Con Gái Nhà Nông

Chương 65 - Chương 65

/176


Cơm no rượu say, cả nhà a di đi trở về, Vương Đồng Tỏa muốn tìm Triệu Thanh Minh, nói thật lâu với chưởng quầy, chưởng quầy nghe được tên Vương Phúc Nhi, mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, ông chủ đã có dặn dò qua. Vì thế vội vàng nghênh đón hai cha con vào trong viện bên trong, để cho người đi mời ông chủ tới đây.

Triệu Thanh Minh đến rất nhanh, nói rằng từ khi được hai phương tử của Vương Phúc Nhi, sinh ý càng ngày càng tốt, hắn còn tưởng rằng Vương Phúc Nhi lại cân nhắc ra được cái gì vậy, chính cầu còn không được. Nhưng mà nghe xong Vương Đồng Tỏa muốn trả bạc, không khỏi nở nụ cười ha ha, Vương Phúc Nhi cũng cười khổ thực bất đắc dĩ, cha nhà mình chính là người thành thật.

Vương gia ca ca, tuy rằng ta là miễn phí đưa tặng măng chua này, nhưng mà ta cũng không thiệt thòi đâu, ngươi xem, măng chua này vốn chính là khai vị, khách nhân ăn trước khi ăn cơm, đó không phải là có thể ăn nhiều thức ăn sao? Chỉ cần bọn họ tùy tiện gọi thêm món đồ ăn, liền kiếm thật nhiều tiền hơn măng chua không biết là bao nhiêu, ta một chút cũng không thiệt thòi. Còn nữa, ta mở một tiệm chuyên bán dưa chua ở chỗ khác, trong một tháng, măng chua còn có đậu hủ chát cũng có thể kiếm đến mười lượng bạc. Càng không cần phải nói, trong thị trấn cũng có người tới đây mua, cho nên Vương gia ca ca, cho các ngươi hai mươi lượng bạc một chút cũng không nhiều, ngươi cứ yên tâm đi.

Vương Đồng Tỏa nghe hắn vừa nói như vậy, thật sự yên tâm, hắn sợ hố (lừa gạt) người ta.

Triệu Thanh Minh cảm thấy Vương Đồng Tỏa thật sự là người thành thật khó gặp, hoàn hảo, khuê nữ của hắn không giống với hắn, bằng không, cái nhà này phải sống thế nào chứ.

Tiểu nha đầu, có cân nhắc được thức ăn mới hay không. Triệu Thanh Minh cười tủm tỉm nói với Vương Phúc Nhi.

Có thật ra thì có, nơi này của thúc có tôm tươi không? Vương Phúc Nhi nói.

Triệu Thanh Minh càng cao hứng, tôm là thứ đắt tiền, đến lúc đó có thể kiếm không ít tiền rồi.

Vương Phúc Nhi nghĩ tới làm tôm, hoặc là chỉ dùng mỡ rang xào, nhưng mà mỡ heo, hương vị không thơm ngon, hoặc chính là nấu món nước, ngược lại trước kia nàng xem qua cách làm tôm hấp muối ở kênh cuộc sống, đơn giản, nhưng mà hương vị đặc biệt ngon, hơn nữa tôm còn có thể ngon miệng.

Đương nhiên là có!

Vì thế Vương Phúc Nhi ở phía sau trong tiểu viện một mình làm một món tôm hấp muối, bên cạnh còn có một đầu bếp đang nhìn. Kỳ thật tôm hấp muối này rất là đơn giản, trước rang muối cho nóng kỹ, đặt khay nhỏ ở dưới đáy, sau đó đặt lên một tầng tôm, phía trên con tôm lại đặt một tầng muối rang nóng, canh chừng nửa khắc, vớt tôm ra, hương vị vừa thơm lại ăn ngon. (một khắc = 15 phút)

Đầu bếp và Triệu Thanh Minh đều cầm lên một con tôm ăn, quả nhiên là mỹ vị. Sao mình lại không nghĩ ra được nhỉ?

Muối này cũng không thể lãng phí, cũng có thể dùng như cũ, hơn nữa thời điểm xào rau có vị tôm thản nhiên, làm cho đồ ăn càng ngon. Vương Phúc Nhi nói.

Được! Lão Trương, tối hôm nay chúng ta liền đưa món đồ ăn này lên thực đơn, giá phải cao, vừa rồi ngươi đã xem nha đầu làm, vậy về sau món ăn này liền do một mình ngươi làm.

Lão Trương cũng thực kích động, đối với đầu bếp bọn họ mà nói, có thể nghiên cứu ra một món ăn mới mẻ, thì phải là việc cực kì vui vẻ, ông chủ nói như vậy, đó là cất nhắc mình.

Ông chủ, ngươi yên tâm, ta nhất định làm tốt món ăn này. Hơn nữa cam đoan không để cho người khác học được.

Đầu bếp lão Trương vui mừng rời đi, Vương Phúc Nhi nói: Món ăn này dễ dàng học, Triệu thúc thúc vẫn nên có chút đề phòng.

Chuyện trên đời đều không phải không có sơ hở, Triệu Thanh Minh sớm biết cái này, nhưng thật sự hắn không sợ người khác học được, hắn muốn làm là, để cho nhà người khác học như thế nào cũng không ngon như khách điếm của hắn, làm cho mọi người nhắc tới đến tôm hấp muối thì nghĩ đến Lai Cư.

Triệu Thanh Minh tỏ vẻ mình khẳng định sẽ chú ý, hơn nữa Vương Phúc Nhi cung cấp món ăn này, hắn sẽ không để cho người khác chịu thiệt, đây là nguyên tắc thành tín trong việc buôn bán. Cho nên hắn dùng mười lượng bạc muốn mua phương tử này, Vương Đồng Tỏa vội nói: Vậy cũng không nên, làm sao lấy được?

Vương Phúc Nhi cũng vội nói: Triệu thúc thúc, biện pháp này rất đơn giản, thật sự không đáng giá mười lượng bạc, nếu ngài cảm thấy có thể, cho năm lượng bạc thì được rồi, nhiều hơn nữa, chúng ta sẽ không lấy.

Cuối cùng nói hồi lâu, lấy sáu lượng bạc mua lại món ăn này. Kỳ thật, nghĩ tới thì rất đơn giản, nhưng mà không thể tưởng được, có nghĩ nát óc cũng không ra.

Cuối cùng Triệu Thanh Minh còn chết sống lấy một ít tôm cá trong tiệm cho hai cha con Vương Đồng Tỏa, nói là giao tình riêng tư, không nhận chính là khinh thường hắn, Vương Đồng Tỏa không có cách nào, đành phải nhận lấy.

Lại buôn bán kiếm được năm lượng bạc, đồ của phụ thân bện có tin tức, ngay cả quyên hoa của biểu cô cũng có đầu ra, lần họp chợ này thật là thu hoạch rất phong phú.

Thích thị và Vương Cúc Nhi, Vương Hoa Nhi chưa từng có gặp qua tôm lớn như vậy, rất là hưng phấn. Thời điểm buổi tối, Thích thị rán tôm, Vương Hoa Nhi ngay cả vỏ tôm cũng ăn luôn.

Trước khi đi ngủ Thích thị nghe xong Vương Đồng Tỏa nói chuyện hôm nay, không khỏi hỏi: Trước kia không phải Phúc nhi chúng ta chưa thấy qua tôm như vậy sao? Vì sao biết được cái này?

Vương Đồng Tỏa không thèm để ý nói: Nàng không phải học qua ở tú tài công sao? Còn thường xuyên lấy sách từ chỗ tú tài công trở về, khẳng định là nhìn được ở trên sách.

Cũng đúng, Thích thị vốn không có lại nghĩ nhiều, một ngày này liền trôi qua như vậy.

Ngày hôm sau Vương Phúc Nhi liền đi tìm Tú Nga,


/176

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status