Cùng Trời Với Thú

Chương 32 - Chương 32

/238


Editor: ChieuNinh

Bữa sáng qua đi, Sở Chước đang muốn giống thường ngày mà đi đỉnh Tẩy Thiên, nào biết mới vừa ra cửa, chợt nghe nói Từ Nô Song đến đây, đang ở bên ngoài cấm chế chân núi Phù Thiên phong.

Trong Tẩy Kiếm Tông, mỗi một đỉnh núi đều gồm có bố trí cấm chế, không phải người của phong thì không được dễ dàng tiến vào, trừ phi có người dẫn dắt.

Từ Nô Song đứng ở trước cấm chế, quát với một nô bộc: Kêu Sở Chước bước ra, ta có việc tìm nàng.

Nô bộc đó nói: Không biết Từ cô nương tìm Sở cô nương có chuyện gì, thuộc hạ...

Lời nói của nô bộc bị một roi đánh bay, Từ Nô Song không để ý tới nô bộc bị đánh bay trên mặt đất, cả mặt không kiên nhẫn: Kêu các ngươi đi thì đi, dong dài nhiều như vậy làm gì?

Nếu không có cấm chế Phù Thiên Phong ngăn đón, không có người dẫn dắt nàng ta đi vào, chỉ sợ thật sự sẽ trực tiếp xông tới.

Tuy rằng Từ Nô Song vẻ mặt tức giận, nhưng lo lắng trong đáy mắt vẫn để lộ ra một chút, đám nô bộc này không dám đối diện với nàng, tự nhiên nhìn không thấy, bị hành động ngang ngược của nàng khiến cho tim gan run sợ, vội vàng chạy tới chỗ khách viện dưới chân núi.

Sở Chước vừa mới đi tới, nô bộc đó tới tìm vừa nhìn thấy nàng, nhất thời mừng rỡ, nói: Sở cô nương, Từ cô nương Kim Đao phong tìm ngài.

Sở Chước đáp nhẹ một tiếng, tỏ vẻ đã biết.

Nô bộc đó nuốt nước miếng một cái, nhỏ giọng nói: Sở cô nương, Từ cô nương thoạt nhìn có chút không thích hợp, ngài cẩn thận một chút.

Sở Chước cười cười với hắn, không nói gì.

Đi đến trước cấm chế dưới chân núi, Sở Chước nhìn thấy Từ Nô Song cầm trường tiên trong tay, đón ánh sáng mặt trời, như cũ là một bộ váy Nguyệt Hoa hoa mỹ, tôn lên xinh đẹp mỹ lệ của nàng ta.

Đáng tiếc phần mỹ lệ này bị vẻ cả vú lấp miệng em trên mặt nàng phá hư vài phần.

Nhìn đến thần sắc trên mặt nàng, trong lòng Sở Chước đã có chút hiểu ra.

Khi nhìn thấy Sở Chước chậm rãi đi đến, cho dù Từ Nô Song sớm có phỏng đoán, vẫn vô cùng thất vọng như cũ.

Việc phái người ám sát Sở Chước là Yến sư huynh ra chủ ý, muốn nhân cơ hội vu oan chuyện Đoạn Tinh nhai đến trên người nàng. Không chỉ có thể khơi mào mâu thuẫn giữa Sở gia Lăng Dương và Tẩy Kiếm Tông, cũng có thể dời đi lực chú ý của Tẩy Kiếm Tông, thật thuận tiện cho bọn họ làm việc. Đến lúc đó lại là cái chết không đối chứng, chỉ cần lấy Sở gia ngăn chặn Tẩy Kiếm Tông, thì bọn họ có thể thuận lợi lấy địa mạch Đoạn Tinh nhai vào tay, mạo hiểm cũng nhỏ đi rất nhiều.

Nhưng hiện tại Sở Chước vẫn sống khỏe mạnh, sát thủ phái ra đi không một ai trở về, thậm chí ngay cả sát thủ Kiêu Điện phái tới cũng không có tin tức. Trong lòng Từ Nô Song nháy mắt chìm đến đáy cốc, cả người băng lãnh.

Không biết Từ sư tỷ sáng sớm đến đây, tìm ta có chuyện gì không? Sở Chước cất giọng ấm áp lời nói nhỏ nhẹ hỏi, thuận tay quăng một lọ dược hoàn chữa thương cho nô bộc bị Từ Nô Song đánh bị thương.

Nô bộc đó vô cùng cảm kích, được đồng bạn nâng đứng dậy.

Từ Nô Song vỗ về trường tiên trong tay, trên mặt miễn cưỡng kéo ra một nụ tươi cười, nói: Sở sư muội, hồi lâu không thấy, nghe nói gần đây muội đang đúc Toái Tinh kiếm, vậy đúc thế nào rồi?

Sở Chước tự nhiên cười nói: Đa tạ từ sư tỷ quan tâm, đã đúc xong.

Từ Nô Song ưm một tiếng, tiếp tục nói: Sở sư muội, ta có việc muốn mời muội hỗ trợ, chẳng biết có thể đi theo ta một chuyến không?

Có thể giúp đỡ Từ sư tỷ, ta tự nhiên là vui sướng, không biết Từ sư tỷ có chuyện gì cần phải giúp, đi nơi đâu? Sở Chước nói xong, vẫn đứng ở trước cấm chế Phù Thiên Phong như cũ, cách một cấm chế với Từ Nô Song.

Từ Nô Song cho dù muốn trực tiếp mang nàng đi, nhưng không xông vào được, cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.

Nàng ta mím môi, bình phục tâm tình, nói: Sở sư muội chỉ cần đi theo ta thì biết. Hay là Sở sư muội ngay cả một việc nhỏ như vậy cũng không chịu giúp ta? Nói xong, nàng ta cố ý lộ ra thần sắc không vui.

Nào biết Sở Chước chỉ là cười cười, giọng nói nhỏ nhẹ như cũ: Từ sư tỷ, ta cũng muốn giúp tỷ, chỉ là... Nàng vẻ mặt khó xử nói: Hôm nay ta đáp ứng Thân Đồ công tử, muốn đi đỉnh núi Tẩy Thiên phong luận kiếm với hắn.

Cái này đương nhiên là nói hươu nói vượn, nhưng Từ Nô Song không biết, nghe được tên Thân Đồ Hoàng, trong lòng nàng ta buồn bực.

Từ Nô Song thâm trầm liếc nhìn nàng một cái, phát hiện nàng dầu muối không vào, rốt cuộc thừa nhận chính mình đã nhìn nhầm.

Sở Chước này thoạt nhìn ôn nhu yếu ớt, nhưng trong khung cũng không nhu nhược, nếu không hiện tại nàng ta cũng sẽ không chỉ có thể đứng ở chỗ này giương mắt nhìn nàng. Rốt cuộc Từ Nô Song không cam lòng, nếu không phải lúc ấy Sở Chước vừa mới xuất hiện ở địa phương Tần Cảnh mất tích, bọn họ cũng sẽ không hoài nghi nàng biết cái gì, nóng lòng cầu thành, tiến hành kế hoạch trước mấy năm, dẫn tới hiện tại thất bại trong gang tấc.

Từ Nô Song cắn môi, mắt lộ ra âm ngoan, đột nhiên một roi đánh lên cấm chế Phù Thiên Phong.

Cấm chế Phù Thiên Phong bị công kích, người trong Phù Thiên Phong cảm giác được dị thường trước tiên, đều bước ra xem xét tình huống.

Từ Nô Song lại không thèm để ý, sau một trận đánh ngoan độc, ánh mắt nhìn về phía Sở Chước phá lệ tàn nhẫn, nghiến răng nghiến lợi nói: Sở Chước! Lần này chúng ta không xong đâu!

Dứt lời, xoay người đi nhanh rời khỏi.

Sở Chước lẳng lặng nhìn nàng ta, tầm mắt dời lên, nhìn đến xa xa trên bầu trời một đám chim loan bay tới Phù Thiên Phong, lông đuôi màu sắc rực rỡ ở dưới ánh mặt trời sáng lạn phá lệ lộng lẫy.

Thân Đồ Hoàng khi còn ở giữa không trung thì từ trên lưng chim loan nhảy xuống, đứng ở trước mặt Từ Nô Song, ngăn lại đường đi của nàng ta.

Một đám chim loan rất nhanh liền đáp xuống, người Chấp Pháp đường từ sau lưng chim loan rơi xuống, đứng ở sau lưng Thân Đồ Hoàng, ánh mắt băng lãnh nhìn Từ Nô Song.

Tô Cố và đệ tử Phù Thiên Phong đều đi đến chân núi, thấy một màn như vậy, không khỏi có chút giật mình.

Từ Nô Song nhìn đến Thân Đồ Hoàng và người Chấp Pháp đường, không sợ hãi ngược lại cười, thản nhiên nói với bọn họ: Thân Đồ sư huynh, không nghĩ tới sẽ là ngươi tự mình đến.

Thân Đồ Hoàng không dong dài với nàng ta, để cho người Chấp Pháp đường mang nàng đi.

Từ Nô Song đánh một roi tới người Chấp Pháp đường, ở khi người Chấp Pháp đường muốn động thủ, nàng ngạo nghễ nói: Các ngươi không cần trói ta, tự ta sẽ đi theo các ngươi.

Người Chấp Pháp đường nghe xong, mới không hề động tay. Chỉ là như cũ nhìn nàng chằm chằm, chỉ cần nàng có động tác, lập tức sẽ ra tay.

Từ Nô Song ném trường tiên cầm trong tay xuống mặt đất, hỏi: Thân Đồ sư huynh, ta muốn biết, hiện tại Yến sư huynh thế nào?

Thân Đồ Hoàng liếc nhìn nàng một cái, xoay người rời đi.

Từ Nô Song bạnh cằm, nếu lúc này trong tay có kiếm, nàng cũng muốn đâm hắn một kiếm, mở miệng nói một lời cũng khó như vậy sao?

Nhìn đến Từ Nô Song bị mang đi, người Phù Thiên Phong đều hai mặt nhìn nhau.

Tô Cố dẫn theo mấy sư đệ đi đến trước mặt Sở Chước, hỏi: Sở sư muội, muội không sao chứ? Vừa rồi Từ sư muội tới tìm muội có chuyện gì?

Sở Chước đoán Tẩy Kiếm Tông hẳn là tạm thời sẽ không công khai chuyện này, rất nhiều đệ tử cũng không biết chuyện, tự nhiên cũng sẽ không nói lung tung, chỉ nói: Từ sư tỷ nói kêu muội giúp nàng một việc, đi theo nàng một chuyến, nhưng nàng không chịu nói rõ, cho nên muội không đáp ứng.

Vì sao mới sáng sớm Từ Nô Song đã chạy tới tìm nàng, Sở Chước đoán Từ Nô Song hẳn là biết Tẩy Kiếm Tông muốn động thủ, trong lòng không cam lòng, cho nên đến xem nàng còn sống hay không, có lẽ muốn mang nàng đi để thêm chút lợi thế cấp cho mình và Yến Nhã Chính.

Dù sao, cũng chính là chuyện như vậy thôi.

Tô Cố lo lắng nói: Chấp Pháp đường làm việc xưa nay công chính, nếu không có chứng cớ, sẽ không vô cớ bắt người, có thể thấy được lần này khẳng định là Từ sư muội làm việc trái với luật lệ tông môn. Về sau muội cách xa nàng ta một chút đi.

Sở




/238

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status