Tất cả mọi người đều bị nhốt, bị bắt, Giang Cung Tuấn cũng rất lo lắng. Lần này anh đến là để cứu người. Thế nhưng chẳng những không cứu được người ra ngoài, mà toàn bộ người mang đến cũng đều bị bắt. Anh nhanh chóng rút điện thoại di động ra.
Thế nhưng vừa lấy điện thoại ra, một sợi tơ thép nhanh chóng quét qua, chiếc điện thoại của anh trong nháy mắt bị cắt làm đôi.
Lúc anh đang hoảng loạn, Hình Kiếm trong tay rơi xuống đất.
Hình Kiếm vừa rơi xuống đất, sàn nhà phía trên lập tức nứt ra, Hình Kiểm liền rơi vào trong, sau khi rơi xuống, mặt đất lại nhanh chóng khép lại.
“Đáng chết!”. Giang Cung Tuần sầm mặt. Vào thời khắc này, anh gấp rút thi triển Kim Cương Bất Phôi Thần Công. Da thịt giờ đã biến thành màu đồng. Ở phía ngoài cơ thể, mơ hồ còn có thể nhìn thấy một tầng ánh sáng màu đồng nhàn nhạt. Giang Cung Tuấn thi triển Kim Cương Bất Phôi Thần Công đến giới hạn tu luyện cuối cùng. Vầng sáng này là do chân khí tạo thành.
Bây giờ, chân khí Thiên Cương chí cương chí dương trong cơ thể của Giang Cung Tuấn nhanh chóng di chuyển, tràn ngập toàn thân, bao phủ các bộ phận trong cơ thể.
Keng! Một mũi nỏ bắn đến, tấn công vào anh, phát ra một tiếng vang lanh lảnh. Uy lực của nó rất lớn, nhưng bây giờ lại không thể nào xuyên thủng bức tường khí trên người anh. Ở một bên khác.
Sau khi Âu Dương Lãng nhìn thấy Giang Cung Tuấn thi triển Kim Cương Bất Phôi Thần Công, cũng kinh ngạc đứng bật dậy, vẻ mặt nghiêm trọng, nói: “Đây rốt cuộc là võ công gì? Tại sao lại kinh người như thế?”.
Ông ta không tiếp tục theo dõi camera giám sát nữa, mà quay sang nhìn Gia Cát Nhị, hỏi: “Tiên sinh, kiến thức ông rộng, ông có biết đây là loại võ công gì không?”
Gia Cát Nhị nhìn chằm chằm màn hình giám sát.
“Kim Cương Bất Phôi Thần Công”. Một lúc lâu sau, ông ta mới chậm rãi phun ra mấy chữ.
“Đó là cái gì?”. Vẻ mặt Âu Dương Lãng tràn ngập nghi hoặc. Ông ta cũng đã nghe qua rất nhiều loại võ công, thế nhưng chưa hề nghe thấy tên loại võ công này.
“Tiên sinh, Kim Cương Bất Phôi Hỏng Thần Công là cái gì? Loại võ công này có lại lịch như thế nào?”
“Chuyện này phải nói đến thời gian rất lâu trước đây
Gia Cát Nhị hít sâu một hơi, nói: “Tôi cũng là đọc được ghi chép ở trong sách cổ của gia tộc. Đây là loại võ công của ngàn năm trước, đại khái xuất hiện vào khoảng hơn một nghìn ba trăm năm trước
“Xin rửa tai lắng nghe”.
Gia Cát Nhị tiếp tục nói: “Ngàn năm trước, trong số những người mạnh nhất, Lan Lăng Vương chắc chắn có thể xếp vào thứ hạng cao, thế nhưng ở thời đại trước của Lan Lăng Vương, đã từng xuất hiện một thời kì bị gián đoạn”.
“Thời kì bị gián đoạn?” Âu Dương Lãng nghi hoặc, hỏi: “Khi ấy đã xảy ra chuyện gì?”.
Gia Cát Nhị giải thích: “Thời đại trước của Lan Lăng Vương, có thể nói là rất phồn thịnh, cường giả cảnh giới thứ chín cũng có, thế nhưng đã có một sự kiện lớn xảy ra, sự kiện này dẫn đến thời kì bị gián đoạn, khoảng thời gian cỡ một trăm năm, võ lâm Thần Châu không còn xuất hiện cường giả, mãi cho đến khi Lan Lăng Vương xuất hiện”
“Thế nhưng, ông có biết sự phụ của Lan Lăng Vương là ai không?” An Dương Lãng hỏi: “Là ai?”.
Gia Cát Nhị giải thích nói: “Tôi cũng không biết ông ấy tên là gì, nhưng nghe người đời truyền lại rằng, từng có một người là Địa Sát chỉ điểm cho Lan Lăng Vương, cái người tên là Địa Sát này, đã từng xuất hiện ở Dược Vương Cốc, dường như là có mối quan hệ nào đó với Dược Vương Cốc”
“Cái người tên Địa Sát này thực sự mạnh như thế sao? Chẳng lẽ Giang Cung Tuấn học được Kim Cương Bất Phôi Thần Công là do Địa Sát truyền lại?”.
“Không phải” Gia Cát Nhị lắc đầu, nói: “Nghe người đời truyền miệng, tuyệt học của Địa Sát là sát khí công, võ học của ông ta là Sát Khí, đây là do Địa Sát đặc biệt sáng tạo ra để khắc chế một môn thần công”
“Chính là Kim Cương Bất Phôi Hỏng mà Giang Cung Tuấn luyện sao?”
“Đúng vậy”.
Gia Cát Nhị gật đầu, tiếp tục nói: “Mà người sáng tạo ra Kim Cương Bất Phôi Thần Công, là một cường giả cái thế tinh thông y thuật”.
Gia Cát Nhị kể ra một số việc. Nhưng, đây đã là chuyện của hơn một nghìn năm trước, chuyện này ở trong lịch sử đã bị gián đoạn.
Sách cổ ghi chép về võ lâm Thần Châu, hầu hết cũng là bắt đầu từ thời đại của Lan Lăng Vương, chuyện xảy ra trước thời kỳ này, có rất ít người biết rõ.
Mà bất kể là người sáng tạo ra Kim Cương Bất Phôi Thần Công hay là Sát Khí, thì cũng đều là nhân vật trước thời đại của Lan Lăng Vương.
Những thứ này, trong sách cổ đều không có ghi chép.
Gia tộc Gia Cát của ông ta vẫn luôn là một gia tộc lớn, nhưng cái này chỉ là ghi chép phiến diện, cặn kẽ chi tiết ra sao, ông ta cũng không hiểu rõ.
Nói đến chỗ này, Gia Cát Nhị hít sâu một hơi, nói: “Nếu như Giang Cung Tuấn thật sự có được truyền thừa của cường giả một nghìn năm trước, thì như vậy, trong tay cậu ta chắc chắn có tám mươi mốt kim nghịch thiên”
“Tám mươi mốt kim nghịch thiên?” Âu Dương Lãng cũng rơi vào trầm tư. Trái lại, ông ta hiểu khá rõ Giang Cung Tuấn, một số việc mà Giang Cung Tuấn làm, ông ta đều biết. Ông ta đúng là biết trong tay Giang Cung Tuấn có một ít ngân châm. Nhưng trước đó ông ta không có chú ý đến. Ông ta hỏi: “Tiên sinh, tám mươi mốt kim nghịch thiên này rốt cuộc là gì?”
“Không rõ lắm, tôi chỉ đọc được ghi chép trong sách cổ của gia tộc, đơn giản ghi vài câu, cải tử hoàn sinh, nghịch thiên cải mệnh”.
Nghe vậy, Âu Dương Lãm nổi lòng tham, nhìn màn hình giám sát, thấy Giang Cung Tuấn đang không ngừng vùng vẫy trong Trận Thiên Cơ, vẻ mặt lập tức lộ ra sự tham lam, nói: “Không ngờ trên người thằng nhóc này lại có nhiều bảo bối như vậy, nó tạm thời không thể chết được, tôi còn muốn ép hỏi nó, từ trong miệng nó moi ra được võ học cái thế”.
Lúc này, một đệ tử Cổ Môn cầm một thanh kiếm đi tới, quỳ trên mặt đất, hai tay cung kính dâng lên, nói: “Lão đại, đây là vũ khí Giang Cung Tuấn đánh rơi”
Âu Dương Lãng nhận lấy, nhìn Hình Kiếm khai phong, vung vài cái, tán thưởng nói: “Kiếm tốt” Gia Cát Nhị vội nói: “Cho tôi xem một chút” Âu Dương Lãng đưa tới.
Gia Cát Nhị nhận lấy, cầm trong tay xem xét, bỗng vẻ mặt trở nên vui mừng, nói: “Cái này, cái này là thần kiếm do Tần Hoàng chế tạo trước đây, cái này được xưng là đệ nhất kiếm thiên cổ.
“Mạnh như vậy sao, còn là đệ nhất kiếm thiên cổ?”
“Đương nhiên”.
Gia Cát Nhị giải thích nói: “Kiểm này được chế tạo từ thiên ngoại huyền thiết, nắm giữ sức mạnh quỷ dị, ở trong sách cổ của gia tộc chúng tôi có ghi chép, đồng bộ với thanh kiếm này còn có Đệ Nhất Kiếm Quyết, mới có thể chân chính phát huy được uy lực của thanh kiếm này, như thế nói cho ông biết, nếu như học được Đệ Nhất Kiếm Quyết, lợi dụng thanh kiếm này, cảnh giới thứ tám cũng có thể chém chết người cảnh giới thứ chín”
Nghe vậy, Âu Dương Lãng động lọng.
“Chuyện này là thật sao?” Gia Cát Nhị nói: “Đây đều là tin tức gia tộc chúng tôi truyền lại, cụ thể như nào tôi cũng không rõ lắm”
“Vậy đệ nhất kiếm quyết kia hiện giờ đang ở đâu?”
“Tần Hoàng chết, đệ nhất kiếm quyết cũng biến mất, nếu như không nằm ngoài dự liệu, thì hẳn là ở trong lăng mộ Tần Hoàng
Nghe vậy, Âu Dương Lãng đột nhiên có suy nghĩ khác.
Ông ta tính, chờ giải quyết xong những chuyện này, sẽ đích thân đi đến lăng Tần Hoàng một chuyến, tìm đệ nhất kiếm quyết bên trong.
Hai người đang nói chuyện cũ ngàn năm về trước. Còn Giang Cung Tuấn đang bị nhốt trong Trận Thiên Cơ. Trần pháp này có quá nhiều cơ quan.
Cho dù Giang Cung Tuấn có sử dụng Kim Cương Bất Phôi Thần Công, tạm thời tuy không bị thương, nhưng anh. cũng rất chật vật, tơ thép liên tục quét ngang qua người.
Nếu không có Kim Cương Bất Phôi Thần Công, anh nhất định không thể kiên trì được đến tận bây giờ. Vào đúng lúc này, tơ thép bỗng phát sinh thay đổi.
Những sợi tơ thép này giăng kín khắp nơi, tạo thành một cái lưới théo, khe hở giữa chúng chỉ cách nhau vài centimet, Giang Cung Tuấn căn bản là không thể né tránh.
Anh bị ép lùi đến một góc. Anh dốc toàn lực, tấn công mãnh liệt.
Chân khí Thiên Cương cuồn cuộn tấn công lưới thép, thế nhưng ở giữa lưới thép có khe hở, căn bản không hề chịu lực tác động, cho dù chân khí của Giang Cung Tuấn có bá đạo như thế nào đi chăng nữa cũng không thể phá rách lưới.
Anh kéo một sợi tơ thép. Tay của anh trong nháy mắt bị đâm thủng. Anh bỗng dùng sức kéo ra.
Thế nhưng sợi tơ thép này không biết dùng vật liệu gì chế tạo thành, cho dù anh là cảnh giới thứ tám, cũng không thể kéo đứt nó ra được.
Không gian của anh ngày càng bị thu hẹp. Cuối cùng, lưới tơ thép co vào, quấn quanh người anh. Toàn thân của anh từ trên xuống dưới, bị tơ thép gắt gao siết chặt. Anh thi triển Kim Cương Bất Phôi Thần Công đến cực hạn, ngăn cản lưới tơ thép siết mình đến chết.
Thế nhưng vừa lấy điện thoại ra, một sợi tơ thép nhanh chóng quét qua, chiếc điện thoại của anh trong nháy mắt bị cắt làm đôi.
Lúc anh đang hoảng loạn, Hình Kiếm trong tay rơi xuống đất.
Hình Kiếm vừa rơi xuống đất, sàn nhà phía trên lập tức nứt ra, Hình Kiểm liền rơi vào trong, sau khi rơi xuống, mặt đất lại nhanh chóng khép lại.
“Đáng chết!”. Giang Cung Tuần sầm mặt. Vào thời khắc này, anh gấp rút thi triển Kim Cương Bất Phôi Thần Công. Da thịt giờ đã biến thành màu đồng. Ở phía ngoài cơ thể, mơ hồ còn có thể nhìn thấy một tầng ánh sáng màu đồng nhàn nhạt. Giang Cung Tuấn thi triển Kim Cương Bất Phôi Thần Công đến giới hạn tu luyện cuối cùng. Vầng sáng này là do chân khí tạo thành.
Bây giờ, chân khí Thiên Cương chí cương chí dương trong cơ thể của Giang Cung Tuấn nhanh chóng di chuyển, tràn ngập toàn thân, bao phủ các bộ phận trong cơ thể.
Keng! Một mũi nỏ bắn đến, tấn công vào anh, phát ra một tiếng vang lanh lảnh. Uy lực của nó rất lớn, nhưng bây giờ lại không thể nào xuyên thủng bức tường khí trên người anh. Ở một bên khác.
Sau khi Âu Dương Lãng nhìn thấy Giang Cung Tuấn thi triển Kim Cương Bất Phôi Thần Công, cũng kinh ngạc đứng bật dậy, vẻ mặt nghiêm trọng, nói: “Đây rốt cuộc là võ công gì? Tại sao lại kinh người như thế?”.
Ông ta không tiếp tục theo dõi camera giám sát nữa, mà quay sang nhìn Gia Cát Nhị, hỏi: “Tiên sinh, kiến thức ông rộng, ông có biết đây là loại võ công gì không?”
Gia Cát Nhị nhìn chằm chằm màn hình giám sát.
“Kim Cương Bất Phôi Thần Công”. Một lúc lâu sau, ông ta mới chậm rãi phun ra mấy chữ.
“Đó là cái gì?”. Vẻ mặt Âu Dương Lãng tràn ngập nghi hoặc. Ông ta cũng đã nghe qua rất nhiều loại võ công, thế nhưng chưa hề nghe thấy tên loại võ công này.
“Tiên sinh, Kim Cương Bất Phôi Hỏng Thần Công là cái gì? Loại võ công này có lại lịch như thế nào?”
“Chuyện này phải nói đến thời gian rất lâu trước đây
Gia Cát Nhị hít sâu một hơi, nói: “Tôi cũng là đọc được ghi chép ở trong sách cổ của gia tộc. Đây là loại võ công của ngàn năm trước, đại khái xuất hiện vào khoảng hơn một nghìn ba trăm năm trước
“Xin rửa tai lắng nghe”.
Gia Cát Nhị tiếp tục nói: “Ngàn năm trước, trong số những người mạnh nhất, Lan Lăng Vương chắc chắn có thể xếp vào thứ hạng cao, thế nhưng ở thời đại trước của Lan Lăng Vương, đã từng xuất hiện một thời kì bị gián đoạn”.
“Thời kì bị gián đoạn?” Âu Dương Lãng nghi hoặc, hỏi: “Khi ấy đã xảy ra chuyện gì?”.
Gia Cát Nhị giải thích: “Thời đại trước của Lan Lăng Vương, có thể nói là rất phồn thịnh, cường giả cảnh giới thứ chín cũng có, thế nhưng đã có một sự kiện lớn xảy ra, sự kiện này dẫn đến thời kì bị gián đoạn, khoảng thời gian cỡ một trăm năm, võ lâm Thần Châu không còn xuất hiện cường giả, mãi cho đến khi Lan Lăng Vương xuất hiện”
“Thế nhưng, ông có biết sự phụ của Lan Lăng Vương là ai không?” An Dương Lãng hỏi: “Là ai?”.
Gia Cát Nhị giải thích nói: “Tôi cũng không biết ông ấy tên là gì, nhưng nghe người đời truyền lại rằng, từng có một người là Địa Sát chỉ điểm cho Lan Lăng Vương, cái người tên là Địa Sát này, đã từng xuất hiện ở Dược Vương Cốc, dường như là có mối quan hệ nào đó với Dược Vương Cốc”
“Cái người tên Địa Sát này thực sự mạnh như thế sao? Chẳng lẽ Giang Cung Tuấn học được Kim Cương Bất Phôi Thần Công là do Địa Sát truyền lại?”.
“Không phải” Gia Cát Nhị lắc đầu, nói: “Nghe người đời truyền miệng, tuyệt học của Địa Sát là sát khí công, võ học của ông ta là Sát Khí, đây là do Địa Sát đặc biệt sáng tạo ra để khắc chế một môn thần công”
“Chính là Kim Cương Bất Phôi Hỏng mà Giang Cung Tuấn luyện sao?”
“Đúng vậy”.
Gia Cát Nhị gật đầu, tiếp tục nói: “Mà người sáng tạo ra Kim Cương Bất Phôi Thần Công, là một cường giả cái thế tinh thông y thuật”.
Gia Cát Nhị kể ra một số việc. Nhưng, đây đã là chuyện của hơn một nghìn năm trước, chuyện này ở trong lịch sử đã bị gián đoạn.
Sách cổ ghi chép về võ lâm Thần Châu, hầu hết cũng là bắt đầu từ thời đại của Lan Lăng Vương, chuyện xảy ra trước thời kỳ này, có rất ít người biết rõ.
Mà bất kể là người sáng tạo ra Kim Cương Bất Phôi Thần Công hay là Sát Khí, thì cũng đều là nhân vật trước thời đại của Lan Lăng Vương.
Những thứ này, trong sách cổ đều không có ghi chép.
Gia tộc Gia Cát của ông ta vẫn luôn là một gia tộc lớn, nhưng cái này chỉ là ghi chép phiến diện, cặn kẽ chi tiết ra sao, ông ta cũng không hiểu rõ.
Nói đến chỗ này, Gia Cát Nhị hít sâu một hơi, nói: “Nếu như Giang Cung Tuấn thật sự có được truyền thừa của cường giả một nghìn năm trước, thì như vậy, trong tay cậu ta chắc chắn có tám mươi mốt kim nghịch thiên”
“Tám mươi mốt kim nghịch thiên?” Âu Dương Lãng cũng rơi vào trầm tư. Trái lại, ông ta hiểu khá rõ Giang Cung Tuấn, một số việc mà Giang Cung Tuấn làm, ông ta đều biết. Ông ta đúng là biết trong tay Giang Cung Tuấn có một ít ngân châm. Nhưng trước đó ông ta không có chú ý đến. Ông ta hỏi: “Tiên sinh, tám mươi mốt kim nghịch thiên này rốt cuộc là gì?”
“Không rõ lắm, tôi chỉ đọc được ghi chép trong sách cổ của gia tộc, đơn giản ghi vài câu, cải tử hoàn sinh, nghịch thiên cải mệnh”.
Nghe vậy, Âu Dương Lãm nổi lòng tham, nhìn màn hình giám sát, thấy Giang Cung Tuấn đang không ngừng vùng vẫy trong Trận Thiên Cơ, vẻ mặt lập tức lộ ra sự tham lam, nói: “Không ngờ trên người thằng nhóc này lại có nhiều bảo bối như vậy, nó tạm thời không thể chết được, tôi còn muốn ép hỏi nó, từ trong miệng nó moi ra được võ học cái thế”.
Lúc này, một đệ tử Cổ Môn cầm một thanh kiếm đi tới, quỳ trên mặt đất, hai tay cung kính dâng lên, nói: “Lão đại, đây là vũ khí Giang Cung Tuấn đánh rơi”
Âu Dương Lãng nhận lấy, nhìn Hình Kiếm khai phong, vung vài cái, tán thưởng nói: “Kiếm tốt” Gia Cát Nhị vội nói: “Cho tôi xem một chút” Âu Dương Lãng đưa tới.
Gia Cát Nhị nhận lấy, cầm trong tay xem xét, bỗng vẻ mặt trở nên vui mừng, nói: “Cái này, cái này là thần kiếm do Tần Hoàng chế tạo trước đây, cái này được xưng là đệ nhất kiếm thiên cổ.
“Mạnh như vậy sao, còn là đệ nhất kiếm thiên cổ?”
“Đương nhiên”.
Gia Cát Nhị giải thích nói: “Kiểm này được chế tạo từ thiên ngoại huyền thiết, nắm giữ sức mạnh quỷ dị, ở trong sách cổ của gia tộc chúng tôi có ghi chép, đồng bộ với thanh kiếm này còn có Đệ Nhất Kiếm Quyết, mới có thể chân chính phát huy được uy lực của thanh kiếm này, như thế nói cho ông biết, nếu như học được Đệ Nhất Kiếm Quyết, lợi dụng thanh kiếm này, cảnh giới thứ tám cũng có thể chém chết người cảnh giới thứ chín”
Nghe vậy, Âu Dương Lãng động lọng.
“Chuyện này là thật sao?” Gia Cát Nhị nói: “Đây đều là tin tức gia tộc chúng tôi truyền lại, cụ thể như nào tôi cũng không rõ lắm”
“Vậy đệ nhất kiếm quyết kia hiện giờ đang ở đâu?”
“Tần Hoàng chết, đệ nhất kiếm quyết cũng biến mất, nếu như không nằm ngoài dự liệu, thì hẳn là ở trong lăng mộ Tần Hoàng
Nghe vậy, Âu Dương Lãng đột nhiên có suy nghĩ khác.
Ông ta tính, chờ giải quyết xong những chuyện này, sẽ đích thân đi đến lăng Tần Hoàng một chuyến, tìm đệ nhất kiếm quyết bên trong.
Hai người đang nói chuyện cũ ngàn năm về trước. Còn Giang Cung Tuấn đang bị nhốt trong Trận Thiên Cơ. Trần pháp này có quá nhiều cơ quan.
Cho dù Giang Cung Tuấn có sử dụng Kim Cương Bất Phôi Thần Công, tạm thời tuy không bị thương, nhưng anh. cũng rất chật vật, tơ thép liên tục quét ngang qua người.
Nếu không có Kim Cương Bất Phôi Thần Công, anh nhất định không thể kiên trì được đến tận bây giờ. Vào đúng lúc này, tơ thép bỗng phát sinh thay đổi.
Những sợi tơ thép này giăng kín khắp nơi, tạo thành một cái lưới théo, khe hở giữa chúng chỉ cách nhau vài centimet, Giang Cung Tuấn căn bản là không thể né tránh.
Anh bị ép lùi đến một góc. Anh dốc toàn lực, tấn công mãnh liệt.
Chân khí Thiên Cương cuồn cuộn tấn công lưới thép, thế nhưng ở giữa lưới thép có khe hở, căn bản không hề chịu lực tác động, cho dù chân khí của Giang Cung Tuấn có bá đạo như thế nào đi chăng nữa cũng không thể phá rách lưới.
Anh kéo một sợi tơ thép. Tay của anh trong nháy mắt bị đâm thủng. Anh bỗng dùng sức kéo ra.
Thế nhưng sợi tơ thép này không biết dùng vật liệu gì chế tạo thành, cho dù anh là cảnh giới thứ tám, cũng không thể kéo đứt nó ra được.
Không gian của anh ngày càng bị thu hẹp. Cuối cùng, lưới tơ thép co vào, quấn quanh người anh. Toàn thân của anh từ trên xuống dưới, bị tơ thép gắt gao siết chặt. Anh thi triển Kim Cương Bất Phôi Thần Công đến cực hạn, ngăn cản lưới tơ thép siết mình đến chết.
/1256
|