Công Chúa Hòa Thân

Chương 58: Thôi thì tha thứ

/77


Nhạc Xích Vũ cùng Dương Thiên Phong trở lại tẩm cung, nàng ngồi trên nhuyễn tháp phân phó Phong Linh dâng trà rồi bước ra canh cửa. Nàng thả tiểu Võng tự đi tìm thức ăn rồi nói: “Có thể giải thích rồi.”

Dương Thiên Phong nghe vậy thập phần cao hứng, vốn hắn đâu dám ngồi xuống, nhỡ làm thê tử mất hứng lại không biết khi nào mới được tha thứ. Hắn vội ngồi bên thê tử, sắc mặt lại trở nên nghiêm túc: “Lần này trọng sinh ta vốn chuẩn bị tốt mọi thứ cho nàng, để nàng phong phong quang quang gả đến Kim quốc. Nhưng lại vì mọi người nên vẫn phải tiếp tục trang sỏa. Nguyên bản muốn nói nàng biết lại phát hiện nàng cũng trọng sinh, nên...ta mới gạt nàng. Ta là có khổ tâm!”

Nhạc Xích Vũ nhíu mày nghĩ nghĩ: Quả thực xâu chuỗi lại mọi việc đều là hắn vì nàng mà làm, là khôn khéo để nàng một chút cũng đoán không ra được. Dư thị thông minh như vậy còn bị gạt huống hồ là nàng, một người trọng sinh luôn ỷ y đinh ninh rằng hắn thực sự sỏa.

Chỉ là hắn nói ‘vì mọi người’ là gì tứ gì nha? Thế là nàng hỏi lại.

Dương Thiên Phong hạ thấp giọng xuống đến cực điểm, giải thích: “Mọi người đều biết năm đại hạn của Kim quốc vào sáu năm trước, kỳ thực mọi chuyện không phải như vậy.”

Hắn cũng không muốn giấu nàng, nàng che giấu tốt như vậy nhất định sẽ không nói ra chuyện này: “Đại hoàng huynh bị hạ độc nên cố ý dựng lên màn kịch té vực. Mà người đại hoàng huynh nghi ngờ chính là ta, thế nên lần ở Kim giao gặp thích khách cùng lần nàng bị bắt là do đại hoàng huynh cố ý sắp đặt để thử ta.” Hắn khổ não thở dài kể ra lý do.

Nhạc Xích Vũ kinh ngạc mở to mắt hỏi: “Vậy hiện đại hoàng huynh đang ở đâu?” Nàng sống tận hai đời chưa từng biết mặt Dương Hoài Phong nga.

“Ở phủ của tam hoàng đệ, mà chân của tam hoàng đệ cũng như nàng thấy hôm đó vậy, hoàn toàn lành lặn. Tam hoàng đệ giả vờ là vì giúp đại hoàng huynh tìm y sư giỏi mà thôi.” Âm thanh của Dương Thiên Phong  lại nhàn nhạt vang lên trong phòng.

“Vì sao đại hoàng huynh lại không nói cho đại hoàng tẩu nghe, ta thấy nàng mỗi ngày đều buồn bã nhốt mình trong phủ cũng chịu không nỗi.” Nhạc Xích Vũ không hiểu nhìn trượng phu lại hỏi. Hắn đã khổ sở như vậy nàng cũng không nên giận hắn nữa, dù gì hắn là vì thân nhân nên mới làm như vậy, còn thân nhân của nàng...

“Đại hoàng huynh bảo nếu để đại hoàng tẩu nhìn thấy hắn như vậy chi bằng để nàng nghĩ hắn đã chết còn tốt hơn. Có lẽ hắn là sợ nàng đau lòng” Dương Thiên Phong lúc này ôm lấy thê tử, nếu đổi lại là hắn, hắn muốn có thê tử bên cạnh bồi. Nhưng cũng sẽ không thể chịu được nếu nhìn thấy thê tử khóc nga. Đại hoàng huynh làm như vậy cũng đúng, để Mai thị quên đi hắn rồi tái giá cũng tốt.

Nhạc Xích Vũ gật gật đầu rồi đột nhiên ngẩng đầu lên đề nghị: “Vậy chàng mang tiểu Võng đến đó thử xem.”

“Chúng ta cũng đã từng đề nghị nhưng đại hoàng huynh bảo cách này quá nguy hiểm, vẫn là nên tìm cách khác trước.” Hắn nặng nề thở dài, thực sự không dám nghĩ nếu độc cực như vậy hoành hành có khi nào đại hoàng huynh sẽ...

Nhạc Xích Vũ lại ôm lấy cổ hắn nói: “A Tịch nhận ra độc kia liền để nàng thử xem, biết đâu...”

Lời còn chưa dứt đã thấy Dương Thiên Phong lắc đầu: “Tam hoàng đệ sớm cự tuyệt rồi, mà đại hoàng huynh cũng không nói ta cũng không dám có ý kiến.”

Hai người đều lâm vào trầm mặc rất lâu, đột nhiên Dương Thiên Phong nâng mặt của thê tử lên hỏi: “Trước khi Ngạn quốc tao ương nàng ở đó có nghe được chút gì?” Hắn sợ đời này hoàng muội lại sẽ lâm vào cảnh kia. Nếu thực sự như vậy cho dù Hàn Chí Vỹ tốt đến cỡ nào hắn cũng sẽ không đồng ý gả Dương Thiên An đến Ngạn quốc.

Nhạc Xích Vũ chớp chớp mắt lại nghĩ nghĩ, nàng nghĩ rất lâu sau đó lại lắc đầu rồi kể ra chuyện trước lúc mình chết. Dương Thiên Phong nghe được cũng không ngạc nhiên bởi đời trước hắn sớm đoán được Ngạn quốc diệt vong do trúng độc, thế nhưng một quốc gia chuyện dụng độc sẽ chết vì độc sao?

“Tướng công, chúng ta đi bước nào tính bước đó được không, ta cũng không muốn thấy Ngạn quốc lại lâm vào tình trạng như trước.”

“Ân, ta cũng không muốn.” Dương Thiên Phong lầm bầm xong lại dặn dò: “Sau này nàng nên tránh xa Phan Lập có biết không?”

Nhắc đến Phan Lập, mắt của Nhạc Xích Vũ lại lóe sáng: “Đúng rồi, lúc đó hắn lấy danh nghĩa là đại diện Kim quốc đi sứ Ngạn quốc. Hắn đến rồi rời đi được chừng hai ngày thì cả Ngạn quốc không còn gì nữa.” Nói đến đây, nàng chợt nhận ra điểm không hợp lý.

Dương Thiên Phong càng kinh hách vô hạn, hắn nhớ lúc đăng cơ xong Phan Lập viện cớ bệnh không thể lâm triều, nguyên lại chính là âm thầm rời Kim quốc đến Ngạn quốc. Vậy nghĩa là hung thủ đâm chết hắn cũng là Phan Lập, còn Tô Lập Sênh lại trốn ở phủ của Phan Lập làm tất cả mọi chuyện?

Đây là cách giải thích hợp lý nhất. Hắn tin chắc đại hoàng huynh biết được cũng sẽ nghĩ như hắn.

Nhạc Xích Vũ khẩn trương nắm lấy tay của trượng phu: “Có phải hắn là ngụy quân tử không?” Kỳ thực trong lòng nàng đã xác định rõ vấn đề này rồi.

“Người hạ độc đại hoàng huynh cũng là hắn, người hại huynh đệ chúng ta nghi ngờ lần nhau cũng là hắn, chuyện ta ngã ngựa sợ là cũng do hắn bày ra. Hiện ta nghi ngờ hắn cùng Tô Lập Sênh cấu kết phản quốc, lần này trở về sẽ biết kết quả.” Bọn hắn chỉ là nghi ngờ thôi, nên mới dùng tin tức kia dụ hổ xuất hang.

Nhạc Xích Vũ bĩu môi chép miệng: “Nghĩ không ra dưới lớp da hoàn mỹ kia sẽ là một lòng dạ hắc ám như vậy.”

“Thế nên nàng không có chuyện gì liền cách hắn thật xa có biết không? Tốt nhất hắn còn ở kinh thành thì nàng nên ở trong phủ thôi.” Dương Thiên Phong không quên hù dọa thê tử một trận.

“Biết rồi, chàng không nói ta cũng sẽ không gặp hắn.” Nhạc Xích Vũ cười hì hì đáp ứng.

“Ta là sợ nàng như tam đệ muội nhẹ dạ cả tin không chuyện để bị hắn lừa a.” Dư thị liên tục khen Phan Lập còn đòi xếp hàng để gả cho hắn nữa.

“A Tịch sớm bài xích hắn từ hôm cung yến rồi. Hôm ngủ lại ở Việt vương phủ nàng đã cùng ta nói rồi.” Nói xong câu này đôi mắt của Nhạc Xích Vũ lại lạnh đi một chút. Nàng kể hắn nghe chuyện Dư thị kể với nàng.

Dương Thiên Phong vậy thì một lòng treo lơ lửng bao lâu cũng thả xuống: “Nếu như vậy liền tốt rồi.”

Thế là đôi phu thê lại rất nhanh làm hòa líu lo như lúc chưa từng xảy ra chuyện gì.

Ở bên tẩm cung của Nhạc Thanh Loan, Tô Lập Sênh vừa về đến liền dùng tất cả những thứ có trong tẩm cung để phát tiết. Nữ nhân chết tiệt dám trước mặt mọi người ném mặt mũi của hắn, ném cả quốc thể rồi. Cho dù những lời kia của hắn có đạo lý đi nửa cũng chỉ cứu vãng được một ít mà thôi, lần này hắn trở về liền không có trái cây gì tốt ăn rồi. Nếu không phải hắn nhìn thấy ánh mắt của nàng nhìn Dương Thiên Phong thì hắn vẫn sẽ cho rằng nàng làm vậy vì cứu lấy mặt mũi của hắn vì đã nhận sai người.

Nhạc Thanh Loan sợ đến không dám trở về mà đến tẩm cung của Nhạc hậu lánh nạn. Nhạc hậu cũng lo lắng không thôi, vừa thấy nàng đến liền giữ lấy tay nàng trấn an.

Nàng ôm lấy Nhạc hậu khóc lóc: “Mẫu hậu, ta không cam tâm thua tiện nhân kia. Hắn vốn là hôn phu của ta cơ mà, vì sao lại thành như vậy cơ chứ?”

“Năm đó ngươi không muốn gả, hiện bảo mẫu hậu làm sao giúp ngươi a.” Nếu không phải hôm đó ái nữ khóc lóc bảo muốn gả cho Dương Thiên Phong chỉ vì Tô Lập Sênh quá nhiều thiếp thất thì nàng cũng sẽ không bày mưu kế này.

Hiện xem ra, Dương Thiên Phong không chỉ không bị ngốc mà có rất có khả năng giữ được thái tử vị, lại còn chỉ thú một thê nữa chứ, Nhạc Xích Vũ chiếm được tiện nghi lớn rồi. Tô Lập Sênh làm sao sánh bằng, lại còn thua người ta những mấy lần.

“Mẫu hậu, ngươi mau nghĩ cách đi, làm thế nào mới có thể gả đến Kim quốc. Ta chỉ còn mỗi biện pháp này mà thôi, hiện Tô Lập Sênh biết chuyện rồi nếu trở về Ly quốc liền chỉ còn mỗi một đường chết mà thôi.” Lúc nãy thấy được sắc mặt kia của Tô Lập Sênh nàng cũng biết bản thân không xong rồi.

Nàng đã từng thấy qua sắc mặt kia của hắn khi thấy một thê tiếp trong phủ tư thông với gia đinh chỉ vì thiếp thất quá nhiều nàng ta tranh sủng không lại bị vắng vẻ. Đương nhiên kết cục của hai người kia thảm cực kỳ, đến chết cũng không được toàn thay, nàng không muốn như thế đâu.

“Được được, đừng hoảng để mẫu hậu nghĩ cách giúp ngươi.” Nhạc hậu vỗ vỗ lưng trấn an Nhạc Thanh Loan, đáy mắt lóe lên chút mang quang sắc bén.

/77

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status