Đại Nịnh Thần

Chương 66 - Quyển 1 - Chương 66: Trẫm Làm Ấm Giường Cho Ngươi

/171


Thường thái y đến cũng là chuyện tốt, với người khác bất đồng, Thường Thiếu Điển thường xuyên đi lại trong cung cùng Đại tướng quân tương đối quen thuộc, Dạ Vị Ương thầm nghĩ hắn đúng lúc có thể hỏi đối phương có phải hay không biết sinh thần của Đại tướng quân, kết quả vừa nhìn thấy người đi theo bên cạnh Thường Thiếu Điển, mặt hắn nhất thời trầm xuống.

Vừa thấy không khí không đúng, Thường Thiếu Điển giảo hoạt tìm cớ bỏ chạy ra ngoài, lưu lại trong phòng hai người trừng mắt nhìn nhau.

“Có khỏe không?” Tiến vào trong phòng, Tịch Thiên Thương mặc thường phục dẫn đầu đánh vỡ cục diện bế tắc.

“Nhờ phúc của hoàng thượng, chưa chết được.” Khẩu khí bất hảo mỉa mai một câu, nam nhân nguyên bản muốn ngồi bên giường lại lui trở về, đem mình quấn trong ổ chăn nghiêng thân không để ý đến bộ dáng Tịch Thiên Thương.

Muốn gác lại tình huống trước kia, Tịch Thiên Thương sớm đã điểm thần sắc cho đối phương nhìn, nhưng hiện tại đối với Dạ Vị Ương lại có loại cảm giác xuất không ra lực.

“Miệng lợi hại như vậy, thoạt nhìn khôi phục không tồi.” Không cần Dạ Vị Ương chiêu mời, Tịch Thiên Thương tự cố tự địa ngồi xuống bàn bên cạnh, rót cho mình chén trà nóng, một bên đánh giá nam nhân nào đó vài ngày không gặp.

Bình thường thoạt nhìn không phải người khôn khéo, lúc này tóc tùy ý phi tán trên thân càng lộ ra vài phần vị đạo biếng nhác vô lực, liếc nhìn qua chiếc cổ thon gầy da thịt bóng loáng, yết hầu Tịch Thiên Thương hơi lên xuống, đáy lòng dâng lên loại xúc động muốn đem đối phương ôm vào trong ngực hôn càng thêm mãnh liệt.

“Vi thần mệt mỏi, không bồi được hoàng thượng, hoàng thượng thỉnh trở về đi.” Dạ Vị Ương tối không muốn gặp chính là kẻ trước mặt này, nếu không phải hắn hành động bất tiện đã sớm một cước đá bay.

“Nga ——” Kéo dài âm điệu, Tịch Thiên Thương cố ý xuyên tạc ý của Dạ Vị Ương, dẫn theo vài phần thâm ý nói, “Ái khanh như thế nào bồi trẫm?”

“Ta nói ngươi tại sao nhàm chán lưu manh như vậy, muốn làm ta phát hỏa trực tiếp đuổi ngươi đi mới được phải không?” Dạ Vị Ương đâu phải con rùa nhẫn nhịn chịu nghẹn, hiện tại hắn mặc kệ Tịch Thiên Thương có tức giận hay không, hắn chính là đang tức giận, liền hướng Tịch Thiên Thương thẳng mắng lên: “Da mặt ngươi như thế nào so với tường thành còn dày hơn?!”

Một hồi mắng chửi này khiến Tịch Thiên Thương hơi sửng sốt, chén trà tiến đến trước miệng liền bỏ xuống, hàm chứa chút ý cười nói: “Xem ra chẳng những khôi phục không tồi, còn sinh long hoạt hổ a, mắng đi, mắng ra so với nghẹn vẫn tốt hơn, ngươi mắng cái gì ta cũng đều thích nghe.”

Cười hướng Dạ Vị Ương vẫy vẫy tay, Tịch Thiên Thương một bộ thiếu đòn “ngươi mau tới mắng ta a, ta thực hưởng thụ.”

“Ngươi có bệnh!” Mắng Tịch Thiên Thương Dạ Vị Ương còn ngại lãng phí nước miếng, hắn cầm gối nằm ném thắng đến Tịch Thiên Thương, người nọ vững vàng tiếp lấy gối nằm, nhìn chăm chú Dạ Vị Ương cố ý dùng lực ngửi, khoa trương nói: “Ái khanh, thật là thơm a…”

Dạ Vị Ương một trận phát điên, cầm lấy gối không ngừng ném Tịch Thiên Thương: “Ngươi không chỉ có bệnh, ngươi còn biến thái.”

“Đa tạ ái khanh khích lệ, trẫm sau này sẽ không phụ sở vọng cố gắng bệnh và biến~ thái.” Nhìn Dạ Vị Ương vừa vội vừa tức vừa bất đắc dĩ, khuôn mặt nghẹn đến đỏ, Tịch Thiên Thương ngược lại hy vọng nam nhân này mắng hắn nhiều một chút, mắng ra khí liền thuận, chỉ sợ Dạ Vị Ương nghẹn rồi đem mình nghẹn hỏng.

Tịch Thiên Thương trong lòng nở nụ cười, mấy ngày nay Dạ Vị Ương cáo ốm ai cũng không gặp hại hắn lo lắng rất lâu, sợ Dạ Vị Ương nghĩ không thông liền thêm nặng nề, hiện tại tuy rằng tức giận vừa mắng người vừa ném đồ vật, nhưng bộ dáng sinh long hoạt hố đích xác làm cho hắn yên tâm không ít.

“Ngươi ngươi cút ra ngoài cho ta!” Cùng tên mặt mũi lì lợm vô lại nói chuyện quả thực tức chết, Dạ Vị Ương trở mình quyết định không quan tâm tới tên bệnh thần kinh này nữa.

Không ai đáp lời, một hồi lâu không nghe động tĩnh gì, Dạ Vị Ương nhịn không được quay đầu nhìn qua.

Tịch Thiên Thương chính là ngồi ở bàn im lặng nhìn hắn, ánh mắt trầm tĩnh như nước lộ ra mấy phần dương quang màu vàng ấm áp như trời thu, nơi đó cất giấu bao nhiêu tình cảm phức tạp làm lòng người kinh hãi, rồi lại như ảo giác trong phút chốc biến mất, thời điểm Tịch Thiên Thương nhìn về phía hắn đột nhiên không thấy.

“Tiểu Ương tử, trẫm càng ngày càng thích ngươi.” Tịch Thiên Thương cười nheo mắt lại, ngữ khí đó vẻ mặt đó, nếu ai không biết còn tưởng người nọ là kẻ si tình vô hại, chỉ có Dạ Vị Ương biết, hắn rõ ràng là loại như lang tự hổ ăn tươi nuốt sống.

Quyết tâm giội nước lã: “Cảm tạ hoàng thượng, ta tuyệt không thích ngươi.”

“Ngươi thích ai là quyền tự do của ngươi, trẫm thích ai là quyền tự do của trẫm, ngươi thích Lưu Bá Hề trẫm sẽ không can thiệp, mặc kệ người khác nghĩ thế nào làm thế nào, trẫm vẫn thích ngươi, ngươi hiện tại không thích, nhưng biết đâu một ngày nào đó lại đột nhiên phát hiện ngươi đã yêu trẫm rồi thì sao.” (Tự tin của anh đã vươn đến một tầm cao mới =,.=)

Tịch Thiên Thương ngữ khí mang theo thoải mái cùng vui sướng thật sự khiến Dạ Vị Ương nói không nên lời, hoàng đế này nhất định điên rồi.

“Vậy hoàng thượng ngươi cứ từ từ chờ đi ha.”

Ngươi thích là chuyện của ngươi, ta không tiếp thu là chuyện của ta, nếu thật sự có một ngày hắn yêu thích Tịch Thiên Thương, vậy ngày đó hắn chắc chắn cũng điên rồi.

“Ha ——— hảo, trẫm chờ, trẫm từ trước đến nay là một người rất có kiên nhẫn.” Buông chén trà còn phân nửa xuống, Tịch Thiên Thương kéo vạt áo đứng lên, nói: “Trẫm đã nhiều ngày bận tối mặt tối mũi, những vẫn dành thời gian đến thăm ái khanh, ngươi không cảm động sao?”

“Vi thần cảm động đến độ sắp ói ra, hoàng thượng ngươi nhanh đi đi a!” Dạ Vị Ương một trận ác hàn, hắn trước kia vì sao không phát hiện da mặt Tịch Thiên Thương dày đến nổi ngay cả tường thành cũng mặc cảm.

Không đem Dạ Vị Ương chọc điên Tịch Thiên Thương quả thực không dừng tay: “Sách! Bất quá chỉ mới ngủ một lần, ái khanh chẳng lẽ đã có? Kia ái khanh cần phải hảo hảo bảo trọng thân thể, ngàn vạn lần không cần tổn thương thai khí.”

“Hoàng thượng nhanh đến thái y viện khám đi, ta xem ngươi bệnh không nhẹ đâu.” Sắp bị tức chết, Dạ Vị Ương xoay lưng quyết tâm không để ý tên hoàng đế thần kinh này nữa.

“Trẫm đi nha, ái khanh không cần tiễn.” Tịch Thiên Thương tựa hồ cười khẽ vài tiếng.

“Mau cút, ai muốn tiễn ngươi!” Dạ Vị Ương kéo chăn che đầu, chợt như nghĩ tới điều gì, mạnh mẽ ngồi dậy, hành động này làm cho Tịch Thiên Thương vừa đi tới cửa ngừng lại.

“Như thế nào, ái khanh luyến tiếc trẫm ly khai? Tiểu Ương tử ngươi chỉ cần nói một tiếng, trẫm hôm nay liền ở lại làm ấm giường cho ngươi.”

Ấm cái đầu ngươi!

Dạ Vị Ương nhìn về phía Tịch Thiên Thương, hơi nheo lại ánh mắt, giọng điệu mang theo vài phần nghi vấn, thật cẩn thận nói: “Hoàng thượng, ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi có thể nói cho ta biết không?”

Khó có được Dạ Vị Ương chủ động hỏi chuyện mình, Tịch Thiên Thương thập phần dứt khoát trả lời: “Ngươi hỏi ta cái gì, ta nói cho ngươi cái đó.”

“Sinh thần Đại tướng quân là ngày nào?” Dạ Vị Ương không khách khí hỏi.

“…” Một trận vô ngôn, Tịch Thiên Thương xoay người muốn đi, Dạ Vị Ương ở phía sau không nóng không lạnh hừ nhẹ một tiếng: “Đồ lừa đảo.”

Dưới chân hơi dùng sức, Tịch Thiên Thương cắn chặt răng, từ trong răng nanh nghẹn ra hai chữ: “Hôm nay!” Nói xong liền nổi giận đùng đùng ly khai.

Không đợi Tịch Thiên Thương đi xa, chợt nghe Dạ Vị Ương trong phòng lớn tiếng hô: “Người tới a, ta muốn đứng lên, giúp ta lấy bộ y phục sạch sẽ đến đây!”

Thường Thiếu Điển vẫn ở trong sân thấy Tịch Thiên Thương gương mặt thối thối đi ra, vội vàng chạy tới: “Hoàng thượng, hồi cung?”

Thấy gương mặt Tịch Thiên Thương khó coi như vậy, Thường Thiếu Điển âm thầm thay Dạ Vị Ương lo lắng, hắn vừa rồi ở bên ngoài nghe được thanh âm Dạ Vị Ương mắng Tịch Thiên Thương, Dạ Vị Ương cư nhiên dám mắng hoàng thượng, đây là tội mất đầu.

Thật sâu thở ra một hơi, Tịch Thiên Thương thả chậm cước bộ, mắt nhìn Thường Thiếu Điển bên cạnh: “Trẫm về trước, ngươi ở lại xem Vị Ương, hôm nay đông hàn giá lạnh, sai người hầm cho hắn chút đồ bổ.”

“A… Vâng!” Nhìn Tịch Thiên Thương đã đi xa, Thường Thiếu Điển mới chậm rãi phục hồi lại tinh thần, hắn không phải nghe lầm rồi chứ, hoàng thượng thật giống như Dạ đại nhân sinh bệnh rồi vậy, bằng không như thế nào đột nhiên thay đổi thành người khác, bị thần tử mắng không tức giận coi như xong, còn đặc biệt phân phó hắn cấp Dạ Vị Ương chuẩn bị thuốc bổ.

Thời điểm Thường Thiếu Điển chạy đi tìm Dạ Vị Ương chỉ thấy người nọ đang ngồi trên giường bị đám hạ nhân vây quanh, vừa rửa mặt vừa thay quần áo.

“Dạ đại nhân đây là muốn xuất môn sao?”

Đem khăn mặt đưa cho hạ nhân bên cạnh, Dạ Vị Ương vươn tay nhượng người giúp hắn mặc y phục mới tinh vào, nhìn thấy Thường Thiếu Điển híp mắt cười, nói: “Thiếu Điển tới rất đúng lúc, ta có chuyện mới hỏi ngươi.”

“Dạ đại nhân thỉnh giảng.”

?

“Sinh thần Đại tướng quân có phải là ngày hôm nay?” Dạ Vị Ương không quá tin tưởng lời nói Tịch Thiên Thương, quyết định hỏi lại Thường Thiếu Điển để chắc chắn hơn.

Thường Thiếu Điển cau mày lắc đầu, hổ thẹn nói: “Này… Vi thần không biết sinh thần Đại tướng quân, người trong cung biết sinh thần Đại tướng quân đại khái chỉ có hoàng thượng.”

Dạ Vị Ương âm thầm cảm thấy may mắn, hoàn hảo vừa rồi hỏi tên hoàng đế thần kinh kia, mặc kệ tên đó nói có phải là thật hay không, dù sao hôm nay hắn cũng muốn đi gặp Lưu Bá Hề.

“Dạ đại nhân muốn đi tìm Đại tướng quân?” Thường Thiếu Điển nhỏ giọng hỏi.

Dạ Vị Ương gật đầu, nhìn Thường Thiếu Điển nói: “Ta một lát sẽ đi ra ngoài, ngươi có chuyện gì ngày khác đến tìm ta, ta không biết khi nào sẽ trở về.”

Sau khi Dạ Vị Ương phân phó xong chuyện của mình, Thường Thiếu Điển quay lại trong viện ngốc lăng một hồi, hoàng thượng chân trước vừa đi như thế nào Dạ Vị Ương chân sau đã đi tìm Đại tướng quân?

Đại tướng quân, Dạ Vị Ương, Hoàng thượng…

Thường Thiếu Điển nhịn không được sợ run cả người không dám tái suy nghĩ nữa, thật sự hảo hỗn loạn, quan hệ hảo phức tạp…

Hết chương thứ sáu mươi sáu

/171

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status