Mộng Kỳ lên xe liền nhắm mắt dưỡng thần, thấy cô không nói gì, Lạc Gia Hoa biết cô mệt mỏi, nên không có quấy rầy cô, chỉ mở nhạc, anh biết cô thích ở trên xe nghe nhạc, dọc theo đường đi Mộng Kỳ cũng không có mở mắt qua, xe liên tục chạy đến bãi đậu xe, ngừng xe xong, Lạc Gia Hoa quay đầu nhìn Mộng Kỳ, phát hiện cô hình như là ngủ thiếp đi, suy nghĩ một chút, xuống xe đi đến tay lái phụ mở cửa xe, khom lưng đi vào giúp cô cỡi giây nịt an toàn ra, đang chuẩn bị ôm cô, lại đột nhiên phát hiện ánh mắt của cô không biết sao lại mở ra, đang sáng quắc nhìn anh, mãnh liệt nếu không còn dọa anh nhảy dựng,
“Vợ à, về đến nhà.”
Mộng Kỳ: …
Mặc dù là buổi tối, nhưng dưới bãi đậu xe đèn đuốc vẫn sáng trưng, bởi vậy Lạc Gia Hoa có thể thấy rõ ràng vẻ mặt của Mộng Kỳ , cô cũng không mở miệng, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào anh, con mắt ngẫu nhiên lưu chuyển, điện áp cao thấp liền phun tiết ra, Lạc Gia Hoa đầu chỉ cách cô nửa cái đầu, khoảng cách gần như vậy , chỉ cảm thấy tim đập không ngừng tăng nhanh, hô hấp cũng có chút trầm trọng, rõ ràng lúc này việc nên làm chính là lập tức chui ra ngoài xe thoát đi hơi thở mập mờ này, làm cho tim đập của mình khôi phục bình thường, nhưng là sâu trong nội tâm của anh lại cực kỳ không bỏ được, tựa hồ có một thanh âm nói cho anh biết, nếu như thoát đi, sẽ mất đi cái gì đó.
Hai người như bị khống chế liền duy trì cái tư thế kia không nhiều lắm, nếu không phải Lạc Gia Hoa ngực càng lúc càng phập phồng cùng Mộng Kỳ mị nhãn tung tóe con ngươi vòng tới vòng lui, chỉ sợ thật sự sẽ cho là hai tòa hoá thạch đây.
Cũng không biết cái tư thế này duy trì bao lâu, tóm lại là Mộng Kỳ động trước , duỗi tay mềm nhũn ra ôm lấy cổ Lạc Gia Hoa, nghe được tiếng thở mạnh của Lạc Gia Hoa, lộ ra một tiếng nói thuần tính trẻ con,
“Ôm một cái ~ “
Cách rất gần, Mộng Kỳ vừa mở miệng, lập tức liền có một cổ mùi rượu đập vào mặt, Lạc Gia Hoa nhướng mày, này mới phát hiện vẻ mặt của Mộng Kỳ có chút không đúng, cộng thêm miệng đầy mùi rượu, bừng tỉnh, đây là say, không trách được cô làm ra biểu tình mập mờ như vậy, chẳng quan tâm đáy lòng thất lạc từ đâu mà đến, đưa tay cẩn thận ôm cô ra khỏi xe , đau lòng sợ cô say rượu rồi đau đầu,
“Em uống bao nhiêu rượu, không phải là đã dặn em uống ít sao?”
Mộng Kỳ duỗi ngón tay ra, xoa xoa hai cái, khóe miệng còn nhếch lên một cái ngây ngô cười, “Một ly bia, một ly Phục Gia đặc biệt, cao nhất độ dày Phục Gia đặc biệt, làm cho người pha rượu điều .”
“Vì cái gì uống cái này?”
“Bởi vì Lily thích uống nhất, em cũng muốn nếm thử hương vị.”
Lạc Gia Hoa đóng kín xe, ôm Mộng Kỳ đi trở về.
Tựa hồ chú ý tới nét mặt của anh có chút không vui, Mộng Kỳ lập tức giải thích, “Người ta không có uống loạn, là sau khi gọi điện cho anh mới uống, bởi vì em biết rõ anh sẽ tới đón em.”
Giọng nói nhu nhu như một đứa bé làm nũng, Lạc Gia Hoa nghe được trong lòng ngứa một chút, “Mùi vị đó như thế nào?”
“Không tốt, không thoải mái.” Mộng Kỳ vẻ mặt ủy khuất giống như một đứa bé.
Lạc Gia Hoa bị nét mặt của cô làm cho dở khóc dở cười, “Kia lần sau còn uống sao?”
“Không uống, không uống.”
“Ha ha ~” đi đến cửa thang máy, Lạc Gia Hoa chuẩn bị bấm thang máy, Mộng Kỳ nhìn thấy, lập tức bắt đầu giãy giụa, “Ngô, không cần phải ngồi thang máy, không thích ngồi thang máy.”
Mềm hương nhu ngọc ở trong ngực nhích tới nhích lui, Lạc Gia Hoa chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng cương, cái nha đầu này có kiến thức nam nữ khác nhau hay không a, “Em chớ lộn xộn.”
“Không cần phải ngồi thang máy… Không cần phải ngồi thang máy… Không cần phải ngồi thang máy…”
Lạc Gia Hoa cái trán nhỏ một giọt mồ hôi lạnh, “Không ngồi thang máy vậy chúng ta như thế nào về nhà?”
Mộng Kỳ nghiêng đầu một chút, sau đó lộ ra cái vẻ mặt đáng yêu, “Đi thang lầu.”
Lạc Gia Hoa chân run rẩy, “Chúng ta đúng là ở lầu 22.”
Mộng Kỳ không nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt đáng thương như con chó nhỏ sắp bị ném bỏ nhìn xem Lạc Gia Hoa, không chịu nổi cái ánh mắt này, Lạc Gia Hoa chủ động đầu hàng, “Tốt lắm, đi thang lầu thì đi thang lầu đi.”
Mộng Kỳ lập tức cười vui vẻ.
Vô lực ôm cô đi đến cầu thang, vừa nghĩ tới lầu 22 cũng có chút phát run, một mình anh tự nhiên là không có vấn đề , nhưng ôm một người không an phận trong ngực, thật không có nắm chắc a.
Nhớ tới lần trước say rượu, Mộng Kỳ là ngoan ngoãn như vậy, hôm nay vì cái gì nghịch ngợm như vậy đây, chẳng lẽ lần trước là giả say, lần này mới là say thật?
Đi đến tầng hai mươi, Lạc Gia Hoa chân đã phát run, an ủi mình còn có hai tầng, thêm năng lượng, lúc tại tầng thứ tám, Mộng Kỳ bắt đầu nháo đòi tự mình bước xuống đi, kết quả Lạc Gia Hoa đặt cô xuống, đi không được hai bước thiếu chút nữa té ngã, nếu không phải là anh phản ứng nhanh đỡ cô, chỉ sợ cũng phải từ trên cầu thang té đi xuống, nói cái gì cũng không làm cho chính cô đi, hết lần này tới lần khác cô đều đòi để chính mình đi, chỉ nói vừa rồi là ngoài ý muốn, tại trong ngực của anh nhích tới nhích lui , vốn là ôm người đi thang lầu cao như vậy liền mệt mỏi, nhiều lần đều thiếu chút nữa té xuống, vô căn cứ hù dọa anh một thân mồ hôi lạnh, Lạc Gia Hoa xem như hiểu, lần trước ngoan ngoãn như vậy, là vì cô cũng không có say, mặc dù tay chân vô lực, nhưng đầu óc vẫn rõ ràng, lần này, chỉ sợ là thực say ngay cả cô đều không biết mình đang làm cái gì, cái nha đầu này rượu phẩm (tính cách khi uống rượu), sợ là chẳng có gì đặc sắc a, anh cái này có tính hay không là bụng làm dạ chịu, lần sau, nói cái gì cũng không cho phép cô uống rượu say, còn có, cách Lưu Lợi xa một chút, vợ của anh đáng yêu như vậy, nếu như bị người dạy hư thì làm sao a, hơn nữa cô ngày ngày đi bar, anh cũng không muốn vợ của mình thành một quỷ rượu.
Thật vất vả đến tầng hai mươi hai, Lạc Gia Hoa thật sự là tay chân đều phát run, thực không thể tin được chính mình có thể ôm một người phụ nữ đi lên tới tầng hai mươi hai, ngay cả chính anh đều bội phục mình, bất quá, anh quyết định về sau gia tăng huấn luyện, bắt đầu từ ngày mai, anh cũng muốn đi thang lầu, anh sẽ không sợ bộ dáng của vợ yêu cầu xin ôm lên lầu .
Mở cửa, đem Mộng Kỳ cẩn thận đặt trên ghế sofa, Lạc Gia Hoa đứng dậy đóng cửa bật đèn, sau đó thoáng cái ngã vào bên kia sa lon thở, có thể mệt chết anh.
Nha đầu Mộng Kỳ kia , lại ở một bên nhìn Lạc Gia Hoa mệt mỏi chỉ còn lại nửa cái mạng cười đến vui vẻ.
Cái gì mập mờ thần mã , đều là Phù Vân, lúc này Lạc Gia Hoa chỉ hận không thể có thêm mấy cái miệng mấy lỗ mũi để thở, làm cho anh điều thuận hô hấp.
Cũng may thể lực của anh cũng không tệ, không có mất mấy phút liền khôi phục lực lượng, tay cũng ổn chân cũng không run lên, ngồi thẳng như cây tùng bất động như núi nghiêng đầu nhìn Mộng Kỳ nói,
“Anh đi pha nước cho em tắm được hay không?”
Mộng Kỳ gật gật đầu không nói lời nào.
Lạc Gia Hoa đứng lên đi đến buồng vệ sinh.
Anh không nhìn thấy, trong mắt Mộng Kỳ thoáng hiện lên một tia hào quang, khóe mắt có chút ướt át, khóe miệng nhưng lại câu dẫn, trong đầu nghĩ đến lời Lily đã từng nói với mình:
Nếu như một người đàn ông nguyện ý ôm cậu đi đến lầu 20, người đàn ông này, đáng giá cho cậu quý trọng.
Lầu 22, thời điểm chính mình đưa ra yêu cậu, anh mặc dù trong mắt lóe chữ bất đắc dĩ, nhưng cước bộ lại kiên định hướng thang lầu đi đến, trên đường mệt mỏi không thở nổi, nhưng lại trước đem chính mình cẩn thận đặt ở trên bậc thang ngồi xuống, lại đứng thẳng nghỉ ngơi một chút, thủy chung dùng an toàn của chính mình làm đầu, rõ ràng đều đã kiên trì không nổi, cũng không có nói đi thang máy, thậm chí tại thời điểm đến lầu tám chính mình không đành lòng muốn xuống đi, kết quả bởi vì uống rượu chân như nhũn ra thiếu chút nữa té xuống, chính mình không có bị hù dọa, lại làm anh sợ hãi kêu lên, anh cứng rắn không cho mình đi một bước, cô nhớ rõ, cô đã từng hướng Nghiêm Tử Hạo đề cập qua yêu cầu như thế, nhưng hắn lại cự tuyệt, Mộng Kỳ cảm thấy, có lẽ thật sự là đời trước chính mình tích đức đi, người đàn ông này, cô sẽ thật tốt quý trọng .
Lạc Gia Hoa đem nước chuẩn bị xong, chính mình đi ra, nhìn người ngồi trên sofa , cười, “Em phải thay đồ ngủ, anh lấy cho em.”
Mộng Kỳ quay đầu nhìn xem Lạc Gia Hoa, cười, “mặc bình thường là được rồi.”
“Được rồi.” Lạc Gia Hoa ở trong tủ quần áo tìm được đồ ngủ của Mộng Kỳ, “Anh đem đến phòng vệ sinh cho em.”
“… Ừm.”
Nước chỉ chốc lát sau liền đổ đầy, Mộng Kỳ thích nằm trong bồn tắm, nhưng là hôm nay tay chân cô nhũn ra , Lạc Gia Hoa có chút không yên lòng, lần nữa dặn dò, “Không cần phải ngăm quá lâu, cửa phòng vệ sinh không cần khóa, nếu là có chuyện liền kêu anh.”
“… Ừm.”
Trong chốc lát, Mộng Kỳ liền đi ra, có chút khó khăn mặc tốt áo ngủ đi ra ngoài.
Lạc Gia Hoa đưa cho Mộng Kỳ một ly trà mật ong, “Uống nó đi sẽ khá hơn một chút, lên giường nghỉ đi.”
“Ừm.” Mộng Kỳ ngoan ngoãn tiếp nhận uống cạn, sau đó xoay người từ từ hướng phòng ngủ.
Lạc Gia Hoa nhìn Mộng Kỳ lên giường, lúc này mới thả lòng, “Anh cũng đi tắm rửa, em nghỉ ngơi.”
“Tốt.”
Chờ Lạc Gia Hoa cầm quần ngủ tiến vào buồng vệ sinh, Mộng Kỳ lập tức đứng lên, cô trước khi đi xác thực uống một ly rượu mạnh, nhưng Lạc Gia Hoa không biết coi như là thực say, ý thức của cô cũng sẽ bảo lưu lấy một tia thanh minh, hơn nữa phẩm rượu của cô hết sức tốt, uống rượu say chỉ là ngủ thôi, hôm nay giả say, chỉ là cô nghĩ muốn thử anh một chút mà thôi.
Từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ đồ ngủ màu đỏ, bộ đồ ngủ này là cô mua tại đào bảo, rất gợi cảm, lúc ấy cô cùng Lưu đi dạo đào bảo, lúc nhìn thấy bộ đồ ngủ này , Lưu Lợi lập tức khích lệ cô mua, về sau cô có mặc thử một chút, theo lời của Lưu Lợi nói, quá TMD(con mẹ nó) đẹp, tớ làm đàn ông, liền trực tiếp đem cậu cho vào bụng , đồ ngủ màu đỏ nhạt lại mỏng, chiều dài chỉ vừa đủ che kín tiểu PP (mông), trước ngực là hình chữ V , hết thảy đều như ẩn như hiện, vóc người có thể làm cho hồng sa (điểm đỏ trên ngực ý _ _!!) bên trong thoáng hiện có thể làm cho đàn ông phun máu mũi, đây là đồ ngủ tình thú duy nhất của cô, thời điểm mua là do bị Lưu Lợi đầu độc, sau khi mua cũng có chút ngượng ngùng, vốn là cho rằng đời này sẽ không biết thời điểm mặc nó là cho ai xem đây, không nghĩ nhanh như vậy có thể mặc vào.
Khuya hôm nay, cô cái gì cũng đều không muốn nghĩ, cô chỉ muốn làm chuyện cô có thể làm, từ khi anh ôm chính mình đi về hướng thang lầu, cô liền quyết định muốn đem bộ đồ ngủ này mặc cho anh xem, nếu là anh không có đem chính mình ôm lên lầu 22, bộ đồ này có lẽ sẽ vẫn đặt trong tủ quần áo của cô, không biết đến bao giờ mới có cơ hội lấy ra mặc, hoặc là, cả đời cũng không có.
Thay xong đồ ngủ, từ trong gương trên tủ treo quần áo lớn nhìn xem bộ dáng của mình, ngay cả Mộng Kỳ cũng nhịn không được đỏ mặt, vuốt tim đập của mình, đi ra khỏi phòng ngủ, buồng vệ sinh nước chảy không có ngừng, Mộng Kỳ đi đến buồng vệ sinh gõ cửa, lập tức truyền đến tiếng của Lạc Gia Hoa,
“Làm sao vậy?”
“Em muốn đi vệ sinh, có thể đi vào sao?”
“…”
“Em chờ một chút, anh lập tức đi ra.” Mặc dù bọn họ là vợ chồng, nhưng còn chưa tới lúc có thể thản nhiên dùng chung nhà vệ sinh, Lạc Gia Hoa đành phải nhanh chóng đem bọt biển trên người xả sạch sẽ, cũng bất chấp lau thử bọt nước trên người, chỉ muốn đừng làm cho Mộng Kỳ nghẹn, tùy ý cầm khăn tắm bọc nửa người dưới liền mở cửa phòng vệ sinh ra,
“Anh tốt lắm, em trước đi…”
Trong phòng khách ngọn đèn bị điều chỉnh màu sắc ố vàng, mà cô đứng ở dưới ngọn đèn trong bóng tối như ẩn như hiện, tùy tính dựa ở trên tường, mị nhãn lưu chuyển, chỉ liếc mắt một cái, Lạc Gia Hoa liền nổi lên phản ứng thành thật nhất.
Mộng Kỳ đưa tay, vô ý thức tại xương quai xanh chính mình lưu luyến, giống như không có cảm thấy được động tác của mình khêu khích người đến cỡ nào, mặc dù, cô đã chuẩn bị tốt tư tưởng hiến thân cho anh, nhưng là, thật sự đối mặt với Lạc Gia Hoa, cô lại không biết nói cái gì, mặc dù cô đã thấy qua bộ dạng hắn cởi bỏ quần áo, nhưng bộ dạng sau khi tắm lại không có xem qua , khăn tắm trên mặt mấy khối cơ bụng, thật cường tráng, Mộng Kỳ không tự giác đỏ mặt, có chút run run lại có chút ít mong đợi.
Lúc này, đã không cần bất kỳ ngôn ngữ, Lạc Gia Hoa đi đến trước mặt Mộng Kỳ, vươn tay vuốt ve cái cổ nhẵn nhụi xin đẹp của Mộng Kỳ, xúc cảm tốt đẹp làm cho anh lưu luyến, động tác trên tay không tự giác dùng sức, thanh âm cũng thay đổi trở nên khàn khàn,
“Em là đang mời anh sao?”
Không đợi Mộng Kỳ nói chuyện, đã xem đem cằm của cô nâng lên, đầu hơi cúi thấp, không chút khách khí hôn lên môi đỏ mọng kiều diễm kia, bóng đêm đang đậm đặc, xuân ý vô hạn…
“Gia Hoa, anh vì cái gì không quan tâm em?” “Đĩa nhỏ, anh không có không nhớ em, anh chỉ là muốn cho em thứ tốt nhất, hết thảy, đều chờ chúng ta sau khi kết hôn, được hay không?”
“Lạc Gia Hoa, anh tên khốn kiếp này.”
“…”
Lạc Gia Hoa không nghĩ tới, tại sớm như vậy, anh sẽ đột nhiên nghĩ đến đối thoại của mình từng cùng Thẩm Điệp nói qua, từ lần đầu tiên anh đối với Thẩm Điệp động tâm, anh cho là Thẩm Điệp là người phụ nữ duy nhất cả đời này của anh, mặc dù từ khi cô đáp ứng làm bạn gái mình ngày nào đó anh cũng đã nhận định cô, nhưng anh thật sự chưa từng có nghĩ tới trước khi cưới muốn cô, dù là có nhiều lần đều thiếu chút nữa lau súng cướp cò, nhưng mỗi lần đều bị anh thống khổ ngăn lại, anh không chỉ một lần nói cho Thẩm Điệp, chính mình sẽ cho cô thứ tốt nhất, hết thảy, cũng chờ đến sau khi cưới, vì cái này, Thẩm Điệp còn cùng anh phát cáu qua mấy lần, anh không hiểu, chính mình quý trọng cô, yêu cô, muốn đem tốt nhất hết thảy đều cho cô, vì cái gì cô còn có thể xem thường chính mình đây?
Lúc mới bắt đầu, anh là khắc chế mình không thể muốn cô, về sau, từ lúc nào, anh bắt đầu sợ hãi muốn cô đây, giống như, là từng có một lần anh thấy cô cùng một người đàn ông thân mật từ trong nhà khách đi ra a, lúc ấy, anh cơ hồ nghĩ đi tới xé hai người kia, đúng là, chân của anh lại bất động, anh liền đứng ở nơi đó, tùy ý hai người kia ngọt ngọt ngào ngào từ bên cạnh mình đi qua, Thẩm Điệp cùng người đàn ông kia đang bề bộn **, căn bản sẽ không có chú ý tới anh đang đứng ở ven đường, ngay lúc đó anh chỉ cảm thấy toàn thân lạnh thấu xương, rõ ràng là giữa ngày nắng tươi đẹp như thế, vì cái gì anh lại phát run.
Hắn cuối cùng không có đi lên hỏi một câu: Thẩm Điệp, cô đối đãi như vậy với tôi là quý trọng sao? Cô cứ đói khát như vậy sao?
Từ sơ trung liền yêu sớm cái gì mà giữ gìn đối với Thẩm Điệp mà nói, Lạc Gia Hoa biết rõ, chính mình loại đàn ông khi kết hôn mới có thể động phòng, thật sự là quá mức buồn cười, đại khái ngay cả chính cô cũng không tin, tại thế kỷ hai mươi mốt còn có cực phẩm như vậy tồn tại đi, cho nên, cô chỉ cho là Lạc Gia Hoa đang trêu cô, cho nên, cô cho tới bây giờ đều không có nghĩ qua muốn gả cho Lạc Gia Hoa, cho nên, hạnh phúc của cô, vừa mới bắt đầu cũng không phải là anh, về sau, bọn họ vẫn là quan hệ bạn trai bạn gái, anh cũng trước sau như một cưng chìu cô, chỉ là, ở trước mặt bọn họ, thủy chung có một vực sâu không nhìn thấy, Thẩm Điệp rất tùy tiện, tự nhiên không biết, từ ngày đó bắt đầu, Lạc Gia Hoa liền thỉnh thoảng sẽ chú ý hành tung của mình, cũng sẽ không biết, Lạc Gia Hoa đem hành động đùa giỡn của cô đều để ở trong mắt, chỉ là, Lạc Gia Hoa không có nói ra, anh một mực chờ đợi cô quay đầu lại, liên tục, đang thử dò xét ranh giới cuối cùng của mình, anh cũng muốn biết, ranh giới cuối cùng của mình là ở nơi nào, thẳng đến ngày đó, Thẩm Điệp yêu cầu đổi cuộc sống, vì vậy Lạc Gia Hoa hiểu, dù là chính mình đối với Thẩm Điệp không nắm chắc, không biết trước ý nghĩ của cô, cũng cuối cùng không đổi được một cái thật lòng của cô, có lẽ cô là thật từng vì Lạc Gia Hoa động tâm, nhưng là, chút động tâm này, từ lúc cô ghét bỏ Lạc Gia Hoa chất phác vì công việc chẳng quan tâm chính mình không chịu nổi tịch mịch, liền biến mất , mà Lạc Gia Hoa, cũng hiểu ranh giới cuối cùng của mình, anh không có thể chịu đựng người phụ nữ đã đáp ứng trở thành vợ mình lại đột nhiên đổi ý, anh không thể chịu đựng Thẩm Điệp chà đạp hôn nhân mà đối với chính mình là thần thánh như thế.
Khả năng ngay cả chính anh đều cảm thấy, chính mình kiên trì, là có bệnh , nhưng này thì như thế nào đây, anh đã mất đi cô, cũng cùng lúc này,anh nghênh đón một người khác gần như hoàn mỹ.
Nhìn đến người phụ nữ trong ngực, lưng đối với mình, đúng là Lạc Gia Hoa hiểu, hai người đường cong là phù hợp cỡ nào.
Tối hôm qua thời điểm tiến vào cô, cảm thấy rõ ràng có một tầng trở ngại, Lạc Gia Hoa không thể tránh khỏi thừa nhận, trong khoảnh khắc đó, tim của anh đập hết sức lợi hại, vào lúc này, anh là vô cùng thỏa mãn.
Cô đại khái không phải là rất thoải mái đi, bởi vì mày cô cau lại, Lạc Gia Hoa đánh giá cô vợ bé nhỏ trong ngực, mềm mại , ôm lấy thoải mái như vậy, tối hôm qua vẫn là cô gái này chủ động đây, thời điểm làm được một nửa, cô lại ngủ thiếp đi, quả thực là làm cho anh dở khóc dở cười, lần sau, cũng đã không để cho cô uống rượu.
Cẩn thận đem cánh tay của mình lấy ra, Lạc Gia Hoa đứng dậy, không thể tránh khỏi chăn bị kéo ra, sau đó liền thấy được trên chiếu vết hồng nhè nhẹ hồng, Lạc Gia Hoa trong lòng một mảnh mềm mại, nhìn gương mặt Mộng Kỳ, cười, trong lòng quyết định, bắt đầu từ hôm nay, Mộng Kỳ, em chính là bảo bối của anh, anh sẽ dùng cả đời này yêu em.
Mà lúc này, Mộng Kỳ ngủ không được quá yên ổn căn bản không biết rõ tâm lý của Lạc Gia Hoa hoạt động, hoặc là nói, tối ngày hôm qua cũng không có lưu lại cho cô cảm giác tốt đẹp gì cả, ngoại trừ đau đớn ra, cô thực không nhớ nổi cái gì khác, nếu nói là hối hận, cô nhất định là hối hận, sớm biết đau như vậy, cô có thể kéo một ngày đỡ một ngày, nếu nói là thỏa mãn, như vậy, nghe được tiếng Lạc Gia Hoa thở hổn hển ở bên, có tính hay không?
Đường cong trắng bóng non nớt tuyệt vời hiện ra ngay trước mắt, Lạc Gia Hoa cảm thấy tiểu đệ đệ lại ngẩng đầu tế giống, nhưng lòng của anh lại một mảnh mềm mại, đến buồng vệ sinh mở nước ấm, cầm lấy khăn lông đến phòng ngủ, nhẹ nhàng đem chỗ kín của Mộng Kỳ rửa ráy sạch sẽ, nơi nào còn giữ lại chứng cứ tối hôm qua anh làm chuyện xấu, hơn nữa hiện tại mới phát hiện nơi đó rõ ràng sưng đỏ, cô thật sự là quá mức mềm mại , nghĩ như vậy, Lạc Gia Hoa lại thề phải hảo hảo chiếu cố cô, về sau, tuyệt không làm cho cô đau nhức như vậy nữa.
Có lẽ là cảm thấy, Lạc Gia Hoa đem chỗ kín của cô rửa ráy sạch sẽ mới miễn cưỡng nhúc nhích, lông mày rõ ràng giãn ra không ít.
Lạc Gia Hoa nhẹ nhàng cười một tiếng, đắp lại chăn cho cô, nhẹ nhàng ra khỏi phòng ngủ.
Nhỏ tiếng làm xong bữa sáng, Mộng Kỳ còn không có tỉnh, Lạc Gia Hoa lơ đễnh, lấy ra tờ giấy ghi chép, chuẩn bị để lại lời nhắn như thường ngày sau đó đi làm, đúng là cầm lấy bút mới phát hiện không biết viết cái gì , nhớ tới vẻ mặt ngây thơ của Mộng Kỳ khi ngủ, Lạc Gia Hoa viết, không phải là vợ à, mà là: bảo bối.
Anh nhớ rõ, tối hôm qua, thời điểm anh tiến vào nơi sâu nhất, anh chính là dùng từ này một cách tự nhiên kêu lên, một khắc kia khi hai thân thể hợp lại làm một , anh rõ ràng cảm thấy tiếng tim mình đập, mặc kệ tin hay không, anh có thể chính xác cảm giác được, vị trí Thẩm Điệp trong lòng mình, càng ngày càng ít, mà vị trí của Mộng Kỳ đang từ từ gia tăng, tin tưởng không bao lâu nữa, cái tên Thẩm Điệp này, sẽ hoàn toàn nhạt nhòa trong lòng anh, khi đó, Lạc Gia Hoa không dám tưởng tượng, chính mình đối với Mộng Kỳ sẽ có bao nhiêu yêu, nhưng là, anh biết mình, một khi yêu, tuyệt đối sẽ so với Thẩm Điệp nhiều hơn, bởi vì, Thẩm Điệp là mơ ước lúc thiếu niên, đúng là theo dòng thời gian, mơ ước hiện tại trở nên mờ nhạt, tình cảm đã lạnh xuống, mà Mộng Kỳ, từ đầu tới đuôi đều là thuộc về mình , cái này thuộc về, cùng Thẩm Điệp là không giống nhau, trong lòng của mình cũng sẽ bất đồng, mình bây giờ, đã đến tuổi cần có con, càng hiểu chính mình cần cái gì, một khi xác định mục tiêu, liền sẽ không dễ dàng sửa đổi cùng buông tay.
Anh, đã chuẩn bị tốt cho tương lai.
Một người đàn ông tuổi gần 30, đã không có cái loại xúc động của tuổi mười tám, nhưng tham muốn giữ lấy so với tuổi mười tám nhiều hơn.
Viết xong lời nhắn, Lạc Gia Hoa đem một ly nước tiến vào phòng ngủ, thuận tiện đem lời nhắn đè ở dưới cái ly, lại liếc mắt nhìn Mộng Kỳ, nhẹ nhàng tại trên trán của cô lưu lại một hôn, trong lòng cảm thấy luyến tiếc không thôi, đi làm.
Mặc dù thập phần không nỡ, nhưng là, anh càng hiểu, cái gì là trách nhiệm, anh phải nuôi vợ anh, về sau còn phải nuôi con, cho nên, anh phải làm việc, không thể như lúc mười tám tuổi tùy hứng được.
Đại khái là thật sự vô cùng cao hứng, vào công ty, tất cả mọi người hướng về phía anh ngạc nhiên, Cố Thông lại càng sách sách xưng kỳ, đánh giá anh vì một đêm tình ái mà đắc ý.
Lạc Gia Hoa sau khi nhìn mình trong gương khóe miệng không bỏ xuống được, trong lòng suy nghĩ, Cố Thông người này, mặc dù bát quái chút ít, nói nhiều chút ít, bà tám chút ít… Nhưng là, ánh mắt cũng không tệ lắm, thật đúng là làm cho hắn thoáng cái liền đoán được nguyên nhân.
Bởi vì hôm qua ở bên ngoài đi dạo một ngày, trong nhà cũng không có nổ súng, bởi vậy Lạc Gia Hoa hôm nay tự nhiên là không có mang cơm, buổi trưa cùng Cố Thông kêu thức ăn nhanh, lúc ăn, Lạc Gia Hoa đột nhiên nhớ tới tay nghề của Mộng Kỳ, lập tức đã không có khẩu vị, nghĩ thầm chính mình quả nhiên bị chiều thành hư.
“Như thế nào không ăn?”
“Không có vị khẩu .”
Cố Thông một bộ dạng lòng dạ biết rõ, “Có phải hay không muốn ăn đồ Lạc phu nhân tự mình làm ?”
“Ừ.” Lạc Gia Hoa không chút do dự thừa nhận.
Cố Thông bộ dạng khó lường, “Ai, anh em, cậu xong rồi, người xưa có câu cửa miệng, muốn bắt tâm của một người đàn ông, trước phải bắt được dạ dày của người đó a, Kiều mỹ nữ thật là lợi hại, không có mấy ngày liền bắt được dạ dày của cậu, xem ra, lòng của cậu, sớm muộn sẽ bị cô bắt thôi, ngay cả đám giọt cặn bã đều không thừa a.”
Lạc Gia Hoa suy nghĩ một chút, cười, “Cậu nói thật không sai.”
“Anh em, cậu có biết cậu như vậy, sẽ làm bị thương trái tim của bao nhiêu cô gái sao?”
Lạc Gia Hoa cười, “Bất quá, tớ vốn là chuẩn bị đem tim đưa cho cô ấy.”
Cố Thông bị nghẹn, lúc trước có một Thẩm Điệp, thật vất vả cô ta mới đi, lại đưa tới một người Kiều Mộng Kỳ, nhìn thấy bạn tốt mặt mày hớn hở, nghĩ thầm, thật sự là đáng tiếc nội tình tốt như vậy a,
“Nói, anh em, cậu hôm nay cười đến dâm đãng như vậy, sẽ không thật sự là một đêm tình ái đi?”
Lạc Gia Hoa: “Tớ nhớ được tập đoàn Hạ thị đã đoạt được mảnh đất ở thành tây kia, chuẩn bị xây thương vụ lâu dài đi, về phòng thiết kế cậu đi đem danh sách này lấy xuống không thành vấn đề đi, tốt nhất là lấy được cả năm hợp đồng của tập đoàn Hạ thị.”
Cố Thông ngất, “Danh sách lớn như vậy, công ty chúng ta nuốt trôi sao?”
“Tớ đang chuẩn bị phát triển, chỉ cần cậu lấy được, liền không có vấn đề.”
“Công ty chúng ta đúng là nhỏ, tớ sợ đối phương không chịu hợp tác a.” Tập đoàn Hạ thị, đây chính là đầu rồng của bất động sản, nếu có thể lấy được hợp đồng của bọn họ, tiềm lực phát triển của công ty không thể bỏ qua.
“Cho nên, này phải nhờ vào cố gắng của cậu .” Lạc Gia Hoa cười đến thuần lương, “Mặt khác, công ty chúng ta lần này phát triển, tớ sẽ mau chóng đưa bản kế hoạch cho cậu, đến lúc đó, liền để cậu chịu trách nhiệm đi.”
“Lão đại, cậu là muốn giết chết tớ sao, cái gì cũng đều là tớ làm, vậy cậu làm cái gì?”
“Tớ muốn cùng vợ tớ.”
Cố Thông rốt cục kịp phản ứng, “Cậu là cố ý chơi tớ a?”
Lạc Gia Hoa lắc đầu, “Không có, chỉ là từ khi công ty chúng ta thành lập tới nay, tớ không có nghỉ ngơi qua, hiện tại tớ chuẩn bị đem những ngày nghỉ trước lấy về, mặt khác, cậu cũng biết tớ đã kết hôn , cho nên, tớ còn có thời gian nghỉ kết hôn, về sau nếu vợ của tớ mang thai, còn có nghỉ sinh…”
Cố Thông nghe được đau đầu, “Lão đại, cậu không thể nhẫn tâm như vậy, chúng ta biết nhau nhiều năm như vậy…”
Lạc Gia Hoa vỗ vỗ bả vai Cố Thôn, “Cậu biết, nghiệp vụ cùng ngoại giao luôn luôn do cậu phụ trách, tớ đối với cậu rất có lòng tin, tớ chỉ phụ trách thiết kế.”
“Đúng là…”
“Nếu như cậu còn có ý kiến, tớ cảm thấy được, lúc này về nhà cùng vợ tớ cũng không tệ lắm.”
Cố Thông lập tức đứng lên tránh đi, nói giỡn, nếu để cho Lạc Gia Hoa chạy trở về, hắn sẽ thảm hại hơn …
“Vợ à, về đến nhà.”
Mộng Kỳ: …
Mặc dù là buổi tối, nhưng dưới bãi đậu xe đèn đuốc vẫn sáng trưng, bởi vậy Lạc Gia Hoa có thể thấy rõ ràng vẻ mặt của Mộng Kỳ , cô cũng không mở miệng, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào anh, con mắt ngẫu nhiên lưu chuyển, điện áp cao thấp liền phun tiết ra, Lạc Gia Hoa đầu chỉ cách cô nửa cái đầu, khoảng cách gần như vậy , chỉ cảm thấy tim đập không ngừng tăng nhanh, hô hấp cũng có chút trầm trọng, rõ ràng lúc này việc nên làm chính là lập tức chui ra ngoài xe thoát đi hơi thở mập mờ này, làm cho tim đập của mình khôi phục bình thường, nhưng là sâu trong nội tâm của anh lại cực kỳ không bỏ được, tựa hồ có một thanh âm nói cho anh biết, nếu như thoát đi, sẽ mất đi cái gì đó.
Hai người như bị khống chế liền duy trì cái tư thế kia không nhiều lắm, nếu không phải Lạc Gia Hoa ngực càng lúc càng phập phồng cùng Mộng Kỳ mị nhãn tung tóe con ngươi vòng tới vòng lui, chỉ sợ thật sự sẽ cho là hai tòa hoá thạch đây.
Cũng không biết cái tư thế này duy trì bao lâu, tóm lại là Mộng Kỳ động trước , duỗi tay mềm nhũn ra ôm lấy cổ Lạc Gia Hoa, nghe được tiếng thở mạnh của Lạc Gia Hoa, lộ ra một tiếng nói thuần tính trẻ con,
“Ôm một cái ~ “
Cách rất gần, Mộng Kỳ vừa mở miệng, lập tức liền có một cổ mùi rượu đập vào mặt, Lạc Gia Hoa nhướng mày, này mới phát hiện vẻ mặt của Mộng Kỳ có chút không đúng, cộng thêm miệng đầy mùi rượu, bừng tỉnh, đây là say, không trách được cô làm ra biểu tình mập mờ như vậy, chẳng quan tâm đáy lòng thất lạc từ đâu mà đến, đưa tay cẩn thận ôm cô ra khỏi xe , đau lòng sợ cô say rượu rồi đau đầu,
“Em uống bao nhiêu rượu, không phải là đã dặn em uống ít sao?”
Mộng Kỳ duỗi ngón tay ra, xoa xoa hai cái, khóe miệng còn nhếch lên một cái ngây ngô cười, “Một ly bia, một ly Phục Gia đặc biệt, cao nhất độ dày Phục Gia đặc biệt, làm cho người pha rượu điều .”
“Vì cái gì uống cái này?”
“Bởi vì Lily thích uống nhất, em cũng muốn nếm thử hương vị.”
Lạc Gia Hoa đóng kín xe, ôm Mộng Kỳ đi trở về.
Tựa hồ chú ý tới nét mặt của anh có chút không vui, Mộng Kỳ lập tức giải thích, “Người ta không có uống loạn, là sau khi gọi điện cho anh mới uống, bởi vì em biết rõ anh sẽ tới đón em.”
Giọng nói nhu nhu như một đứa bé làm nũng, Lạc Gia Hoa nghe được trong lòng ngứa một chút, “Mùi vị đó như thế nào?”
“Không tốt, không thoải mái.” Mộng Kỳ vẻ mặt ủy khuất giống như một đứa bé.
Lạc Gia Hoa bị nét mặt của cô làm cho dở khóc dở cười, “Kia lần sau còn uống sao?”
“Không uống, không uống.”
“Ha ha ~” đi đến cửa thang máy, Lạc Gia Hoa chuẩn bị bấm thang máy, Mộng Kỳ nhìn thấy, lập tức bắt đầu giãy giụa, “Ngô, không cần phải ngồi thang máy, không thích ngồi thang máy.”
Mềm hương nhu ngọc ở trong ngực nhích tới nhích lui, Lạc Gia Hoa chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng cương, cái nha đầu này có kiến thức nam nữ khác nhau hay không a, “Em chớ lộn xộn.”
“Không cần phải ngồi thang máy… Không cần phải ngồi thang máy… Không cần phải ngồi thang máy…”
Lạc Gia Hoa cái trán nhỏ một giọt mồ hôi lạnh, “Không ngồi thang máy vậy chúng ta như thế nào về nhà?”
Mộng Kỳ nghiêng đầu một chút, sau đó lộ ra cái vẻ mặt đáng yêu, “Đi thang lầu.”
Lạc Gia Hoa chân run rẩy, “Chúng ta đúng là ở lầu 22.”
Mộng Kỳ không nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt đáng thương như con chó nhỏ sắp bị ném bỏ nhìn xem Lạc Gia Hoa, không chịu nổi cái ánh mắt này, Lạc Gia Hoa chủ động đầu hàng, “Tốt lắm, đi thang lầu thì đi thang lầu đi.”
Mộng Kỳ lập tức cười vui vẻ.
Vô lực ôm cô đi đến cầu thang, vừa nghĩ tới lầu 22 cũng có chút phát run, một mình anh tự nhiên là không có vấn đề , nhưng ôm một người không an phận trong ngực, thật không có nắm chắc a.
Nhớ tới lần trước say rượu, Mộng Kỳ là ngoan ngoãn như vậy, hôm nay vì cái gì nghịch ngợm như vậy đây, chẳng lẽ lần trước là giả say, lần này mới là say thật?
Đi đến tầng hai mươi, Lạc Gia Hoa chân đã phát run, an ủi mình còn có hai tầng, thêm năng lượng, lúc tại tầng thứ tám, Mộng Kỳ bắt đầu nháo đòi tự mình bước xuống đi, kết quả Lạc Gia Hoa đặt cô xuống, đi không được hai bước thiếu chút nữa té ngã, nếu không phải là anh phản ứng nhanh đỡ cô, chỉ sợ cũng phải từ trên cầu thang té đi xuống, nói cái gì cũng không làm cho chính cô đi, hết lần này tới lần khác cô đều đòi để chính mình đi, chỉ nói vừa rồi là ngoài ý muốn, tại trong ngực của anh nhích tới nhích lui , vốn là ôm người đi thang lầu cao như vậy liền mệt mỏi, nhiều lần đều thiếu chút nữa té xuống, vô căn cứ hù dọa anh một thân mồ hôi lạnh, Lạc Gia Hoa xem như hiểu, lần trước ngoan ngoãn như vậy, là vì cô cũng không có say, mặc dù tay chân vô lực, nhưng đầu óc vẫn rõ ràng, lần này, chỉ sợ là thực say ngay cả cô đều không biết mình đang làm cái gì, cái nha đầu này rượu phẩm (tính cách khi uống rượu), sợ là chẳng có gì đặc sắc a, anh cái này có tính hay không là bụng làm dạ chịu, lần sau, nói cái gì cũng không cho phép cô uống rượu say, còn có, cách Lưu Lợi xa một chút, vợ của anh đáng yêu như vậy, nếu như bị người dạy hư thì làm sao a, hơn nữa cô ngày ngày đi bar, anh cũng không muốn vợ của mình thành một quỷ rượu.
Thật vất vả đến tầng hai mươi hai, Lạc Gia Hoa thật sự là tay chân đều phát run, thực không thể tin được chính mình có thể ôm một người phụ nữ đi lên tới tầng hai mươi hai, ngay cả chính anh đều bội phục mình, bất quá, anh quyết định về sau gia tăng huấn luyện, bắt đầu từ ngày mai, anh cũng muốn đi thang lầu, anh sẽ không sợ bộ dáng của vợ yêu cầu xin ôm lên lầu .
Mở cửa, đem Mộng Kỳ cẩn thận đặt trên ghế sofa, Lạc Gia Hoa đứng dậy đóng cửa bật đèn, sau đó thoáng cái ngã vào bên kia sa lon thở, có thể mệt chết anh.
Nha đầu Mộng Kỳ kia , lại ở một bên nhìn Lạc Gia Hoa mệt mỏi chỉ còn lại nửa cái mạng cười đến vui vẻ.
Cái gì mập mờ thần mã , đều là Phù Vân, lúc này Lạc Gia Hoa chỉ hận không thể có thêm mấy cái miệng mấy lỗ mũi để thở, làm cho anh điều thuận hô hấp.
Cũng may thể lực của anh cũng không tệ, không có mất mấy phút liền khôi phục lực lượng, tay cũng ổn chân cũng không run lên, ngồi thẳng như cây tùng bất động như núi nghiêng đầu nhìn Mộng Kỳ nói,
“Anh đi pha nước cho em tắm được hay không?”
Mộng Kỳ gật gật đầu không nói lời nào.
Lạc Gia Hoa đứng lên đi đến buồng vệ sinh.
Anh không nhìn thấy, trong mắt Mộng Kỳ thoáng hiện lên một tia hào quang, khóe mắt có chút ướt át, khóe miệng nhưng lại câu dẫn, trong đầu nghĩ đến lời Lily đã từng nói với mình:
Nếu như một người đàn ông nguyện ý ôm cậu đi đến lầu 20, người đàn ông này, đáng giá cho cậu quý trọng.
Lầu 22, thời điểm chính mình đưa ra yêu cậu, anh mặc dù trong mắt lóe chữ bất đắc dĩ, nhưng cước bộ lại kiên định hướng thang lầu đi đến, trên đường mệt mỏi không thở nổi, nhưng lại trước đem chính mình cẩn thận đặt ở trên bậc thang ngồi xuống, lại đứng thẳng nghỉ ngơi một chút, thủy chung dùng an toàn của chính mình làm đầu, rõ ràng đều đã kiên trì không nổi, cũng không có nói đi thang máy, thậm chí tại thời điểm đến lầu tám chính mình không đành lòng muốn xuống đi, kết quả bởi vì uống rượu chân như nhũn ra thiếu chút nữa té xuống, chính mình không có bị hù dọa, lại làm anh sợ hãi kêu lên, anh cứng rắn không cho mình đi một bước, cô nhớ rõ, cô đã từng hướng Nghiêm Tử Hạo đề cập qua yêu cầu như thế, nhưng hắn lại cự tuyệt, Mộng Kỳ cảm thấy, có lẽ thật sự là đời trước chính mình tích đức đi, người đàn ông này, cô sẽ thật tốt quý trọng .
Lạc Gia Hoa đem nước chuẩn bị xong, chính mình đi ra, nhìn người ngồi trên sofa , cười, “Em phải thay đồ ngủ, anh lấy cho em.”
Mộng Kỳ quay đầu nhìn xem Lạc Gia Hoa, cười, “mặc bình thường là được rồi.”
“Được rồi.” Lạc Gia Hoa ở trong tủ quần áo tìm được đồ ngủ của Mộng Kỳ, “Anh đem đến phòng vệ sinh cho em.”
“… Ừm.”
Nước chỉ chốc lát sau liền đổ đầy, Mộng Kỳ thích nằm trong bồn tắm, nhưng là hôm nay tay chân cô nhũn ra , Lạc Gia Hoa có chút không yên lòng, lần nữa dặn dò, “Không cần phải ngăm quá lâu, cửa phòng vệ sinh không cần khóa, nếu là có chuyện liền kêu anh.”
“… Ừm.”
Trong chốc lát, Mộng Kỳ liền đi ra, có chút khó khăn mặc tốt áo ngủ đi ra ngoài.
Lạc Gia Hoa đưa cho Mộng Kỳ một ly trà mật ong, “Uống nó đi sẽ khá hơn một chút, lên giường nghỉ đi.”
“Ừm.” Mộng Kỳ ngoan ngoãn tiếp nhận uống cạn, sau đó xoay người từ từ hướng phòng ngủ.
Lạc Gia Hoa nhìn Mộng Kỳ lên giường, lúc này mới thả lòng, “Anh cũng đi tắm rửa, em nghỉ ngơi.”
“Tốt.”
Chờ Lạc Gia Hoa cầm quần ngủ tiến vào buồng vệ sinh, Mộng Kỳ lập tức đứng lên, cô trước khi đi xác thực uống một ly rượu mạnh, nhưng Lạc Gia Hoa không biết coi như là thực say, ý thức của cô cũng sẽ bảo lưu lấy một tia thanh minh, hơn nữa phẩm rượu của cô hết sức tốt, uống rượu say chỉ là ngủ thôi, hôm nay giả say, chỉ là cô nghĩ muốn thử anh một chút mà thôi.
Từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ đồ ngủ màu đỏ, bộ đồ ngủ này là cô mua tại đào bảo, rất gợi cảm, lúc ấy cô cùng Lưu đi dạo đào bảo, lúc nhìn thấy bộ đồ ngủ này , Lưu Lợi lập tức khích lệ cô mua, về sau cô có mặc thử một chút, theo lời của Lưu Lợi nói, quá TMD(con mẹ nó) đẹp, tớ làm đàn ông, liền trực tiếp đem cậu cho vào bụng , đồ ngủ màu đỏ nhạt lại mỏng, chiều dài chỉ vừa đủ che kín tiểu PP (mông), trước ngực là hình chữ V , hết thảy đều như ẩn như hiện, vóc người có thể làm cho hồng sa (điểm đỏ trên ngực ý _ _!!) bên trong thoáng hiện có thể làm cho đàn ông phun máu mũi, đây là đồ ngủ tình thú duy nhất của cô, thời điểm mua là do bị Lưu Lợi đầu độc, sau khi mua cũng có chút ngượng ngùng, vốn là cho rằng đời này sẽ không biết thời điểm mặc nó là cho ai xem đây, không nghĩ nhanh như vậy có thể mặc vào.
Khuya hôm nay, cô cái gì cũng đều không muốn nghĩ, cô chỉ muốn làm chuyện cô có thể làm, từ khi anh ôm chính mình đi về hướng thang lầu, cô liền quyết định muốn đem bộ đồ ngủ này mặc cho anh xem, nếu là anh không có đem chính mình ôm lên lầu 22, bộ đồ này có lẽ sẽ vẫn đặt trong tủ quần áo của cô, không biết đến bao giờ mới có cơ hội lấy ra mặc, hoặc là, cả đời cũng không có.
Thay xong đồ ngủ, từ trong gương trên tủ treo quần áo lớn nhìn xem bộ dáng của mình, ngay cả Mộng Kỳ cũng nhịn không được đỏ mặt, vuốt tim đập của mình, đi ra khỏi phòng ngủ, buồng vệ sinh nước chảy không có ngừng, Mộng Kỳ đi đến buồng vệ sinh gõ cửa, lập tức truyền đến tiếng của Lạc Gia Hoa,
“Làm sao vậy?”
“Em muốn đi vệ sinh, có thể đi vào sao?”
“…”
“Em chờ một chút, anh lập tức đi ra.” Mặc dù bọn họ là vợ chồng, nhưng còn chưa tới lúc có thể thản nhiên dùng chung nhà vệ sinh, Lạc Gia Hoa đành phải nhanh chóng đem bọt biển trên người xả sạch sẽ, cũng bất chấp lau thử bọt nước trên người, chỉ muốn đừng làm cho Mộng Kỳ nghẹn, tùy ý cầm khăn tắm bọc nửa người dưới liền mở cửa phòng vệ sinh ra,
“Anh tốt lắm, em trước đi…”
Trong phòng khách ngọn đèn bị điều chỉnh màu sắc ố vàng, mà cô đứng ở dưới ngọn đèn trong bóng tối như ẩn như hiện, tùy tính dựa ở trên tường, mị nhãn lưu chuyển, chỉ liếc mắt một cái, Lạc Gia Hoa liền nổi lên phản ứng thành thật nhất.
Mộng Kỳ đưa tay, vô ý thức tại xương quai xanh chính mình lưu luyến, giống như không có cảm thấy được động tác của mình khêu khích người đến cỡ nào, mặc dù, cô đã chuẩn bị tốt tư tưởng hiến thân cho anh, nhưng là, thật sự đối mặt với Lạc Gia Hoa, cô lại không biết nói cái gì, mặc dù cô đã thấy qua bộ dạng hắn cởi bỏ quần áo, nhưng bộ dạng sau khi tắm lại không có xem qua , khăn tắm trên mặt mấy khối cơ bụng, thật cường tráng, Mộng Kỳ không tự giác đỏ mặt, có chút run run lại có chút ít mong đợi.
Lúc này, đã không cần bất kỳ ngôn ngữ, Lạc Gia Hoa đi đến trước mặt Mộng Kỳ, vươn tay vuốt ve cái cổ nhẵn nhụi xin đẹp của Mộng Kỳ, xúc cảm tốt đẹp làm cho anh lưu luyến, động tác trên tay không tự giác dùng sức, thanh âm cũng thay đổi trở nên khàn khàn,
“Em là đang mời anh sao?”
Không đợi Mộng Kỳ nói chuyện, đã xem đem cằm của cô nâng lên, đầu hơi cúi thấp, không chút khách khí hôn lên môi đỏ mọng kiều diễm kia, bóng đêm đang đậm đặc, xuân ý vô hạn…
“Gia Hoa, anh vì cái gì không quan tâm em?” “Đĩa nhỏ, anh không có không nhớ em, anh chỉ là muốn cho em thứ tốt nhất, hết thảy, đều chờ chúng ta sau khi kết hôn, được hay không?”
“Lạc Gia Hoa, anh tên khốn kiếp này.”
“…”
Lạc Gia Hoa không nghĩ tới, tại sớm như vậy, anh sẽ đột nhiên nghĩ đến đối thoại của mình từng cùng Thẩm Điệp nói qua, từ lần đầu tiên anh đối với Thẩm Điệp động tâm, anh cho là Thẩm Điệp là người phụ nữ duy nhất cả đời này của anh, mặc dù từ khi cô đáp ứng làm bạn gái mình ngày nào đó anh cũng đã nhận định cô, nhưng anh thật sự chưa từng có nghĩ tới trước khi cưới muốn cô, dù là có nhiều lần đều thiếu chút nữa lau súng cướp cò, nhưng mỗi lần đều bị anh thống khổ ngăn lại, anh không chỉ một lần nói cho Thẩm Điệp, chính mình sẽ cho cô thứ tốt nhất, hết thảy, cũng chờ đến sau khi cưới, vì cái này, Thẩm Điệp còn cùng anh phát cáu qua mấy lần, anh không hiểu, chính mình quý trọng cô, yêu cô, muốn đem tốt nhất hết thảy đều cho cô, vì cái gì cô còn có thể xem thường chính mình đây?
Lúc mới bắt đầu, anh là khắc chế mình không thể muốn cô, về sau, từ lúc nào, anh bắt đầu sợ hãi muốn cô đây, giống như, là từng có một lần anh thấy cô cùng một người đàn ông thân mật từ trong nhà khách đi ra a, lúc ấy, anh cơ hồ nghĩ đi tới xé hai người kia, đúng là, chân của anh lại bất động, anh liền đứng ở nơi đó, tùy ý hai người kia ngọt ngọt ngào ngào từ bên cạnh mình đi qua, Thẩm Điệp cùng người đàn ông kia đang bề bộn **, căn bản sẽ không có chú ý tới anh đang đứng ở ven đường, ngay lúc đó anh chỉ cảm thấy toàn thân lạnh thấu xương, rõ ràng là giữa ngày nắng tươi đẹp như thế, vì cái gì anh lại phát run.
Hắn cuối cùng không có đi lên hỏi một câu: Thẩm Điệp, cô đối đãi như vậy với tôi là quý trọng sao? Cô cứ đói khát như vậy sao?
Từ sơ trung liền yêu sớm cái gì mà giữ gìn đối với Thẩm Điệp mà nói, Lạc Gia Hoa biết rõ, chính mình loại đàn ông khi kết hôn mới có thể động phòng, thật sự là quá mức buồn cười, đại khái ngay cả chính cô cũng không tin, tại thế kỷ hai mươi mốt còn có cực phẩm như vậy tồn tại đi, cho nên, cô chỉ cho là Lạc Gia Hoa đang trêu cô, cho nên, cô cho tới bây giờ đều không có nghĩ qua muốn gả cho Lạc Gia Hoa, cho nên, hạnh phúc của cô, vừa mới bắt đầu cũng không phải là anh, về sau, bọn họ vẫn là quan hệ bạn trai bạn gái, anh cũng trước sau như một cưng chìu cô, chỉ là, ở trước mặt bọn họ, thủy chung có một vực sâu không nhìn thấy, Thẩm Điệp rất tùy tiện, tự nhiên không biết, từ ngày đó bắt đầu, Lạc Gia Hoa liền thỉnh thoảng sẽ chú ý hành tung của mình, cũng sẽ không biết, Lạc Gia Hoa đem hành động đùa giỡn của cô đều để ở trong mắt, chỉ là, Lạc Gia Hoa không có nói ra, anh một mực chờ đợi cô quay đầu lại, liên tục, đang thử dò xét ranh giới cuối cùng của mình, anh cũng muốn biết, ranh giới cuối cùng của mình là ở nơi nào, thẳng đến ngày đó, Thẩm Điệp yêu cầu đổi cuộc sống, vì vậy Lạc Gia Hoa hiểu, dù là chính mình đối với Thẩm Điệp không nắm chắc, không biết trước ý nghĩ của cô, cũng cuối cùng không đổi được một cái thật lòng của cô, có lẽ cô là thật từng vì Lạc Gia Hoa động tâm, nhưng là, chút động tâm này, từ lúc cô ghét bỏ Lạc Gia Hoa chất phác vì công việc chẳng quan tâm chính mình không chịu nổi tịch mịch, liền biến mất , mà Lạc Gia Hoa, cũng hiểu ranh giới cuối cùng của mình, anh không có thể chịu đựng người phụ nữ đã đáp ứng trở thành vợ mình lại đột nhiên đổi ý, anh không thể chịu đựng Thẩm Điệp chà đạp hôn nhân mà đối với chính mình là thần thánh như thế.
Khả năng ngay cả chính anh đều cảm thấy, chính mình kiên trì, là có bệnh , nhưng này thì như thế nào đây, anh đã mất đi cô, cũng cùng lúc này,anh nghênh đón một người khác gần như hoàn mỹ.
Nhìn đến người phụ nữ trong ngực, lưng đối với mình, đúng là Lạc Gia Hoa hiểu, hai người đường cong là phù hợp cỡ nào.
Tối hôm qua thời điểm tiến vào cô, cảm thấy rõ ràng có một tầng trở ngại, Lạc Gia Hoa không thể tránh khỏi thừa nhận, trong khoảnh khắc đó, tim của anh đập hết sức lợi hại, vào lúc này, anh là vô cùng thỏa mãn.
Cô đại khái không phải là rất thoải mái đi, bởi vì mày cô cau lại, Lạc Gia Hoa đánh giá cô vợ bé nhỏ trong ngực, mềm mại , ôm lấy thoải mái như vậy, tối hôm qua vẫn là cô gái này chủ động đây, thời điểm làm được một nửa, cô lại ngủ thiếp đi, quả thực là làm cho anh dở khóc dở cười, lần sau, cũng đã không để cho cô uống rượu.
Cẩn thận đem cánh tay của mình lấy ra, Lạc Gia Hoa đứng dậy, không thể tránh khỏi chăn bị kéo ra, sau đó liền thấy được trên chiếu vết hồng nhè nhẹ hồng, Lạc Gia Hoa trong lòng một mảnh mềm mại, nhìn gương mặt Mộng Kỳ, cười, trong lòng quyết định, bắt đầu từ hôm nay, Mộng Kỳ, em chính là bảo bối của anh, anh sẽ dùng cả đời này yêu em.
Mà lúc này, Mộng Kỳ ngủ không được quá yên ổn căn bản không biết rõ tâm lý của Lạc Gia Hoa hoạt động, hoặc là nói, tối ngày hôm qua cũng không có lưu lại cho cô cảm giác tốt đẹp gì cả, ngoại trừ đau đớn ra, cô thực không nhớ nổi cái gì khác, nếu nói là hối hận, cô nhất định là hối hận, sớm biết đau như vậy, cô có thể kéo một ngày đỡ một ngày, nếu nói là thỏa mãn, như vậy, nghe được tiếng Lạc Gia Hoa thở hổn hển ở bên, có tính hay không?
Đường cong trắng bóng non nớt tuyệt vời hiện ra ngay trước mắt, Lạc Gia Hoa cảm thấy tiểu đệ đệ lại ngẩng đầu tế giống, nhưng lòng của anh lại một mảnh mềm mại, đến buồng vệ sinh mở nước ấm, cầm lấy khăn lông đến phòng ngủ, nhẹ nhàng đem chỗ kín của Mộng Kỳ rửa ráy sạch sẽ, nơi nào còn giữ lại chứng cứ tối hôm qua anh làm chuyện xấu, hơn nữa hiện tại mới phát hiện nơi đó rõ ràng sưng đỏ, cô thật sự là quá mức mềm mại , nghĩ như vậy, Lạc Gia Hoa lại thề phải hảo hảo chiếu cố cô, về sau, tuyệt không làm cho cô đau nhức như vậy nữa.
Có lẽ là cảm thấy, Lạc Gia Hoa đem chỗ kín của cô rửa ráy sạch sẽ mới miễn cưỡng nhúc nhích, lông mày rõ ràng giãn ra không ít.
Lạc Gia Hoa nhẹ nhàng cười một tiếng, đắp lại chăn cho cô, nhẹ nhàng ra khỏi phòng ngủ.
Nhỏ tiếng làm xong bữa sáng, Mộng Kỳ còn không có tỉnh, Lạc Gia Hoa lơ đễnh, lấy ra tờ giấy ghi chép, chuẩn bị để lại lời nhắn như thường ngày sau đó đi làm, đúng là cầm lấy bút mới phát hiện không biết viết cái gì , nhớ tới vẻ mặt ngây thơ của Mộng Kỳ khi ngủ, Lạc Gia Hoa viết, không phải là vợ à, mà là: bảo bối.
Anh nhớ rõ, tối hôm qua, thời điểm anh tiến vào nơi sâu nhất, anh chính là dùng từ này một cách tự nhiên kêu lên, một khắc kia khi hai thân thể hợp lại làm một , anh rõ ràng cảm thấy tiếng tim mình đập, mặc kệ tin hay không, anh có thể chính xác cảm giác được, vị trí Thẩm Điệp trong lòng mình, càng ngày càng ít, mà vị trí của Mộng Kỳ đang từ từ gia tăng, tin tưởng không bao lâu nữa, cái tên Thẩm Điệp này, sẽ hoàn toàn nhạt nhòa trong lòng anh, khi đó, Lạc Gia Hoa không dám tưởng tượng, chính mình đối với Mộng Kỳ sẽ có bao nhiêu yêu, nhưng là, anh biết mình, một khi yêu, tuyệt đối sẽ so với Thẩm Điệp nhiều hơn, bởi vì, Thẩm Điệp là mơ ước lúc thiếu niên, đúng là theo dòng thời gian, mơ ước hiện tại trở nên mờ nhạt, tình cảm đã lạnh xuống, mà Mộng Kỳ, từ đầu tới đuôi đều là thuộc về mình , cái này thuộc về, cùng Thẩm Điệp là không giống nhau, trong lòng của mình cũng sẽ bất đồng, mình bây giờ, đã đến tuổi cần có con, càng hiểu chính mình cần cái gì, một khi xác định mục tiêu, liền sẽ không dễ dàng sửa đổi cùng buông tay.
Anh, đã chuẩn bị tốt cho tương lai.
Một người đàn ông tuổi gần 30, đã không có cái loại xúc động của tuổi mười tám, nhưng tham muốn giữ lấy so với tuổi mười tám nhiều hơn.
Viết xong lời nhắn, Lạc Gia Hoa đem một ly nước tiến vào phòng ngủ, thuận tiện đem lời nhắn đè ở dưới cái ly, lại liếc mắt nhìn Mộng Kỳ, nhẹ nhàng tại trên trán của cô lưu lại một hôn, trong lòng cảm thấy luyến tiếc không thôi, đi làm.
Mặc dù thập phần không nỡ, nhưng là, anh càng hiểu, cái gì là trách nhiệm, anh phải nuôi vợ anh, về sau còn phải nuôi con, cho nên, anh phải làm việc, không thể như lúc mười tám tuổi tùy hứng được.
Đại khái là thật sự vô cùng cao hứng, vào công ty, tất cả mọi người hướng về phía anh ngạc nhiên, Cố Thông lại càng sách sách xưng kỳ, đánh giá anh vì một đêm tình ái mà đắc ý.
Lạc Gia Hoa sau khi nhìn mình trong gương khóe miệng không bỏ xuống được, trong lòng suy nghĩ, Cố Thông người này, mặc dù bát quái chút ít, nói nhiều chút ít, bà tám chút ít… Nhưng là, ánh mắt cũng không tệ lắm, thật đúng là làm cho hắn thoáng cái liền đoán được nguyên nhân.
Bởi vì hôm qua ở bên ngoài đi dạo một ngày, trong nhà cũng không có nổ súng, bởi vậy Lạc Gia Hoa hôm nay tự nhiên là không có mang cơm, buổi trưa cùng Cố Thông kêu thức ăn nhanh, lúc ăn, Lạc Gia Hoa đột nhiên nhớ tới tay nghề của Mộng Kỳ, lập tức đã không có khẩu vị, nghĩ thầm chính mình quả nhiên bị chiều thành hư.
“Như thế nào không ăn?”
“Không có vị khẩu .”
Cố Thông một bộ dạng lòng dạ biết rõ, “Có phải hay không muốn ăn đồ Lạc phu nhân tự mình làm ?”
“Ừ.” Lạc Gia Hoa không chút do dự thừa nhận.
Cố Thông bộ dạng khó lường, “Ai, anh em, cậu xong rồi, người xưa có câu cửa miệng, muốn bắt tâm của một người đàn ông, trước phải bắt được dạ dày của người đó a, Kiều mỹ nữ thật là lợi hại, không có mấy ngày liền bắt được dạ dày của cậu, xem ra, lòng của cậu, sớm muộn sẽ bị cô bắt thôi, ngay cả đám giọt cặn bã đều không thừa a.”
Lạc Gia Hoa suy nghĩ một chút, cười, “Cậu nói thật không sai.”
“Anh em, cậu có biết cậu như vậy, sẽ làm bị thương trái tim của bao nhiêu cô gái sao?”
Lạc Gia Hoa cười, “Bất quá, tớ vốn là chuẩn bị đem tim đưa cho cô ấy.”
Cố Thông bị nghẹn, lúc trước có một Thẩm Điệp, thật vất vả cô ta mới đi, lại đưa tới một người Kiều Mộng Kỳ, nhìn thấy bạn tốt mặt mày hớn hở, nghĩ thầm, thật sự là đáng tiếc nội tình tốt như vậy a,
“Nói, anh em, cậu hôm nay cười đến dâm đãng như vậy, sẽ không thật sự là một đêm tình ái đi?”
Lạc Gia Hoa: “Tớ nhớ được tập đoàn Hạ thị đã đoạt được mảnh đất ở thành tây kia, chuẩn bị xây thương vụ lâu dài đi, về phòng thiết kế cậu đi đem danh sách này lấy xuống không thành vấn đề đi, tốt nhất là lấy được cả năm hợp đồng của tập đoàn Hạ thị.”
Cố Thông ngất, “Danh sách lớn như vậy, công ty chúng ta nuốt trôi sao?”
“Tớ đang chuẩn bị phát triển, chỉ cần cậu lấy được, liền không có vấn đề.”
“Công ty chúng ta đúng là nhỏ, tớ sợ đối phương không chịu hợp tác a.” Tập đoàn Hạ thị, đây chính là đầu rồng của bất động sản, nếu có thể lấy được hợp đồng của bọn họ, tiềm lực phát triển của công ty không thể bỏ qua.
“Cho nên, này phải nhờ vào cố gắng của cậu .” Lạc Gia Hoa cười đến thuần lương, “Mặt khác, công ty chúng ta lần này phát triển, tớ sẽ mau chóng đưa bản kế hoạch cho cậu, đến lúc đó, liền để cậu chịu trách nhiệm đi.”
“Lão đại, cậu là muốn giết chết tớ sao, cái gì cũng đều là tớ làm, vậy cậu làm cái gì?”
“Tớ muốn cùng vợ tớ.”
Cố Thông rốt cục kịp phản ứng, “Cậu là cố ý chơi tớ a?”
Lạc Gia Hoa lắc đầu, “Không có, chỉ là từ khi công ty chúng ta thành lập tới nay, tớ không có nghỉ ngơi qua, hiện tại tớ chuẩn bị đem những ngày nghỉ trước lấy về, mặt khác, cậu cũng biết tớ đã kết hôn , cho nên, tớ còn có thời gian nghỉ kết hôn, về sau nếu vợ của tớ mang thai, còn có nghỉ sinh…”
Cố Thông nghe được đau đầu, “Lão đại, cậu không thể nhẫn tâm như vậy, chúng ta biết nhau nhiều năm như vậy…”
Lạc Gia Hoa vỗ vỗ bả vai Cố Thôn, “Cậu biết, nghiệp vụ cùng ngoại giao luôn luôn do cậu phụ trách, tớ đối với cậu rất có lòng tin, tớ chỉ phụ trách thiết kế.”
“Đúng là…”
“Nếu như cậu còn có ý kiến, tớ cảm thấy được, lúc này về nhà cùng vợ tớ cũng không tệ lắm.”
Cố Thông lập tức đứng lên tránh đi, nói giỡn, nếu để cho Lạc Gia Hoa chạy trở về, hắn sẽ thảm hại hơn …
/70
|