Toàn thể công nhân viên công ty Hoa Thông liên hoan, lí do là vì hoan nghênh tổng giám đốc phu nhân, Mộng Kỳ là nhân vật chính, dĩ nhiên là không tránh khỏi bị mọi người ép rượu, đối với cục cưng Mộng Kỳ mà nói, này thật đúng là một chuyện không tốt, Lạc Gia Hoa làm chồng, tự nhiên là phải ra mặt ngăn cô uống rượu , nhưng cân nhắc đến anh phải lái xe, Mộng Kỳ kiên quyết không để cho anh uống thay, cuối cùng vẫn là Lạc Gia Hoa phải hứa đợi lát nữa thuê xe về nhà, mới khiến Mộng Kỳ yên tâm, hai người này tranh qua tranh lại, dĩ nhiên là không thể không bị mọi người trêu chọc một trận, cuối cùng liên hoan kết thúc, tốp năm tốp ba liều mạng lái xe về nhà, Lạc Gia Hoa cùng Mộng Kỳ cũng rời đi cùng Cố Thông cáo biệt nhau, lúc này mới thuê xe về nhà. Bị ép vài chén rượu, Mộng Kỳ trong lòng không được thoải mái cho lắm, vừa vào xe cũng chưa có nói chuyện, Lạc Gia Hoa uống nhiều hơn so với mình, khuôn mặt trắng giờ cũng bị nhiễm một lớp hồng, rất là đẹp mắt. Hướng bác tài nói địa chỉ, Lạc Gia Hoa quay đầu mượn phía ánh sáng bên ngoài nhìn Mộng Kỳ khẽ nhíu mày lại, “Làm sao vậy, có phải rất khó chịu hay không?” “Hoàn hảo.” “Trước kia chưa uống rượu qua sao?” “Đã từng bị người ta lôi kéo uống qua, bất quá không có uống nhiều như hôm nay.” “Say sao?” “Ha ha, cho dù tửu lượng em kém, cũng không phải chỉ có vài ly bia là có thể say .” Mộng Kỳ cười, “Bất quá tay chân có chút nhũn ra .” “Xin lỗi, anh nên sớm thay em uống .” thấy Mộng Kỳ khó chịu, Lạc Gia Hoa có chút đau lòng. “Chuyện này không liên quan đến anh , em cùng mọi người lần đầu tiên gặp mặt, nếu không uống, chẳng phải là làm cho mọi người hiểu lầm em xem thường họ sao?” Mộng Kỳ khẽ cười lắc đầu. Lạc Gia Hoa cười nhìn Mộng Kỳ không nói gì, nghĩ thầm cô quả nhiên cùng Thẩm Điệp là không giống nhau, Thẩm Điệp trời sinh hào sảng, ngoại trừ lúc bốc đồng không để cho bất luận kẻ nào còn mặt mũi, bình thường khi tâm tình cô tốt cùng mọi người chơi đùa lại cực kỳ phóng khoáng , đừng nói vài ly bia, ngay cả rượu mạnh uống vài bình lớn cũng không có chuyện, cô chính là trời sinh ngàn chén không say. “Lúc nãy anh thấy Tiểu An liên tục nói chuyện với em, bộ dạng giống như thật cao hứng, cô ấy nói gì thế?” Không phải là Lạc Gia Hoa bát quái, mà là về sau mấy người đàn ông tụ lại uống với nhau, Tiểu An cơ hồ là liên tục lôi kéo Mộng Kỳ nói chuyện, anh không thể không hiếu kỳ, dù sao hai người lần đầu tiên gặp mặt, thật sự là không hiểu có cái gì để nói. Nghe được Lạc Gia Hoa nói như vậy, Mộng Kỳ quay đầu giống như cười mà không cười nhìn thoáng qua Lạc Gia Hoa. Lạc Gia Hoa trong lòng nhảy dựng, “Có liên quan tới anh?” “Có thể.” “Có thể?” “Ừm.” Mộng Kỳ gật gật đầu. Lạc Gia Hoa chờ cô nói tiếp, lại không nghe thấy âm thanh, quay đầu lại thấy Mộng Kỳ bộ dáng nhắm mắt dưỡng thần, có chút nhịn không được, “Cô ấy nói anh thế nào?” “Anh rất để ý sao?” “Cái nha đầu kia cùng Cố Thông giống nhau yêu bát quái lại miệng rộng, anh thật sự là đối với cô ấy không dám ôm lấy mong đợi.” “Phốc xuy ~~ người ta là một cô bé, anh nói như vậy, có thể hay không quá không biết thế nào là thương hương tiếc ngọc?” “Cố Thông thường nói anh có một chút cũng không đàn ông, không hiểu được từ thương hương tiếc ngọc.” “Phải không, em lại cảm thấy ngẫu nhiên anh ngoại trừ không hiểu phong tình, nhưng rất tôn trọng phụ nữ a.” Mộng Kỳ ngẫm lại biểu hiện mấy ngày nay của Lạc Gia Hoa, không có chỗ nào không giống đàn ông a. “Anh cũng cảm thấy như vậy, bất quá cái tên kia cũng không có gì đặc biệt, dưới tình huống bình thường hắn cũng chính là đối với mỹ nữ ngoan ngoãn phục tùng thôi, lớn lên xấu , phẩm chất thương hương tốt đẹp cũng không biết ném đi nơi nào.” “Ha ha, em thấy các anh tình cảm rất tốt.” “Đây là tự nhiên… Tiểu An, cùng em nói khác sao?” “Anh vì cái gì liên tục thăm dò Tiểu An cùng em nói cái gì?” “…” “Hay là anh đang lo lắng cái gì?” “… Không có.” “Phải không?” “… Ừm.” “Ha ha, vậy cũng thật là đáng tiếc.” Mộng Kỳ cười cúi đầu. Lạc Gia Hoa cuối cùng cũng nhịn không được, “Đáng tiếc cái gì?” “Tiểu An nói với em một chút chuyện về bạn gái trước của anh, vốn còn muốn tìm anh chứng thực một chút, bất quá nhìn bộ dạng không có hứng thú của anh, hay là thôi.” Mộng Kỳ cố làm ra vẻ tiếc nuối, Lạc Gia Hoa quả nhiên bị lừa, “Cô ấy nói cái gì đó rồi?” “Cũng không nói quá nhiều, chỉ nói những thứ cô ấy biết.” “Cô ta biết? Cô ta thì biết cái gì, đều là tin vỉa hè , anh cùng cô ta ngoại trừ trên công viêc cùng xuất hiện, cũng không có bí mật từng chia sẻ với nhau, cô ta làm sao biết rõ chuyện riêng của anh, em không nên tin cô ta.” “Phải không?” “Ừm.” “Lời này của anh nói đúng không có sai, nhưng là, cô ấy biết Cố Thông a, hơn nữa, Cố Thông đối với chuyện của anh, có thể không xa lạ gì.” Lạc Gia Hoa có chút tức giận, “Cố Thông miệng rộng kia.” Mộng Kỳ cười… Do dự một tý, Lạc Gia Hoa nhìn Mộng Kỳ, “Anh cùng Thẩm Điệp mặc kệ trước kia như thế nào, sớm đã trở thành quá khứ, em cứ việc yên tâm, chuyện chân đứng hai thuyền anh sẽ không làm, anh không biết Tiểu An đã nói gì với em, nhưng là em không cần để ở trong lòng, hiện tại em là vợ của anh, liền vĩnh viễn cũng sẽ là vợ của anh.” Mộng Kỳ nghe được Lạc Gia Hoa an ủi mình như vậy, trong lòng cảm thấy ấm áp , cúi đầu, cười, “Kỳ thật, anh không cần thiết phải giải thích với em, Cố Thông mặc dù cùng Tiểu An có nói một chút, nhưng cũng biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, tiểu An biết cũng không toàn bộ, cô ấy đem tất cả chuyện của Thẩm Điệp đều nói cho em biết, em cũng bất quá là biết rõ các anh từ nhỏ cùng nhau lớn lên , cùng với lúc còn học cao trung anh bắt đầu theo đuổi Thẩm Điệp, nhưng lúc tốt nghiệp đại học hai người mới xác lập quan hệ, bởi vì cô ấy thích tự do, cho nên mặc dù hai người ở cùng một chỗ, nhưng bởi vì cô ấy thích bay nhảy cùng công việc bận rộn của anh cũng chính là nguyên nhân khiến cho thời gian hai người chung đụng so với những đôi tình nhân bình thường khác rất ít…” Lạc Gia Hoa nghe Mộng Kỳ nói như vậy, trong lòng thầm mắng Cố Thông cái miệng rộng này, tựa như hắn ước gì toàn bộ người trên thế giới đều biết mình theo đuổi một nữ nhân nhiều năm như vậy mới thành công, “Em cũng biết không ít, còn gì nữa không?” “Ha ha, khác cũng không có, sau đó chính là cảm nhận về Thẩm Điệp trong mắt Tiểu An, cô ấy gọi Thẩm Điệp là….. Ha ha, nghe ý tứ của Tiểu An, Thẩm Điệp rất cao, tầm 1m77 , vóc dáng người mẫu, cơ hồ là gầy đến da bọc xương, nhưng dường như vẫn chưa đủ, Tiểu An nói mỗi lần nhìn thấy Thẩm Điệp đều cảm giác mình đặc biệt tự ti, sau đó nói từ khi công ty được thành lập đến nay, số lần cô ấy đến tìm anh dùng cơm là đếm trên đầu ngón tay, cùng người trong công ty kết giao không nhiều lắm… Đại khái chính là có chút ít.” Lạc Gia Hoa nhìn Mộng Kỳ cười, “Em còn chưa nói hết?” “Gì?” “Nếu như anh không có đoán sai, Tiểu An khẳng định đã nói qua cô ấy là người rất cao ngạo, không cư xử khéo léo, nói chuyện cũng dễ dàng đắc tội với người khác .” Mộng Kỳ không biết nên trả lời như thế nào, trên thực tế Tiểu An xác thực nói như vậy, hơn nữa còn cố ý ca ngợi chính mình, nói mình so với Thẩm Điệp tốt hơn rất nhiều, lần này tổng giám đốc ánh mắt cuối cùng cũng đã trở lại bình thường, lời này cô lại không thể nói, nếu nói ra sẽ khiến người ta hiềm nghi, hơn nữa, còn có cảm giác tự luyến, hơi do dự một chút, chỉ đành phải nói, “Tiểu An kỳ thật không có ý tứ gì khác, cô ấy chẳng qua là cảm thấy hai người như người của hai thế giới khác nhau, Thẩm Điệp quá cao, cô ấy đứng thấp hơn, nhìn xem dĩ nhiên là cảm thấy khoảng cách rất xa, kỳ thật nói như vậy, cũng hàm chứa một chút ý tứ hâm mộ.” “Có hay không chuyện này anh rất rõ ràng .” Lạc Gia Hoa cười, “Anh biết rõ bạn bè bên cạnh đều cảm thấy anh cùng Thẩm Điệp cũng không thể tiến xa hơn, thực tế chứng minh ánh mắt của bọn họ không có sai, cho tới nay đều là anh sai, mà Thẩm Điệp cũng chưa bao giờ đòi hỏi người khác phải hoàn hảo, cho dù là anh cũng sẽ không, huống chi là vì anh đi nịnh nọt những người bên cạnh anh, cô ấy mặc dù đã tới công ty mấy lần, nhưng cùng người của công ty như thế nào cũng không thể chung đụng, mọi người cũng chưa quen thuộc, tính tình của cô ấy quá mức cao ngạo, luôn có thói quen ngẩng đầu nhìn trời, thói quen như vậy kỳ thật không tốt lắm, nhưng cô ấy chính là cô ấy, anh chưa từng có ý nghĩ muốn cải tạo cô, chỉ là muốn hết thảy tùy duyên thôi, trước kia nể mặt anh, mọi người sẽ không nói chuyện gì ngay trước anh, nhưng hiện tại có em, bọn họ sẽ có người để so sánh, sau đó khẳng định tất cả mọi người sẽ nghĩ, lần này ánh mắt của anh bình thường, một khi đem em cùng Thẩm Điệp so sánh với nhai, thắng thua dĩ nhiên là quá rõ rồi.” Mộng Kỳ nhíu mày, một lát sau mới nhìn Lạc Gia Hoa, “Lời này của anh em nghe như thế nào có chút lạ , cảm giác anh là đang khen em a, nhưng nghe lại có chút không đúng, giống như anh đang giễu cợt em.” Lạc Gia Hoa bật cười, “Có lẽ là anh biểu đạt có vấn đề, em yên tâm, anh tuyệt không có ý trào phúng em, anh là thật tâm khen ngợi.” “Phải không?” “Ừm.” “Đó ~ “ “Ha ha ~~” nhìn xem Mộng Kỳ khẽ nhíu mày đáng yêu bộ dáng, Lạc Gia Hoa nhịn không được đưa tay đem nàng mi cho vuốt lên , vừa nói, “Ngươi là thích hợp cười , nhíu mày không thích hợp ngươi, về sau thiếu nhíu mày.” “Đó.” “Ngày mai là thứ bảy, buổi sáng chúng ta cùng đi rửa xe, buổi trưa ra ngoài ăn cơm, sau đó buổi tối em và anh cùng về nhà một chuyến được hay không?” “Tốt?” “Anh nói là nhà cha mẹ anh đó.” Thấy Mộng Kỳ thoải mái đáp ứng, Lạc Gia Hoa sợ cô không có nghe hiểu ý của mình, vội vàng bổ sung. Mộng Kỳ sững sờ, giờ mới hiểu được ý tứ của Lạc Gia Hoa, “Anh nói, ngày mai chúng ta đi gặp cha mẹ?” “Ừm…” Nếu như em không nguyện ý, có thể để hôm khác. Mộng Kỳ lại nghĩ, mình và Lạc Gia Hoa đều đã đăng ký kết hôn , mặc dù quá trình đăng ký có điểm kỳ quái, nhưng dù sao cũng là vợ chồng hợp pháp, ra mắt cha mẹ chồng là phải, vì vậy gật đầu, “Tốt, cha mẹ anh thích gì.” Không nghĩ tới Mộng Kỳ đáp ứng nhanh như vậy, Lạc Gia Hoa trong lòng hết sức cao hứng, “Không cần, trực tiếp đi là được.” “Như vậy sao được.” Mộng Kỳ lắc đầu, “Theo lý thuyết dưới tình huống bình thường là trước khi chúng ta kết hôn nên đi gặp cha mẹ anh , có thể là bởi vì tình huống của chúng ta đặc thù, hiện tại mới đi ra mắt cha mẹ đã là thất lễ, lần đầu tiên tới cửa, không mang theo chút ít lễ vật, chẳng phải là càng thất lễ?” Thấy Lạc Gia Hoa còn muốn nói điều gì, Mộng Kỳ vội vàng nói, “Đây không phải là vấn đề khách khí hay không, mà là tiểu bối đối với trưởng bối tôn trọng, anh nếu ngăn cản, có phải muốn em hoài nghi dụng tâm kín đáo của anh.” Mộng Kỳ đã nói như vậy, Lạc Gia Hoa tự nhiên là không thể nói thêm gì, chỉ đành phải cảm kích nhìn Mộng Kỳ, “Cảm ơn em.” “Chúng ta là vợ chồng, không cần cám ơn.” Không biết là do uống nhiều rượu, hay là thanh âm của Lạc Gia Hoa quá mức thâm trầm, Mộng Kỳ chỉ cảm giác thần trí mình tựa hồ có chút không minh bạch đứng lên. “Như thế nào, mệt mỏi sao, nếu không em dựa vào anh nghỉ ngơi một chút, chờ đến anh sẽ gọi em dậy.” Nhìn Mộng Kỳ trên mặt lộ ra mệt mỏi, Lạc Gia Hoa vội vàng nói. “Có một chút, đại khái là do tác dụng của rượu.” “Tựa ở vào ngực của anh.” Lạc Gia Hoa vươn tay đem Mộng Kỳ ôm vào trong ngực mình, Mộng Kỳ hơi hơi dừng một cái, thuận theo đi vào trong ngực Lạc Gia Hoa, hiện tại anh là chồng của mình, có quyền lực này. Hơi thở xa lạ mang theo một chút mùi rượu, rất kỳ quái vốn chính mình nên khẩn trương như thế nào lại cảm thấy bình thản, Mộng Kỳ nhớ rõ thời điểm lần đầu tiên cùng Nghiêm Tử Hạo ôm nhau, tim đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài, vì cái gì hiện tại nằm ở trong ngực của một người đàn ồng, lại có thể bình tĩnh như thế, thực nghĩ không ra, chẳng lẽ mình thật sự là già rồi, tim không thích hợp đập nhanh nữa? Đến chung cư, bởi vì bảo vệ rất nghiêm, muốn lái vào cửa còn cần phải đăng ký rất phiền toái, Lạc Gia Hoa dứt khoát kêu taxi dừng ở bên cạnh, trả tiền, cầm lấy cặp công văn cùng túi nhỏ của Mộng Kỳ, lay nhẹ Mộng Kỳ, “Vợ à, đến rồi.” Mộng Kỳ mệt mỏi mở mắt ra, thật sự là tác dụng của rượu làm cho cô rất muốn ngủ, vài phút vừa rồi, cô lại có một loại cảm giác mất ngủ, “Tốt.” Hữu khí vô lực đáp một câu, từ trên xe taxi xuống, nương tay chân nhũn ra hướng chung khu đi tới. Lạc Gia Hoa chân dài đi phía trước hai bước đuổi theo Mộng Kỳ, “Như thế nào, rất mệt sao?” “Hoàn hảo, chính là giống như không có khí lực.” Nơi này đi vào còn có mấy chục mét mới có thể đến tâng trệt, Lạc Gia Hoa nhìn Mộng Kỳ, sắc mặt phảng phất có chút tái nhợt, âm thầm hối hận không nên cho cô uống rượu, đem hai cái túi sách cầm vào một tay, eo khẽ cong, “Anh tới ôm em.” “A, không…” Còn chưa kịp kinh hô, Lạc Gia Hoa đã đem Mộng Kỳ bế lên, lúc này Mộng Kỳ mới phát hiện tim đập rộn lên, hơn nữa dưới tác dụng của rượu, càng cảm thấy toàn thân không còn tí sinh khí, chẳng biết tại sao có một loại cảm giác bị rình coi, Mộng Kỳ thấy mặt mình dường như đỏ lên, “Đừng, để em tự đi.” Nói ra được thanh âm nhưng lại nhu nhược vô lực, làm trong lòng Lạc Gia Hoa cảm thấy ngứa một chút, hận không thể đem cô hòa nhập vào thân thể mình, ách cuống họng khô rát nói, “Đừng cạy mạnh , đã khuya rồi , chân em lại nhũn ra, đợi lát nữa ngã xuống làm sao bây giờ?” Mộng Kỳ nghĩ thầm chung cư này đều bằng phẳng , làm sao ngã xuống được, nhưng là chân mình thật mềm, có thể đi hay không thật sự chính là vấn đề, liền không lên tiếng chấp nhận lời của anh, thấy thế, Lạc Gia Hoa ôm Mộng Kỳ hướng trong chung cư đi đến, bảo vệ đã sớm nhìn thấy Lạc Gia Hoa cùng Mộng Kỳ, ánh mắt mập mờ, Lạc Gia Hoa còn không có đi tới cửa liền chủ động thay bọn họ mở cửa, cửa chung cư này vốn là phải quét thẻ , nhưng Lạc Gia Hoa lớn lên đẹp trai như vậy lại là ông chủ của một công ty, các nhân viên an ninh đều biết, không cần anh xuất trình giấy tờ, hướng bảo vệ nói cảm ơn, nhìn thấy ánh mắt bảo vệ có vẻ mập mờ liền nói, “Này là vợ của tôi.” Sau đó ôm Mộng Kỳ hướng tầng trệt đi đến, lưu lại vẻ mặt hâm mộ Lạc Gia Hoa tốt số của bảo vệ.
/70
|