Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 446 - Cơ hội thoát thân

/508


Theo như những gì Tử Phong biết là Sinh Hồn bí cảnh chỉ mở ra đúng tròn một tháng, mà ở trong bí cảnh thì một ngày trong này kéo dài tới 48 giờ, tức là bọn họ chỉ có vỏn vẹn 15 ngày theo thời gian của bí cảnh. Từ lúc tiến vào tới giờ đã trải qua xấp xỉ gần mười ngày trong bí cảnh, thời gian còn lại cũng chỉ là vài ngày, nhưng vừa rồi khi Tử Phong thoáng cảm nhận một chút về thời gian, hắn nhận ra là 8 ngày đã trôi qua, mà 8 ngày này chính là 8 ngày theo thời gian của bí cảnh.

Hắn nhớ đinh ninh rằng mình chỉ ở bên trong bảo khố của Khổ Thiên Điện có một lát, căn bản còn chưa đến vài giờ đồng hồ, làm thế quái nào mà đã trôi qua 8 ngày rồi, hơn nữa bí cảnh một khi đến kì hạn đóng lại thì những sinh vật không thuộc về bí cảnh đều sẽ bị cưỡng chế đẩy ra bên ngoài, tại sao bọn hắn vẫn bị kẹt ở lại chứ. Lí giải duy nhất đó chính là đã có chuyện xảy ra trong lúc cả hai được truyền tống vào trong bảo khố, rất có thể không gian bên trong bảo khố tách biệt với không gian trong bí cảnh nên cả hai không bị đẩy ra ngoài, cũng có thể là do nguyên nhân nào đó khiến bí cảnh nhận định hắn không phải là sinh vật ngoại lai nên bị bỏ qua, dù là như nào đi chăng nữa, hắn và Tuyết Phi Nhan bị kẹt lại ở trong này là sự thật.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Tử Phong không khỏi khó coi, Sinh Hồn bí cảnh mỗi 400 năm mở ra một lần, thọ nguyên của hắn lên đến mấy ngàn năm, căn bản không sợ chết già trong này, nhưng vấn đề ở chỗ hắn không hề muốn ở lại đây, bí cảnh nguy hiểm trùng trùng, bất kì lúc nào cũng có thể mất mạng, hơn nữa bên ngoài vẫn còn người nhà của hắn, nếu hắn không quay trở lại thì bọn họ tất sẽ nghĩ rằng hắn đã chết, như vậy không ổn chút nào.

"Chúng ta phải làm gì bây giờ??" Tuyết Phi Nhan lo lắng nói.

Tử Phong cũng không biết phải trả lời nàng như thế nào, hắn có nhiều thủ đoạn nhưng không phải là cái gì cũng làm được, hắn cũng chỉ có thể đi một bước rồi tính một bước

"Ta tạm thời vẫn chưa có cách nào cả, bí cảnh rất rộng lớn, ta nghĩ chúng ta nên tìm hiểu khắp nơi trong bí cảnh, biết đâu lại tìm được đường ra."

Nói đoạn Tử Phong ôm lấy Tuyết Phi Nhan, Ngụy Trang và Liễm Tức kích hoạt, hai người che giấu sự hiện diện của bản thân mà phi hành trên không trung, không theo một phương hướng cụ thể nào cả.

Một ngày, hai ngày, rồi cả chục ngày trôi qua, Tử Phong và Tuyết Phi Nhan vẫn phi hành trong vô định, cả hai không biết đã đi qua một khoảng cách bao xa, chỉ biết rằng cho đến hiện tại họ vẫn chưa tìm thấy manh mối nào để thoát ra khỏi bí cảnh. Những ngày qua Tử Phong liên tục suy nghĩ, lúc đầu do bất ngờ và có chút hoảng loạn nên hắn không tính đến, về sau khi bình tĩnh trở lại hắn mới nghĩ ra một cách để thoát khỏi đây, đó là Nguyện Ước Hư Không.

Cái thứ đồ chơi này vô cùng cường đại, muốn gì được nấy miễn là Tử Phong có thể trả giá, nhưng nói đây là một cách thì thà rằng nói đây chính là đặt cược sẽ chính xác hơn. Nguyện Ước Hư Không có thể làm được mọi thứ chừng nào Tử Phong có thể trả cái giá tương xứng, nhưng cái giá đó thường cao đến một cách kinh khủng, Tử Phong không cho rằng hắn sẽ chỉ cần phải trả một cái giá nhỏ để kích hoạt Nguyện Ước Hư Không đưa hai người ra ngoài.

Mới có đại khái mười ngày trôi qua, Tử Phong vẫn chưa đi hết cái Sinh Hồn bí cảnh này, hắn vẫn đủ kiên nhẫn để hi vọng sẽ tìm ra được cách nào đó thoát ra ngoài, chỉ khi nào không còn chút hi vọng nào nữa thì hắn mới sử dụng Nguyện Ước Hư Không. Nhưng cũng có khả năng cao là cái giá phải trả sẽ quá đắt đến mức Tử Phong không thể chấp nhận nổi, nếu chuyện đó thực sự xảy ra thì hắn đành phải nhận mệnh, chịu khó ở trong này đợi 400 năm sau bí cảnh mở ra lần nữa rồi tìm cách thoát thân, nhưng đấy không phải là một kết quả tốt đẹp gì.

Bầu trời rất nhanh liền tối lại, thêm một ngày nữa trôi qua mà không thu hoạch được gì, dù Tử Phong không thấy mệt nhưng hắn không cho rằng Tuyết Phi Nhan sẽ thoải mái nếu cứ phải di chuyển liên tục thế này. Tìm tạm một cái hang để nghỉ ngơi, Tử Phong để Tuyết Phi Nhan gối đầu lên đùi mình ngủ, trong khi đó thì hắn suy nghĩ đối sách thoát thân.

“Tiểu Linh, nàng có cách gì để thoát khỏi đây không?”

“Không thiếu cách để công tử có thể thoát khỏi đây, chỉ là đa phần trong những cách đấy đều đòi hỏi công tử sở hữu tu vi nhất định.” Tiểu Linh ngay lập tức trả lời.

Tử Phong biết chắc cái gọi là đạt tới tu vi nhất định của Tiểu Linh chắc chắn là một cảnh giới nghịch thiên nào đó, ít nhất thì cũng không phải thứ mà hắn có thể với tới hiện tại. Biết là thế nhưng ôm tâm lý may mắn, hắn vẫn hỏi dò

“Vậy ít nhất ta phải đạt tới tu vi như thế nào?”

“Vượt qua Thánh Giai, đăng đàn đế vị, công tử muốn thoát khỏi đây thì ít nhất tu vi phải đạt tới Linh Đế, chỉ có như vậy thì ngài mới có thể xé rách không gian, tạo thành thông đạo nối liền tiểu thế giới này với Huyền Linh đại lục được.”

Thánh Giai chia làm bốn cảnh giới, Thánh Giả - Thánh Hoàng – Thánh Tôn – Thánh Quân, vượt qua Thánh Giai thì đến Thiên Tôn, sau đó mới đạt tới Linh Đế, có thể nói Linh Đế là cảnh giới của cường giả nhất lưu, ở thời kì thượng cổ Thiên Tôn bay đầy trời, Thánh cấp đi đầy đất cũng vẫn là bậc đại năng có thể một mình quét sạch bất kì một thế lực nhất lưu nào.

Trong khi đó thì ở thời điểm hiện tại, cả cái Huyền Linh đại lục đến cả Thiên Tôn còn chưa chắc đã có, bảo Tử Phong hắn phải tu luyện tới Linh Đế thì không biết tới đời nào kiếp nào nữa, phương án này vừa nghe hắn đã trực tiếp ném ra sau đầu không nghĩ nữa, quá không thực tế.

“Thực ra thì vẫn còn một cách nữa.”

“Cách gì!?” như người chết đuối vớ được cọc, Tử Phong vội vàng hỏi.

“Tạm thời thì công tử chưa biết được, ngài cần phải chờ thêm một ít thời gian nữa.” Tiểu Linh thần bí nói.

“Cụ thể là phải chờ bao lâu??” Tử Phong nhíu mày.

“Ít nhất là 15 ngày, hơn nữa trước đó thì ngài cần phải tìm thấy một cái huyết trì cỡ lớn nữa, nó có thể giúp công tử rút ngắn khoảng thời gian phải chờ đi đáng kể đấy.”

Ánh mắt Tử Phong chợt co rút lại, hắn có chút âm trầm nói

“Trong bí cảnh vẫn còn Huyết Ma?”

“Công tử đã quét sạch đến bảy tám phần Huyết Ma trong này rồi, nhưng số lượng còn lại vẫn không nhỏ, trăm vạn thì không tới nhưng vài chục vạn thì có dư.”

Nghe đến đây Tử Phong khẽ thở phào một cái, hắn căn bản không hề nghi ngờ phán đoán của Tiểu Linh, dù sao thì nàng ta cũng là một vị thần thật sự, đẳng cấp vẫn còn kém xa Chúa Tể Hư Không nhưng thần thì vẫn là thần, không phải là thứ mà hắn có thể hiểu được.

Điều khiến hắn lo lắng đó là nếu vẫn còn Huyết Ma ở trong bí cảnh thì liệu sẽ có thêm vài Huyết Mị Ma Cơ nữa hay không, chỉ là hắn đã lo thừa rồi, hàng trăm vạn Huyết Ma khắp bí cảnh tập hợp lại với nhau mới uẩn dưỡng nên một Huyết Mị Ma Cơ, hắn không tin với vài chục vạn còn lại có thể tạo ra thứ gì lợi hại. Hơn nữa hiện tại có gặp lại Huyết Mị Ma Cơ thì với thực lực vừa tăng lên của hắn cũng không phải sợ, ít nhất chiến một trận không phải là vấn đề.

“Nhưng tại sao phải tìm huyết trì, cái đám Huyết Ma đó thì liên quan gì đến việc ta thoát khỏi nơi này?” Tử Phong có chút khó hiểu.

“Có liên quan đó, bởi vì nếu ngài không tìm ra được một cái huyết trì cỡ lớn thì sau 15 ngày, ngài có khoảng 2% tỉ lệ thành công thoát khốn, nhưng nếu tìm được cái huyết trì như ta bảo thì tỉ lệ đó sẽ trở thành xấp xỉ 80% đó.”

Tử Phong thiếu chút nữa thì đứng bật dậy sau đó phóng ra ngoài đi tìm huyết trì, nhưng hắn vẫn cố kìm nén lại bởi Tuyết Phi Nhan còn đang lấy đùi hắn làm gối đầu, làm hỏng giấc ngủ ngon của thê tử là một trong những đại tội của nam nhân, ít nhất trong thế giới quan của cái tên đặt vợ lên đầu như Tử Phong thì đấy là tội không thể tha thứ được.

Đã ở trong này chục ngày rồi, đợi thêm một thời gian nữa cũng không phải là vấn đề lớn, hắn lúc này đang suy nghĩ xem làm cách nào để có thể tìm ra huyết trì trước khi 15 ngày kia kết thúc, theo lời Tiểu Linh thì nếu tìm ra được một cái huyết trì kịp lúc thì tỉ lệ hai người có thể thoát khỏi bí cảnh là rất lớn, hắn không thể bỏ qua cho cơ hội này được.

Cơ mà đấy là nói thế, chứ trên thực tế thì hắn cũng không biết phải đi đâu để tìm ra một cái huyết trì cỡ lớn cả, không gian trong bí cảnh này rộng tới mức khiến người khác tức điên, lấy tốc độ của hắn phi hành không ngừng nghỉ mà còn không thấy được điểm cuối, muốn tìm huyết trì trong từng đấy ngày không phải là dễ.

Cái khó ló cái ngu, à không ló cái khôn, Tử Phong chợt nhớ rằng trước kia sở dĩ xuất hiện một quân đoàn Huyết Ma chỉ đơn giản là bởi vì bọn chúng đánh hơi thấy mùi máu của hắn mà đuổi theo, chứng tỏ máu của Thiên Ma, nhất là Thiên Ma cấp cao như hắn có lực hấp dẫn chí mạng với Huyết Ma, không chỉ Huyết Ma thông thường mà đến cả Huyết Mị Ma Cơ lúc trước cũng mê muội khi uống máu của hắn.

Tuy hiện tại hắn đã biến dị không còn là Thiên Ma Hoàng nữa, nhưng nhìn kiểu gì cũng thấy huyết mạch của hắn đã mạnh hơn trước nhiều, hắn không tin máu của hắn hiện tại lại kém hấp dẫn hơn trước.

Đã tìm ra manh mối, việc còn lại là rất dễ, Tử Phong hắn lấy một ngón tay trực tiếp xuyên thủng lòng bàn tay của mình, dùng linh lực giữ lấy một lượng máu lớn sau đó vung tay lên, ném hết chỗ máu đó ra bên ngoài theo mọi hướng, xa thì vài trăm mét, gần thì ngay cửa hang.

Tiểu Linh ở trong không gian hệ thống nhưng không hề có hạn chế gì đối với nàng trong việc nhìn và cảm nhận thấy mọi thứ bên ngoài, nhìn thấy hành động của Tử Phong, nàng gật gù ra vẻ tán thưởng, nhưng đồng thời khoé miệng nàng lại nở một nụ cười mỉm thần bí có chút đáng sợ.

------------------------------------


/508

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status