏ cơ hội đạt được vị trí thế lực số một. Một tháng sau tất nhiên sẽ có đoàn cơ giáp khác khiêu chiến với Lăng Thiên, chỉ không biết còn lại ba đoàn giáp ai sẽ khiến chiến với Lăng Thiên đầu tiên.

“Có lẽ, bọn họ sẽ được ghi vào lịch sử trường quân đội vì trở thành đoàn cơ giáp nắm giữ vị trí số một ngắn nhất.” Một Lôi Đình đoàn viên khác theo sát trào phúng một câu, hắn nói làm không ít đoàn Lôi Đình lộ ra nụ cười khinh thường, vui sướng khi người gặp họa. Bọn họ đã quên, người kéo bọn họ khòi vị trí này chính là đoàn cơ giáp mà bọn họ đang khinh thường-Lăng Thiên.

Mấy thiếu niên ở cửa căn bản không thèm để ý ánh mắt câm thù của những người này, bọn họ cứ thập phần hưng phấn, trong mắt tràn ngập ý muốn tiến vào tổng bộ tìm tòi nghiên cứu, nhưng lại không có tiếp tục đi tới, ngược lại ngừng ở cổng lớn, thỉnh thoảng lại quay đầu lại nhìn xung quanh tựa hồ đang chờ đợi người nào.

Trong đó, người đáng chú ý nhất chính là một thiếu niên mỹ lệ vô cùng, nụ cười có một không hai như câu nhân tâm, cho dù người Lôi Đình thập phần căm thù người Lăng Thiên nhưng lại không cách nào phủ nhận bọn họ quả thật bị thiếu niên này làm kinh diễm. Nếu không phải biết chắc trường đệ nhất nam sinh quân giáo chỉ nhận nam không nhận nữa thì khẳng định sẽ có không ít người hoài nghi người này có thể là gái giả trai hay không, cho dù nhìn không nhìn thấy ngực nhưng trong xã hội mà con gái cũng có thể gia nhập quân ngũ như con trai thì con gái như vậy cũng không ít.

Đột nhiên thiếu niên mỹ lệ kia đột nhiên tươi cười độ rạng rỡ, sáng lạn đến làm người hoa mắt say mê, hiện trường tức khắc thất thần một mảnh……

“Lão đại!” thanh âm ấm áp, phối hợp tươi cười ấm áp làm không ít người Lôi Đình hận người được gọi là chính mình.

Nhưng thực mau, tất cả mọi người bị đông lạnh tỉnh. Một thiếu niên lạnh lẽo dưới ánh




/516

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status