Đại Ma Vương

Chương 970 - Người Tính Không Bằng Trời Tính

/1026


Trong “Thiên Tuyệt trận”, Đạt Tạp chịu không thấu những phiền toái, hắn bị đủ loại lực lượng kiềm chế làm cho bị tiêu hao đến ba thành Hủy Diệt thần lực.

Đạt Tạp cực kì phẫn nộ nhưng lại bị sức trói buộc kì lạ của trận pháp khiến hắn không thể nào tránh được, thủy chung không thể thoát ra khỏi vòng giam cầm của “Thiên Tuyệt trận”. Hơn nữa, mỗi giờ mỗi khắc hắn đều phải thận trọng đối phó với những công kích quỷ dị khó lường, mọi biện pháp đều vô dụng.

Không biết kéo dài bao lâu, đột nhiên cái lực lượng kì dị tràn ngập trong “Thiên Tuyệt trận” tựa hồ bị một lực lượng nào đó ảnh hưởng làm cho dần dần suy yếu đi.

Đạt Tạp mừng rơn, lập tức nắm lấy cái thời cơ ngàn năm có một này, ngưng kết toàn bộ Hủy Diệt lực lượng thành một thanh trường mâu đâm xuyên qua vòng trói buộc của trận pháp và trốn thoát ra ngoài.

Bên ngoài, Cam Đạo Phu đang tươi cười, từ tốn thu hồi một cây Thập Tự, nhìn hắn và hỏi:

- Sao vậy? Ngay cả ngươi cũng bị vây khốn ư?

Trong mắt Đạt Tạp chợt hiện lên tia sáng kỳ dị, hắn nhìn chằm chằm vào cây Thập Tự trong tay Cam Đạo Phu rồi kinh hãi quát hỏi:

- Đó là một trong bốn loại Quang Minh chủ thần khí mà Quang Minh thần năm xưa luyện chế ra phải không?

Cam Đạo Phu sửng sốt, có vẻ không ngờ Đạt Tạp lại biết việc này, đành cười và gật đầu đáp:

- Không sai. Chén Thánh, cành Ô Liu, cây Thập Tự và tượng Thiên Sứ là bốn loại chủ thần khí do Quang Minh thần năm đó luyện chế ra. Cành Ô Liu ở trong tay Cổ Nhĩ còn cây Thập tự ở chỗ ta. Ha ha, nếu như không phải đây là một thanh chủ thần khí do đích thân Quang Minh thần luyện chế thì ngay cả ta cũng không có biện pháp cứu ngươi ra khỏi nơi đó!

Đạt Tạp kinh ngạc, cười khổ lắc đầu nói:

- Cây Thập tự ở trong tay ngươi, vậy mà ngươi lại không bị Quang Minh thần giết chết. Cam Đạo Phu, ngươi quả nhiên thật may mắn!

- Chắc thế!

Cam Đạo Phu khiêm tốn cung tay, người đứng thẳng, ngẩng đầu nhìn lên trời cung kính khấn:

- Ca ngợi Quang Minh thần, sự khoan hồng độ lượng của Ngài chiếu rọi cả thế gian!

Trong một trận pháp khác, Hàn Thạc đang đuổi giết Áo Tác Ai đột nhiên biến sắc mặt, thân hình đang bay nhanh vun vút chợt đứng sững lại.

Hắn có cảm ứng kì diệu với các loại ma trận có trong Ma Ẩn cốc, đã nhận ra những biến hóa đến từ “Thiên Tuyệt trận”. Một lực lượng đột nhiên xuất hiện gây ảnh hưởng tới thiên địa nguyên khí trong trận pháp giúp Đạt Tạp đang bị giam cầm lập tức thoát được ra ngoài.

Cùng lúc đó, một luồng khí tức băng hàn khác nhanh chóng bay đến khiến hắn giật mình, lập tức hiểu rằng lại có địch nhân tiến đến.

Không đợi Hàn Thạc hành động, thống lĩnh Liệp thần giả Khắc Ma Nhĩ đến từ Thủy thần vực đột nhiên xuất hiện, nhìn thoáng qua tình hình trước mắt rồi cười lạnh nói:

- Thú vị. Không ngờ lại là Ma Ẩn cốc chiếm thế thượng phong!

A Sắt Nhĩ Tư Đặc đang có vẻ cực kì chật vật đối phó những đòn công kích của hai người Ngõa Tây Tư và Tát Lạp Tư, vừa thấy Khắc Ma Nhĩ đột ngột xuất hiện bèn lập tức cố sức thoát ra khỏi vòng vây của hai người, bất chấp mọi giá đi tới bên và bảo viện thủ:

- Ma Ẩn cốc khó giải quyết hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng. Chúng ta nhất định phải hợp lực thì mới có thể tiêu diệt được nó!

Khắc Ma Nhĩ gật đầu đáp:

- Thật không ngờ rằng nơi có sức phòng ngự mạnh nhất trong Vùng đất hỗn loạn không phải là bên Thái Nhĩ, La Cách mà ngược lại là cái Ma Ẩn cốc không hề nổi tiếng này!

Áo Tác Ai vừa thấy hai người Khắc Ma Nhĩ và A Sắt Nhĩ Tư Đặc đứng cùng nhau thì cũng cố gắng tiến đến hội nhập vào với bọn họ.

Hàn Thạc sắc mặt âm trầm, không hề ngăn cản Áo Tác Ai đứng gần sát hắn hành động bởi vì đúng lúc này, hơn mười cây cột đá che trời chung quanh hắn đột nhiên kêu lên “răng rắc” và vỡ vụn ra, lực lượng duy trì cái trận pháp này cũng đột ngột biến mất.

Hai tên Đạt Tạp và Cam Đạo Phu cũng từ từ hiện ra. Cả hai vừa xuất hiện đã đổ dồn ánh mắt lên trên người Hàn Thạc, nhìn trừng trừng như sợ hắn sẽ có cử động gì đột ngột.

- Không ngờ các ngươi cũng tới Ma Ẩn cốc!

Hàn Thạc liếc xéo Khắc Ma Nhĩ rồi lại nhìn sang Cam Đạo Phu, kẻ thần bí quái dị nhất trong Liên minh Liệp thần giả rồi trầm giọng hỏi:

- La Cách đâu? Động Mai Cốt đã đi đời rồi phải không?

Cam Đạo Phu mặc một bộ áo bào cúng tế màu trắng cũ kỹ trông rất hiền hòa, nhìn cách nào cũng không giống một thống lĩnh Liệp thần giả hai tay dính đầy máu tanh. Hắn cười ha hả nhìn Hàn Thạc rồi đáp:

- Động Mai Cốt đích thực đã đi tong rồi, nhưng mà cái tên La Cách xảo trá như hồ ly kia đã chạy trước một bước.

- Thái Nhĩ thì sao? - Hàn Thạc trầm ngâm một chút rồi lại hỏi lần nữa.

La Cách có thể chạy thoát thì cũng không ngoài dự tính của Hàn Thạc. Gã này thuộc loại có tính cách hèn hạ âm hiểm, một khi gặp nguy hiểm thì chắc chắn sẽ không thèm quan tâm đến sự sống chết của thủ hạ, động Mai Cốt dù sao cũng là nơi hắn đã nhiều năm bố trí nên thoát khỏi nơi ấy tự nhiên không phải là việc khó.

Hiện giờ Cam Đạo Phu và Khắc Ma Nhĩ xuất hiện ở Ma Ẩn cốc chứ không phải phía Thái Nhĩ, điều đó có nghĩa là cuộc chiến ở đằng đó đã kết thúc. Điều này khiến cho Hàn Thạc thầm thấy bất ngờ, không nhịn được nên mới hỏi.

Cam Đạo Phu thấy Hàn Thạc hỏi vấn đề này thì hơi do dự một lát, tỏ vẻ cổ quái đáp:

- Thái Nhĩ biến mất, thủ hạ của hắn cũng không thấy tung tích. Ba Lâm Thản và Khảo Trạch có tới chỗ thần điện bị phá hỏng nhưng không phát hiện được có gì kì lạ, cũng không thấy bóng dáng Thái Nhĩ gần đó, vì thế hai người họ cũng tới đây.

Hàn Thạc biết hai người Ba Lâm Thản và Khảo Trạch vừa đến chỗ Thái Nhĩ chính là Thống lĩnh Liệp thần giả Hỏa hệ và Sinh Mạng hệ, còn thần điện bị phá hỏng thì là đại bản doanh của Thái Nhĩ tại Vùng đất hỗn loạn. Nghe Cam Đạo Phu nói như thế thì có vẻ hai người này không thu hoạch được gì, không thể tìm được bất cứ thứ gì hữu dụng tại thần điện bị phá hỏng đó.

Vùng đất hỗn loạn tuy lớn, nhưng lực lượng thực sự mạnh thì chỉ có năm nhóm, phân biệt là Thái Nhĩ, La Cách, Áo Tác Ai, Ngõa Tây Tư và Ma Ẩn cốc của hắn. Hiện giờ, Thái Nhĩ mất tích, La Cách bỏ trốn, Áo Tác Ai, Ngõa Tây Tư cùng đến Ma Ẩn cốc, vì vậy Ma Ẩn cốc thành chỗ cuối cùng mà liên minh Liệp thần giả cần phải diệt trừ.

Do đó, các thủ lĩnh Liệp thần giả không hẹn mà cùng nhau kéo đến Ma Ẩn cốc.

Hàn Thạc vừa nghe Cam Đạo Phu nói như thế thì thấy lòng trầm xuống. Hắn sớm cho rằng Thái Nhĩ, La Cách hoặc sẽ không chống nổi công kích của đối phương, hoặc sẽ có âm mưu quỷ kế nhưng không dự liệu rằng hai người đó bỏ trốn dứt khoát như vậy, không cho hắn tranh thủ được chút thời gian nào.

Tính toán của Hàn Thạc là sẽ phân chia và giết chết từng nhóm thống lĩnh Liệp thần giả này. Hiện giờ hai đại thống lĩnh Không gian và Vận mệnh trước đây đến đỉnh Tuyết Băng đã bị hắn đẩy vào vết nứt không gian, chắc hẳn trong vòng mấy ngàn năm cũng không trở về Chúng Thần đại lục được. Ba người Lôi Cát Tư, Tái Á Lộ, Mễ Lặc thì bị hắn đánh thương và phong ấn tại thạch thất trong lòng đất; còn bọn Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc thì vốn cũng có thể nhanh chóng thu thập.

Chỉ cần cho hắn thêm chút thời gian thì hắn vốn có thể xử lý thỏa đáng mọi việc, sau đó thảnh thơi chờ bọn Cam Đạo Phu đến nộp mạng. Nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Bọn này kéo rốc tới Ma Ẩn cốc sớm hơn, chẳng những giải cứu được Đạt Tạp mà sợ rằng cả ba người Lôi Cát Tư đang bị giam cầm trong thạch thất kia cũng sẽ được cứu thoát ra.

Tựa như đoán được Hàn Thạc đang nghĩ cái gì, Cam Đạo Phu tu luyện Quang Minh lực lượng cười gật đầu nói:

- Đúng như ngươi nghĩ, Ba Lâm Thản và Khảo Trạch đã đến gian thạch thất mà ngươi nhốt ba người Lôi Cát Tư, lúc này chắc đã bắt đầu động thủ rồi, không bao lâu nữa thì bọn họ cũng có thể thoát ra.

Khi Cam Đạo Phu vừa nói xong những lời này thì Hàn Thạc cũng chấn động trong lòng, nhận thấy từ gian thạch thất giam cầm ba người Lôi Cát Tư cách đó không xa truyền đến những dao động năng lượng mãnh liệt, có lẽ thật sự không bao lâu nữa thì nó sẽ bị phá vỡ.

Mặt hắn âm trầm, không ngừng cười khổ trong lòng, thầm nghĩ quả nhiên là người tính không bằng trời tính, đôi khi những chuyện bất ngờ lại phá vỡ kế hoạch. Chỉ cần hai người Cam Đạo Phu và Khắc Ma Nhĩ đến trễ một ngày thì hắn có thể giết chết toàn bộ bọn Áo Tác Ai, A Sắt Nhĩ Tư Đặc, Đạt Tạp và cấm chế toàn bộ lực lượng của bọn ba người Lôi Cát Tư.

Đến lúc đó, cho dù cả bốn tên Khắc Ma Nhĩ, Cam Đạo Phu, Ba Lâm Thản, Khảo Trạch có tới, với lực lượng của hắn và Ngõa Tây Tư, Tát Lạp Tư, Hàn Hạo, An Đức Lệ Na cộng thêm địa thế đặc thù của Ma Ẩn cốc thì cũng tin tưởng khiến cả bốn tên phí công mà rút lui, thậm chí còn phải lưu một hai người ở lại trong cốc.

Song mọi việc lúc này đã phát triển vượt ra ngoài tầm khống chế của Hàn Thạc, giờ mà chân chính giao chiến thì hắn thực sự không nắm chắc một chút nào.

Đúng vào lúc này, một chiếc Bạch Cốt vương tọa từ xa nhẹ nhàng bay lại rồi đột ngột xuất hiện ở bên phía Hàn Thạc.

Tiểu Khô Lâu ngồi ngay ngắn trên Bạch Cốt vương tọa, chớp chớp mắt nhìn quanh, không nói lời nào mà chỉ điều khiển “cái ghế” tới bên cạnh Hàn Thạc, thản nhiên nói:

- Đạt Cách Mã chết rồi.

Lời vừa nói ra, mọi người tức thì biến sắc mặt.

Cam Đạo Phu liếc mắt nhìn Đạt Tạp vẻ mặt âm trầm lạnh lùng, rồi lại nhìn A Sắt Nhĩ Tư Đặc biểu tình kinh hãi, cười khổ lắc đầu nói:

- Không ngờ Đạt Cách Mã lại không chịu nổi, bị một thủ hạ cũ giết chết. Xem ra, ta trước kia đã đề cao hắn.

Hàn Thạc cảm thấy được an ủi một chút, những ý nghĩ liên tiếp nảy ra trong đầu nhanh như những tia chớp. Hắn đột nhiên nói:

- Xem ra không thể tránh khỏi trận chiến này. Nếu như có thể làm thịt một hai tên trước khi các ngươi cùng bọn Ba Lâm Thản, Khảo Trạch gặp mặt thì chúng ta chưa chắc đã không còn đường sống!

Đạt Tạp cười lạnh, khinh thường đáp:

- Ngươi thật đúng là mộng tưởng! Đừng cho rằng ta không biết tại sao Hàn Hạo có thể giết chết Đạt Cách Mã. Hừ, hắn có thể giết chết Đạt Cách Mã nhưng không phải là đối thủ của bất cứ người nào trong chúng ta!

Hắn đảo mắt liếc sang Ngõa Tây Tư và Tát Lạp Tư, khi nhìn về phía Tát Lạp Tư thì cặp mắt không hề che giấu cừu hận khắc cốt ghi tâm, nói lạnh như băng:

- Hai người bọn chúng cộng thêm cả ngươi nữa, trước sức tấn công của ta và Cam Đạo Phu, A Sắt Nhĩ Tư Đặc, Khắc Ma Nhĩ thì chỉ sợ rằng ngay cả năng lực tự bảo vệ mình cũng không có chứ đừng nói đến chuyện trong thời gian ngắn giết chết một hai người chúng ta!

Cam Đạo Phu phất tay ngăn Đạt Tạp lại, cười ha hả nhìn Hàn Thạc đề nghị:

- Giao Ma Ẩn cốc và lực lượng áo nghĩa mà ngươi tu luyện ra đây thì ta có thể làm chủ cho thần hồn của ngươi và vợ con ngươi rời khỏi nơi này, nhưng mà hai tên Tát Lạp Tư, Ngõa Tây Tư thì phải lưu lại!

Theo cách nhìn của Cam Đạo Phu, trận đánh nhằm vào Vùng đất hỗn loạn lần này đã không còn phải lo lắng. Mọi chuyện bây giờ đã nằm trong lòng bàn tay hắn, hắn cho thần hồn Hàn Thạc rời đi cũng đã là khoan hồng độ lượng lắm rồi. Hàn Thạc chỉ cần tốn thời gian khoảng ngàn năm thì lại có thể một lần nữa tu luyện đến cảnh giới hiện giờ, người của Hàn gia cũng có thể được bảo toàn.

- Bố Lai Ân, đề nghị này có thể chấp nhận được. - Ngoài dự tính của Hàn Thạc, Ngõa Tây Tư lạnh như băng chợt lên tiếng. Vẻ mặt hắn không vui không buồn, cứ như không hề nghe thấy câu nói sau cùng của Cam Đạo Phu, không để chuyện sinh tử của mình ở trong lòng.


/1026

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status