Chương 258:
Editor : May
"Nam Nam, cha và mẹ của con đang đùa giỡn, vừa rồi cha cho là mẹ con thật muốn nhét tất vào trong miệng cha thôi? Cho nên cha mới tìm con trai đến hỗ trợ, cám ơn con trai, không sao, trở về đi."
Nam Cung Diệu nghiêm túc giải thích, hy vọng con trai buông tha bọn họ, bởi vì ánh mắt con trai đã rất lạnh, ánh mắt kia là không cho phép lừa gạt, cậu nhìn cha và mẹ - hai người không có việc gì lại đi tìm việc ở trước mắt.
Nam Nam không nói gì liền rời đi, muốn hiểu suy nghĩ người lớn có lẽ còn cần một ít thời gian, bởi vì dù sao cậu còn nhỏ, chẳng lẽ là người lớn cũng thích thành trẻ con để chơi trò chơi? Giống như vừa rồi có lẽ là cha và mẹ đang chơi một trò chơi thú vị?
Nam Cung Diệu đáng thương đang nghĩ ngợi giày vò cô vợ nhỏ như thế nào, ai ngờ Mộ Hi chạy vù vù đến nhà vệ sinh, trong chốc lát rất xin lỗi đi ra ngoài.
"Bà xã, làm sao vậy?" Nam Cung Diệu hỏi.
"Khụ khụ, ông xã, chúc mừng anh, khuya hôm nay có thể nghỉ ngơi thật tốt một chút. Khuya lắm rồi, ngủ đi." Mộ Hi nói xong chuẩn bị nằm xuống.
"Này? Người phụ nữ này, em thật là quá đáng, em muốn cho anh chết cháy phải không?" Nam Cung Diệu gần như muốn nhảy dựng lên ở trên giường.
"Cái đó, anh thật sự khó chịu ư, liền đi tắm nước lạnh đi!" Mộ Hi bất đắc dĩ nói.
"Vì sao? Đã có sẵn bình chữa lửa, anh mới không đi tắm nước lạnh!" Nam Cung Diệu phản bác, chuẩn bị bắt đầu hành động.
"Chờ một chút, anh thật không đi tắm?" Mộ Hi lại hỏi.
"Không đi." Nam Cung Diệu trả lời kiên quyết, lần này dù sao tay chân anh cũng đã tự do, cô vợ nhỏ nghĩ chạy, không có cửa đâu, nhất định sẽ chăm sóc cô thật tốt, vừa rồi lại dám giày vò anh như vậy! Làm hại anh chỉ có thể vặn vẹo toàn thân, chính là sờ không đến, còn làm cho con trai chế giễu!
"Được rồi, dì cả của em tới rồi!" Mộ Hi nói.
"Cái gì?" Nam Cung Diệu rống to.
Ai ngờ, lúc này Nam Nam đẩy cửa ra.
"Kính nhờ, nhỏ giọng một chút, thật sự là bị các người phiền chết rồi! Buổi tối khuya không ngủ được, lăn qua lăn lại cái gì!"
Rầm - -
Đóng cửa lại, Nam Nam thậm chí không cho bọn họ cơ hội giải thích liền rời đi .
Nam Cung Diệu cảm giác trước mắt nhất trận hắc tuyến, một màn tối đen!
Nam Cung Diệu đứng dậy đi tới phòng tắm, Mộ Hi đau lòng nhìn em trai cao cao tại thượng của ông xã, biết rõ anh là chuẩn bị đi tắm nước lạnh.
"Khụ khụ, chờ một chút, hôm nay bản đại nhân mặc kệ tất cả, đến." Mộ Hi cười mà như không cười nói, thật ra, nhìn thấy ông xã giống như đứa bé tức giận đi đến phòng tắm, Mộ Hi cảm giác vẫn rất thích thú.
"Thân ái, van cầu em tha cho anh đi, anh sẽ đi tắm ngay bây giờ, dập tắt lửa!" Nam Cung Diệu cho rằng cô vợ nhỏ chơi nghiện, biết rõ hiện tại không thể nhận, cố ý giày vò anh!
"Không đến đừng hối hận nha, vốn là muốn giúp anh dập tắt lửa, xem ra là không cần em, bỏ đi!" Mộ Hi chuẩn bị lên giường ngủ.
"Cái gì? Cái gì? Giúp anh dập tắt lửa? Bà xã, em nghĩ dập như thế nào?" Nam Cung Diệu lập tức hứng thú, bước nhanh đi về phía cô vợ nhỏ.
"Cái kia, cái kia, chỗ của anh rửa sạch không?" Mộ Hi chỉ chỉ phía dưới nói, Nam Cung Diệu lập tức hiểu ý gì.
"Thân ái, hiện tại ông xã anh lại đi tắm một lần, bảo đảm khiến nó hương thơm ngào ngạt."
Nam Cung Diệu chạy hấp tấp tới phòng tắm, trong miệng còn hát hừ hừ, kỳ quái là bài hát trong miệng anh lại là bài Mộ Hi hát năm đó, người đàn ông này thật sự là kỳ quái, đã lâu như vậy, anh còn thích bài hát cổ lổ sĩ kia.
Chỉ chốc lát sau, Nam Cung Diệu chạy đến.
"Thân ái, có muốn kiểm tra vệ sinh một chút hay không?" Trong lòng Nam Cung Diệu vui vẻ, vốn cho rằng hôm nay phải ăn chay, không nghĩ tới không chỉ có thịt ăn, còn là thịt mỹ vị siêu cấp, không chỉ có thể dập tắt lửa, còn có phúc lợi, quá tuyệt vời.
"Làm trò, đến nằm trên giường đi, tắt đèn, nếu không em sẽ thẹn thùng!" Mặt Mộ Hi đã rất đỏ, không cần soi gương cô cũng biết đang đỏ, bởi vì lúc này mặt nóng phát sợ.
"Tuân mệnh." Nam Cung Diệu trần trụi hành lễ một cái, sau đó ngoan ngoãn nằm ở trên giường.
Mộ Hi tắt đèn, Nam Cung Diệu đương nhiên là thử một cách chơi mới, một đêm kia, anh liên tục ôm chặt cô vợ nhỏ, không nỡ buông cô ra, bởi vì anh lại càng yêu cô gái nhỏ của mình hơn, thật sự là vô cùng đáng yêu, không chỉ ngang tàng bạo ngược, còn hết sức thẹn thùng, lúc nào cũng là một người phụ nữ thiên biến vạn hóa, lúc nào cũng sẽ cho người ta ngạc nhiên mừng rỡ.
Buổi sáng.
"Bà xã?" Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi từ phía sau.
"Ừ." Mộ Hi lười nhác ừ một tiếng, thật ra cô còn chưa có tỉnh ngủ, bình thường chờ Mộ Hi tỉnh ngủ cũng phải đến sau chín giờ.
Hiện tại Nam Cung Diệu vì để cô vợ nhỏ ngủ nhiều một lát, thời gian đi làm cũng đẩy lui sau nửa tiếng, anh cũng thành người đi làm đúng giờ của công ty, trước kia anh sẽ đến sớm một chút. Không có biện pháp, mỗi ngày anh đều sẽ kiên nhẫn chờ cô vợ nhỏ của anh cùng đi, bởi vì anh cảm thấy mang cô vợ nhỏ theo bên cạnh như vậy hết sức yên tâm, cũng hết sức thiết thực.
"Anh yêu em." Nam Cung Diệu rất ôn nhu nói.
"Em hận anh." Nhưng cô vợ nhỏ giống như rất bất mãn, Nam Cung Diệu nhăn nhíu mi, trong lòng hết sức rối rắm, thật là người phụ nữ ngốc, nếu anh nói ba chữ này với người khác, chỉ sợ những người phụ nữ kia sẽ vui vẻ ngất đi, cô vợ nhỏ tốt hơn, chẳng những không có cảm động, còn trả lời một câu: Em hận anh.
"Vì sao?" Nam Cung Diệu ủy khuất nói.
"Quấy rầy em ngủ, liền hận anh!" Mộ Hi liếc tròng mắt trả lời, cái miệng nhỏ nhắn còn bẹp hai cái, bộ dáng kia giống như ngủ không tệ, tâm tình cũng rất tốt.
"Có phải tối ngày hôm qua ăn rất ngon không, nhìn em bây giờ còn có dư vị, không vội, buổi tối sẽ cho em ăn thêm." Nam Cung Diệu cười nói, ai ngờ Mộ Hi chợt ngồi dậy, suy nghĩ tinh tế một chút tình cảnh tối ngày hôm qua, mặt từ từ liền đỏ lên.
"Ăn ngon cái đầu của anh, ngày hôm qua đi vào trong miệng bà cô đây đều là sợi đen!" Mộ Hi thẹn thùng nghiêng đầu sang chỗ khác.
"Sợi đencái gì?" Nam Cung Diệu không hiểu hỏi.
"Con bà nó, là tóc đen của anh, lông màu đen chứ gì." Mộ Hi rống to, lập tức liền che miệng lại, biết giọng mình quá lớn, tối ngày hôm qua con trai đã phiền bọn họ, hiện tại nếu lại để con trai nghe được thì sao mà chịu nổi!
"Ha ha..." Nam Cung Diệu chợt cười to, bởi vì cô vợ nhỏ thật là đáng yêu, bộ dáng nhỏ quả thực là đáng khen, Nam Cung Diệu lại càng thích chiếm lợi cô vợ nhỏ hơn.
"Cười cái gì? Bây giờ chúng ta lập tức sẽ không có uy tín ở trước mặt con trai, ngày hôm qua con trai rất bất mãn với chúng ta!" Mộ Hi khổ sở nói.
"Bà xã đừng lo lắng, anh tin tưởng con của chúng ta, thằng bé chỉ là cố ý dọa chúng ta, thật ra con trai hết sức yêu chúng ta. Ngược lại em, thân ái, anh đã yêu em yêu không thể hình dung rồi." Nam Cung Diệu đột nhiên rất thâm tình nói, Mộ Hi lập tức ngây người, bộ dáng ông xã nghiêm túc thật sự là rất đẹp trai.
"Ông xã, về sau anh phải ngoan ngoãn, không nên trêu chọc bất kỳ người phụ nữ nào, nếu không em sẽ thiến anh, để cho anh trở thành thái giám!" Bàn tay nhỏ bé của Mộ Hi vuốt ngũ quan tuấn mỹ của Nam Cung Diệu nói.
"Dạ, tuân mệnh, đời này của anh đều là của em, một mình em." Nam Cung Diệu nói.
"Không, cha không phải là người của một mình mẹ, còn là của tụi con! Mẹ ích kỷ, mẹ đoạt cha với tụi con!" Lâm Lâm đột nhiên duỗi đầu ra nói, sau đó chính là Nam Nam cũng duỗi đầu ra, cứ như vậy mở nửa cánh cửa, đầu hai đứa bé xếp hàng thật chỉnh tề, Lâm Lâm ở phía dưới, Nam Nam ở phía trên.
/318
|