Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Em Dám Bỏ Trốn

Chương 62 : Học xấu.

/107


“Thiên Uy”.

Lạc Tích Tuyết nghe tiếng thét chói tai của người con gái thì lập tức ngồi dậy, nhất thời rợn cả tóc gáy.

Chuyện gì xảy ra? Em trai cô lại mang con gái về nhà nữa sao?

“Bác Ngô!” Cô đi ra khỏi phòng, tìm quản gia.

“Ah, đại tiểu thư tối nay sao cô còn chưa đi học?” Quản gia Ngô trên tay cầm khăn đi tới, kinh ngạc phát hiện lúc này Tích Tuyết còn ở trong nhà.

“Con hiện tại có chút không thoải mái nên con xin nghỉ” Lạc Tích Tuyết nhàn nhạt giải thích một câu, nhớ đến chuyện em trai, cô nghi ngờ hỏi:”Quản gia, em trai có phải dẫn người con gái khác về nhà đúng không ạ?”

Quản gia vừa nghe đến tiểu thư hỏi chuyện này thì thở dài một cái:”Đại tiểu thư, cô không biết chứ thiếu gia càng ngày càng hư rồi”.

“Sao vậy bác? Thiên Uy gần đây xảy ra chuyện gì sao?”Lạc Tích Tuyết lập tức hỏi tới, cô gần đây bận chuyện tốt nghiệp nên không có thời gian quan tâm em trai cô.

Quản gia Ngô sắc mặt có chút phức tạp, bà nhìn phòng ngủ của Thiên Uy một cái, kéo Lạc Tích Tuyết đên nói nhỏ:” Thiếu gia gần đây thường mang phụ nữ từ bên ngoài về nhà, mỗi ngày đều qua đêm ở đây, lão gia thi đi công tác không biết được chuyện này còn Tam phu nhân thì nịnh nọt hắn.

“Cái gì? Thiên Uy thường xuyên mang phụ nữ về nhà sao?” Lạc Tích Tuyết kinh hãi sửng sốt, thiếu chút nữa không có phản ứng. Nếu không phải chính tai nghe quản gia Ngô nói thì cô không thể nào tin được em trai cô lại hư hỏng như vậy.

Trước kia cô tưởng em trai cô không để ý đến con gái hiện tại lại có hứng thú như thế? Chẳng lẽ Thiên Uy đang trong thời kỳ trưởng thành nên mới thế.

Quản gia Ngô nói không sai, nếu cứ để Thiên Uy tiếp tục như vậy thì nó sẽ hư mất.

Không được, cô là chị của hắn nhất định phải tìm hắn nói chuyện một chút.

“Đại tiểu thư cô đi đâu vậy?” Quản gia Ngô thấy Tích Tuyết đang hướng đến phòng của Thiên Uy đi tới thì vội vàng cản trở.

Lạc Tích Tuyết quay đầu lại, vẻ mặt nghiêm túc nói:”Bác nói rất đúng không thể để cho nó tiếp tục làm như vậy nữa, con đi tìm nó nói chuyện.”

“Đại tiểu thư, tìm thiếu gia không cần gấp gáp như thế, ngộ nhỡ cô xông vào như vậy thấy cái không nên thấy thì thiếu gia còn ghét cô hơn đấy.’

“Ừ, vậy thôi con trở về phòng chờ hắn”. Lạc Tích Tuyết suy nghĩ một chút, cảm thấy bà nói đúng, mặc dù cô là chị nhưng cũng không nên quấy rầy chuyện riêng tư của hắn, gật đầu một cái nói:”Bác Ngô, khi nào Thiên Uy đi ra thì phiền bác nói cho con biết một tiếng”.

“Tôi biết rồi đại tiểu thư”.

Lạc Tích Tuyết trở về phòng ngủ, dù có tường cách âm nhưng cô vẫn nghe được âm thanh đó nên cô không thể nào ngủ được mà cô ngồi dậy xem tin tức một chút.

Chỉ là nhìn một chút nhưng do cô đã mệt mỏi cả ngày nên dân dần chìm vào giấc ngủ.

Mơ hồ từ trong giấc ngủ tỉnh dậy cô phát hiện trước mặt mơ hồ có bóng người, dụi dụi con mắt nhìn kỹ thì ra là em trai cô Lạc thiên Uy.

Hắn đứng ở bên cạnh giường cô hơn nữa còn không mặc áo.

“Thiên Uy” Lạc Tích Tuyết sự hết hồn, nhìn Lạc Thiên Uy ở trước mắt, kinh hoảng lập

tức ngồi dậy.


/107

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status