Đặc Thù Không Gian

Chương 356: Christine phong tinh vạn chủng

/378


Long Vũ lại hỏi:

- Nàng sẽ ủng hộ ngươi lật đổ Edward sao?

Phelps lắc lắc đầu nói:

- Long Vũ, thật không dám dấu diếm, mẫu thân của ta……. một mực không đồng ý cho ta tiếp nhiệm chức vụ phụ thần. Bà càng hi vọng sau này ta có thể nhàn hạ an lạc suốt đời.

Hắn tiếp lời rồi nói:

- Ta hi vọng ngươi có thể khuyên nhủ mẫu thân toàn lực giúp ta…. Ngươi là vũ nội đệ nhất cường giả, ta biết ngươi có thể thuyết phục bà. Cho nên chuyện này, ngươi nhất định phải giúp ta.

Long Vũ trầm măc, hắn vốn cho là mẫu thân của tiểu tử này sẽ toàn lực ứng phó giúp hắn. Rút cuộc ngược lại.

Phelps thở dài, hắn hôm nay tới vốn có chút mạo muội đúng thị là mạo hiểm, ngắm nhìn bốn phía ngoại trừ Long Vũ. Hắn có thể đi tìm ai đây? Chính quân sư của hắn đều đã chết hết.

- Người có thể dựa vào chỉ có thể là ta?

Long Vũ tựa hồ có thể đoán được hắn đang suy nghĩ điều gì.

Phelps từ tốn nhấp vài ngụm trà, nói:

- Long Vũ, ta giấu diếm được người khác, nhưng sẽ không dấu giếm ngươi, hi vọng ngươi có thể giúp ta.

Long Vũ mặc nhiên không nói gì.

Dừng lại một hồi, Long Vũ trong lòng thầm cười một tiếng:

- Mẫu thân ngươi cùng phụ thân ngươi quan hệ như thế nào?

Vốn là chuyện phiếm Phelps bổng dưng nghiêm hẳn sắc mặt, đứng lên nói:

- Không tốt, theo ta đươc biết, hai người bọn họ đã mấy chục năm không ở cùng phòng…

Long Vũ hiếu kì hỏi:

- Tại sao vậy?

Phelps cười khổ đáp:

- Phụ thân có rất nhiều nữ nhân, hắn thỏa thích đắm chìm trong tửu sắc. Nhiều khi mẫu thân bị lạnh nhạt, dần dà trong tim dần xuất hiện nhiều mâu thuẫn. Phụ thân Edward là một cường thế nam nhân. Nếu mẫu thân không có gia tộc thế lực cường đại, nàng sớm đã bị …

- Ai…mẫu thân cũng là cái số khổ mệnh

Thở dài một tiếng, hắn nói tiếp:

- Ta hi vọng bà sẽ có được hạnh phúc…

Hắn chân thành nhìn vào hai mắt Long Vũ:

- Ta có một dự cảm, ngươi thật sự có thể thuyết phục mẫu thân của ta.

- Không phải là muốn để cho ta dụng mỹ nam kế đấy chứ?

Long Vũ đùa cợt nở nụ cười lớn.

Thấy hắn cười đắc ý, sắc mặt Phelps dần dần trầm xuống, nói:

- Bà là mẫu thân của ta, ta không hi vọng ngươi khinh nhờn như thế…

Phelps gật gật đầu, lại nói:

- Ta biết ngươi là đang đùa cợt, nhưng ta đã nói với ngươi sự tình thực nghiêm túc, ta hy vọng ngươi có thể suy xét một cách nghiêm túc.

Long Vũ an tĩnh một hồi, sau đó nhẹ nói:

- Làm hết sức mà thôi.

Hắn cười mỉm, nói:

- Mẫu thân ngươi có ham thích đặc biệt gì sao? Biết người biết ta bách chiến bách thắng, ta hy vọng có thể biết một chút tin tức về mẫu thân ngươi, như vậy có lợi cho ta khai triển kế hoạch.

Long Vũ nói.

- Phương diện nào?

Phelps hỏi.

- Tốt nhất là nói toàn bộ mọi thứ ưa thích của bà ta, như quần áo, cách ăn mặc…

Long Vũ càng nói càng hăng say:

- Mà nàng thích quần lót màu gì?

Phelps ngạc nhiên:

- Loại chuyện này ta làm sao có thể biết…

Hắn vỗ trán nói:

- Hình như nàng thích nước hoa, hương vị càng đậm càng tốt…

Long Vũ nở nụ cười, nói:

- Tin tức này rất quan trọng, ta từ nay trở đi có thể xuống tay. Để tranh thủ giành lấy hảo cảm của bà ấy, tiến thêm một bước đi làm chuyện chúng ta muốn làm.

Phelps vẫn như cũ không ủng hộ quan điểm của hắn:

- Không được…ngoài phụ thân hắn gửi nước hoa ra, còn lại ai bà ấy cũng không muốn.

Long Vũ có chút không cho là đúng:

- Chưa hẳn không đươc…

Khi nói chuyện ngoài cửa bỗng truyền đến một hồi tiếng bước chân.

Phelps nhìn hắn một cái, nói:

- Có thể là người của phụ thân,

- Nhị vương tử, tộc trưởng cho mời người đến!

Quả nhiên, thanh âm ngoài cửa đã chứng thực phỏng đoán của Phelps.

- Chúc ngươi may mắn.

Long Vũ cười nói.

Phelps vào diện kiến Edward, vừa gặp được đã bị cho một cái tát. Edward chỉ vào mặt Phelps lớn tiếng mắng:

- Ngươi súc sinh này…đừng tưởng rằng ta không biết ngươi có hoa tâm.

Phelps bị đánh, chảy cả máu miệng, vẻ mặt ủy khuất:

- Người dựa vào cái gì mà đánh ta, ta rốt cuộc đã phạm phải cái sai lầm gì?

- Hừ

Edward khẽ cười một tiếng, nói:

- Ta nghe nói ngươi cùng với người trong vũ nội câu kết ở cùng một chỗ?

- không thể nào.

Phelps vội vàng nói:

- Nói cho người biết, hắn hoàn toàn là vu tội ta, ta thật không có.

- Hừ…

Edward lại hừ lạnh một tiếng:

- Trước tiên đừng vội kêu oan… chuyện này ta quyết không tin lời nói của một bên, ta sẽ kĩ càng tra xét cho ra. Bất quá đó là lời cảnh cáo đến trước mặt, nếu ngươi thực sự cùng với vũ nội câu kết với nhau, cũng đừng trách ta không khách khí.

- Vâng, ta biết.

Phelps vội vàng nói:

- Phụ thân minh giám, ta tuyệt đối không có nửa điểm hành vi phản bội gia tộc. nhữnglời ác khẩu, xảo ngôn, tương lai nhất định chưa đánh đã tan.

- Chỉ hi vọng như thế!

Edward trầm giọng nói:

- Nhớ kĩ, từ hôm nay trở đi, hành động của ngươi sẽ bị hạn chế tư do. Đợi khi ta tra xét rõ ràng trước, sau đó ngươi sẽ được tự do.

- Phụ thân, thật không công bình.

Phelps bất mãn:

- Người nào cũng biết hạm đội hỗn hợp thứ nhất bị hủy diệt đến hết là do trách nhiệm của Hall, chứ không phải là ta.

- Đồ hỗn trướng.

Edward cả giận nói:

- Vì cái gì mà hai huynh đệ các ngươi không thể chung sống hòa bình.

- Hắn đối đãi với ta như thế nào hẳn ngươi cũng biết.

Phelps nói.

- Nghịch tử.

Edward cả giận nói:

- Các ngươi, hai đồ hỗn trướng, không một cái khiến cho ta bớt lo. Ngươi nghe cho kĩ đây, trong đoạn thời gian này, các ngươi để cho ta yên tĩnh một chút. Nếu không đừng trách ta vô tình. Biến…

Phelps trong lòng hận đến nghiến răng, ở bên ngoài thì sắc mặt vẫn tươi cười nói lời cảm tạ.

Sau khi ly khai chỗ Edward, Phelps một lúc sau tìm tới mẫu thân Christine. Hắn đem chuyện mình bị đánh thêm mắm thêm muối nói một lần, hy vọng mẫu thân có thể vì hắn xuất đầu.

Christine đau lòng, lại nhìn hắn hai má sưng đỏ, nghĩ nghĩ, rồi quyết định đi tìm Edward nói chuyện.

Bất kể thế nào nàng cũng không thể để nhi tử như thế bị người củ hành như thế.

Mấy năm nay, khuôn mặt mỹ lệ của Christine luôn tận lực cố tránh làm phiền đối với Edward, biểu hiện thập phần khiêm nhường. Nhưng hôm nay nàng bất chấp tất cả. Nhìn thấy Edward, mặt nàng sắc khí tái nhợt, khàn giọng nói:

- Edward, Phelps là hài tử của ngươi, ngươi vì cái gì mà lại đối với nó như thế?

Edward trông thấy người nữ tử này, nhịn không được thở dài một hơi. Christine là phu nhân đầu tiên của hắn cùng hắn vào sinh ra tử. Năm đó, Edward tuy rằng cũng cường thế, nhưng gia tộc của Christine đối với hắn có sự giúp đỡ rất lớn. Cho nên bất luận từ phương diện nào, hắn đối với Christine đều cũng có một phần tình lại có một phần áy náy, huống chi hắn đối với Phelps thực có chút quá mức.

Nhưng mặc kệ hắn suy nghĩ thứ gì, khuôn mặt vẫn giữ được trạng thái vốn có, lắc đầu khiển trách:

- Ngọc không mài không sáng, cha không dạy không thành người… Christine, mẹ nuông chiều thì con hư… Phelps hiện tại rất kì cục, nếu ta hôm nay không đánh hắn, không xích hắn lại, tương lai hắn có thể sẽ gặp phải đại loạn tử.

- Hừ.

Christine lại không để ý tới những lí lẽ của Edward, khẽ cười một tiếng:

- Người nào không biết, ngươi là muốn cho Hall tiếp nhận vị trí của ngươi, cho nên ngươi luôn luôn không thích Phelps.

Chân mày Edward có chút xích lại, không nói gì.

Christine thấy Edward trầm ngâm, trong mắt vẻ kiên nghị lộ ra, liền chỉnh lại làn váy nghiêm chỉnh, chuẩn bị quay người rời khỏi thư phòng.

Đi vài bước nàng, nói:

- Edward ngươi nghe kĩ cho ta, Phelps là nhi tử của ta. Từ hôm nay trở đi, ta sẽ có trách nhiệm đối với nó.

- Hồ đồ.

Edward thấp giọng trách mắng:

- Christine, ta hi vọng ngươi có thể tỉnh táo một chút… Ngươi làm như vậy, chỉ giúp nó hung hăng càn quấy, kiêu ngạo. Ngươi đây là đang hại nó, chứ không phải là thương nó.

Christine đau khổ xoay người lại, hai mắt rưng rưng lệ:

- Ta cứ như vậy, đấy là vì bảo bối của ta chẳng lẽ…. Mặc cho nó để các ngươi khi dễ.

Nàng khẽ cắn môi dưới, khàn giọng khóc ròng:

- Không sai, năm đó ta có xác thực đồng ý không can dự vào chuyện giữa huynh đệ chúng, nhưng mà đúng là ta lại không thể dễ dàng tha thứ khi hắn bị khi dễ.

Edward nhìn thấy Christine bộ dạng khóc nức nở, một cỗ hỏa khí bốc lên trước ngực, trách mắng:

- Bộ dạng này là gì? Ngươi rốt cuộc muốn gây áp lực với ta sao?

Christine vốn cũng không phải nữ nhân bình thường, mắt thấy Edward nổi giận, bản thân nhấc tay áo chấm lệ, nói:

- Ngươi làm cha không quản, ta tự quản…

Sắc mặt Edward trầm xuống:

- Nhi tử không phải của một mình ngươi, coi như ta không thương hắn, cũng không đi hại hắn. Christine, ngươi hẳn là rõ ràng bản lĩnh của Phelps. Coi như ta có tâm đem vị trí tộc trưởng cho hắn, ngươi cảm thấy với bản lãnh của hắn có thể đảm nhiệm sao?

Christine nhịn không được vì hài tử bênh vài câu:

- Sao lại không thể? Hắn hoàn toàn có thể chậm rãi học tập, nếu như ngươi bằng lòng dạy…

Không đợi nàng nói xong, Edward đã ngăn lời của nàng, lạnh lùng nói:

- Hắn là học tập cái lường trước sao? Ví như hắn không gây rắc rối cho ta, đã xem như là cảm tạ trời đất lắm rồi.

Christine nói:

- Ngươi có ý tứ gì? Hắn xông vào cái họa gì sao? Vậy Hall vì ngăn cản con ta lập nhiều chiến công đã phạm phải sai lầm lớn để trùng động phát rồ hại chết nhiều chiến sĩ.

- Im miệng.

Edward vội vàng quát lớn:

- Lời này tuyệt đối không thể nói…

- Làm sao lại không được nói?

Christine hỏi ngược lại.

- Ngươi còn ngại Tu La gia tộc chưa đủ loạn ư?

Edward nói:

- Hạm đội hỗn hợp thứ nhất bị diệt, hiện giờ chúng ta đang thập phần nguy hiểm không thể nội chiến xảy ra. Nhất nhất bây giờ chúng ta phải đoàn kết thống nhất một chỗ.

- Hừ.

Christine khẽ cười nói:

- Xem như hài nhi của ta muốn đoàn kết, cũng phải cần người khác nguyện ý hả.

Edward nhìn thấy bộ dáng nàng nhịn không được thở dài một tiếng, nói:

- Christine. Ta biết, mấy chục năm nay ta đối với ngươi lạnh nhạt, ngươi cũng không thể dùng oán trả thù được.

- Ta muốn cảm tạ ngươi.

Christine nói.

Edward nghe vậy, lặng đi một chút:

- Có ý tứ gì?

- Ha ha.

Christine đột nhiên nở nụ cười:

- Từ khi với ngươi tách ra, tâm tình ta thật thoải mái hơn rất nhiều. Cho nên ta phải cảm ơn ngươi cho ta tự do.

Ngừng một chút, Christine tiếp tục nói:

- Phelps sẽ không thỏa hiệp, trừ khi ta xác định được tính mệnh hắn an toàn, sẽ không bị uy hiếp.

Edward lắc lắc đầu:

- Ngươi làm như vậy sẽ hại chết Phelps.

- Thôi đi.

Christine khinh thường nói:

- Ngươi nghĩ rằng ta là nữ nhân vô tri giống mấy đưa trẻ…. tùy tiện võng dọa vài câu coi như xong sự…

Edward đang muốn mở miệng phản bác, đột nhiên tâm sinh cảm ứng, sắc mặt đại biến.

- Ngươi đi về trước..

Edward nói:

- Ta nói những lời này, ngươi sau khi về cẩn thận ngẫm lại, không cần mắc thêm lỗi lầm nữa…

- Hừ.

Christine hừ nhẹ rời khỏi.

Ở địa phương hơn mười dặm, Long Vũ linh tính có điềm báo, tựa hồ cảm nhận có một cỗ sát khí cường đại.

“Tại sao lại có thể như vậy?”

Long Vũ âm thầm suy nghĩ, cho đến tận lúc này, tại vũ ngoại, lần đầu tiên hắn cảm ứng được sát khí cường đại như thế. Nếu lời hắn đoán không sai, hẳn là cao thủ của Tu La tinh vực gia tộc.

Thần thức giải khai, Long Vũ cẩn thận cảm ứng một phen. cũng không có bất kì dị thường.

“Rốt cuộc là cái gì làm cho mình cảm thấy bất an?” Long Vũ thu hồi thần thức, tái suy tư một hồi, vẫn không lí giải được.

- Xem ra đích xác có vũ nội cao thủ lặn lội vào đây?

Edward thì thào tự nói, vẻ mặt có chút phẫn nộ.

Nổi giận trong chốc lát, hắn lại rộ lên cười tà:

- Cũng tốt, ta xem vũ nội cao thủ này rốt cuộc muốn làm gì? Rốt cuộc là ai trêu chọc tới được…

Long Vũ tự hỏi một cái kết quả, đến khi được mẫu thân của Phelps là Christine mời. Long Vũ biết đây chính là nhờ công của Phelps kiệt lực an bài kết quả.

Hai người chạm mặt nhau. Phelps tự mình mang theo Long Vũ đi tới cung điện của Christine. Vì phòng ngừa chuyện cơ mật bị tiết lộ, hai người bí mật đến.

Cung điện của Christine nguy nga tráng lệ, cao lớn trang nghiêm. Đi vào trong điện, bên trong hết sức hoa lệ, làm cho người ta có cảm giác như bước vào ảo mộng.

Long Vũ vẫn là lần đầu tiên thấy Christine, trông ba mươi tuổi, nhưng tướng mạo vẫn vô cùng mĩ lệ, giữa lông mày lộ ra một nét duyên dáng thục nữ đặc biệt quyến rũ, được dưỡng hằng ngày, đến nỗi từng cử chỉ đều toát lên khí chất quyến rũ, thùy mị.

Long Vũ mới nhìn qua đã chú ý tới làn da trắng của Christine, có thể sánh ngang với Tuyết Cơ. Ánh mắt của nàng cũng phi thường hấp dẫn, đuôi mắt có chút uốn lên, thập phần xinh đẹp.

Nhìn thấy Long Vũ, Phelps hai người đi đến, Christine nhẹ nhàng tiếp đón.

- Mẫu thân vị này chính là người mà con đã nhắc tới, bằng hữu của con Long Vũ..

Trước đây, Phelps đã vì Long Vũ mà giới thiệu cho mẫu thân hết thảy. chỉ là thân phận thực sự của Long Vũ thì hắn không nói. chỉ nói Long Vũ là tinh vực ẩn giả cư,lúc này mới xuất thế không lâu, bởi vì cùng chí hướng nên quyết định làm phụ tá cho hắn.

Đi đến cạnh Christine vài bước, Long Vũ liền cúi người thi lễ, biểu hiện ra một nam nhâm vô cùng phong độ.

- Ngồi đi.

Christine thản nhiên nói.

Sau khi ngồi xuống Christine cẩn thận đánh giá Long Vũ một hồi, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên một tia thần sắc khác thường, nhưng ngay lập tức biến mất. Nhìn bộ dáng bên ngoài của Long Vũ cũng không vượt trội gì, nhưng mà khí chất của hắn rất tốt, nhìn ra dáng bậc trượng phu.

Hơn nữa, Christine không ngờ mình không thể nhìn thấu người nam nhân này, bất kể là tâm tư hắn hay tu vi đều không thể hiểu rõ.

Christine khẽ mỉm cười nói:

- Nghe đại danh ẩn giả đã lâu, hôm nay được diện kiến, quả thật là danh bất hư truyền.

Long Vũ mỉm cười nói:

- Điện hạ quá khen.. trước kia ta nghe điện hạ đủ loại phong thái, hôm nay được mục sở thị, thật sự là có phúc ba đời.

Hắn vừa nói thế, Christine quả nhiên cao hứng, nữ nhân thường thích nghe chút lời khen tặng, cho dù là Christine cũng không ngoại lệ.

Sau đó Phelps nhắc lại chuyện của mình, nhưng Christine lại phản ứng lạnh đạm, chỉ nói mình cần ổn định tâm lý. Trong lời nói của nàng lộ ra một tia lạnh lùng, cuối cùng lại dụng một chút khách sáo để ứng phó, làm cho Phelps không biết nên làm như thế nào?

Long Vũ hướng Phelps nháy mắt ra dấu, mỉm cười nói:

- Xem ra điện hạ đối với ta có chút không tin tưởng a…

Christine không khỏi hướng hắn trông lại, như có suy nghĩ gì.

- Mẫu thân, hắn là bằng hữu của ta, tuyệt đối đáng tin cậy.

Phelps nói.

- Ta biết.

Christine nhìn chằm chằm Long Vũ vào đôi mắt đẹp của nàng:

- Ta không hi vọng Phelps đi tranh giành quyền lợi.. Ta chỉ hi vọng hắn có thể bình an vượt qua quãng đời còn lại.

- Ha ha.

Long Vũ cười nói:

- Đúng là tấm lòng của cha mẹ, điện hạ suy nghĩ của người tốt lắm. Nhưng người có nghĩ tới, tại Tu La tinh vực trong hoàn cảnh này vô cùng phức tạp, nếu không có người hung cường ngạnh thế, muốn hảo hảo sinh tồn thật sự rất khó.

- Là sao.

Christine cười nói:

- Ngươi có biết gia tộc của ta sao? vậy ngươi cảm thấy cả gia tộc của ta không thể đảm bảo an toàn cho Phelps sao?

- Gia tộc của người ta đương nhiên biết!

Long Vũ cười nói:

Dựa vào người không bằng dựa vào mình. Chỉ có dựa vào chính mình, mới có thể đạt được hòa bình và ổn định lâu dài.

- Ẩn giả, Phelps, tâm tư các ngươi ta cũng biết. Như vậy đi, chuyện của các người ta sẽ hảo hảo lo lắng một phen.

Christine cố ý nói:

- Nhất là ngươi ẩn giả, ta phải biết ngươi có bản lĩnh như thế nào mới được, nếu không ta sẽ không dễ dàng mạo hiểm.

Sau khi nói chuyện kết thúc, Christine mang Long Vũ đi thăm cung điện, thuận tiện hỏi một số sự tình, đồng thời dò xét lai lịch của hắn.

Christine dáng thoát thon gọn, y phục mặc bó sát người, làm rõ cặp mông, khiến cho vẻ đẹp của nàng càng được tôn vinh. Những bước đi của nàng tận lực vặn vẹo mông eo, nhưng nhìn dáng hình vẫn nhẹ nhàng lả lướt như lá liễu, thật khiến cho huyết mạch trong người phun trướng. Ánh mắt Long Vũ cơ hồ dừng lại trên thân ảnh của người nữ nhân. Phelps vài lần phát giác, sắc mặt có chút không vui, bất quá cũng không nói gì. Cái mạng nhỏ của hắn nằm trong tay Long Vũ.

Buổi tối Christine chuẩn bị yến tiệc vô cùng phong phú. Long Vũ, Phelps nhấm nháp các loại mĩ vị vô cùng đặc sắc, còn được thưởng thức một đoạn ca múa.

Nhìn ra được, Christine đối với Long Vũ vẫn còn chút hảo cảm.

Yến hội đến đêm khuya mới dứt, Phelps cùng Long Vũ đều được phép ở lại trong cung.

Long Vũ cảm giác mọi nơi đều có người giám thị nhất cử nhất động của hắn, điều này ít nhiều làm cho hắn có chút tức giận. Nhưng cẩn thận ngẫm lại cũng có thể hiểu được, Christine chắc chắn sẽ không dễ dàng mạo hiểm.

Ba ngày sau, Christine cho phép Phelps mang theo Long Vũ rời khỏi. Từ đầu đến cuối, nàng đều không có hứa hẹn cái gì. Đối với lần này, Long Vũ cũng không có bất kì sự sốt ruột nào. Hắn tin tưởng sự tình đã có một chút may mắn.

/378

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status