Cưỡng Ép Cô Nàng Nằm Vùng Làm Vợ

Chương 57: Để cho tôi bắn quẹo cua

/90


Mặc dù để Y Hi Nhi dưới tầm mắt mình, nhưng anh vẫn lựa chọn ngôi nhà ấm áp bảo vệ cô, dù sao anh đã sống ở trong thế giới đầy rẫy máu tanh, Y Hi Nhi sớm muộn gì cũng phải đứng ở bên cạnh.

Ai kêu thế giới của anh nhiều hắc ám, ai kêu Y Hi Nhi xông vào thế giới của anh làm cho nhà anh trở nên ấm áp.

"Tối thiểu, con phải học được năng lực tự bảo vệ, con đừng lười biếng, càng đừng nghĩ không có lý tưởng, cha biết rõ con ở trong này một tháng, trừ can đảm, con không học được gì cả, đừng tưởng rằng nửa năm tới con có thể trở về, nếu nửa năm con không học được gì, vậy cha sẽ đem giao cho Tây Môn Dật, con đừng xem thường lòng dạ độc ác của anh ta." Xoay măt Y Hi Nhi quay lại, Vũ Văn Bác mặt đối mặt nhìn Y Hi Nhi.

"Như vậy không có đạo lý, con không làm Hắc lão đại, hơn nữa càng không muốn làm nữ hiệp, công việc của con cũng không cần những thứ này, chẳng lẽ sau khi học được những thứ này, cha thật sẽ đem súng tiểu liên cho con chơi? Nếu cha có cho con cũng cũng không có cơ hội sử dụng!" Y Hi Nhi mắt trợn trắng, nếu học đồ không dùng tới, học được thì có ý nghĩa gì? Không bằng không học, lãng phí thời gian.

"Trong thế giới của cha, không phải họ chết chính là cha chết, con vẫn chưa rõ sao? Vậy con đối với hội Liệt Diễm biết còn chưa đủ? Cha tin rằng trong bộ môn hình sự có không ít tư liệu nội bộ!" Vũ Văn Bác cũng không gấp trấn an Y Hi Nhi, bình tĩnh nói.

Trong môn học Hình sự đích thực có không ít về tư liệu của hội Liệt Diễm, ai kêu Hội Liệt Diễm là tổ chức đứng đầu hắc đạo, mà bản thân lại là chính nghĩa nhất ở cục cảnh sát nên tư liệu về gia thế hắc đạo có nhiều cũng chẳng có gì lạ.

Y Hi Nhi vỗ sau gáy một cái, Vũ Văn Bác ở trước mặt Y Hi Nhi mặc dù không được xem là hình tượng thuần lương, nhưng lại cũng không phải là lão đại lãnh huyết của xã hội đen, cho tới nay, trước mặt Vũ Văn Bác, Y Hi Nhi vẫn luôn là nhát gan sợ phiền phức, nhưng nói cho cùng còn chưa thật sự e ngại, ngược lại có khuynh hướng như con gái đối với phụ thân có phần kính sợ mà không tự chủ lệ thuộc vào.

Mặc dù không thừa nhận, cũng cảm thấy không thể nào, nhưng nếu nghiêm túc coi lại, Vũ Văn Bác đối với mình thật quá tốt, Vũ Văn Bác đúng là rất coi trọng mình, Vũ Văn Bác là ai, nếu như Vũ Văn Bác thật coi mình là con gái của anh ta, anh ta sống hay chết đều có liên quan,vậy cả đời này thật đúng là không thoát khỏi anh ta rồi.

Nhớ tới lần trước bị Đại Lệ Ti đuổi giết, lúc ấy cư nhiên không sợ hãi, Y Hi Nhi không nhịn được tung hộ một tiếng.

Nếu có quan hệ với Vũ Văn Bác, dù mình không muốn, nhưng cách nguy hiểm thật đúng là quá gần, Y Hi Nhi bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật.

Thấy Y Hi Nhi trên mặt biến hóa, Vũ Văn Bác biết, Y Hi Nhi đại khái đã hiểu thông rồi.

Hài lòng ôm thân thể mềm mại của Y Hi Nhi, Vũ Văn Bác hưởng thụ chút ấm áp hiếm có này, có Tây Môn Dật cùng Tiệp Khắc ở đây, sẽ không ai tới quấy rầy anh.

"Suy nghĩ nghiêm túc đã hiểu ngay, con rất thông minh, nếu như con chịu khó nghe lời tập luyện nghiêm túc, không cần nửa năm mà có thể đi ngay lúc này." Vũ Văn Bác đem cằm tựa vào bả vai Y Hi Nhi.

Né tránh Vũ Văn Bác, Y Hi Nhi bất chợt cau mày, Vũ Văn Bác đại khái buổi sáng ra cửa quên cạo râu, gai gai hơi ngứa một chút, nhưng không đau.

"Con. . . Không phải. . . Cha để cho con học những thứ này, cha có ích lợi gì chứ?" Y Hi Nhi chính là không hiểu, Vũ Văn Bác sao phải chấp nhất những thứ này, dù thế nào đi nữa anh ta cũng không phải là không có khả năng bảo vệ được cô.

"Có, cha sẽ an tâm! Cha chỉ yêu cầu con sống sót, mà không phải bị người khác cầm đao đuổi theo chạy ngoài đường." Vũ Văn Bác nói xong, nhớ tới lần nguy hiểm kia lòng vẫn còn sợ hãi, mặc dù anh cũng không bởi vì chuyện đó mà giận chó đánh mèo Đại Lệ Ti, nhưng cũng không bày tỏ đã quên mất nó.

"Vậy ý cha là vì lần con bị đuổi giết đó, nếu không cha cũng sẽ không để cho con tới nơi này?"

"Nghĩ gì thế?" Vũ Văn Bác chọc đầu Y Hi Nhi một cái, biết cô sẽ chế giễu, nhất định nha đầu này đã tiếp nhận rồi.

"Chẳng lẽ không đúng sao? Dù sao đó cũng là lần đầu tiên, cũng thật có ý tứ." Đúng là lần đầu tiên có người muốn cái mạng nhỏ của cô, trước kia khi nằm vùng cùng lắm là bị người đuổi theo nhiều lắm là bị đánh, vẫn chưa tới mức không toàn mạng.

Vũ Văn Bác cảm thấy đã đến lúc xuống núi, Cố Nhã Thuần cùng Hạ Hải Yến lần nữa trở lại chỗ cũ, trong tay lại thêm một chiếc cờ thưởng.

Gộp đủ ba chiếc cờ thưởng, ba người nghỉ ngơi tại chỗ, chờ đợi sáng sớm ngày thứ hai lên đường chạy thẳng tới đích.

Trong hai tháng huấn luyện sau này, Y Hi Nhi giống như biến thành người khác, quyết chí tự cường, trong sân huấn luyện luôn là người cuối cùng rời đi, trong phòng ngủ đèn đêm luôn là người cuối cùng tắt.

Thì ra Y Hi Nhi chỉ cần nhìn bảng thành tích của mình cũng biết đoàn có bao nhiêu người, hiện tại cô đứng thứ nhất, trừ thể lực hòa với một người, theo lời nói của Cố Nhã Thuần, Y Hi Nhi lười biếng thành bản tính, không kiên trì, phàm là sự việc cần sức chịu đựng Y Hi Nhi cũng không kiên trì tới cuối cùng.

"Phịch!"

"Rất tốt, vòng mười đều trúng!"

Trong sân huấn luyện, Y Hi Nhi hiên ngang mạnh mẽ thổi thổi vào đầu súng, kéo kính phòng hộ mắt xuống, kiêu ngạo đi ra.

Lớp lý thuyết căn bản không làm khó được Y Hi Nhi, mặc dù rất nhiều từ ngữ chuyên ngành rất khó, nhưng kể từ khi được cái bệnh đó, Y Hi Nhi trở nên có trí nhớ kinh người, chỉ cần cô gặp qua nghe qua là có thể ghi nhớ chính xác, mà những người khác phải hao tổn một thời gian tương đối.

Chỉ là thể lực không đủ, căn bản không thể nào trong thời gian ngắn có thể đuổi kịp, cho nên Y Hi Nhi dứt khoát bỏ qua huấn luyện thể lực, mà là chọn phương pháp tăng cường sự linh hoạt.

Tỷ như trong chương trình học kỹ thuật bắn súng, khi Tiệp Khắc biểu diễn "bắn quẹo cua" kỹ xảo cao siêu, Y Hi Nhi liền nóng lòng muốn thử, hơn nữa chỉ cần để đạt cô cũng có thể làm được, như vậy khóa huấn luyện kỹ thuật bắn có thể qua thẳng hơn nữa còn có thể kiêu ngạo trước mọi người.

"Để cho tôi bắn quẹo cua" yêu cầu đường bắn thẳng tắp xuyên qua chướng ngại vật bắn tới bia, cả trụ sở huấn luyện bên trong bao gồm huấn luyện viên và lãnh đạo, nghe nói chỉ có hai người có thể làm được, ngoài ra cũng có số ít người có thể đụng trúng, cho nên Y Hi Nhi chí khí ngang ngược căn bản không có người khác ở trong mắt.

Nhưng lại nghĩ đó là cô gái bất hảo nhất lớp, chỉ sợ nếu không đồng ý Y Hi Nhi sẽ làm náo loạn cả căn cứ, nên lãnh đạo vẫn là đồng ý.

Y Hi Nhi trải qua ba ngày luyện tập không phân biệt ngày đêm, cuối cùng cũng bỏ đi.

Mặc kệ cô xem Tiệp Khắc làm bao nhiêu lần, cô không cách nào bắn trúng đích, bất kể cô chú ý tập trung thế nào, cô vẫn không cách nào xuyên qua được chướng ngại vật.

Cuối cùng cô lựa chọn phương thức của mình, lợi dụng phương thức số học đạt tới mục tiêu, tiến hành tính toán chính xác, Y Hi Nhi đem đạn bắn lên chướng ngại vật không phải kim loại, phản xạ để tới trung tâm bia .

Trong xã hội hiện đại, vật chất kim loại thật sự là rất nhiều, Y Hi Nhi chọn thủy tinh công nghiệp làm chướng ngại vật cách 50m bắt đầu tiến hành bắn, bắn liền mười phát súng, nhiều lần trúng chính giữa trung tâm.

Tiệp Khắc nhìn Y Hi Nhi, không biết nên lộ ra vẻ mặt gì, mặc dù biết rõ Y Hi Nhi đang quang minh chính đại ăn gian, nhưng cũng không thể nói.

Y Hi Nhi bị yêu cầu ở trong phạm vi tiến hành bắn không được di chuyển nửa bước, chướng ngại vật được đặt ở chính giữa vị trí Y Hi Nhi đứng và bia, mà Y Hi Nhi đích xác là bắn trúng, hơn nữa còn mười phát liên tục!

"Các vị lãnh đạo, tiểu nữ tử có phải là đã qua?" Đi tới trước đài chủ tịch, Y Hi Nhi hả hê hỏi.


/90

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status