Buông tay đối phương ra, Kiều Mộng Kỳ trong lòng thở phào nhẹ nhõm, kỳ thật cùng đối phương thiết lập quan hệ thân mật, không có chút thẹn thùng cùng khẩn trương là không có khả năng.
Lạc Gia Hoa ngồi đối diện nhìn Mộng Kỳ, nhất thời cũng không biết nói cái gì. Lúc làm việc hắn có thể bình tĩnh giải quyết các vấn đề khó khăn, nhưng phụ nữ là một động vật khó khăn, nhất là người phụ nữ cùng mình dựa vào pháp luật mà xác lập mối quan hệ thân mật, cô không mở miệng, nhất thời hắn cũng không biết mở miệng như thế nào, hai người cứ như vậy trầm mặc.
“Ách, anh muốn uống nước không?” Mộng Kỳ tìm đề tài để nói.
“Tốt, cảm ơn.”
“Không khách khí.” Mộng Kỳ đứng lên, đi vào phòng bếp mớ phát hiện không có nước, quýnh một tí: “Cái kia, trong nhà không có nước nóng, chờ tôi đun nước một lát.”
Lạc Gia Hoa nghe vậy vội vàng đứng dậy: “Không sao, tôi cũng không phải rất khát.”
Mộng Kỳ cười: “Không có gì, dù sao vẫn phải uống, hơn nữa đun nước rất nhanh, chỉ mất vài phút.”
Lạc Gia Hoa đột nhiên phát hiện, Mộng Kỳ cười rộ lên, lại có hai má lúm đồng tiền nhỏ, so với mình nhiều hơn một cái, thoạt nhìn rất ngọt ngào, bộ dáng như vậy mặc dù phá hư sự quyến rũ nhưng lại càng đáng yêu, nhất thời có điểm ngây người.
“Cảm ơn.”
Mộng Kỳ cười, bình thường vào thời điểm khẩn trương, cô sẽ tìm việc để làm, trên tay bận rộn, trong lòng sẽ bình tĩnh lại, sau đó cũng không khẩn trương trở lại, thói quen này có chút lạ, nhưng không đổi được, tay chân lưu loát đem bình nước cấm vào ổ điện.
“Anh ngồi a, không cần khách khí, cứ xem như nhà mình.”
Nói xong mới phát hiện lời mình nói có chút mập mờ, mặc dù lời này cũng thường nói với người khác, nhưng tất cả đều là bạn bè mình, còn người này không giống vậy, hắn là chồng trên danh nghĩa của mình, Mộng Kỳ quýnh lên, vội vàng trở lại công việc đang làm, phân tán sự chú ý.
Mà Lạc Gia Hoa mặc dù đến nhà bạn cũng từ nghe câu nói đó, nhưng nghe Mộng Kỳ nói, giống như có điểm quái lạ, quái chỗ nào thì lại không nói ra được.
Hai người cũng không thể không nói gì, Lạc Gia Hoa nhìn xung quanh căn phòng nói: “Tôi tham quan một chút được không?”
“A, đương nhiên có thể, tùy tiện.”
Nhìn thấy giá vẽ để một bên, Lạc Gia Hoa đi tơi: “Em học vẽ à?”
“Tôi học lúc còn nhỏ.”
“Có thể xem một chút không?”rốt cục cũng tìm được chủ đề không mẫn cảm, Lạc Gia Hoa buông lỏng nội tâm xuống.
“Có thể a.”
Lạc Gia Hoa đi đến giá vẽ trước mặt, nhẹ nhàng lấy vải che xuống, mới phát hiện thì ra nhân vật trong tranh cô vẽ, gương mặt này, không phải là cô sao, bức tranh vẽ cũng thực giống.
“Em vẽ thật tốt.”
“Cảm ơn.”
“Chuyên môn của em là gì?”
”Thiết kế thời trang.”
“Hội họa cũng là trụ cột của cái này? Tôi xem bức tranh nghĩ người vẽ hết sức chuyên nghiệp, vì sao không học mỹ thuật?”
”Ha ha, đúng vậy.” nói đến bức tranh, Mộng Kỳ trầm tĩnh lại, đi đến trước mặt Lạc Gia Hoa: “Mẹ tôi là giáo viên mỹ thuật, bà là một người theo đuổi sự hoàn mỹ, hơi thở mang nồng đậm nghệ thuật, nhưng tính tình của bà không thể hoàn mỹ, thậm chí có thể nói là rất tệ, tôi còn nhớ chuyện lúc tôi được bà nâng tay tập viết chữ, vẽ tranh, viết bằng bút máy có bút lông có, thậm chí tôi còn có đoạn thời gian học vũ đạo, đàn dương cầm,dựa theo ý của bà chính là hy vọng tôi cầm kỳ thi họa mọi thứ tinh thông, hoàn thành ước mơ khi còn trẻ bà chưa thực hiện được, đáng tiếc lúc nhỏ tôi rất nghịch ngợm, nhất là lúc còn trong tuổi ăn tuổi chơi, những đứa nhỏ khác đều cùng bạn bè chơi nhảy ruồi, chơi trốn tìm, tôi lại phải ngoan ngoãn học này học nọ, thời gian đầu còn hoà hoãn nghe lời, một thời gian sau dĩ nhiên là không chịu được, vì vậy liền cùng mẹ đối đầu, vì thế không ít lần bị mắng bị đánh, nhưng tính tình tôi thực bướng bĩnh cứng đầu, nói không học là không học, có một lần bị đánh nặng, tôi phát sốt cao, thiếu chút nữa là chết, tôi còn không chịu uống thuốc, cuối cùng cha tôi phải ra mặt giảng hòa, đáp ứng từ đó không bức tôi học những thức tôi không muốn học, về sau mẹ thật sự không ép tôi học ca hát khiêu vũ đánh đàn, cũng không bức tôi vẽ tranh viết chữ, nhưng tôi từ nhỏ lại yêu thích vẽ tranh, bởi vì có chỗ hứng thú, cho nên năng khiếu vẫn còn lại, thời điểm thi đại học, mẹ tôi cũng nghĩ tới cho tôi dự thi nghệ thuật, nhưng tôi lại thích thiết kế thời trang nên chọn nó thành chuyên môn.”
Lạc Gia Hoa nhìn Mộng Kỳ cười: “Nhìn em ôn ôn nhu nhu, tôi thật sự rất khó tưởng tượng lúc nhỏ tính tình em bướng bỉnh như vậy.”
Mộng Kỳ cười: “Tôi giống mẹ, bây giờ tôi đã học được cách khống chế tính tình mình, cho nên anh không cần phải sợ, tôi sẽ không cùng anh cãi nhau.”
“Ha ha…”
Hai người nhìn nhau từ từ trầm tĩnh lại
“Đúng rồi, giờ nói về công việc của chúng ta.”
“…Tốt.” Lạc Gia Hoa sửng sốt một chút, gật gật đầu.
Mộng Kỳ cười: “Nghề nghiệp của tôi tự do, đôi khi sẽ vẽ tranh minh họa cho nhà xuất bản, hay thiết kế quần áo cho người khác, tiền lương mỗi tháng đủ nuôi sống bản thân, anh cũng đã xem qua thẻ căng cước của tôi, tôi là người thành phố, gia đình bình thường, tốt nghiệp đại học C, ở đây không có ai thân thích, bất quá có một vài bạn học, nơi này là phòng tôi thuê, tôi cũng xem như là không nhà không xe, cưới tôi có phải hay không anh cảm thấy bị thiệt thòi?”
Lạc Gia Hoa cười: “Không chắc, ít nhất em lơn lên rất đẹp a, tôi dẫn đi ra ngoài cũng nở mày nở mặt.”
”Cắt.”
“Ha ha, tôi là người địa phương, tốt nghiệp ngành kiến trúc đại học Q, sau khi tốt nghiệp đi làm tại một công ty tương đối lớn được hơn một năm, hai năm trước từ chức cùng một người anh em mở ra một công ty thiết kế, trong công ty chỉ có tám người, rất nhỏ, hiện đang ở giai đoạn đi lên, công tác của tôi rất bề bộn nhiều việc, mặc dù không phải kiếm được rất nhiều tiền, nhưng so với mình đi làm cho người khác thì tốt hơn nhiều, tôi có một căn hộ một phòng ngủ, hai phòng khách,do cha mẹ mua, tôi còn có một chiếc xe, những thức khác thì đại khái không có. Có thất mắc gì thì em cứ tự nhiên hỏi.”
Mộng Kỳ lắc lắc đầu: “Chúng ta về sau sống chung tự nhiên sẽ biết rõ, có lòng thì có thể tự mình quan sát, không cần phải trực tiếp hỏi.”
Lạc Gia Hoa gật đầu bày tỏ đồng ý.
“Bất quá, công tác của tôi có chút gấp rút, mặc dù chúng ta kết hôn, nhưng ta cũng không thế có quá nhiều thời gian dành cho em, cho dù mỗi ngày tôi có thể tan sở đúng giờ, nhưng tôi cũng có thể mang công việc về nhà làm, em có thể tiếp nhận sao?”
”Có thể a, tôi cũng không phải con nít ba tuổi cần người trông coi, chính mình cũng có công việc cần hoàn thành.”
Lạc Gia Hoa gật đầu: “Tốt lắm. Tôi nghĩ không bằng em trả phòng, hiện tại chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp, có phải hay không nên sống chung một chỗ?”
Mộng Kỳ suy nghĩ một chút gật đầu: “Đúng vậy.”
Lạc Gia Hoa gật đầu: “Vậy em thu xếp đồ đạc chúng ta rời đi.”
“Hiện tại?”
”Ừm.”
Nhìn sắc mặt Lạc Gia Hoa, Mộng Kỳ ngẫm lại, gật đầu: “Được”
Nói xong, nghe được tiếng nước sôi ở phòng bếp, Mộng Kỳ trực tiếp chạy vào phòng bếp: “Tôi ở chỗ này chỉ có trà lài, anh muốn uống không?”
”…Cũng tốt.”
Lấy ra cái ly duy nhất rót cho Lạc Gia Hoa một ly trà lài: “Anh ngồi chờ một tí, tôi đi thu xếp đồ đạc.”
“Tốt.” Lạc Gia Hoa ngồi xuống. Lạc Gia Hoa nhìn vào ly, khóe miệng co giật một chút, quả nhiên là trà lài, cái này vẫn tương đối thích hợp cho con gái uống.
“Ha ha, chấp nhận một tí, trà lài dùng để dưỡng nhan, anh biết đó, con gái rất ưa.” Mộng Kỳ chú ý khóe miệng hơi co giật của Lạc Gia Hoa cười nói.
Lạc Gia Hoa cười nói: “Tôi cũng nên dưỡng nhan.”
“Dạo này, không phải chỉ phụ nữ mới thích làm đẹp, đàn ông cũng rất thích, chính mình tốt, thì bà xã nhìn cũng thoải mái a, anh nói có đúng hay không?” Mộng Kỳ trêu ghẹo.
“Tôi đây là nên vui mừng vì dung nhan của mình?”
”Yes.”
“Ha ha…”
Hai người tính tình cũng không tệ, cùng đối phương tán gẫu trong chốc lát đều cảm thấy nhẹ nhàng, vì vậy hai người đều trầm tĩnh lại, giống như cùng bạn bè nói chuyện phiếm, uống trà lài. Lạc Gia Hoa không thể không cảm thán, quan sát một người, từ chi tiết nhỏ nhất, xem ra Mộng Kỳ nói không sai, cô thật sự là một hiền thê lương mẫu, bởi vì cô thu dọn đồ đạc với tốc độ cực kỳ nhanh, vừa nhìn cũng biết là người quen làm việc nhà. Nói thật, bây giờ mà tìm được một hiền thê lương mẫu quả là rất tốt, thu xếp nhà cửa, rất nhiều cô gái cũng không muốn, sợ tổn thương da tay, mà Mộng Kỳ xinh đẹp lại có suy nghĩ như vậy, quả là bất khả tư nghị
Căn hộ của Lạc Gia Hoa nằm trong khu vực an ninh ổn định, giao thông cũng không tệ, lúc trước mua nhà ở đây vì cách chỗ làm tương đối gần, thứ hai là vì chuẩn bị kết hôn với Thẩm Điệp, mặc dù trong nhà còn có phòng nhưng cô tuyệt đối không muốn cùng cha mẹ sống chung, cho nên muốn sau khi kết hôn chuyển ra ngoài sống độc lập, cha mẹ cũng vì vậy mà chuẩn bị phòng mới, phòng mới còn chưa có, cô dâu đã thay đổi. Đương nhiên những việc này Lạc Gia Hoa sẽ không nói cho Mộng Kỳ, bởi vì trong mắt hắn, từ khi hắn cùng Mộng Kỳ đăng ký, Thầm Điệp đã cùng mình không còn quan hệ.
Có lẽ có người sẽ cho rằng hắn tuyệt tình, nhưng giữa nam nữ nếu không phải quan hệ máu mũ, thì sẽ không thể nào có quan hệ bạn bè thuần khiết. Cùng phụ nữ có quan hệ mập mờ, hắn chưa bao giờ làm, một là so với người xa lạ quen biết hơn một chút, hai là người yêu, nếu không sẽ là hai người xa lạ, đã từ là bạn gái, một khi tách ra thì tất cả cũng trở thành quá khứ, không thể quay lại làm bạn bè bình thường như đối với tất cả mọi người đều tốt. Tối thiểu nhất đối với người yêu hiện tại tôn trọng, trong chuyện này vấn đề lấy hay bỏ, như là đã có bạn gái trước tách ra bây giờ cùng người yêu chung một chỗ, như vậy mọi chuyện đều vì lợi ích của người yêu hiện tại, không có một người nào có thể tiếp nhận người yêu của mình cùng bạn gái trước dây dưa không rõ , cho dù là làm bằng hữu bình thường, cũng sẽ ghen , nếu là vì làm cho bạn gái trước sống vui vẻ mà làm cho người yêu hiện tại khổ sở, đều đó còn không bằng không cùng người yêu sống chung một chỗ, mặc dù tình sử yêu đương của Lạc Gia Hoa không có phong phú, nhưng hắn có đầu óc thanh tĩnh, cũng chính bởi vì như vậy, Thẩm Điệp từng rất không thích hắn, ở trong mắt của cô, hắn quá mức thông minh, lại có kiên nhẫn, luôn có thể dễ dàng nhìn thấu hết thảy, một khi gặp được thứ mình muốn , liền lập tức ra tay, như vậy chính hắn, một mặt mê cô, một mặt, lại để cho cô đề phòng. [các tình iu thông cảm, đoạn này ta edit cho lúc thần trí không được thanh tỉnh nên có nhiều chỗ chính ta cũg chả biết ta đang viết cái gì =_=]
Lạc Gia Hoa có chút không hiểu rõ, tại sao phải đề phòng chính mình, chỉ cần cô muốn, hắn sẽ nguyện ý đem cả thế giới giao cho cô, nhưng vì cái gì cô lại chẳng thèm ngó tới?
Trong cuộc tình này, hắn chưa bao giờ giảm bớt công việc, cùng hắn ở cùng cô luôn nói không tự do, cảm giác hắn chặt đứt đôi cánh của mình. Lạc Gia Hoa thật sự không hiểu, cô cả ngày chạy điên khùng khắp thế giới, muốn đi nơi nào, không cần biết là nó gần hay xa, chưa bao giờ cùng hắn thương lượng, nhiều nhất cũng là gọi điện báo cho một tiếng. Có lúc, cô so với tổng thống còn bận hơn, chính mình một năm chỉ gặp mặt được vài lần. Phương thức chung đụng như vậy, hắn hoài nghi có phải hay không là luyến nhân, đúng là hắn chưa từng có oán hận qua, vậy mà vì cái gì cô còn cảm thấy không có tự do đây? Đối với cô tự do là cái gì? Như thế nào mới có thể đạt tới tự do mà cô muốn đây?
Liên tục nói kết hôn tốt, nhưng cô lại ở thời khắc cuối cùng phóng bồ câu (bay mất), nếu cô đã muốn bay về phía bầu trời như vậy hắn liền buông tay. Sau một lần lại một lần buông ra, lúc này đây, đích thân hắn đem đường lui của mình phong bế lại.Thẩm Điệp, em đã muốn rời đi, tôi liền cho em đi, chỉ là chờ đến lúc em bay mệt mỏi, tôi sẽ không tiếp tục vì em mà ngăn mưa cản gió, kể từ khi em rời đi thì quan hệ của tôi và em đã bắt đầu kết thúc. Kể từ hôm nay, tôi đã là chồng của Mộng Kỳ, về sau, chúng tôi hai bên ấm áp, hai bên dựa vào, trở thành cảng tránh gió của nhau, giữa chúng tôi không còn vị trí của em, nếu như em biết, có hay không sẽ khổ sở? Sẽ không hối hận đây?
Bất kể là có hay không, đều không còn quan hệ tới tôi…
Kỳ thật, nhà Lạc Gia Hoa cách nhà Mộng Kỳ không tính là xa, không đến nửa giờ đã đến, khi hắn còn đang nghĩ ngợi lung tung, xe đã lái vào cư xá, nhìn ngôi nhà cao tầng bề ngoài còn rất mới trước mắt, Mộng Kỳ kinh ngạc, có thể mua được căn hộ ở chỗ này cần phải có thu nhập thật tốt, mặc dù Lạc gia Hoa nói tiền nhà do cha mẹ trả, nhưng vừa cung cấp nhà vừa cung cấp xe, lại mở công ty, cho dù chỉ là một công ty nhỏ, ít nhất có thể thấy được Lạc Gia Hoa là người có năng lực không phải sao?
Xem ra chính mình may mắn nhặt được một cực phẩm đây.
Cho xe dừng vào bãi đổ, Lạc Gia Hoa nói: “Xuống xe.”
“Ừm.”
Từ sau ghế ngồi lấy hành lý, đóng kỷ xe: “Chúng ta đi.”
“Tốt, cho tôi cầm một chút.” Đồ đạc của Mộng Kỳ cũng không nhiều, bởi vì sống một mịnh nên cô mua đồ rất ít, chỉ sợ lúc dọn nhà phiền toái, nên đồ đạc gom lại cũng chỉ có một cái rương lớn (giống cái vali), một cái ba lô nhỏ, bên trong là máy ảnh, máy tính, còn có một khối bản vẽ, đây cũng là bảo bối của cô.
Lạc Gia Hoa một tay nâng rương hành lý, một tay đem ba lô đeo lên trên vai, lấy thêm bản vẽ: “Không có việc gì, đồ cũng không nhiều lắm, hơn nữa tôi có thể cầm, đi theo tôi.”
“Đó.”
“Chúng ta ở tầng 22, căn 2202, em phải nhớ rõ nơi này có 25 tầng, mỗi tầng có tám căn hộ, cứ hai căn hộ sẽ có một thang máy, sau khi đi lên, hàng xóm của chúng ta chỉ có căn số 2201, là một đôi vợ chồng ở cửa đối diện, tôi cùng bọn họ gặp mặt cũng không nhiều lắm, bọn họ mỗi ngày đều đi sớm về trễ, cho nên cụ thể làm cái gì tôi cũng không rõ lắm. Em cũng biết đấy câu ‘ bà con xa không bằng láng giềng gần’ đã không còn áp dụng với những người sống ở tầng lầu, hàng xóm bây giờ, có khi cả chục năm mà không biết đối diện là ai…” Lạc Gia Hoa cười nói.
Mộng Kỳ cũng cười: “Ừm, tôi hiểu rõ.”
Theo hai người nói chuyện, thang máy đã đến tầng 22, “Đến”
Ra khỏi cửa thang máy, quả nhiên có hai căn hộ gần cửa, đi về phía bên phải, Lạc Gia Hoa đem đồ đạc để xuống đất, lấy ra cái chìa khóa, quan sát Mộng Kỳ nói: “Tiến đến.”
“Tốt.” Mộng Kỳ tiến vào cửa, ngoài ý muốn phòng ốc trùng tu là thuộc màu ấm điều (gần giống màu đỏ nhưng sậm hơn), thoạt nhìn hết sức ấm áp, Mộng Kỳ cơ hồ có thể khẳng định, nơi này buổi tối mở đèn lên, nhất định càng thêm xinh đẹp.
Lạc Gia Hoa đưa cho Mộng Kỳ đôi dép mới: “Mới mua, không biết em có thích hay không, nếu không thích, có thể mua một đôi khác.”
Dép rất đơn giản, nhưng bề ngoài cũng không tệ lắm, màu xanh da trời, cần phải trải qua lựa chọn, Mộng Kỳ cười: “Cũng không tệ, yêu cầu của tôi cũng không cao, đây là anh cố ý mua cho tôi?”
Lạc Gia Hoa gật gật đầu: “Ừm, mặc dù tôi độc thân, nhưng tôi không thích mang bạn bè về nhà, ngẫu nhiên sẽ liên hoan ở bên ngoài, cho nên cũng không có chuẩn bị sẵn dép cho khách, bất quá nơi này có hài bộ, nếu có khách đến có thể cho bọn họ thay, đương nhiên không đổi cũng được, nhưng sẽ phiền toái vì kéo đất trong nhà.”
“Ừm.” thay đổi dép, lúc này mới chú ý tới bố cục của căn phòng, nhà không tính là lớn, hai phòng, một phòng khách, khoảng chừng 85 met vuông.
Lạc Gia Hoa cầm hành lý ở phía sau: “Đây là hai phòng một phòng khách, một gian tôi làm thành phòng đọc sách, một gian là phòng ngủ, bên kia là buồng vệ sinh, còn có phòng bếp cùng phòng khách, tôi đả thông, nhìn như vậy sẽ cảm thấy rộng rãi một chút.’
“Ừm.”
“Trước mang mấy thứ đó cất kỹ, về sau nơi này chính là nhà của em, muốn làm gì thì làm, đương nhiên nơi này trùng tu, nếu không hài lòng, em có thể nói ra, tôi có thể đổi.”
“Có thể, màu sắc ấm điều, có cảm giác rất ấm áp, thời điểm buổi tối cảm giác này càng rõ ràng, đây là anh thiết kế à?”
“Ừm.” Lạc Gia Hoa gật đầu, đối với sự đồng ý của Mộng Kỳ rất là hài lòng, Thẩm Điệp thích mới, lúc trước chính mình thiết kế trùng tu muốn cho cô một cái kinh hỉ, nhưng không nghĩ tới cô căn bản không thích phong cách này, cô muốn hắn tất cả phải đổi mới, vốn là hắn cũng đáp ứng sau khi kết hôn liền đổi theo ý cô, đáng tiếc chưa kịp, kỳ thật, hắn thật thích phong cách thiết kế nhà như vậy.
Đi theo Lạc Gia Hoa tiến về phòng ngủ, Mộng Kỳ có chút do dự, nhưng nhìn hắn không có tỏ ra biểu tình gì đặc biệt, Mộng Kỳ nghĩ tới mình đã là vợ của hắn, nói cái gì anh không nên đụng tôi, tôi không cùng phòng với anh hoặc là để một thời gian thích ứng toàn là lời nói nhảm, nên cuối cùng cũng bước tới, rất hào sảng đem quần áo của mình treo vào tủ, tủ quần áo của Lạc Gia Hoa rõ ràng đã qua sửa sang lại, một nửa là đồ của hắn, một nửa là đồ của cô. Vừa sửa sang đồ đạc, vừa hỏi:
“Anh có phải hay không trước khi tìm tôi đã quét dọn qua phòng ốc?”
“Ừm, mặc dù Thẩm Điệp không có ở chỗ này, nhưng cô ấy ngẫu nhiên sẽ tới chơi, cho nên chỗ này cũng sẽ có đồ đạc của cô ấy, nếu tôi đã cùng Thẩm Điệp cắt đứt quan hệ, lại bày đồ đạc của cô ấy ở đây sẽ không tốt, hơn nữa về sau em chính là nữ chủ nhân ở đây, nếu còn muốn lưu giữ đồ đạc của cô ấy, đối với em cũng là không tôn trọng, cho nên trước tiên tôi đem đồ đạc của cô ấy đóng gói trả về, nơi này không có đồ của cô ấy.” Lạc Gia Hoa giải thích.
Lời này nếu nói với phụ nữ khác nhất định sẽ cảm động đến rối tinh rối mù, có thể Mộng Kỳ bản thân cũng là một mỹ nữ, cho dù cô không chú ý đến nam nhân, nhưng nam nhân tổng hội lại bị vẻ đẹp của cô hấp dẫn, từ nhỏ đến lớn có thể nói cô chưa từng có một lá thư tình, theo sự phát triển của xã hội, ngay cả mặt thổ lộ cũng đổi mới, cho nên nam nhân dỗ ngon dỗ ngọt cô có thể nói là đã nghe qua rất nhiều, hơn nữa quan trọng nhất là, giờ phút này mặc dù cô nghĩ tới sẽ cùng Lạc Gia Hoa sống thật tốt qua ngày, nhưng tuyệt đối không phải bởi vì hắn lớn lên đẹp trai lại nói vài câu dễ nghe liền thích hắn, cô tự nhận mình không phải là người nông cạn, kỳ thật, mặc dù nguyện vọng của cô là trở thành một hiền thê lương mẫu, nhưng bởi vì bề ngoài vô cùng xuất sắc nên cô phòng bị so với người khác nhiều hơn một chút, vì thế cô tìm hiểu nam nhân quan trọng nhất là nhân phẩm, cái gì bề ngoài ngược lại không nằm trong phạm vi suy xét của cô. Cô có thể cùng người khác giơ án giơ mi, nhưng chân chính muốn tiến vào nội tâm của cô, tất phải lâu ngày sinh tình, biểu hiện thật tốt, chữ nhất kiến chung tình sẽ không xuất hiện trong từ điển của cô.
Bất quá, Lạc Gia Hoa quang minh chính đại nói phương pháp xử lý của hắn cùng bạn gái trước, Mộng Kỳ vẫn hết sức tán đồng, tựa như cô cùng Nghiêm Tử Hạo đứt rời liền sẽ không cùng hắn liên lạc bình thường.
“Yên tâm, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ là đang nghĩ nhà của nam nhân độc thân thường không rất sạch sẽ, anh nơi này sạch sẽ như vậy, cho nên tôi đoán anh nhất định cố ý dọn dẹp một chút.”
Lạc Gia Hoa nghe vậy cười: “Vậy em có thể nhìn nhầm, tôi chỗ này luôn luôn đều rất sạch sẽ, tôi mặc dù không có tính cuồng sạch, nhưng đối với vệ sinh yêu cầu vẫn rất cao.”
“Đó, ý của anh là mỗi ngày đều có người đến làm việc nhà?” Mộng Kỳ hứng thú.
“Trong ngày thường công tác không quá bận rộn, dưới tình huống bình thường một ngày tổng vệ sinh một lần.”
“Đối với một người nam nhân mà nói rất không dễ dàng, nói như vậy, về sau việc nhà hai người chúng ta cùng nhau làm, anh cũng không thể vì có lão bà mà lười biếng đó.”
“Ha ha, được.”
“…Tốt lắm, đồ đạc tôi đã thu thập xong.” Hài lòng nhìn quần áo của mình được cất kỹ, lại đem cái rương thu lại, lấy ra máy ảnh cùng máy tính xách tay: “Đúng rồi, anh nơi này có dây mạng không?”
“Có, bất quá chỉ có một tuyến, hôm nay đã trễ, ngay mai tôi sẽ thêm một tuyến mạng nữa, nếu em cần lên mạng bây giờ, trong phòng đọc sách có máy tính của tôi, em có thể dùng.”
“Không có vấn đề gì, tôi lên mạng không có việc gì, khuya hôm nay coi như xong, tôi đối với máy tính không phải rất hiểu, vậy thì đã làm phiền anh.”
“Em là vợ của tôi, không cần nói cảm ơn.”
“Ha ha, vậy sau này tôi có thể quan minh chính đại khi dễ anh nha!”
“…Ách, cần phải có thể.”
Mộng Kỳ cười híp mắt: “Thì ra là tôi gả cho Bụi Thái Lang a, ừm, xem ra kiếp trước tôi có thắp nhanh, không tệ không tệ.”
“Bụi Thái Lang?”
“Như thế nào, anh không biết sao? Bụi Thái Lang đã trở thành tiêu chuẩn của một nam nhân tốt đời mới.”
Gia Hoa: Bụi Thái Lang cùng nam nhân tốt thế hệ mới có liên hệ gì sao? Xem ra phải nghiên cứu một chút.
Chờ Mộng Kỳ đem mọi thứ đều thu thập xong, Gia Hoa lấy ra một sợi tổng hợp cùng cái chìa khóa đã chuẩn bị tốt: “Đây là chìa khóa căn hộ, cái này Caly có ba nghìn vạn, là phí sinh hoạt hàng tháng, về sau mỗi tháng tôi sẽ gửi vào ba nghìn vạn tương đương với phí sinh hoạt, nếu như trong nhà cần chi tiêu thêm, em liền nói cho tôi biết, tôi sẽ đưa thêm.”
Mộng Kỳ cười tiếp nhận: “anh như vậy tín nhiệm tôi? Không sợ tôi nhân cơ hội cuốn hết tài sản của anh, cũng không sợ tôi lừa gạt?”
Lạc Gia Hoa cười: “Nếu như là em, em sẽ rộng rãi như vậy sao, hơn nữa, có thể tôi không có bãn lĩnh giữ tiền, nhưng kiếm tiền chính là bản lĩnh, chỉ cần tôi ở đây, tôi liên có thể tự nuôi sống chính mình, coi như tiền thật sự mất, tôi còn có lợi nhuận, sợ cái gì?”
Lạc Gia Hoa tín nhiệm làm cho Mộng Kỳ vui mừng, tự tin của hắn cũng làm cho cô thưởng thức, cầm lấy chìa khóa trong tay: “Yên tâm, đảm bảo không phụ sự tin tưởng của anh.”
“Ha ha, buồng vệ sinh ở bên kia, em nếu muốn tắm rửa, có máy nước nóng.”
“Tốt, tôi xác thực muốn tắm.”
“Ừm, tôi qua phòng đọc sách, tủ lạnh trong phòng bếp còn thức ăn, tôi mới mua hôm qua, nếu thiếu cái gì, ngày mai em đến siêu thị bên cạnh mua đi.”
“Tốt.”
Mộng Kỳ tắm rửa xong đi ra, phòng đọc sách sáng đèn lên, mới vừa ăn xong mới tới đây, tự nhiên là không đói bụng, suy nghĩ một chút, đi vào phòng, mặc dù mới ngủ, nhưng là, nghĩ tới khuya hôm nay coi như là đêm tân hôn của hai người. Mộng Kỳ có chút hành vi trốn tránh lên giường, cô nghĩ chính là, nếu như trốn không được, cũng không trốn, nếu như trốn rớt, liền kiếm lời, phản chính tự mình lên giường, có thể ngủ hay không là chuyện của mình, có muốn hay không vợ chồng chi lễ là việc của hắn…
Lạc Gia Hoa ngồi đối diện nhìn Mộng Kỳ, nhất thời cũng không biết nói cái gì. Lúc làm việc hắn có thể bình tĩnh giải quyết các vấn đề khó khăn, nhưng phụ nữ là một động vật khó khăn, nhất là người phụ nữ cùng mình dựa vào pháp luật mà xác lập mối quan hệ thân mật, cô không mở miệng, nhất thời hắn cũng không biết mở miệng như thế nào, hai người cứ như vậy trầm mặc.
“Ách, anh muốn uống nước không?” Mộng Kỳ tìm đề tài để nói.
“Tốt, cảm ơn.”
“Không khách khí.” Mộng Kỳ đứng lên, đi vào phòng bếp mớ phát hiện không có nước, quýnh một tí: “Cái kia, trong nhà không có nước nóng, chờ tôi đun nước một lát.”
Lạc Gia Hoa nghe vậy vội vàng đứng dậy: “Không sao, tôi cũng không phải rất khát.”
Mộng Kỳ cười: “Không có gì, dù sao vẫn phải uống, hơn nữa đun nước rất nhanh, chỉ mất vài phút.”
Lạc Gia Hoa đột nhiên phát hiện, Mộng Kỳ cười rộ lên, lại có hai má lúm đồng tiền nhỏ, so với mình nhiều hơn một cái, thoạt nhìn rất ngọt ngào, bộ dáng như vậy mặc dù phá hư sự quyến rũ nhưng lại càng đáng yêu, nhất thời có điểm ngây người.
“Cảm ơn.”
Mộng Kỳ cười, bình thường vào thời điểm khẩn trương, cô sẽ tìm việc để làm, trên tay bận rộn, trong lòng sẽ bình tĩnh lại, sau đó cũng không khẩn trương trở lại, thói quen này có chút lạ, nhưng không đổi được, tay chân lưu loát đem bình nước cấm vào ổ điện.
“Anh ngồi a, không cần khách khí, cứ xem như nhà mình.”
Nói xong mới phát hiện lời mình nói có chút mập mờ, mặc dù lời này cũng thường nói với người khác, nhưng tất cả đều là bạn bè mình, còn người này không giống vậy, hắn là chồng trên danh nghĩa của mình, Mộng Kỳ quýnh lên, vội vàng trở lại công việc đang làm, phân tán sự chú ý.
Mà Lạc Gia Hoa mặc dù đến nhà bạn cũng từ nghe câu nói đó, nhưng nghe Mộng Kỳ nói, giống như có điểm quái lạ, quái chỗ nào thì lại không nói ra được.
Hai người cũng không thể không nói gì, Lạc Gia Hoa nhìn xung quanh căn phòng nói: “Tôi tham quan một chút được không?”
“A, đương nhiên có thể, tùy tiện.”
Nhìn thấy giá vẽ để một bên, Lạc Gia Hoa đi tơi: “Em học vẽ à?”
“Tôi học lúc còn nhỏ.”
“Có thể xem một chút không?”rốt cục cũng tìm được chủ đề không mẫn cảm, Lạc Gia Hoa buông lỏng nội tâm xuống.
“Có thể a.”
Lạc Gia Hoa đi đến giá vẽ trước mặt, nhẹ nhàng lấy vải che xuống, mới phát hiện thì ra nhân vật trong tranh cô vẽ, gương mặt này, không phải là cô sao, bức tranh vẽ cũng thực giống.
“Em vẽ thật tốt.”
“Cảm ơn.”
“Chuyên môn của em là gì?”
”Thiết kế thời trang.”
“Hội họa cũng là trụ cột của cái này? Tôi xem bức tranh nghĩ người vẽ hết sức chuyên nghiệp, vì sao không học mỹ thuật?”
”Ha ha, đúng vậy.” nói đến bức tranh, Mộng Kỳ trầm tĩnh lại, đi đến trước mặt Lạc Gia Hoa: “Mẹ tôi là giáo viên mỹ thuật, bà là một người theo đuổi sự hoàn mỹ, hơi thở mang nồng đậm nghệ thuật, nhưng tính tình của bà không thể hoàn mỹ, thậm chí có thể nói là rất tệ, tôi còn nhớ chuyện lúc tôi được bà nâng tay tập viết chữ, vẽ tranh, viết bằng bút máy có bút lông có, thậm chí tôi còn có đoạn thời gian học vũ đạo, đàn dương cầm,dựa theo ý của bà chính là hy vọng tôi cầm kỳ thi họa mọi thứ tinh thông, hoàn thành ước mơ khi còn trẻ bà chưa thực hiện được, đáng tiếc lúc nhỏ tôi rất nghịch ngợm, nhất là lúc còn trong tuổi ăn tuổi chơi, những đứa nhỏ khác đều cùng bạn bè chơi nhảy ruồi, chơi trốn tìm, tôi lại phải ngoan ngoãn học này học nọ, thời gian đầu còn hoà hoãn nghe lời, một thời gian sau dĩ nhiên là không chịu được, vì vậy liền cùng mẹ đối đầu, vì thế không ít lần bị mắng bị đánh, nhưng tính tình tôi thực bướng bĩnh cứng đầu, nói không học là không học, có một lần bị đánh nặng, tôi phát sốt cao, thiếu chút nữa là chết, tôi còn không chịu uống thuốc, cuối cùng cha tôi phải ra mặt giảng hòa, đáp ứng từ đó không bức tôi học những thức tôi không muốn học, về sau mẹ thật sự không ép tôi học ca hát khiêu vũ đánh đàn, cũng không bức tôi vẽ tranh viết chữ, nhưng tôi từ nhỏ lại yêu thích vẽ tranh, bởi vì có chỗ hứng thú, cho nên năng khiếu vẫn còn lại, thời điểm thi đại học, mẹ tôi cũng nghĩ tới cho tôi dự thi nghệ thuật, nhưng tôi lại thích thiết kế thời trang nên chọn nó thành chuyên môn.”
Lạc Gia Hoa nhìn Mộng Kỳ cười: “Nhìn em ôn ôn nhu nhu, tôi thật sự rất khó tưởng tượng lúc nhỏ tính tình em bướng bỉnh như vậy.”
Mộng Kỳ cười: “Tôi giống mẹ, bây giờ tôi đã học được cách khống chế tính tình mình, cho nên anh không cần phải sợ, tôi sẽ không cùng anh cãi nhau.”
“Ha ha…”
Hai người nhìn nhau từ từ trầm tĩnh lại
“Đúng rồi, giờ nói về công việc của chúng ta.”
“…Tốt.” Lạc Gia Hoa sửng sốt một chút, gật gật đầu.
Mộng Kỳ cười: “Nghề nghiệp của tôi tự do, đôi khi sẽ vẽ tranh minh họa cho nhà xuất bản, hay thiết kế quần áo cho người khác, tiền lương mỗi tháng đủ nuôi sống bản thân, anh cũng đã xem qua thẻ căng cước của tôi, tôi là người thành phố, gia đình bình thường, tốt nghiệp đại học C, ở đây không có ai thân thích, bất quá có một vài bạn học, nơi này là phòng tôi thuê, tôi cũng xem như là không nhà không xe, cưới tôi có phải hay không anh cảm thấy bị thiệt thòi?”
Lạc Gia Hoa cười: “Không chắc, ít nhất em lơn lên rất đẹp a, tôi dẫn đi ra ngoài cũng nở mày nở mặt.”
”Cắt.”
“Ha ha, tôi là người địa phương, tốt nghiệp ngành kiến trúc đại học Q, sau khi tốt nghiệp đi làm tại một công ty tương đối lớn được hơn một năm, hai năm trước từ chức cùng một người anh em mở ra một công ty thiết kế, trong công ty chỉ có tám người, rất nhỏ, hiện đang ở giai đoạn đi lên, công tác của tôi rất bề bộn nhiều việc, mặc dù không phải kiếm được rất nhiều tiền, nhưng so với mình đi làm cho người khác thì tốt hơn nhiều, tôi có một căn hộ một phòng ngủ, hai phòng khách,do cha mẹ mua, tôi còn có một chiếc xe, những thức khác thì đại khái không có. Có thất mắc gì thì em cứ tự nhiên hỏi.”
Mộng Kỳ lắc lắc đầu: “Chúng ta về sau sống chung tự nhiên sẽ biết rõ, có lòng thì có thể tự mình quan sát, không cần phải trực tiếp hỏi.”
Lạc Gia Hoa gật đầu bày tỏ đồng ý.
“Bất quá, công tác của tôi có chút gấp rút, mặc dù chúng ta kết hôn, nhưng ta cũng không thế có quá nhiều thời gian dành cho em, cho dù mỗi ngày tôi có thể tan sở đúng giờ, nhưng tôi cũng có thể mang công việc về nhà làm, em có thể tiếp nhận sao?”
”Có thể a, tôi cũng không phải con nít ba tuổi cần người trông coi, chính mình cũng có công việc cần hoàn thành.”
Lạc Gia Hoa gật đầu: “Tốt lắm. Tôi nghĩ không bằng em trả phòng, hiện tại chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp, có phải hay không nên sống chung một chỗ?”
Mộng Kỳ suy nghĩ một chút gật đầu: “Đúng vậy.”
Lạc Gia Hoa gật đầu: “Vậy em thu xếp đồ đạc chúng ta rời đi.”
“Hiện tại?”
”Ừm.”
Nhìn sắc mặt Lạc Gia Hoa, Mộng Kỳ ngẫm lại, gật đầu: “Được”
Nói xong, nghe được tiếng nước sôi ở phòng bếp, Mộng Kỳ trực tiếp chạy vào phòng bếp: “Tôi ở chỗ này chỉ có trà lài
”…Cũng tốt.”
Lấy ra cái ly duy nhất rót cho Lạc Gia Hoa một ly trà lài: “Anh ngồi chờ một tí, tôi đi thu xếp đồ đạc.”
“Tốt.” Lạc Gia Hoa ngồi xuống. Lạc Gia Hoa nhìn vào ly, khóe miệng co giật một chút, quả nhiên là trà lài, cái này vẫn tương đối thích hợp cho con gái uống.
“Ha ha, chấp nhận một tí, trà lài dùng để dưỡng nhan, anh biết đó, con gái rất ưa.” Mộng Kỳ chú ý khóe miệng hơi co giật của Lạc Gia Hoa cười nói.
Lạc Gia Hoa cười nói: “Tôi cũng nên dưỡng nhan.”
“Dạo này, không phải chỉ phụ nữ mới thích làm đẹp, đàn ông cũng rất thích, chính mình tốt, thì bà xã nhìn cũng thoải mái a, anh nói có đúng hay không?” Mộng Kỳ trêu ghẹo.
“Tôi đây là nên vui mừng vì dung nhan của mình?”
”Yes.”
“Ha ha…”
Hai người tính tình cũng không tệ, cùng đối phương tán gẫu trong chốc lát đều cảm thấy nhẹ nhàng, vì vậy hai người đều trầm tĩnh lại, giống như cùng bạn bè nói chuyện phiếm, uống trà lài. Lạc Gia Hoa không thể không cảm thán, quan sát một người, từ chi tiết nhỏ nhất, xem ra Mộng Kỳ nói không sai, cô thật sự là một hiền thê lương mẫu, bởi vì cô thu dọn đồ đạc với tốc độ cực kỳ nhanh, vừa nhìn cũng biết là người quen làm việc nhà. Nói thật, bây giờ mà tìm được một hiền thê lương mẫu quả là rất tốt, thu xếp nhà cửa, rất nhiều cô gái cũng không muốn, sợ tổn thương da tay, mà Mộng Kỳ xinh đẹp lại có suy nghĩ như vậy, quả là bất khả tư nghị
Căn hộ của Lạc Gia Hoa nằm trong khu vực an ninh ổn định, giao thông cũng không tệ, lúc trước mua nhà ở đây vì cách chỗ làm tương đối gần, thứ hai là vì chuẩn bị kết hôn với Thẩm Điệp, mặc dù trong nhà còn có phòng nhưng cô tuyệt đối không muốn cùng cha mẹ sống chung, cho nên muốn sau khi kết hôn chuyển ra ngoài sống độc lập, cha mẹ cũng vì vậy mà chuẩn bị phòng mới, phòng mới còn chưa có, cô dâu đã thay đổi. Đương nhiên những việc này Lạc Gia Hoa sẽ không nói cho Mộng Kỳ, bởi vì trong mắt hắn, từ khi hắn cùng Mộng Kỳ đăng ký, Thầm Điệp đã cùng mình không còn quan hệ.
Có lẽ có người sẽ cho rằng hắn tuyệt tình, nhưng giữa nam nữ nếu không phải quan hệ máu mũ, thì sẽ không thể nào có quan hệ bạn bè thuần khiết. Cùng phụ nữ có quan hệ mập mờ, hắn chưa bao giờ làm, một là so với người xa lạ quen biết hơn một chút, hai là người yêu, nếu không sẽ là hai người xa lạ, đã từ là bạn gái, một khi tách ra thì tất cả cũng trở thành quá khứ, không thể quay lại làm bạn bè bình thường như đối với tất cả mọi người đều tốt. Tối thiểu nhất đối với người yêu hiện tại tôn trọng, trong chuyện này vấn đề lấy hay bỏ, như là đã có bạn gái trước tách ra bây giờ cùng người yêu chung một chỗ, như vậy mọi chuyện đều vì lợi ích của người yêu hiện tại, không có một người nào có thể tiếp nhận người yêu của mình cùng bạn gái trước dây dưa không rõ , cho dù là làm bằng hữu bình thường, cũng sẽ ghen , nếu là vì làm cho bạn gái trước sống vui vẻ mà làm cho người yêu hiện tại khổ sở, đều đó còn không bằng không cùng người yêu sống chung một chỗ, mặc dù tình sử yêu đương của Lạc Gia Hoa không có phong phú, nhưng hắn có đầu óc thanh tĩnh, cũng chính bởi vì như vậy, Thẩm Điệp từng rất không thích hắn, ở trong mắt của cô, hắn quá mức thông minh, lại có kiên nhẫn, luôn có thể dễ dàng nhìn thấu hết thảy, một khi gặp được thứ mình muốn , liền lập tức ra tay, như vậy chính hắn, một mặt mê cô, một mặt, lại để cho cô đề phòng. [các tình iu thông cảm, đoạn này ta edit cho lúc thần trí không được thanh tỉnh nên có nhiều chỗ chính ta cũg chả biết ta đang viết cái gì =_=]
Lạc Gia Hoa có chút không hiểu rõ, tại sao phải đề phòng chính mình, chỉ cần cô muốn, hắn sẽ nguyện ý đem cả thế giới giao cho cô, nhưng vì cái gì cô lại chẳng thèm ngó tới?
Trong cuộc tình này, hắn chưa bao giờ giảm bớt công việc, cùng hắn ở cùng cô luôn nói không tự do, cảm giác hắn chặt đứt đôi cánh của mình. Lạc Gia Hoa thật sự không hiểu, cô cả ngày chạy điên khùng khắp thế giới, muốn đi nơi nào, không cần biết là nó gần hay xa, chưa bao giờ cùng hắn thương lượng, nhiều nhất cũng là gọi điện báo cho một tiếng. Có lúc, cô so với tổng thống còn bận hơn, chính mình một năm chỉ gặp mặt được vài lần. Phương thức chung đụng như vậy, hắn hoài nghi có phải hay không là luyến nhân, đúng là hắn chưa từng có oán hận qua, vậy mà vì cái gì cô còn cảm thấy không có tự do đây? Đối với cô tự do là cái gì? Như thế nào mới có thể đạt tới tự do mà cô muốn đây?
Liên tục nói kết hôn tốt, nhưng cô lại ở thời khắc cuối cùng phóng bồ câu (bay mất), nếu cô đã muốn bay về phía bầu trời như vậy hắn liền buông tay. Sau một lần lại một lần buông ra, lúc này đây, đích thân hắn đem đường lui của mình phong bế lại.Thẩm Điệp, em đã muốn rời đi, tôi liền cho em đi, chỉ là chờ đến lúc em bay mệt mỏi, tôi sẽ không tiếp tục vì em mà ngăn mưa cản gió, kể từ khi em rời đi thì quan hệ của tôi và em đã bắt đầu kết thúc. Kể từ hôm nay, tôi đã là chồng của Mộng Kỳ, về sau, chúng tôi hai bên ấm áp, hai bên dựa vào, trở thành cảng tránh gió của nhau, giữa chúng tôi không còn vị trí của em, nếu như em biết, có hay không sẽ khổ sở? Sẽ không hối hận đây?
Bất kể là có hay không, đều không còn quan hệ tới tôi…
Kỳ thật, nhà Lạc Gia Hoa cách nhà Mộng Kỳ không tính là xa, không đến nửa giờ đã đến, khi hắn còn đang nghĩ ngợi lung tung, xe đã lái vào cư xá, nhìn ngôi nhà cao tầng bề ngoài còn rất mới trước mắt, Mộng Kỳ kinh ngạc, có thể mua được căn hộ ở chỗ này cần phải có thu nhập thật tốt, mặc dù Lạc gia Hoa nói tiền nhà do cha mẹ trả, nhưng vừa cung cấp nhà vừa cung cấp xe, lại mở công ty, cho dù chỉ là một công ty nhỏ, ít nhất có thể thấy được Lạc Gia Hoa là người có năng lực không phải sao?
Xem ra chính mình may mắn nhặt được một cực phẩm đây.
Cho xe dừng vào bãi đổ, Lạc Gia Hoa nói: “Xuống xe.”
“Ừm.”
Từ sau ghế ngồi lấy hành lý, đóng kỷ xe: “Chúng ta đi.”
“Tốt, cho tôi cầm một chút.” Đồ đạc của Mộng Kỳ cũng không nhiều, bởi vì sống một mịnh nên cô mua đồ rất ít, chỉ sợ lúc dọn nhà phiền toái, nên đồ đạc gom lại cũng chỉ có một cái rương lớn (giống cái vali), một cái ba lô nhỏ, bên trong là máy ảnh, máy tính, còn có một khối bản vẽ, đây cũng là bảo bối của cô.
Lạc Gia Hoa một tay nâng rương hành lý, một tay đem ba lô đeo lên trên vai, lấy thêm bản vẽ: “Không có việc gì, đồ cũng không nhiều lắm, hơn nữa tôi có thể cầm, đi theo tôi.”
“Đó.”
“Chúng ta ở tầng 22, căn 2202, em phải nhớ rõ nơi này có 25 tầng, mỗi tầng có tám căn hộ, cứ hai căn hộ sẽ có một thang máy, sau khi đi lên, hàng xóm của chúng ta chỉ có căn số 2201, là một đôi vợ chồng ở cửa đối diện, tôi cùng bọn họ gặp mặt cũng không nhiều lắm, bọn họ mỗi ngày đều đi sớm về trễ, cho nên cụ thể làm cái gì tôi cũng không rõ lắm. Em cũng biết đấy câu ‘ bà con xa không bằng láng giềng gần’ đã không còn áp dụng với những người sống ở tầng lầu, hàng xóm bây giờ, có khi cả chục năm mà không biết đối diện là ai…” Lạc Gia Hoa cười nói.
Mộng Kỳ cũng cười: “Ừm, tôi hiểu rõ.”
Theo hai người nói chuyện, thang máy đã đến tầng 22, “Đến”
Ra khỏi cửa thang máy, quả nhiên có hai căn hộ gần cửa, đi về phía bên phải, Lạc Gia Hoa đem đồ đạc để xuống đất, lấy ra cái chìa khóa, quan sát Mộng Kỳ nói: “Tiến đến.”
“Tốt.” Mộng Kỳ tiến vào cửa, ngoài ý muốn phòng ốc trùng tu là thuộc màu ấm điều (gần giống màu đỏ nhưng sậm hơn), thoạt nhìn hết sức ấm áp, Mộng Kỳ cơ hồ có thể khẳng định, nơi này buổi tối mở đèn lên, nhất định càng thêm xinh đẹp.
Lạc Gia Hoa đưa cho Mộng Kỳ đôi dép mới: “Mới mua, không biết em có thích hay không, nếu không thích, có thể mua một đôi khác.”
Dép rất đơn giản, nhưng bề ngoài cũng không tệ lắm, màu xanh da trời, cần phải trải qua lựa chọn, Mộng Kỳ cười: “Cũng không tệ, yêu cầu của tôi cũng không cao, đây là anh cố ý mua cho tôi?”
Lạc Gia Hoa gật gật đầu: “Ừm, mặc dù tôi độc thân, nhưng tôi không thích mang bạn bè về nhà, ngẫu nhiên sẽ liên hoan ở bên ngoài, cho nên cũng không có chuẩn bị sẵn dép cho khách, bất quá nơi này có hài bộ, nếu có khách đến có thể cho bọn họ thay, đương nhiên không đổi cũng được, nhưng sẽ phiền toái vì kéo đất trong nhà.”
“Ừm.” thay đổi dép, lúc này mới chú ý tới bố cục của căn phòng, nhà không tính là lớn, hai phòng, một phòng khách, khoảng chừng 85 met vuông.
Lạc Gia Hoa cầm hành lý ở phía sau: “Đây là hai phòng một phòng khách, một gian tôi làm thành phòng đọc sách, một gian là phòng ngủ, bên kia là buồng vệ sinh, còn có phòng bếp cùng phòng khách, tôi đả thông, nhìn như vậy sẽ cảm thấy rộng rãi một chút.’
“Ừm.”
“Trước mang mấy thứ đó cất kỹ, về sau nơi này chính là nhà của em, muốn làm gì thì làm, đương nhiên nơi này trùng tu, nếu không hài lòng, em có thể nói ra, tôi có thể đổi.”
“Có thể, màu sắc ấm điều, có cảm giác rất ấm áp, thời điểm buổi tối cảm giác này càng rõ ràng, đây là anh thiết kế à?”
“Ừm.” Lạc Gia Hoa gật đầu, đối với sự đồng ý của Mộng Kỳ rất là hài lòng, Thẩm Điệp thích mới, lúc trước chính mình thiết kế trùng tu muốn cho cô một cái kinh hỉ, nhưng không nghĩ tới cô căn bản không thích phong cách này, cô muốn hắn tất cả phải đổi mới, vốn là hắn cũng đáp ứng sau khi kết hôn liền đổi theo ý cô, đáng tiếc chưa kịp, kỳ thật, hắn thật thích phong cách thiết kế nhà như vậy.
Đi theo Lạc Gia Hoa tiến về phòng ngủ, Mộng Kỳ có chút do dự, nhưng nhìn hắn không có tỏ ra biểu tình gì đặc biệt, Mộng Kỳ nghĩ tới mình đã là vợ của hắn, nói cái gì anh không nên đụng tôi, tôi không cùng phòng với anh hoặc là để một thời gian thích ứng toàn là lời nói nhảm, nên cuối cùng cũng bước tới, rất hào sảng đem quần áo của mình treo vào tủ, tủ quần áo của Lạc Gia Hoa rõ ràng đã qua sửa sang lại, một nửa là đồ của hắn, một nửa là đồ của cô. Vừa sửa sang đồ đạc, vừa hỏi:
“Anh có phải hay không trước khi tìm tôi đã quét dọn qua phòng ốc?”
“Ừm, mặc dù Thẩm Điệp không có ở chỗ này, nhưng cô ấy ngẫu nhiên sẽ tới chơi, cho nên chỗ này cũng sẽ có đồ đạc của cô ấy, nếu tôi đã cùng Thẩm Điệp cắt đứt quan hệ, lại bày đồ đạc của cô ấy ở đây sẽ không tốt, hơn nữa về sau em chính là nữ chủ nhân ở đây, nếu còn muốn lưu giữ đồ đạc của cô ấy, đối với em cũng là không tôn trọng, cho nên trước tiên tôi đem đồ đạc của cô ấy đóng gói trả về, nơi này không có đồ của cô ấy.” Lạc Gia Hoa giải thích.
Lời này nếu nói với phụ nữ khác nhất định sẽ cảm động đến rối tinh rối mù, có thể Mộng Kỳ bản thân cũng là một mỹ nữ, cho dù cô không chú ý đến nam nhân, nhưng nam nhân tổng hội lại bị vẻ đẹp của cô hấp dẫn, từ nhỏ đến lớn có thể nói cô chưa từng có một lá thư tình, theo sự phát triển của xã hội, ngay cả mặt thổ lộ cũng đổi mới, cho nên nam nhân dỗ ngon dỗ ngọt cô có thể nói là đã nghe qua rất nhiều, hơn nữa quan trọng nhất là, giờ phút này mặc dù cô nghĩ tới sẽ cùng Lạc Gia Hoa sống thật tốt qua ngày, nhưng tuyệt đối không phải bởi vì hắn lớn lên đẹp trai lại nói vài câu dễ nghe liền thích hắn, cô tự nhận mình không phải là người nông cạn, kỳ thật, mặc dù nguyện vọng của cô là trở thành một hiền thê lương mẫu, nhưng bởi vì bề ngoài vô cùng xuất sắc nên cô phòng bị so với người khác nhiều hơn một chút, vì thế cô tìm hiểu nam nhân quan trọng nhất là nhân phẩm, cái gì bề ngoài ngược lại không nằm trong phạm vi suy xét của cô. Cô có thể cùng người khác giơ án giơ mi, nhưng chân chính muốn tiến vào nội tâm của cô, tất phải lâu ngày sinh tình, biểu hiện thật tốt, chữ nhất kiến chung tình sẽ không xuất hiện trong từ điển của cô.
Bất quá, Lạc Gia Hoa quang minh chính đại nói phương pháp xử lý của hắn cùng bạn gái trước, Mộng Kỳ vẫn hết sức tán đồng, tựa như cô cùng Nghiêm Tử Hạo đứt rời liền sẽ không cùng hắn liên lạc bình thường.
“Yên tâm, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ là đang nghĩ nhà của nam nhân độc thân thường không rất sạch sẽ, anh nơi này sạch sẽ như vậy, cho nên tôi đoán anh nhất định cố ý dọn dẹp một chút.”
Lạc Gia Hoa nghe vậy cười: “Vậy em có thể nhìn nhầm, tôi chỗ này luôn luôn đều rất sạch sẽ, tôi mặc dù không có tính cuồng sạch, nhưng đối với vệ sinh yêu cầu vẫn rất cao.”
“Đó, ý của anh là mỗi ngày đều có người đến làm việc nhà?” Mộng Kỳ hứng thú.
“Trong ngày thường công tác không quá bận rộn, dưới tình huống bình thường một ngày tổng vệ sinh một lần.”
“Đối với một người nam nhân mà nói rất không dễ dàng, nói như vậy, về sau việc nhà hai người chúng ta cùng nhau làm, anh cũng không thể vì có lão bà mà lười biếng đó.”
“Ha ha, được.”
“…Tốt lắm, đồ đạc tôi đã thu thập xong.” Hài lòng nhìn quần áo của mình được cất kỹ, lại đem cái rương thu lại, lấy ra máy ảnh cùng máy tính xách tay: “Đúng rồi, anh nơi này có dây mạng không?”
“Có, bất quá chỉ có một tuyến, hôm nay đã trễ, ngay mai tôi sẽ thêm một tuyến mạng nữa, nếu em cần lên mạng bây giờ, trong phòng đọc sách có máy tính của tôi, em có thể dùng.”
“Không có vấn đề gì, tôi lên mạng không có việc gì, khuya hôm nay coi như xong, tôi đối với máy tính không phải rất hiểu, vậy thì đã làm phiền anh.”
“Em là vợ của tôi, không cần nói cảm ơn.”
“Ha ha, vậy sau này tôi có thể quan minh chính đại khi dễ anh nha!”
“…Ách, cần phải có thể.”
Mộng Kỳ cười híp mắt: “Thì ra là tôi gả cho Bụi Thái Lang a, ừm, xem ra kiếp trước tôi có thắp nhanh, không tệ không tệ.”
“Bụi Thái Lang?”
“Như thế nào, anh không biết sao? Bụi Thái Lang đã trở thành tiêu chuẩn của một nam nhân tốt đời mới.”
Gia Hoa: Bụi Thái Lang cùng nam nhân tốt thế hệ mới có liên hệ gì sao? Xem ra phải nghiên cứu một chút.
Chờ Mộng Kỳ đem mọi thứ đều thu thập xong, Gia Hoa lấy ra một sợi tổng hợp cùng cái chìa khóa đã chuẩn bị tốt: “Đây là chìa khóa căn hộ, cái này Caly có ba nghìn vạn, là phí sinh hoạt hàng tháng, về sau mỗi tháng tôi sẽ gửi vào ba nghìn vạn tương đương với phí sinh hoạt, nếu như trong nhà cần chi tiêu thêm, em liền nói cho tôi biết, tôi sẽ đưa thêm.”
Mộng Kỳ cười tiếp nhận: “anh như vậy tín nhiệm tôi? Không sợ tôi nhân cơ hội cuốn hết tài sản của anh, cũng không sợ tôi lừa gạt?”
Lạc Gia Hoa cười: “Nếu như là em, em sẽ rộng rãi như vậy sao, hơn nữa, có thể tôi không có bãn lĩnh giữ tiền, nhưng kiếm tiền chính là bản lĩnh, chỉ cần tôi ở đây, tôi liên có thể tự nuôi sống chính mình, coi như tiền thật sự mất, tôi còn có lợi nhuận, sợ cái gì?”
Lạc Gia Hoa tín nhiệm làm cho Mộng Kỳ vui mừng, tự tin của hắn cũng làm cho cô thưởng thức, cầm lấy chìa khóa trong tay: “Yên tâm, đảm bảo không phụ sự tin tưởng của anh.”
“Ha ha, buồng vệ sinh ở bên kia, em nếu muốn tắm rửa, có máy nước nóng.”
“Tốt, tôi xác thực muốn tắm.”
“Ừm, tôi qua phòng đọc sách, tủ lạnh trong phòng bếp còn thức ăn, tôi mới mua hôm qua, nếu thiếu cái gì, ngày mai em đến siêu thị bên cạnh mua đi.”
“Tốt.”
Mộng Kỳ tắm rửa xong đi ra, phòng đọc sách sáng đèn lên, mới vừa ăn xong mới tới đây, tự nhiên là không đói bụng, suy nghĩ một chút, đi vào phòng, mặc dù mới ngủ, nhưng là, nghĩ tới khuya hôm nay coi như là đêm tân hôn của hai người. Mộng Kỳ có chút hành vi trốn tránh lên giường, cô nghĩ chính là, nếu như trốn không được, cũng không trốn, nếu như trốn rớt, liền kiếm lời, phản chính tự mình lên giường, có thể ngủ hay không là chuyện của mình, có muốn hay không vợ chồng chi lễ là việc của hắn…
/70
|