Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 217:

/318


Chương 217:

Editor: May

 

          "Anh chờ em ở cửa trường học." Nam Cung Diệu vẫn nói lạnh lùng, thật ra trong lòng nghĩ đến lát nữa cô vợ nhỏ sẽ đi ra, liền hết sức hưng phấn, chỉ là giọng nói vẫn không có thay đổi.

 

          "Hả, em lập tức ra ngoài." Mộ Hi vội vã cúp điện thoại, cô mời thầy cùng đi ăn cơm, nhưng thầy giáo cự tuyệt, bởi vì buổi chiều ông còn có lớp, Mộ Hi đành phải tạm biệt thầy giáo.

 

          Cô vội vã tiến đến cửa trường học, Mộ Hi còn chưa có đến gần liền nhìn thấy cửa trường học đứng rất nhiều nữ sinh, Mộ Hi không biết bọn họ đang vây xem cái gì?

 

          Mộ Hi nghe không hiểu ngôn ngữ của bọn họ, chỉ nghe thấy bọn họ đang nói líu ríu gì đó, nhìn vẻ mặt là chuyện tốt, bởi vì mặt mày của ai cũng đều hớn hở, hai mắt tỏa sáng, có nữ sinh còn giống như tạo các tư thế, Mộ Hi hiếu kỳ rốt cuộc là đang nhìn cái gì? Vì vậy, nhón mũi chân nhìn vào trong.

 

          Chao ôi! Hóa ra là người đàn ông, những người phụ nữ này thật là không có trình độ, không phải là một anh chàng đẹp trai thôi sao, cần gì đến mức?

 

          Mộ Hi chỉ là nhìn thoáng qua, không có nhìn kỹ, bởi vì hôm nay Nam Cung Diệu cố ý ăn mặc một phen, anh mặc cái áo thoải mái màu đen, phía dưới là quần đen hơi bó sát người, hai cái bắp đùi thon dài rắn chắc có vẻ hết sức gợi cảm, vóc người cao lớn, bả vai khôi ngô, giống như là người mẫu, mặc dù là cố ý đeo một cặp kính mát, nhưng vẫn không có cách nào che kín ngũ quan tuấn mỹ, những người phụ nữ này thấy mỹ nam phương đông, quả thực là muốn chảy nước miếng.

 

          Nam Cung Diệu đã thấy cô vợ nhỏ đi ra, chỉ là liếc nhìn sang bên này, lập tức liền đi sang chỗ khác, nhìn trái nhìn phải, chẳng lẽ là cô vợ nhỏ không nhận ra anh? Không phải là đổi một bộ quần áo, tạo một kiểu tóc đơn giản, thuận tiện lái một chiếc xe thể thao đến thôi ư.

 

          Nam Cung Diệu thấy cô vợ nhỏ không cảm thấy hứng thú với mỹ nam, trong lòng rất hài lòng, hôm nay cô không giống những người phụ nữ kia, nhìn chằm chằm đẹp trai, như vậy có một ngày cô cũng sẽ không cảm thấy hứng thú với trai đẹp ngoại trừ anh.

 

          Thật ra, trong nhà Mộ Hi không thiếu nhất chính là trai đẹp, đại suất ca, tiểu suất ca đều có, cho nên những người đàn ông bên ngoài này hoàn toàn không vào mắt của cô, cũng giống như Nam Cung Diệu, những mỹ nữ này cũng không vào mắt của anh, nguyên nhân rất đơn giản, cũng là trong nhà không thiếu mỹ nữ, một lớn một nhỏ, đầy đủ hạ thấp mỹ nữ bên ngoài xuống.

 

          Mộ Hi lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi qua, bởi vì ông xã nói ở cửa trường học, nhưng đâu có người nào? Có phải là anh tìm nhầm trường học rồi không?

 

          Đúng lúc này, vài nam sinh đi qua chỗ Mộ Hi, nhìn trái nhìn phải, nghĩ thầm: Chẳng lẽ đây là bạn học mới tới, là một con gái Trung Quốc, hay là con gái Hàn Quốc, lớn lên rất đẹp.

 

          Vì vậy, bọn họ dùng tiếng Anh trao đổi với Mộ Hi.

 

          "Mỹ nữ, mới tới sao? Anh dẫn em đi dạo khắp nơi nhé?"

 

          Mộ Hi đương nhiên nghe hiểu được Tiếng Anh, cô khinh thường nhìn thoáng qua anh chàng trước mắt nói, cũng là dùng tiếng Anh trả lời anh ta.

 

          "Chị không phải là mới tới , thuận tiện nói cho cậu biết, lông còn chưa đủ dài liền muốn tán gái, cút!" Mộ Hi giận trừng mắt liếc mấy người đàn ông này.

 

          "Mẹ kiếp, đụng phải cô gái ngang tàng bạo ngược, không tệ! Lát nữa anh liền để cho em xem một chút lông anh đã dài đủ hay chưa?" Người đàn ông dùng tiếng Anh nói.

 

          Mộ Hi không có nói chuyện, mà là một phát bắt lấy móng vuốt vừa mới duỗi tới, dùng sức kéo về phía cô, lại đẩy mạnh, sau đó người nam kia đã quỳ rạp trên mặt đất, vài người khác nghĩ cùng tiến lên, lúc này Nam Cung Diệu đi qua đến.

 

          Ôm cô vợ nhỏ vào trong ngực, Mộ Hi cho rằng đây là người của đám bọn họ, vì vậy một phen chế trụ mạch máu Nam Cung Diệu, hai mắt căm tức nhìn người đàn ông vô lễ với eo thon nhỏ của cô.

 

          "A, ông xã?" Mộ Hi thấy khuôn mặt tuấn mỹ này, giật mình kêu to, hóa ra những nữ sinh vừa rồi vây xem là chồng của mình, thật sự là khối mật ong đường, đi đến chỗ nào đều dẫn tới một đám ong mật!

 

          Mộ Hi kiềm chế không có uy hiếp Nam Cung Diệu, chỉ thấy lông màyaanh cũng không có nhăn, mỉm cười nhìn Mộ Hi, cái tay này lại không an phận sờ eo nhỏ của Mộ Hi.

 

          "Em thật đúng là ngang tàng bạo ngược, tại sao có thể nói chuyện như vậy với người bạn nhỏ? Gì mà lông chưa đủ dài?" Nam Cung Diệu cũng nghe được đối thoại vừa rồi, thật sự là cô vợ nhỏ cẩu huyết, nói chuyện còn thích mắng chửi người, tổn hại người!

 

          "Ai bảo bọn họ chọc em!" Bị ông xã bắt được chính mình đang nổi đóa, Mộ Hi có chút thẹn thùng, mặt khẽ đỏ lên, chính là khuôn mặt nhỏ nhắn hồng phác phác này, không khỏi càng mê hoặc người.

 

          "Chúng ta đi thôi." Nam Cung Diệu kéo Mộ Hi liền đi về xe thể thao phía trước.

 

          "Này? Ông xã, làm cái gì? Tất cả chúng ta ngây ngốc mấy ngày rồi, vì sao còn xa xỉ như vậy?" Mộ Hi cho rằng đây là xe ông xã vừa mới mua.

 

          Một khắc Mộ Hi đóng cửa xe, nhìn thấy nữ sinh bên ngoài người người hâm mộ ghen ghét, cô không khỏi mừng thầm, cảm giác lòng hư vinh hết sức thỏa mãn.

 

          "Cười ngốc cái gì?" Nam Cung Diệu hỏi Mộ Hi.

 

          "Em đang cười, những người phụ nữ kia chỉ có thể nhìn, không ăn được, bởi vì trai đẹp là của em." Mộ Hi cười đắc ý.

 

          "Anh đẹp trai, phiền toái anh sau này làm người có thể không cần phách lối như vậy không, không an phận một chút được à, lái xe thể thao mấy trăm vạn, còn ăn mặc đẹp trai như vậy, càng kỳ quái hơn chính là lại chạy tới trường học câu dẫn nữ sinh, anh không sợ những háo sắc kia nhịn không được cường bạo anh ư!"

 

          Mộ Hi chua xót nói, mặc dù là vừa rồi lòng hư vinh đạt được thỏa mãn, nhưng những nữ sinh kia nhìn chằm chằm quan sát trên dưới chồng của mình, vẫn khiến cô cực kỳ khó chịu! Dù sao là đàn ông của mình, sao có thể để cô gái khác nhìn chằm chằm như vậy, chẳng may nhìn chằm chằm đến mắt không dời đi được thì sao?

 

          "Này? Nói lý một chút được hay không? Ai câu dẫn bọn họ!" Nam Cung Diệu lái xe nói, không nghĩ tới cô vợ nhỏ trở mặt, thật sự là thua cô, xem ra đây là ghen ghét phát tác.

 

          "Bọn họ nhìn chằm chằm anh, nhất định là lỗi của anh! Nhớ kỹ về sau ra cửa không cho phép đẹp trai như vậy, nếu không, em liền gạch chéo." Mộ Hi duỗi ra hai ngón tay uy hiếp Nam Cung Diệu.

 

          "Anh nói rõ trước, không thể gạch chéo trên mặt, muốn gạch, phía dưới." Nam Cung Diệu xấu xa nói.

 

          "Anh - - em đói bụng, mời em ăn cơm!" Mộ Hi nói không lại, quyết định bỏ cuộc.

 

          "Anh đã quyết định bữa ăn rồi, ban ngày anh chịu trách nhiệm cho em ăn no, buổi tối em chịu trách nhiệm cho anh ăn no, đạo lý hiển nhiên, hợp tình hợp lý." Nam Cung Diệu cười như không cười nói, giống như là đang nói chuyện làm ăn, nói nghiêm túc.

 

          "Xem biểu hiện của anh, bản tiểu chủ muốn thị tẩm mới được!" Mộ Hi cười nói.

 

          "Tiểu chủ sẽ vừa lòng với biểu hiện của thần." Nam Cung Diệu trả lời hết sức hài hước, chọc hai người cười ha ha.

 

          Xe thể thao đi vào một nhà hàng sang quý nhất liền dừng lại, đây là một nhà hàng tương đối đẳng cấp, tầng thứ nhất là mở ra cho người thường, nhưng tầng thứ hai cần hẹn trước mới có thể dùng cơm, đương nhiên phải là hội viên VIP cao cấp mới có thể đặt chỗ, nói trắng ra là chính là nơi rất có tiền mới lên ăn được, tầng hai không phải người bình thường có thể tiêu phí .

 

          Tầng cao nhất của nhà hàng còn có một phòng bao bí mật, không mở ra với bên ngoài, chỉ có ông chủ và bạn bè mới có thể dùng.

 

          Đối với bên trong này, Mộ Hi vẫn hiểu được một chút, bởi vì lúc học tập hội họa ở nước Mỹ, đã từng có một lần đến bên này học một tháng, vì cuộc sống, Mộ Hi là vừa học tập vừa làm việc, cho nên cô từng trải qua một tháng công việc rửa chén ở nhà hàng này.

 

          Vì sao Mộ Hi muốn làm rửa chén, bởi vì cô vẫn luôn dẫn theo đứa bé, chỉ có thể giặt làm công việc rửa chén, Lâm Lâm ngồi ở một bên cũng không ảnh hưởng công việc của cô.

 

          Mộ Hi quen cửa quen nẻo đi tới nhà hàng, cô biết rõ cơm nhà hàng này ăn ngon, cho nên trong lòng rất vui vẻ, không nghĩ tới hôm nay mình có thể làm khách tiến vào.

 

          Mộ Hi không có nghĩ nhiều, trực tiếp nhấn thang máy xuống tầng hai, bởi vì Nam Cung Diệu là có tiền, vì sao không hưởng thụ phục vụ tầng hai chứ?

 

          Đến lầu hai, Mộ Hi bình tĩnh đi ra cửa thang máy, tiểu thư tiếp khách ở cửa mặc một thân đồng phục bó sát người, lộ ra đùi đẹp khêu gợi, kiên ngạo nâng cao vóc người xinh đẹp lên, cung kính, cúi người chào tiêu chuẩn.

 

          Cô ta dùng tiếng Anh nói: Hoan nghênh đến đây.

 

          Lúc ả ta ngẩng đầu lên thấy Mộ Hi, vẻ mặt trong nháy mắt thay đổi, một loại ánh mắt khinh thường khẽ quét qua, tại sao là cô ta?

 

          Mộ Hi đi ra thang máy, Nam Cung Diệu đi theo sau, bởi vì đây là nhà hàng của mình ở Thái Lan, cho nên Nam Cung Diệu liên tục dò xét hoàn cảnh nơi này như thế nào, từ lầu một đến lầu hai, anh rất hài lòng, giải thích rõ tổng giám đốc ở đây giám sát phục vụ rất nghiêm túc.

 


/318

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status