Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên

Chương 10 - Chương 10

/201


Trong lòng không biết rốt cuộc có tư vị gì, chỉ biết là, không muốn làm cho Nhạc Mặc khó xử. Bảo Nhi ngơ ngác đứng ở trước mặt Nhạc bà tử, Ta sai rồi!

Tốt lắm tốt lắm, đây không phải hết chuyện rồi sao, thẩm nó bớt giận, nào, chúng ta đến bên kia đi. Nói xong liền kéo Nhạc bà tử rời đi.

Đây là lần cuối cùng, chỉ vì bà là nương của Nhạc Mặc, ta kính bà! Đứng như khúc gỗ ở đó, cả người đều lạnh giá, không cảm giác. Chỉ có điều lúc quay đầu lại vẫn là nụ cười thản nhiên, Nhạc Mặc, ta muốn ở cạnh chàng cả đời!

Trong mắt Nhạc Mặc mang theo áy náy và thương tiếc nồng đậm, trực tiếp ôm Bảo Nhi vào trong lòng. Chuyện vẫn không tốt như hắn dự tính, hắn còn cần nhẫn nhịn không?

Đêm tối đen, một cao một thấp. Bảo Nhi, thật xin lỗi! Giọng nói run rẩy mang theo ẩn nhẫn cùng bất đắc dĩ.

Tướng công, Bảo Nhi không cảm thấy uất ức , vẫn là nụ cười tươi như hoa, nhìn nam nhân cao lớn đó. Với duyên này, cùng trải qua mưa gió.

Tiểu Bảo, tướng công phải đi vào trấn một chuyến, nàng ở nhà ngoan nhé! Nhìn bé con vẫn khò khò ngủ say, Nhạc Mặc bất đắc dĩ nhướng mày. Thức dậy, đừng quên đi ăn cơm, tướng công giữ lại trong nồi cho nàng! Dặn dò một phen, bé con kia lầm bầm mấy câu lại tiếp tục tìm Chu Công rồi.

Nhạc Mặc sửa sang lại sách bản thảo, cõng một cái sọt nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Bảo Nhi ra cửa đi ngang qua bờ sông thì tình cờ thấy tân nương tử của Đại Ngưu đang giặt quần áo. Bảo Nhi chỉ nhớ nàng họ Lý, không nhớ tên gì cả.

Thấy người ta thân thiết cười, Bảo Nhi rất khách khí chào hỏi. Gọi ta Tú Tú là được, ta còn phải gọi ngươi một tiếng tẩu tử đấy!

Nhìn hiền hòa như thế, Bảo Nhi cũng cảm thấy rất là thoải mái, Vậy được, ngươi từ từ giặt nhé, có thời gian đi tìm ngươi chơi. Ừ Tú Tú cười đồng ý.

Hiện tại, Bảo Nhi đều hết sức tránh Nhạc bà tử và Lưu thị, chỉ cần bọn họ không trêu chọc nàng, thì có thể bình an vô sự, đáng tiếc, lần này Bảo Nhi vẫn sai rồi.

Ơ, thẩm nó dậy thật là sớm! Lưu thị vừa phơi nắng, vừa nhai đậu phộng.

Bảo Nhi không để ý tới, đi thẳng vào bếp lấy bánh bột ngô Nhạc Mặc để dành lại cho nàng. Quay lại, giặt mấy bộ quần áo này. Nhạc bà tử khiêng một chậu quần áo đầy đặt tới trước mặt Bảo Nhi.

Vẻ mặt Lưu thị cười gian, hừ, con ngốc, hôm nay Nhạc Mặc không có ở đây, tao xem còn ai có thể giúp mày! Đắc ý vuốt cái bụng đầy thịt dư kia.

Sao, không có tay sao? Chỉ biết ăn phải không? Nhạc Mặc nuôi mày có ích lợi gì? Nhạc bà tử chỉa đầu ngón tay tới, sắp đến trán Bảo Nhi thì Bảo Nhi đưa tay gạt thẳng ra.

Ta nói rồi, người không phạm ta, ta không phạm người; nếu người phạm ta, ta nhất định sẽ hoàn trả gấp trăm lần!

Ơ, mày còn muốn phản sao? Nhạc bà tử trực tiếp xách chày gỗ bên cạnh lên đánh lên trên người Bảo Nhi. Bảo Nhi bước nhanh


/201

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status