Cuộc Chiến Giành Hồng Nhan Đại Hán (Nữ Tướng Quân Đấu Trí Cùng Tam Vương Gia)

Chương 78 - Cắn Vào Áo Giáp

/157


“Bổn vương ngày mai dẫn binh xuất chinh, ngươi ở lại quân doanh, chờ bổn vương trở về!” Lưu Trọng Thiên thu ánh mắt lại, bắt đầu nghiên cứu bản đồ hành quân bày binh bố trận.

Uy Thất Thất biết rất khó thay đổi chủ ý của hắn, sớm biết vậy sẽ không ưng thuận gả cho hắn, thành Vương phi rồi, ngay cả tự do cũng không có. Uy Thất Thất đang định kháng nghị, Lưu Trọng Thiên lạnh lùng xen ngang cô.

“Tốt nhất đừng có mưu đồ cải trang thành binh lính, trước khi ta xuất chinh sẽ đến kiểm tra người của ngươi, ngoan ngoãn ở lại trong quân doanh”

Ngay cả chuyện mình vừa nghĩ đến, Lưu Trọng Thiên cũng đoán được, không thú vị, đáng ghét, Uy Thất Thất đụng phải ánh mắt nghiêm trang của Lưu Trọng Thiên, hiểu rằng dù có nói thêm gì đi nữa cũng vô ích, vì thế bực mình đi ra khỏi đại trướng.

Ngày hôm sau, Tam Vương gia Lưu Trọng Thiên mặc áo giáp chỉnh tề, tháo bội kiếm trên tường xuống, đeo bên hông. Uy Thất Thất ngồi trên đất, ngóng trông hắn, không lên tiếng, ngồi nghịch những lọn tóc đã mọc dài, phỏng chừng lần này chẳng có cách nào đi theo đội ngũ xuất phát rồi, thật buồn chán, vô vị a.

Lưu Trọng Thiên nhấc chân đang định ra đại trướng, lại quay trở về, bước tới trước mặt Thất Thất, không yên lòng nói.

“Lần này tiêu diệt xong Hung Nô trở về, bổn vương sẽ đón ngươi hồi kinh đô, ngoan ngoãn học hỏi đôi chút để làm tiểu vương phi của bổn vương.” Kaos Pika

“Ai thèm học làm gì! Chờ ngươi trở lại, ta liền bỏ đi!” Thất Thất đấm mấy cái vào áo giáp của Lưu Trọng Thiên, thốt ra câu nói kia khiến Lưu Trọng Thiên vô cùng tức giận.

“Ngươi dám chạy trốn, hãy dẹp ý định đó đi, Lưu Trọng Thiên ta sẽ không lặp lại sai lầm đâu”

Lưu Trọng Thiên phẫn nộ nhìn Uy Thất Thất, xem ra cô vẫn còn muốn chạy trốn a, vì thế bước nhanh ra ngoài đại trướng, hướng về phía binh lính bên ngoài lớn tiếng ra lệnh.

“Binh lính ở lại trông coi doanh trại nghe cho rõ, nếu Thất tướng quân tự ý rời quân doanh, bổn vương sẽ chém đầu hết các ngươi.”

Đám binh lính bên ngoài đều run rẩy đứng ở nơi đó, xem ra nhiệm vụ chủ yếu của những binh lính trực ở lại đã quá rõ ràng, coi chừng Vương phi, từng bước không rời, bằng không đầu sẽ không giữ nổi.

Lưu Trọng Thiên quay về đại trướng, kéo Uy Thất Thất đến trước người mình “Vương phi xấu xí của bổn vương, chờ ta trở về!” Ánh mắt hắn ở trong mắt Uy Thất Thất tựa như đôi mắt của loài lang sói, thâm thúy sắc sảo, rất giống kiểu muốn ăn thịt người a. Kaos Pika

“Hỗn đản Lưu Trọng Thiên!”

Uy Thất Thất hé miệng, hướng về phía bàn tay Lưu Trọng Thiên mà cắn, Lưu Trọng Thiên né được, thành ra cắn trúng phải áo giáp, áo giáp làm bằng sắt thép, nhất thời khiến Thất Thất nếm mùi đau khổ, hàm răng nhanh chóng nhả ra, Lưu Trọng Thiên nhìn cô giễu cợt, nghiêng mình ra khỏi đại trướng.

Uy Thất Thất nhìn Lưu Trọng Thiên mang theo đội ngũ trùng trùng điệp điệp rời đi, không khỏi nổi lên bực tức, cái tên trọng nam khinh nữ này, bởi vì một lần trúng độc liền tước đoạt đi thú vui duy nhất của cô ở Đại Hán, một mình ở lại trong đại doanh, có ý gì đây a.

Thất Thất hết sức tức giận, trong lòng lại có chút vui mừng mơ hồ, Lưu Trọng Thiên hình như cũng không phải dạng nam nhân lãnh khốc vô tình, chí ít còn biết thương tiếc nữ nhân xấu xí như cô, không để cô đi chiến trường chịu khổ. (Sò: gớm, 77 mãi mới đc 1 câu chí lí, có bít 33 kute cỡ nào ko, trời cho mà ko bít hưởng, phí phạm quá Yahoo )

Nếu không phải vì trở lại thế giới của mình, thì Thất Thất cũng không có ác cảm làm Vương phi, song, Vương phi xấu như vậy ai sẽ thích đây, Thất Thất lôi chiếc gương ra, tỉ mỉ ngắm nhìn lại mình, vốn dĩ dung mạo xinh đẹp đã không còn thấy tăm hơi đâu nữa? Bao phủ trên khuôn mặt là tầng tầng lớp lớp vết sẹo màu vàng, rốt cuộc tới lúc nào mới biến mất a, cả đời này sẽ không xấu y như vậy chứ?

Thất Thất cất gương đi, buồn chán đi ra ngoài, lập tức phía sau có ba bốn bính lính đuổi theo, phỏng chừng sợ cô nhân cơ hội đào tẩu, suốt một ngày không có việc gì làm, quả là vô vị cực độ, nhẩm tính thời gian đội quân Lưu Trọng Thiên đã xuất phát được non nửa ngày rồi, muốn đuổi theo cũng không còn kịp nữa rồi.

/157

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status