Lạc Gia Hoa vươn tay nắm lấy hai tay đang đặt thẳng tắp trên đùi Mộng Kỳ, đúng lúc làm cho Lạc cha Lạc mẹ nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay hai người, không tiếng động an ủi Mộng Kỳ làm cho cô an tâm đem hết thảy đều giao cho mình, “Mẹ, chuyện đã xảy ra là như vậy, con cùng Thẩm Điệp vốn là chuẩn bị kết hôn , nhưng cô ấy tạm thời thay đổi nên chúng con liền tách ra, về sau con cùng Mộng Kỳ tình cờ gặp nhau, chúng con đối với hai bên là nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu), cộng thêm hai người chúng con đều có khát vọng cho nhau, cho nên chúng con liền kết hợp .” Trong chuyện này là nửa thật nửa giả, Lạc Gia Hoa cảm giác cha mẹ hẳn sẽ khó chấp nhận chuyện mình và Mộng Kỳ tại cục dân chính gặp mặt sau đó kết hôn trong nháy mắt, nên sửa lại một chút, trước khi tới đây đã nghĩ kỹ. Mộng Kỳ nghe Lạc Gia Hoa nói như vậy, cũng thấy yên lòng, kỳ thật cô cũng có chút bận tâm cha mẹ anh sẽ cảm thấy chuyện bọn họ kết hợp quá mức lỗ mãng . Ít nhất, trong chuyện này có chữ nhất kiến chung tình, so với hai người bởi vì tuyệt vọng cùng xúc động nên mới kết hợp cùng một chỗ cũng khá hơn nhiều. Nghe được lời của Lạc Gia Hoa, Lạc cha Lạc mẹ hai mặt nhìn nhau, tên tiểu tử thúi này theo đuổi nha đầu Thẩm gia kia nhiều năm như vậy, thật sự nói cắt đứt là có thể cắt đứt sao? Sẽ không phải là lừa gạt bọn họ đi, “Các con… Thật sự kết hôn?” “Đúng vậy, con lừa có cái gì phải đi lừa cha mẹ, có muốn hay không lần sau con đem giấy chứng nhận mang tới cho cha mẹ xem một chút?” “Tốt.” Lạc Gia Hoa: … Bất đắc dĩ gật đầu, “Được rồi, lần sau lúc trở lại nhất định cho cha mẹ xem.” Nghe con trai nói như vậy, Lạc cha Lạc mẹ liền biết, Lạc Gia Hoa không có nói láo. Hơn nữa, nhìn bộ dạng Lạc Gia Hoa an ủi Mộng Kỳ, tự nhiên như thế, thật sự là để cho bọn họ không tin là giả , bọn họ cũng không có thúc giục con trai kết hôn, chính anh mang con dâu trở về, tự nhiên sẽ không có giả, nghĩ thông suốt điều này, Lạc cha cùng Lạc mẹ liền đưa mắt nhìn về phía Mộng Kỳ, thân cao đến cằm con trai, vóc người không tệ, khuôn mặt không tồi, không phải loại mỹ nữ giống Thẩm Điệp, cũng không biết tính tình thế nào, dù sao từ bề ngoài mà nói cũng không tệ lắm, hơn nữa, xem lễ vật cô đưa tới, hẳn là có thể so là tri kỷ đi, nếu như lễ vật đều là do cô quyết định tặng như trong lời nói. “Mộng Kỳ năm nay bao nhiêu tuổi rồi?” “Vợ con đúng lúc so với con nhỏ hơn ba tuổi.” “Không có hỏi con.” Thì ra cũng là bảo bối giống Thẩm Điệp, mỗi lần tới đây rất sợ bị bọn họ khi dễ, hiện đang không có Thẩm Điệp, lại tới một con dâu, còn bảo bối như vậy, để cho bọn họ làm cha mẹ sao mà chịu nổi, hơn nữa, bọn họ tự nhận không phải là cha mẹ chồng độc ác, con trai dùng chiêu này là hành vi gặp sắc quên mẹ, nhìn quá khinh bỉ. Thấy Lạc mẹ có chút mất hứng, Mộng Kỳ trở tay nắm nắm Lạc Gia Hoa ý bảo mình có thể, cười mở miệng, “Mẹ, con hôm nay đúng lúc hai mươi lăm, nhắc tới cũng khéo, con cùng Gia Hoa sinh cùng ngày, so với anh ấy vừa vặn nhỏ hơn ba tuổi.” “Sinh nhật con cũng là ngày 6 tháng 6?” Nghe Mộng Kỳ nói như vậy, mắt Lạc cha sáng lên. “Đúng vậy, ba ba.” Mộng Kỳ cười gật đầu. “Vậy cũng thật là đúng dịp.” Lạc cha cùng Lạc mẹ đều cảm thấy đây là duyên phận. “Mộng Kỳ là làm gì?” “Con tốt nghiệp khoa thiết kế trường đại học C, hiện tại đang vẽ tranh minh họa cho một nhà xuất bản, ngẫu nhiên cũng thiết kế chút quần áo.” “Ân, đại học C, cũng không tệ lắm.” Bằng cấp không sai, Lạc cha Lạc mẹ âm thầm gật đầu, “Mộng Kỳ là người nơi nào, cha mẹ ở đâu?” “Con là người ở thị trấn, mẹ con là giáo viên mỹ thuật, ba ba chủ kinh doanh nhỏ, cuộc sống không có trở ngại, bọn họ đều ở thị trấn.” Lạc mẹ nhân cơ hội hỏi Mộng Kỳ một vài vấn đề, đơn giản chính là bối cảnh gia đình, mỗi lần Lạc Gia Hoa muốn nói chuyện, liền bị Lạc mẹ trừng mắt, sau đó, câm miệng. Cũng may Mộng Kỳ trả lời mạch lạc rõ ràng, không dư không thừa, hơn nữa giọng nói ôn nhu, ngẫu nhiên cùng Lạc Gia Hoa trong mắt hỗ động, lại càng hiện ra một người vợ ôn nhu cùng hào phóng đoan trang, hơn nữa bởi vì lúc trước có Thẩm Điệp, cho nên mỗi một cái vấn đề, hai già dĩ nhiên là sẽ ở trong lòng làm một phiên so sánh, cuối cùng đưa ra kết quả, Thẩm Điệp là đường hoàng , từ nhỏ bị nuông chiều thành hư , mà Mộng Kỳ là khí chất thanh nhã , trên người cô lực tương tác cũng không bởi vì vẻ đẹp của cô mà nhỏ đi, ngược lại tính tình ôn nhu, lực tương tác mười phần, quan trọng nhất mẹ cô là làm cho nghệ thuật , tại trong mắt người bình thường, làm cho nghệ thuật , tổng hội tài trí hơn người, bởi vậy từ gia thế cùng điều kiện bên ngoài, hai cô đều là không sai biệt lắm , chỉ là ở phương diện tài sản của gia đình, bọn họ rõ ràng hiểu rõ Thẩm gia, nhưng cha mẹ Mộng Kỳ, lại không quá rõ ràng, bất quá, cái này không phải quan trọng nhất, từ mị lực cá nhân mà nói, Mộng Kỳ càng chiếm ưu thế hơn một chút, trưởng bối, luôn là ưa thích nhu thuận lại biết dỗ người tiểu bối, mặc dù Thẩm gia cùng Lạc gia cũng là bạn bè nhiều năm, Thẩm Điệp cũng cơ hồ là Lạc cha Lạc mẹ nhìn thấy lớn lên , nhưng là nói thật, trong lòng hai già đều hiểu, Thẩm Điệp làm mình làm mẩy mà tiến hành làm dâu, chỉ sợ không phải là đối tượng cha mẹ chồng chọn lựa đầu tiên, nếu không phải do con trai kiên trì, bọn họ kỳ thật cũng không hi vọng Thẩm Điệp làm con dâu của bọn họ, bởi vì Thẩm Điệp quá mức ngạo kiều, nếu là thành con dâu, chỉ sợ về sau sẽ đem con trai biến thành thê nô, làm cha mẹ, tự nhiên không hi vọng con do mình mang nặng đẻ đau nuôi lớn nhiều năm sẽ bị người phụ nữ khác sai khiến xoay vòng vòng, được rồi, bọn họ thừa nhận mình là đang ghen, bất quá hai đứa thật sự phân ra, lại đột nhiên tách ra như vậy, ngược lại làm cho bọn họ có chút cảm giác không chân thực, nhiều năm dây dưa như vậy, nói như thế nào chặt đứt liền chặt đứt, bọn họ khó hiểu người tuổi trẻ bây giờ a, ý tưởng luôn kỳ lạ , đối với Mộng Kỳ, trải qua thẩm vấn sơ bộ, hai già trao đổi ánh mắt cho nhau một tí, nhiều năm ăn ý để cho bọn họ hiểu ý tứ lẫn nhau: Đạt tiêu chuẩn, vượt qua kiểm tra. Kế tiếp, sẽ phải xem bản thân cô thế nào, cái này, là phải từ từ quan sát . Lạc cha đứng dậy, “Gia Hoa, con đã có một đoạn thời gian không bồi cha đánh cờ, đi theo cha đánh vài ván đi.” Lạc Gia Hoa hiểu ý tứ của cha, “Tốt, cha, đem ván cờ Mộng Kỳ để đánh đi, Mộng Kỳ đi hỗ trợ mẹ nấu cơm đi, tài nấu nướng của vợ con rất tốt , quả thực có thể so sánh với đầu bếp năm sao.” Mộng Kỳ lập tức đứng lên, “Đúng vậy, mẹ, con tới hỗ trợ.” Nghe được Lạc Gia Hoa nói như vậy, Lạc mẹ có chút kinh ngạc, “Con còn biết làm cơm, hiện tại cô gái xinh đẹp nấu cơm cũng không ít .” Nhất là con trai khen thành như vậy, bà thật đúng là muốn nhìn xem tay nghề của Mộng Kỳ, nếu tay nghề đúng như anh nói, đây chính là phúc lớn a, ít nhất dạ dày của con trai về sau không cần phải lo lắng. Mộng Kỳ cười, “Mẹ nếu tin tưởng con, để cho con thử xem đi.” “Được rồi, con theo mẹ vào phòng bếp.” “Ừm.” Mộng Kỳ đi theo Lạc mẹ. Bên này, Lạc cha đã mở ra lễ vật Mộng Kỳ đưa tới, nhìn thấy bàn cờ, hai mắt lập tức tỏa sáng, “Cái này, là làm từ gỗ đàn hương, rất đắt tiền đi.” “Đúng vậy, vốn là Mộng Kỳ còn muốn mua cái tốt hơn, nhưng con cảm thấy cái này là tốt rồi, đây chính là vợ con tự móc tiền túi , cha, cái này mà đem ra sẽ không ít người ngưỡng mộ đi?” Lạc Gia Hoa nhìn ánh mắt lóe sáng của cha mình cũng biết ông rất thích lễ vật này. “Phải không, cái này bao nhiêu tiền a?” “Có hóa đơn đây.” “Mắc như vậy?” nhìn thấy hóa đơn lên đến năm con số, Lạc cha có chút đau lòng, “Mấy đứa này, không cần tốn tiền nhiều quá, mua cái bàn cờ mắc như vậy, mua bộ mười mấy tệ bình thường là tốt rồi.” “Cha, đây chính là lễ vật đầu tiên con dâu của cha tặng, Mộng Kỳ nói, nhất định phải vừa thực dụng lại có ý nghĩa kỷ niệm, cô ấy đúng là từ tối ngày hôm qua liền bắt đầu nghĩ tới muốn đưa cái gì cho cha .” “Thật sự là có lòng.” Nghe được Lạc Gia Hoa nói như vậy, trong lòng Lạc cha hết sức vui vẻ, hình tượng của Mộng Kỳ thẳng tắp bay lên cao nhất, miệng cũng tét ra, “Ai da, cái này tốt như vậy, không bỏ nỡ lấy ra dùng a.” “Mộng Kỳ mua cho cha không phải là để cha dùng sao, con cũng lấy ra đi khoe khoang khoe khoang đi.” Lạc Gia Hoa vừa cười vừa nói, người này càng già, ngược lại tính tình càng lớn, lòng càng trẻ lại, cái gì cũng đều yêu thích, giống như con nít, lần này bắt được bàn cờ này, chỉ sợ trong lòng ông đã sớm tính toán đem nó ra khoe khoang với bạn bè già rồi , nhưng lại sợ xấu hổ để con cháu biết, Lạc Gia Hoa liền đem tâm ý của ông nói ra, vừa muốn ông đem đi khoe khoang lại muốn làm cho ông cảm thấy không phải mình nghĩ khoe khoang , là con trai yêu cầu ông đi khoe khoang . “Nói gì khoe khoang, con nghĩ lão già này là người như vậy sao.” Lạc cha quả nhiên nghe được trong lòng nở hoa, vẫn còn muốn già mồm một tý. Lạc Gia Hoa cười trộm, giật nhẹ khóe miệng nghiêm trang nói, “Cha đương nhiên không phải như vậy, là con trai muốn mọi người xem xem, con dâu nhà ta đối với cha mẹ chồng thật tốt a, cha nói đúng không?” “Ừm, đây là lễ vật con dâu tặng, cha không thể không tiếp nhận tâm ý của con dâu, đến, con bồi cha vài ván đi.” “Tốt.” Lạc Gia Hoa nghe lời cha ngồi xuống đối diện, chuẩn bị đánh cờ, cửa của Lạc cha, Mộng Kỳ an toàn vượt qua. Bên kia, Lạc mẹ cũng có toan tính kiểm tra Mộng Kỳ, vào phòng bếp, cũng không chủ động tay vào, liền đứng ở một bên. Mộng Kỳ tháo chiếc nhẫn xuống cho vào trong túi áo, chủ động cầm lấy món ăn, “Mẹ, những thứ này đều phải rửa sao?” “Ừm.” “Buổi trưa mẹ muốn ăn cái gì?” “Mẹ không sao cả, liền làm món Gia Hoa thích đi, những thứ này đều là mua lúc sáng sớm, chuẩn bị làm cá kho tàu, thịt bò cà ri, sườn xào chua ngọt…” Nói ra một đống lớn món ăn mặn, cuối cùng nói vài món thức ăn lạt, “Lại xào rau, cộng thêm trứng chiên cà chua, thêm canh bí đao.” “Những thứ này con đều đã làm, hôm nay liền để cho con trở thành đầu bếp chánh, mẹ ở bên cạnh chỉ đạo, cũng nếm thử tài nấu nướng của con đi.” Mộng Kỳ hai mắt cong cong cười nhìn Lạc mẹ. Ngạo mà không kiêu, Lạc mẹ bởi vì Mộng Kỳ khiêm tốn mà ở trong lòng lại cho thêm điểm, “Được.” Chỉ thấy Mộng Kỳ tay chân lanh lẹ rửa rau xắt thức ăn, Lạc mẹ đứng ở bên cạnh không ngừng gật đầu, rành rành, cùng mình nấu chục năm chỉ có hơn không kém, xem ra thực sự là biết nấu ăn, không tệ không tệ, cha mẹ của cô chắc cũng phải bỏ nhiều tâm tư để dạy dỗ. Mặc dù nói là chỉ đạo, nhưng từng động tác của Mộng Kỳ tốc độ đều lưu loát, thật sự là không cần chỉ đạo, hỏi rõ khẩu vị của Lạc cha Lạc mẹ, điều chỉnh cho thích hợp, sau khi món ăn làm xong liền đưa cho Lạc mẹ nếm thử, sau khi thấy bà đồng ý, kế tiếp nắm chắc khẩu vị, liền tăng nhanh động tác. Lạc Gia Hoa cùng cha ở bên ngoài đánh cờ, mặc dù không lo lắng cho Mộng Kỳ, nhưng có chút không yên lòng , Lạc cha phát hiện anh thất thần, cho anh một cái cốc đầu, “Nghiêm túc đánh cờ một chút, như thế nào lại thất thần ra đấy, sợ mẹ con ăn thịt vợ con à?” Lạc Gia Hoa cùng cười, “Cha, con không có ý này.” “Vậy thì nghiêm túc cho cha.” “Vâng.” Hai người đánh cờ khoảng một tiếng, bất quá mới có đánh một ván mà thôi, Lạc mẹ hô lớn, “Hai cha con chuẩn bị rửa tay ăn cơm.” Lạc Gia Hoa vừa nghe, lập tức nhìn xem Lạc cha, “Cha?” “Ừm, ăn cơm đi, xuống ăn cơm.” “Tốt.” Lạc mẹ trên mặt tất cả đều là nụ cười, vừa bày bát đũa vừa nói, “Cha của bọn trẻ, tay nghề của con dâu thật sự rất tốt, so với tôi còn muốn tốt hơn đây, đợi lát nữa ông có thể hảo hảo nếm thử.” Nghe vậy, Lạc cha có chút kinh ngạc, “So với bà còn tốt hơn, bạn già, bà rất ít khen người a, tôi làm sao nghe được giọng điệu này của bà, dường như rất phục con dâu chúng ta?” Lạc mẫu cười, “Có phục hay không, ông tự kiểm chứng đi.” “Nghe bà nói như vậy, tôi cũng phải hảo hảo nếm thử .” Lạc Gia Hoa nghe được cha mẹ ca ngợi, rất là cao hứng, biết rõ Mộng Kỳ đã là hoàn toàn được cha mẹ tiếp nhận, “Con đã sớm nói qua tay nghề của vợ con tốt lắm, mới ngắn ngủi vài ngày, dạ dày của con cũng đã bị cô ấy làm cho chinh phục, ai, về sau con không thể rời khỏi cô ấy rồi.” “Được rồi, ít ba hoa tí đi, đem đồ ăn trong phòng bếp bưng ra.” “Vâng.” Lạc Gia Hoa đi vào phòng bếp, nhìn thấy Mộng Kỳ làm xong món ăn, “Oa, vợ à, em thật là được a, mới có một tiếng đồng hồ thôi, liền làm ra được một bàn lớn đồ ăn như vậy.” Mộng Kỳ khẽ nghiêng đầu, lau mồ hôi, “Đem món ăn bưng ngoài đi, em tới nêm lại súp là xong hết rồi.” “Khổ cực cho vợ.” Mộng Kỳ cười, “Không có việc gì, anh nếu là cảm thấy em vất vả, thì ăn nhiều hơn một chút cổ động em.” “Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.” “Ha ha ~ “
/70
|