Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 117: Thái Cực chi uy!

/240


Hỏa Vân Yến bộ dáng hưng sư hỏi tội, ta cười khổ nói: “Ta gạt ngươi có chỗ nào tốt?”

“Này-” Hỏa Vân Yến không nói tiếp được, tâm lý hoạt động, quả thật, ta cũng không cần phải gạt nàng, không lẽ đây thực là một bộ công phu lợi hại? Nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Vậy ngươi nói một chút, bộ công phu này có chỗ nào lợi hại, ta nhìn nó mềm nhũn xoay vòng liên tục, cũng không phải lợi hại lắm!”

“Như vậy là được.” Ta xoay người nhìn chúng khách nhân: “Không biết có vị nào nguyện ý xuất tràng giao thủ, chỉ dùng chiêu thức không cần nội lực, ta chỉ dùng Thái Cực quyền, đến cùng là sao, mọi người nhìn sẽ biết!”

Ai cũng không nghĩ tới, người đầu tiên lên tiếng lại là Hỏa Vân Bất Phàm: “Ha ha! Đã như vậy, để ta tiến lên trước đi!”

Nói xong hắn liền bay tới giữa sân, hết sức hứng thú nhìn ta, xem bộ đối với Thái Cực quyền của ta rất chờ mong.

Nếu gia chủ Hỏa Vân gia đã ra mặt, vốn người dù động tâm cũng không dám ra tranh, liền nhìn kỹ hai người chúng ta.

“Được rồi, mời Hỏa Vân gia chủ đánh trước!” Ta bình tĩnh nói.

Biết ta là thiên giai cao thủ, Hỏa Vân Bất Phàm tu vi địa giai thượng phẩm cũng không giả tạo nữa, nói: “Ta tới trước!” Nói rồi dùng một quyền mang kình khí mạnh mẽ với góc độ sắc bén cùng cực đánh tới ta.

Ta thần sắc không đổi, cước bộ bất động, tay phải nhẹ chuyển, chạm trên tay Hỏa Vân Bất Phàm một cái, giữa không trung họa thành một vòng tròn nhỏ, làm Hỏa Vân Bất Phàm không tự chủ được bước về trước hai bước, dễ dàng hóa giải một quyền này.

Hỏa Vân Bất Phàm có chút kinh ngạc đứng lặng một chỗ, trong mắt có một tia đốn ngộ, vừa rồi đẩy một đường dẫn, chẳng lẽ chính là “lấy nhu khắc cương”?

Mà người ở ngoài khó có thể nhìn ra huyền diệu trong đó, mặc dù mỗi người từng chi tiết tỉ mỉ đều thấy rõ ràng, nhưng mọi người chỉ biết lúc Hỏa Vân Bất Phàm cùng ta giao thủ, đột nhiên lại nhảy sang bên cạnh. Mà chân của ta thủy chung không động một bước.

“Có ý tứ! Trở lại!” Hỏa Vân Bất Phàm lộ ra vẻ hưng phấn, trong ánh mắt bùng cháy chiến hỏa, ánh mắt nóng rực nhìn ta chằm chằm.

Thấy hắn thành bộ dáng này, ta không nhịn được đoán, xem ra người của Hỏa Vân gia tựa hồ trên phương diện võ học có một loại chấp nhất trời sinh, toàn là võ si, Hỏa Vân Nộ đã thế, Hỏa Vân Bất Phàm cũng vậy.

Chuyện phát sinh kế tiếp, lại làm cho tất cả mọi người giật mình. Vì để mọi người có thể thấy rõ, tốc độ ra chiêu của Hỏa Vân Bất Phàm cũng không nhanh, đại bộ phận chúng nhân có thể thấy rõ, nhưng các chiêu thức không ngừng biến hóa. Các loại thủ xảo hết sức xảo diệu từ trong tay hắn không ngừng thi triển ra làm người xem không nhịn được vỗ tay khen tuyệt hô to thống khoái, hoặc quyền hoặc trượng hoặc trửu hoặc cước, các chiêu thức liên miên không ngừng công kích phía ta, cái này không đơn giản là công kích nữa, mà đã thăng hoa thành một loại nghệ thuật công kích rồi.

Chiêu thức hoặc quỷ động, hoặc cương mãnh, hoặc ngọt ngào như mưa xuân, hoặc mãnh liệt như núi lửa phun trào, người xem như si như say, trầm mê trong đó. Làm cho không ít người cảm thán, Hỏa Vân gia có thể đứng trong Ngũ đại thế gia, quả là không phải ngẫu nhiên.

Bất quá, càng làm cho mọi người giật mình lại là ta. Chiêu thức của Hỏa Vân Bất Phàm mặc dù thiên kỳ bách quái sắc bén phi thường, nhưng ta thủy chung không hoảng không vội. Cơ hồ như tùy ý làm ra vài động tác, hoặc lên hoặc xuống, hoặc kéo hoặc đẩy, liền đem chiêu thức Hỏa Vân Bất Phàm dễ dàng hóa giải.

Đánh một trận này, Hỏa Vân Bất Phàm công kích không ngừng, mặc dù thân thể chưa mệt mỏi, nhưng áp lực tâm lý càng lúc càng lớn, từ từ hít thở dồn dập, mà ta thủy chung vẫn như lúc bắt đầu, hơi thở không có nửa phần rối loạn.

Mà tất cả mọi người dần phát hiện,những động tác mà ta sự dụng rất đơn giản lại chậm rãi, nhưng đó đều là các chiêu thức Thái Cực quyền pháp mà trước đó ta đã thi triển qua, trong lòng khiếp sợ không thôi, bộ quyền pháp khác với lẽ thường này, lại có uy lực cường đại như thế?

Rất nhiều người trong lòng đại động, trừng lớn mắt, cẩn thận nhìn chằm chằm từng động tác của ta, lén lút ghi nhớ kỹ trong đầu, ý đồ tương lai lĩnh ngộ.

Trước mắt ta vẫn thủ chiêu, thấy thời gian cũng đến, liền nắm bắt cơ hội, dùng một chiêu tá lực đả lực, dẫn đi công kích của Hỏa Vân Bất Phàm, cước bộ vừa động, đem một chưởng của hắn tự đặt lên ngực mình.

Một tiếng muộn hưởng, Hỏa Vân Bất Phàm lui về sau hai bước, đứng yên bất động.

“Hỏa Vân gia chủ, bộ quyền pháp này như thế nào?” ta mỉm cười nhìn Hỏa Vân Bất Phàm.

Hỏa vân bất phàm lẳng lặng nhìn thoáng qua dấu chưởng ấn trên ngực, mới nói: “Tốt! Tốt! Tốt!”

Ngoại trừ chữ “tốt”, hắn quả thật không biết phải hình dung bộ quyền pháp này như thế nào nữa.

“Bộ quyền pháp này gọi là Thái Cực quyền?” Hỏa Vân Bất Phàm hỏi.

“Không sai.”

Hỏa Vân Bất Phàm thở dài, nói: “Loại quyền pháp trong nhẹ có nặng, lão phu kiếp này có thể thấy được tận mắt, làm cho người ta không thể không bội phục, lợi hại, lợi hại! Không biết bộ quyền pháp này ngươi từ đâu học được?”

“Gia sư sở sang.” Ta chậm rãi nói, khẽ thở dài, “Bất quá, rất đáng tiếc, lão nhân gia đã qua đời.”

“Đáng tiếc, thật sự đáng tiếc, võ học tông sư như thế, lão phu không thể gặp mặt chính là tiếc nuối lớn nhất của nhân sinh!” Hỏa Vân Bất Phàm thở dài, pha lẫn tiếc hận.

Mọi người nghe xong cũng không khỏi gật đầu đồng ý, có thể sáng tạo ra loại quyền pháp đặc dị thế này, xưng là tông sư cũng không quá phận, ở khắp nơi, quả nhiên là kỳ nhân vô số.

Lúc này đây, Hỏa Vân Yến hoàn toàn tin tưởng uy lực của Thái Cực quyền, ngay cả lão ba cũng không phá được loại quyền pháp này, có thể không lợi hại sao? Lập tức lớn tiếng nói: “Thật tốt quá! Bộ Thái Cực quyền này ta muốn học!”

“Ha ha, sẽ dạy cho ngươi ngay.” Ta mỉm cười, sau đó nhìn lướt chung quanh khách nhân nhiều người lộ ra vẻ tiếc hận hoặc khát vọng, cao giọng nói: “Lúc Cực đạo võ hội chấm dứt, ta sẽ mở một hội quyền quán, tên gọi Thái Cực quyền quán, đến lúc đó sẽ đem bộ Thái Cực quyền này truyền bá hậu thế, trong các vị, nếu có hứng thú với bộ quyền pháp này, đến lúc đó chỉ cần giao nộp một ít lệ phí, liền có thể học tập, đến lúc đó mong mọi người có thể tới báo danh!”

“Hoa!” Lời vừa nói ra, vô luận là Hỏa Vân Bất Phàm hay các khách nhân, tất cả đều rung động. Phải biết rằng, ở thế giới tương lai, mặc dù khoa kỹ phát đạt, nhưng trên cơ bản mà nói, vẫn còn là võ giả vi tôn. Cái gì chiêu thức tuyệt học, bình thường đều là truyền nội bất truyền ngoại, nhất là loại chiêu pháp đỉnh cấp như Thái Cực quyền, càng tuyệt đối sẽ là bảo vật tuyệt học gia truyền.

Còn bây giờ, ta lại trước mọi người tuyên bố công khai truyền thụ Thái Cực quyền, cái này làm sao không khiến mọi người khiếp sợ cho được? Khiếp sợ ngắn ngủi qua đi, mọi người đều ồn ào bàn tán, có chút không dám tin tưởng.

“Ngươi nói là thật sao? Thật sự sẽ truyền thụ công khai bộ quyền pháp này sao?” Có người hoài nghi hỏi.

“Không sai!” Ta gật đầu, cao giọng nói: “Gia sư cho rằng, một bộ võ công được sáng tạo ra, là dể người ta tập luyện, trong lịch sử đã có không ít thần công tuyệt học, đều bởi khư khư cất giữ, mà di lạc tiêu thất, nói khó nghe một chút, Thái Cực quyền này mặc dù lợi hại, nếu tương lai ta có gì ngoài ý muốn, bộ Thái Cực quyền này cũng sẽ lại thất truyền, điều này gia sư tuyệt không mong muốn. Cho nên, di nguyện của gia sư, đó là làm cho bộ Thái Cực quyền pháp này truyền khắp thế giới, làm cho nó chính thức phát dương quang đại.”

Nghe ta nói như vậy, nhiều người thấy ta như mang tâm cao cả, trong lòng khinh thường, mắng ngươi là kẻ ngốc phá gia chi tử. Bất quá mặc kệ thế nào, có thể dễ dàng học được tuyệt học như thế, đoàn người trong lòng đều cao hứng.

Vốn bọn người thừa kế tập đoàn này đã sùng bái, đại bộ phận thấy ta đem tuyệt học như thế truyền bá cho mọi người học tập, sùng bài có dư, lại tăng thêm một tia tôn kính.

Hỏa Vân Yến bĩu môi nói: “Đáng ghét, nguyên lai ngươi muốn mượn ta làm quảng cáo truyền bá quyền quán mới, bây giờ người khác cũng học được Thái Cực quyền, chẳng phải như là ngươi chưa tặng lễ vật cho ta sao?”

Ta mỉm cười, nói: “Ta dạy thêm cho ngươi một bộ công phu nữa, như vậy được chưa?”

“Thật sự?” Hỏa Vân Yến lại vui vẻ.

“Đương nhiên!”



Bị ta quấy rầy một hồi, đã mất không ít thời gian, yến hội tiếp tục tiến hành, một hồi đã đến cuối tiệc. Thấy thời gian cũng không còn sớm, ta đang định mang theo Thủy Hương Vân rời đi, lại bị Hỏa Vân Triều truyền âm gọi lại.

Sau khi yến tiệc tán đi, Thủy Hương Vân bị Hỏa Vân Yến kéo đi mất, theo theo Hỏa Vân Triều dẫn đường, tiến vào một gian mật thất tiếp khách, mà Hỏa Vân Triều lại đợi ở bên ngoài.

Lúc này, bên trong mật thất đã có không ít người, có vài người biết, có người không quen.

Gia chủ Thủy gia Thủy Kiếm Phi, gia chủ Mộc gia Mộc Thanh, gia chủ Hỏa Vân gia Hỏa Vân Bất Phàm, còn lại hai vị ta không nhận ra. Nhưng mà, căn cứ trên chân khí ba động, ta đoán ra kết quả, hai người nọ phân biệt là gia chủ Kim gia và gia chủ Hoàng Phủ gia.

Vị mang chân khí thuộc tính thổ hùng hậu, nhìn qua khá giống Hoàng Phủ Phi Long, cũng là một tên đại bàn tử, trên mặt thủy chung vẫn mang nụ cười hòa khí, bộ dáng lão nhân tốt.

Vị mang chân khí thuộc tính kim kia, lại trái ngược, rất gầy, hơn nữa ngồi thẳng lưng, trong như một cái cột cờ. Chân khí thuộc tính kim trong cơ thể ngưng kết mật độ cao, làm cho da tay hắn nhìn qua có thêm một tầng kim loại màu bạc nhàn nhạt, ánh mắt tĩnh như nước, trên mặt càng không có chút biểu tình.

Trong lòng ta có chút giật mình, đã sớm đoán ra tiệc sinh nhật lần này không phải đơn giản như vậy, giờ nhìn lại, tựa hồ ngũ đại gia chủ mượn cơ hội lần này tới thương thảo sự tình.

Bất quá, bọn họ sao lại gọi ta tới?

“Dương Đào, ngươi tới rồi, ngồi chỗ này đi!” Tuy đã là trung niên, nhưng Thủy Kiếm Phi vẫn còn mang theo mị lực của nam nhân, diện mục ôn hòa, thấy ta tiến vào, nhìn ta mỉm cười, lên tiếng nói.

Bối phận giữa chúng ta có chút rối loạn, từ lý thuyết mà nói, hẳn ta là vãn bối, mà ta là bạn trai Thủy Hương Vân, hẳn nên gọi ta là “hiền chất” mới đúng, nhưng ta lại cùng Thủy Thanh Hoa bình bối tương giao, liền so với hắn còn lớn hơn hai cấp bậc, cho nên, chỉ có thể gọi tên của ta là tương đối phù hợp.

Ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Thủy Kiếm Phi, ta hướng mấy người bên cạnh hắn gật đầu, trấn định mỉm cười nói: “Các vị gia chủ, các người khỏe chứ, ta là Dương Đào.”

Hỏa Vân Bất Phàm ha ha cười nói: “Dương Đào ngươi không cần khách khí, nơi này có mấy người ngươi cũng nhận biết, tên mập kia chính là đương đại gia chủ Hoàng Phủ gia, tên Hoàng Phủ Đường, đừng xem bộ dáng hắn rất hòa khí, kỳ thật lúc đánh đánh nhau lại hung mãnh hơn ai hết đấy!”

21-11-2009, 03:56 PM

Cực Phẩm Chiến Thần


/240

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status