Thứ hai số lượng xe chạy luôn có cảm giác so với ngày thường nhiều hơn một chút, gần năm giờ rưỡi, Lạc Gia Hoa liền ra khỏi công ty trước, chính sợ sáu giờ không thể về nhà kịp, người khác không nói, chỉ có trợ lý Tiểu An rất kinh ngạc, Lạc kỹ sư gần đây, dường như tan tầm rất tích cực a. Đây chính là bát quái, tin tức được mau chóng phát cho mọi người.
Lúc này, trong công ty ngoại trừ Tiểu An, tất cả mọi người đã không có ở đây, bởi vì làm việc tự do, bên nghiệp vụ thì đi ra ngoài chạy nghiệp vụ, làm thiết kế thì đi khảo sát các loại hình liên qua , chỉ có trợ lý Tiểu An mỗi ngày phải đúng giờ đi làm cùng tan ca, vạn nhất có điện thoại gọi đến, cần cô tiếp, thì làm sao, bình thường Lạc Gia Hoa là về trễ nhất, nhưng mấy ngày hôm nay, mỗi ngày đều đúng giờ biến mất, hôm nay, còn biến mất sớm hơn, làm cho Tiểu An không thể không kinh ngạc.
Xem ra, vợ của ông chủ, thật sự là rất có mị lực a.
Giờ cao điểm, quả nhiên kẹt xe , cũng may Lạc Gia Hoa ra ngoài sớm, cũng không có bị kẹt quá lâu, giao thông ở thành phố B, thật sự là không dám khen tặng, chính là như vậy, khi Lạc Gia Hoa về đến nhà, cũng là 6h10 , vào cửa, bữa tối Mộng Kỳ đã chuẩn bị tốt, nhìn đến thức ăn trên bàn, lập tức một cổ ấm áp quan tâm dâng lên trong lòng,
“Vợ à, anh đã trở về.”
Mộng Kỳ từ trong phòng bếp ló đầu ra, “Hoan nghênh về nhà, rửa tay ăn cơm.”
“Tốt, hôm nay có món gì a?” Lạc Gia Hoa cười đi về phía bàn ăn, nhìn ba món một súp trên bàn, “Hôm nay không có mang cơm đi công ty, buổi trưa cũng không có ăn no, làm sao bây giờ, mới ăn đồ của em vài bữa, anh đã không muốn ăn thức ăn bên ngoài rồi .”
Mộng Kỳ cười đem súp xương bưng ra, “Hẳn là anh trước kia ăn được nhiều lắm, cho nên hiện tại mới đặc biệt không muốn xa rời thức ăn làm tại nhà.”
Lạc Gia Hoa đi vào phòng bếp rửa tay đi ra, “Mới không phải, bình thường món ăn gia đình đúng là ngày ngày muốn ăn , theo mẹ anh làm món ăn mà nói, anh ngẫu nhiên sẽ nhớ tới một tý, nhưng cũng không đến nổi một ngày không ăn liền ăn thức ăn bên ngoài không trôi, điều này nói rõ là tài nấu nướng của em rất tốt.”
Mộng Kỳ cười, “Đây là khen ngợi em sao?”
“Em bây giờ mới nghe được sao?”
“Ừm.” Mộng Kỳ gật đầu, “Anh khen em như vậy, em thấy về sau ngày ngày làm đồ ăn bỗng nhiên có cảm giác thành tựu, anh nói, này có phải là viên đạn học đường trong truyền thuyết hay không, để cho em cam nguyện vì anh mà lao lực?”
Lạc Gia Hoa cười đem Mộng Kỳ vòng tại trong ngực của mình, từ sau khi phát sinh quan hệ thân mật tối hôm qua , lại ôm cô, có vẻ càng thêm tự nhiên, “Đúng vậy, thế vợ anh có nguyện ý hay không đây?”
Mộng Kỳ cố làm ra vẻ suy tư, “Đó là một vấn đề nghiêm túc, em phải hảo hảo suy nghĩ một chút.”
“Vậy em từ từ cân nhắc đi, chồng em chờ em.” Nói xong, Lạc Gia Hoa liền cúi đầu hôn lên môi đỏ mọng làm cho mình rục rịch.
Kết thúc nụ hôn nóng bỏng, hai người đều có chút như nhũn ra, Mộng Kỳ híp mắt, nhẹ nhàng đẩy đẩy Lạc Gia Hoa, “Tốt lắm, ăn cơm trước.”
Lạc Gia Hoa ánh mắt sáng quắc nhìn Mộng Kỳ, thẳng thấy cô đỏ bừng cả khuôn mặt, lúc này mới hài lòng buông tay, “Tốt.”
Hai người mặt đối mặt ngồi xuống, Lạc Gia Hoa gắp thức ăn cho Mộng Kỳ, “Hôm nay ở nhà làm cái gì?”
Mộng Kỳ cúi đầu, “Không có làm gì, chỉ là thu dọn phòng một chút.”
“Ân, em làm đơn giản là được rồi , mệt mỏi thì nói , hay là giữ lại cho anh làm đi.”
“Em biết rõ, chỉ là giặt chăn drap thôi , hơn nữa cũng chỉ sửa sang lại trong phòng ngủ …” Nói xong mới phát hiện mình nói có chút không đúng, lời này nghe qua, rất dễ nghĩ đến chuyện phát sinh tối qua, ngẩng đầu, quả nhiên thấy Lạc Gia Hoa ánh mắt như cười, lập tức hờn dỗi,
“Anh nhìn em làm cái gì, ăn cơm của anh đi.”
“Tốt.” Biết cô là thẹn thùng, Lạc Gia Hoa cười cúi đầu.
Ăn cơm xong, Lạc Gia Hoa rửa chén, Mộng Kỳ đứng đứng trước giá vẽ, đúng lúc này di động Lạc Gia Hoa vang lên, Mộng Kỳ gọi, “Chồng à, điện thoại di động của anh vang kìa.”
Lạc Gia Hoa trên tay đầy bọt khí, điện thoại di động đặt ở trong phòng khách, nghe vậy liền nói, “Em nhìn dùm anh xem ai gọi tới.”
“Tốt.” Mộng Kỳ lấy di động qua vừa nhìn thấy, “Là Thẩm Điệp.”
“…”
Lạc Gia Hoa đi ra, “Đưa cho anh.”
“Ừm.”
Mộng Kỳ đưa điện thoại di động cho anh, xoay người đi trở về bản vẽ của mình, thật là kỳ quái, hôm nay Nghiêm mẹ gọi điện cho mình, tối nay Thẩm Điệp lại gọi cho anh, bọn họ biết sao, như thế nào ăn ý như vậy a.
Lạc Gia Hoa liếc mắt nhìn Mộng Kỳ, mặt không chút thay đổi, cũng không biết cô có để ý hay không, đi đến sân thượng nghe điện thoại, “Uy ~ “
“…”
“Ừm.”
“…”
“Ừm.”
“…”
“Đang nghe.”
“…”
“Tốt, anh biết rồi.”
“…”
“Ngô ~ ừm, đúng vậy… Ừm… Có thể… Tạm biệt.”
Đây là những câu Mộng Kỳ nghe được, trời mới biết, cô không nghĩ muốn nghe lén, là giọng của Lạc Gia Hoa không nhỏ thôi, hơn nữa, liền mấy chữ này, cô thật không biết đối phương nói những gì.
Lạc Gia Hoa nói chuyện điện thoại chừng mười phút đồng hồ, cúp điện thoại đi trở về phòng khách, thấy Mộng Kỳ đang nghiêm túc vẽ tranh, suy nghĩ một chút, vẫn là mở miệng, “Là Thẩm Điệp .”
“… Ừm.” Mộng Kỳ gật đầu.
“Cô ấy nói chút chuyện ở nước ngoài, còn có, hôm trước chúng ta cùng nhau về nhà, cha mẹ của cô ấy biết được có một người phụ nữ cùng ta sống chung, liền gọi điện thoại hỏi cô ấy là thế nào.” Lạc Gia Hoa cảm thấy, chính mình không có làm gì sai, nói lại cuộc nói chuyện trong điện thoại khi nãy cho Mộng Kỳ, cũng không sai.
Mộng Kỳ dừng bút, ngẩng đầu nhìn Lạc Gia Hoa, “Cha mẹ của cô ấy không biết hai người chia tay sao?”
“Biết rõ, bất quá trước kia cũng đã từng chia tay qua, đại khái bọn họ cũng không có để ở trong lòng, cảm thấy sẽ hợp lại a.” Cho nên lần này nhìn thấy có người phụ nữ khác cùng mình về nhà, mới lập tức gọi điện thoại cho Thẩm Điệp.
“Ân.”
“Yên tâm đi, anh đã nói với Thẩm Điệp, cô ấy là người phụ nữ cao ngạo, hơn nữa, đối với anh cũng không có quá nhiều yêu thích, gọi điện thoại chỉ là hỏi một chút, không có ý khác, anh sẽ không làm chuyện gì có lỗi với em.”
Mộng Kỳ ngẩng đầu nhìn Lạc Gia Hoa cười, “Em tin anh.”
Ánh mắt tín nhiệm này làm cho Lạc Gia Hoa hết sức dễ chịu, “Chén còn chưa rửa xong, anh đi rửa tiếp đây.”
“Ừm.”
Lúc này, trong công ty ngoại trừ Tiểu An, tất cả mọi người đã không có ở đây, bởi vì làm việc tự do, bên nghiệp vụ thì đi ra ngoài chạy nghiệp vụ, làm thiết kế thì đi khảo sát các loại hình liên qua , chỉ có trợ lý Tiểu An mỗi ngày phải đúng giờ đi làm cùng tan ca, vạn nhất có điện thoại gọi đến, cần cô tiếp, thì làm sao, bình thường Lạc Gia Hoa là về trễ nhất, nhưng mấy ngày hôm nay, mỗi ngày đều đúng giờ biến mất, hôm nay, còn biến mất sớm hơn, làm cho Tiểu An không thể không kinh ngạc.
Xem ra, vợ của ông chủ, thật sự là rất có mị lực a.
Giờ cao điểm, quả nhiên kẹt xe , cũng may Lạc Gia Hoa ra ngoài sớm, cũng không có bị kẹt quá lâu, giao thông ở thành phố B, thật sự là không dám khen tặng, chính là như vậy, khi Lạc Gia Hoa về đến nhà, cũng là 6h10 , vào cửa, bữa tối Mộng Kỳ đã chuẩn bị tốt, nhìn đến thức ăn trên bàn, lập tức một cổ ấm áp quan tâm dâng lên trong lòng,
“Vợ à, anh đã trở về.”
Mộng Kỳ từ trong phòng bếp ló đầu ra, “Hoan nghênh về nhà, rửa tay ăn cơm.”
“Tốt, hôm nay có món gì a?” Lạc Gia Hoa cười đi về phía bàn ăn, nhìn ba món một súp trên bàn, “Hôm nay không có mang cơm đi công ty, buổi trưa cũng không có ăn no, làm sao bây giờ, mới ăn đồ của em vài bữa, anh đã không muốn ăn thức ăn bên ngoài rồi .”
Mộng Kỳ cười đem súp xương bưng ra, “Hẳn là anh trước kia ăn được nhiều lắm, cho nên hiện tại mới đặc biệt không muốn xa rời thức ăn làm tại nhà.”
Lạc Gia Hoa đi vào phòng bếp rửa tay đi ra, “Mới không phải, bình thường món ăn gia đình đúng là ngày ngày muốn ăn , theo mẹ anh làm món ăn mà nói, anh ngẫu nhiên sẽ nhớ tới một tý, nhưng cũng không đến nổi một ngày không ăn liền ăn thức ăn bên ngoài không trôi, điều này nói rõ là tài nấu nướng của em rất tốt.”
Mộng Kỳ cười, “Đây là khen ngợi em sao?”
“Em bây giờ mới nghe được sao?”
“Ừm.” Mộng Kỳ gật đầu, “Anh khen em như vậy, em thấy về sau ngày ngày làm đồ ăn bỗng nhiên có cảm giác thành tựu, anh nói, này có phải là viên đạn học đường trong truyền thuyết hay không, để cho em cam nguyện vì anh mà lao lực?”
Lạc Gia Hoa cười đem Mộng Kỳ vòng tại trong ngực của mình, từ sau khi phát sinh quan hệ thân mật tối hôm qua , lại ôm cô, có vẻ càng thêm tự nhiên, “Đúng vậy, thế vợ anh có nguyện ý hay không đây?”
Mộng Kỳ cố làm ra vẻ suy tư, “Đó là một vấn đề nghiêm túc, em phải hảo hảo suy nghĩ một chút.”
“Vậy em từ từ cân nhắc đi, chồng em chờ em.” Nói xong, Lạc Gia Hoa liền cúi đầu hôn lên môi đỏ mọng làm cho mình rục rịch.
Kết thúc nụ hôn nóng bỏng, hai người đều có chút như nhũn ra, Mộng Kỳ híp mắt, nhẹ nhàng đẩy đẩy Lạc Gia Hoa, “Tốt lắm, ăn cơm trước.”
Lạc Gia Hoa ánh mắt sáng quắc nhìn Mộng Kỳ, thẳng thấy cô đỏ bừng cả khuôn mặt, lúc này mới hài lòng buông tay, “Tốt.”
Hai người mặt đối mặt ngồi xuống, Lạc Gia Hoa gắp thức ăn cho Mộng Kỳ, “Hôm nay ở nhà làm cái gì?”
Mộng Kỳ cúi đầu, “Không có làm gì, chỉ là thu dọn phòng một chút.”
“Ân, em làm đơn giản là được rồi , mệt mỏi thì nói , hay là giữ lại cho anh làm đi.”
“Em biết rõ, chỉ là giặt chăn drap thôi , hơn nữa cũng chỉ sửa sang lại trong phòng ngủ …” Nói xong mới phát hiện mình nói có chút không đúng, lời này nghe qua, rất dễ nghĩ đến chuyện phát sinh tối qua, ngẩng đầu, quả nhiên thấy Lạc Gia Hoa ánh mắt như cười, lập tức hờn dỗi,
“Anh nhìn em làm cái gì, ăn cơm của anh đi.”
“Tốt.” Biết cô là thẹn thùng, Lạc Gia Hoa cười cúi đầu.
Ăn cơm xong, Lạc Gia Hoa rửa chén, Mộng Kỳ đứng đứng trước giá vẽ, đúng lúc này di động Lạc Gia Hoa vang lên, Mộng Kỳ gọi, “Chồng à, điện thoại di động của anh vang kìa.”
Lạc Gia Hoa trên tay đầy bọt khí, điện thoại di động đặt ở trong phòng khách, nghe vậy liền nói, “Em nhìn dùm anh xem ai gọi tới.”
“Tốt.” Mộng Kỳ lấy di động qua vừa nhìn thấy, “Là Thẩm Điệp.”
“…”
Lạc Gia Hoa đi ra, “Đưa cho anh.”
“Ừm.”
Mộng Kỳ đưa điện thoại di động cho anh, xoay người đi trở về bản vẽ của mình, thật là kỳ quái, hôm nay Nghiêm mẹ gọi điện cho mình, tối nay Thẩm Điệp lại gọi cho anh, bọn họ biết sao, như thế nào ăn ý như vậy a.
Lạc Gia Hoa liếc mắt nhìn Mộng Kỳ, mặt không chút thay đổi, cũng không biết cô có để ý hay không, đi đến sân thượng nghe điện thoại, “Uy ~ “
“…”
“Ừm.”
“…”
“Ừm.”
“…”
“Đang nghe.”
“…”
“Tốt, anh biết rồi.”
“…”
“Ngô ~ ừm, đúng vậy… Ừm… Có thể… Tạm biệt.”
Đây là những câu Mộng Kỳ nghe được, trời mới biết, cô không nghĩ muốn nghe lén, là giọng của Lạc Gia Hoa không nhỏ thôi, hơn nữa, liền mấy chữ này, cô thật không biết đối phương nói những gì.
Lạc Gia Hoa nói chuyện điện thoại chừng mười phút đồng hồ, cúp điện thoại đi trở về phòng khách, thấy Mộng Kỳ đang nghiêm túc vẽ tranh, suy nghĩ một chút, vẫn là mở miệng, “Là Thẩm Điệp .”
“… Ừm.” Mộng Kỳ gật đầu.
“Cô ấy nói chút chuyện ở nước ngoài, còn có, hôm trước chúng ta cùng nhau về nhà, cha mẹ của cô ấy biết được có một người phụ nữ cùng ta sống chung, liền gọi điện thoại hỏi cô ấy là thế nào.” Lạc Gia Hoa cảm thấy, chính mình không có làm gì sai, nói lại cuộc nói chuyện trong điện thoại khi nãy cho Mộng Kỳ, cũng không sai.
Mộng Kỳ dừng bút, ngẩng đầu nhìn Lạc Gia Hoa, “Cha mẹ của cô ấy không biết hai người chia tay sao?”
“Biết rõ, bất quá trước kia cũng đã từng chia tay qua, đại khái bọn họ cũng không có để ở trong lòng, cảm thấy sẽ hợp lại a.” Cho nên lần này nhìn thấy có người phụ nữ khác cùng mình về nhà, mới lập tức gọi điện thoại cho Thẩm Điệp.
“Ân.”
“Yên tâm đi, anh đã nói với Thẩm Điệp, cô ấy là người phụ nữ cao ngạo, hơn nữa, đối với anh cũng không có quá nhiều yêu thích, gọi điện thoại chỉ là hỏi một chút, không có ý khác, anh sẽ không làm chuyện gì có lỗi với em.”
Mộng Kỳ ngẩng đầu nhìn Lạc Gia Hoa cười, “Em tin anh.”
Ánh mắt tín nhiệm này làm cho Lạc Gia Hoa hết sức dễ chịu, “Chén còn chưa rửa xong, anh đi rửa tiếp đây.”
“Ừm.”
/70
|